La Phù

Chương 635: Chương 635: Mỗi Người Có Suy Nghĩ. Cố Chấp Rơi Tuyệt Cảnh




Đạo nhân trung niên nhìn Hoa Bạch Linh nói:

- Binh quý ở chỗ thần tốc. Nếu chờ Thục Sơn tới, người Thiên Lan hư không đứng vững thì chúng ta cũng không có được lợi thế.

- Nhưng chúng ta đông người như vậy chỉ sợ vẫn chưa đủ. - Hoa Bạch Linh nói một cách thận trọng.

- Hoa Bạch Linh đạo hữu. Ngươi cũng đừng vì Côn Luân bị diệt mà bị chúng làm cho sợ vỡ mật chứ. Nếu chúng dẹp xong Côn Luân sẽ phải để lại một nhóm người để phòng thủ. Hơn nữa lúc này chúng còn đang định tấn công núi Chiêu Diêu, người nơi này chắc chắn không thể bằng khi tấn công Côn Luân. - Đạo nhân trung niên liếc mắt nhìn Hoa Bạch Linh:

- Chẳng lẽ chúng ta nhiều người thế này lại không đối phó được với một bộ phận nhỏ của Thiên Lan hư không?

- Sợ vỡ mật? - Hoa Bạch Linh giận quá hóa cười:

- Mộ Cửu Tần! Chỉ sợ chính người nghĩ Côn Luân mất, Không Động các ngươi lại có cơ hội phát triển an toàn. Tới lúc đó, tất cả các tông môn sẽ lại được Không Động ngươi sai đâu đánh đó đúng không?

- Hoa Bạch Linh! Ngươi đừng có nói bậy.

Hóa ra vị đạo nhân đó chính mà tông chủ Mộ Cửu Tần của Không Động. Nghe thấy Hoa Bạch Linh nói vậy y cũng nổi giận quát:

- Ngươi quên là trong Nam Thiên môn còn có mấy trăm người của các tông môn, không chừng bây giờ chúng đã tấn công vào đó mà họ thì không có nhiều năng lực chống cực. Bây giờ chúng ta tấn công tới nói không chừng còn có cơ hội. Nếu ở đây chờ, khi chúng ta tới đó chẳng biết bao nhiêu đạo hữu đã bị người Thiên Lan hư không giết. Tới lúc đó thì trận chiến của chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa?

Hoa Bách Linh cứng miệng. Mặc dù y cảm thấy việc Mộ Cửu Tần muốn tới đó thật nhanh hoàn toàn không phải vì các tông môn khác như lời y nói. Nhưng liên quan tới tính mạng nhiều người như vậy khiến cho y lại hơi khó phản bác.

- Hiểu Thiền chân nhân tiền bối. Lần này làm phiền ngài phải xuất quan xin tiền bối thứ lỗi.

Vừa thấy quầng sáng màu vàng đó, Mộ Cửu Tần lập tức vui mừng.

- Hiểu Thiện chân nhân của Dân sơn tông? Không ngờ tu vi của lão đã vượt qua một lần thiên kiếp.

Đám người Hoa Bách Linh thấy rõ quầng sáng màu vàng đó là một cái đài sen với bảy mươi hai cánh. Một lão già có gương mặt kiêu căng đang ngồi bên trên. Sau khi dùng thuật vọng khí đảo qua, Chung nam nhị lão đều hơi biến sắc.

Hiểu Thiện chân nhân là nguyên lão của Dân Sơn tông. Nhưng bốn trăm năm trước, Dân Sơn tông bị U Minh huyết ma diệt gần như chết sạch, chỉ còn lại vài người. Còn Hiểu Thiện chân nhân mặc dù bế quan trăm năm nhưng tu vi lúc trước cũng chỉ cao hơn Chung Nam nhị lão một, hai tầng tới Độ Kiếp kỳ. Có điều hiện tại khi Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly quan sát thì phát hiện trên người lão tản ra khí tức độc đáo, rõ ràng đã vượt qua một lần thiên kiếp.

Trong trăm năm qua, ngoại trừ mấy phái lớn như Thục Sơn, Côn Luân, các tông môn khác không hề có nhân vật vượt qua được một lần thiên kiếp.

- Mộ Cửu Tần nhờ Hiểu Thiện chân nhân xuất quan? Chẳng trách được y lại tỏ ra kiêu ngạo như vậy. - Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly liếc mắt nhìn nhau.

Trong làn ánh sáng tản ra từ cái đài sen khiến cho người ta không thể tới gần, Hiểu Thiện chân nhân đảo mắt rồi một âm thanh như tiếng sấm cuồn cuộn vọng ra:

- Hoa Bạch Linh! Nếu ngươi sợ chết có thể ở lại đây chờ người Thục Sơn tới.

Hiểu Thiện chân nhân chỉ vừa mới tới nhưng những lời Hoa Bạch Linh và Mộ Cửu Tần cãi nhau thì y đã nghe thấy.

- Hiểu Thiện chân nhân! Ngươi không cần phải kích ta. Nếu các ngươi đã muốn đi trước thì cho dù chết ta cũng sẽ cùng các ngươi liều mạng. - Hoa Bạc Linh tức giận.

- Nếu vậy thì mọi người hãy nghe theo lệnh của Mộ tông chủ đánh tới Nam Thiên môn. - Hiểu Thiện chân nhân lạnh đạm:

- Nếu không khi đối đầu với kẻ địch mà mỗi người còn có ý kiến riêng, tranh chấp với nhau sẽ làm cho mọi người bị chia rẽ.

- Hiểu Thiện chân nhân tiền bối. Mộ tông chủ.

Hoa Bạch Linh thấy mọi người không nói gì, mặc dù không cam lòng nhưng cũng thôi không lên tiếng. Đúng lúc này, một tên đệ tử Thục Sơn chợt cao giọng:

- Lúc trước Lạc Bắc cũng ở gần đây, hắn mới từ Nam Thiên môn ra đã thông báo với chúng ta, bảo chúng ta chờ hắn một lát. Tốt nhất là chúng ta nên chờ hắn tới rồi mới ra tay, có vậy thực lực chúng ta mới tăng lên nhiều.

Tên đệ tử Thục Sơn đó chính là Lâm Phong ý mà trước đó đã gặp Lạc Bắc.

- Lạc Bắc? Chẳng lẽ huyền môn chính đạo chúng ta lại làm bạn với yêu ma? Mất một người như hắn, chúng ta không đối đầu được với Thiên Lan hư không hay sao? - Hiểu Thiện chân nhân hết sức kiêu căng:

- Ai muốn đợi hắn thì ở lại đây, người còn lại theo ta tới Nam Thiên môn.

Còn chưa dứt lời cái đài sen dưới chân Hiểu Thiện chân nhân đã bắt đầu chuyển động rồi hóa thành một vầng sáng lao về phía Nam Thiên môn.

- Các vị đạo hữu! Nam Thiên môn ở ngay trước mặt. Chúng ta tiêu diệt một bộ phận nhỏ của Thiên Lan hư không rồi sau đó tiêu diệt sạch bọn chúng đoạt lại Côn Luân.

Mộ Cửu Tần liếc nhìn đám người Hoa Bạch Linh. Y vừa mới dứt lời, gần như tất cả người tu đạo đều hét lên lao theo Hiểu Thiện chân nhân và Mộ cửu Tần.

Nhìn thấy cảnh đó, Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly cũng cắn răng lao theo.

Trong tầm mắt của mấy ngàn người tu đạo huyền môn xuất hiện một trận bão cát vàng đang bao vây Nam Thiên môn.

Hiểu Thiện chân nhân híp mắt lại nhìn trận bão cát như có vô số con rồng quay cuồng mà cảm thán:

- Chẳng trách nào mà Côn Luân cũng bị người Thiên Lan hư không tiêu diệt. Những người này thừa hưởng pháp thuật và pháp bảo từ giới tu đạo thượng cổ so với pháp thuật và pháp bảo của các tông môn chúng ta bây giờ, không được phép coi thường.

- Đám người Thiên Lan hư không có một chút thủ đoạn nhưng tu vi của Hiểu Thiện chân nhân tiền bối vang dội cổ kim. Có tiền bối ra tay chắc chắn sẽ dậy cho đám người Thiên Lan hư không một bài học. - Mộ Cửu Tần đứng bên cạnh cười nói.

Lời nói của Mộ Cửu Tần khiến cho Hiểu Thiện chân nhân vui vẻ, sắc mặt lại thêm kiêu căng.

- Nhìn qua thì chúng cũng chưa phá Nam Thiên môn. Nếu chúng bao vây Nam Thiên môn thì chúng ta không cần phải phân tán, tập trung tấn công một chỗ là được.

Hiểu Thiện chân nhân ung dung nghiêng đầu nhìn nam tử áo đen:

- Mân chưởng giáo! Phái Đông Hải các ngươi có Minh Hỏa pháp tiễn uy lực không tầm thường sử dụng trong vòng năm mươi dặm uy lực không giảm. Các ngươi hãy cho đám người Thiên Lan hư không biết một chút về thứ pháp khí của phái Đông Minh. Lúc này, hy vọng chưởng giáo cũng đừng giấu diếm, có bao nhiêu Minh Hỏa pháp tiễn nên sử dụng hết. Mọi người đều biết nếu diệt được người Thiên Lan hư không sẽ không để cho phái Đông Minh chịu thiệt.

- Tiền bối khách khí rồi. Chúng ta đã mang thứ pháp khí đó tới đây thì sẽ dùng đối với chúng. - Nam tử áo đen chính là chưởng giáo Mân Hàn Phong của phái Đông Hải.

Phái Đông Hải cũng là một phái lớn có đông người. Hơn nữa ngoại trừ công pháp uy lực không tầm thường ra thì phái Đông Hải còn biết luyện khí. Trong mấy năm nay, thực lực của họ đã vượt qua Thanh Thành. Hiện tại trong liên quân mấy ngàn người tu đạo, Không Động, Đông Hải, Cửu Hoa, Vu Sơn là những phái có số người nhiều nhất. Mà trong số đệ tử của các phái thì tu vi trung bình của Không Động là cao nhất. Tuy nhiên đệ tử của phái Đông Minh đều có rất nhiều pháp bảo và pháp khí, nếu giao chiến với nhau chỉ sợ đệ tử của Không Động cũng không phải là đối thủ.

Chưởng giáo Mân Hàn Phong của phái Đông Hải nói xong liền hơi quay đầu giơ tay. Một bầu không khí trang nghiêm lục tấp tức trong mấy ngàn người tu đạo tản ra.

Trong đôi tay cả tất cả đệ tử Đông Hải đều xuất hiện một cái nỏ. Hình dạng của thứ nỏ đó rất lạ tựa như một cái hộp sắt, phía trước có hơn hai mươi lỗ thủng, nửa còn lại cắm đấy những mũi tên lạ màu đen.

Từ những mũi tên màu đen cho tới bản thân thứ nó đó đều có những dải chữ nhất nhỏ màu đen. Nhìn động tác của đệ tử Đông Hải sử dụng thì có thể thấy trong nháy mắt sẵn sàng bắn ra rất nhiều mũi Minh Hỏa pháp tiễn

Minh Hỏa pháp tiễn được luyện chế từ một thứ Âm hỏa. Nó giống như Âm lân và cốt hỏa...có thể đốt cháy chân nguyên, thiêu đốt bản thể pháp bảo rồi phá pháp bảo của đối phương. Trong lúc bay trên không trung, uy lực của Minh hỏa cũng không giảm đi, phạm vi tấn công vượt qua năm mươi dặm. Đối với thứ pháp bảo này, toàn bộ mọi người của phái Đông Hải hết sức tự tin.

- A? Cái gì kia?

Nhưng đúng lúc này gần như tất cả người của huyền môn chính đạo nhìn thấy từ trong trận bão cát đột nhiên người Thiên Lan hư không đẩy ra một cái pho tượng cao hơn mười trượng nhìn giống như một cái cối xay gió. Ngay lập tức, người tu đạo Thiên Lan hư không lại đẩy ra hai mươi mấy pho tượng đá màu lam và màu đen.

Những pho tượng đá đó cao chừng hai, ba trượng đều có hình dạng của Ma thần, trên thân khắc rất nhiều những đạo bùa huyền ảo.

- Đám người Thiên Lan hư không lại giống như dị tộc, trước khi khai chiến còn cúng bái ma thần hay sao?

Điều này khiến cho đám người tu đạo Huyền môn chính đạo cảm thấy khó hiểu. Bởi vì lúc này, bọn họ còn cách trận bão cát chừng một tăm dặm. Cho dù có pháp thuật hay pháp bảo nào có thể tấn công vượt qua khoảng cách này thì cũng rất dễ chặn, không có nhiều tác dụng.

Nhưng trong lúc đám người Huyền môn chính đạo còn đang kinh ngạc thì phía trước hai mươi pho tượng đá màu đen và màu lam chợt xuất hiện một quả cầu sáng màu lam to một trượng. Quả cầu đó lao thẳng lên trời với một độ cao kinh người rồi như một tảng thiên thạch rơi thẳng xuống chính giữa đoàn người huyền môn.

Oành oành oành...

Trong nháy mắt có hơn ngàn quầng lửa phóng lên cao bao phủ hai mươi mấy quầng sáng màu lam sẫm.

- Thế này thật sự quá lãng phí.

Mộ Cửu Tần ngẩng đầu lên mà lắc đầu cảm thấy lượt đấu phép tiếp theo bản thân phải ra lệnh mới được. Nếu không chỉ với hai mươi mấy quầng sáng màu lam mà có cả ngàn người ra tay ngăn chặn, rất nhiều người còn sử dụng loại bùa chỉ dùng được một lần thì đúng là quá tốn.

Nhưng khiến cho đồng tử của đám người Mộ Cửu Tần nhanh chóng co lại đó là hai mươi mấy quầng sáng màu lam mặc dù bị làm cho tản ra nhưng sau đó cũng không biến mất mà xuất hiện vô số những lá bùa và bạo viêm châu.

Những thứ bùa và pháp khí như kiểu bạo viêm châu đó từ trong những quầng sáng màu lam bắn ra lập tức nổ tung.

Vô số những tia chớp cùng với những luồng hơi nóng đủ để hòa tan bản thể pháp bảo lập tức tràn vào giữa mấy ngàn người tu đạo.

Lúc này, vừa lúc bên chính đạo huyền môn phóng ra một loạt ngăn cản nhưng thứ ngăn cản đó không hề có tác dụng. Rất nhiều người tu đạo có phản ứng khá và tu vi tương đối cao lập tức chặn mấy quầng lửa bắn ra nhưng có ít nhất hơn trăm người tu đạo lập tức giống như ruồi bọ bị bao phủ bởi ngọn lửa bốc mùi khét lẹt rồi rơi xuống đất.

Trong số đố có rất nhiều người là đệ tử của phái Đông Hải. Đám người này vừa mới lấy ra Minh Hỏa pháp tiễn. Thứ pháp bảo này chỉ dùng để tấn công đối phương, mà cảnh tượng lại làm cho họ ngây người không kịp lấy ra pháp bảo phòng ngự.

Đương nhiên có rất nhiều đệ tử phái Đông Hải vẫn bình tĩnh bắn Minh Hỏa pháp tiễn trong tay.

Nhưng những cái Minh hỏa pháp tiễn hóa thành từng ngọn lửa cùng với khi đen bay đi được một đoạn liền nổ tung.

Bởi vì từ vị trí của họ tới chỗ trận bão cát của Thiên Lan hư không còn cách hơn trăm dặm.

....

Một quầng lửa màu tím chợt xuất hiện trong không trung với một tốc độ cực nhanh.

Ngọn lửa màu tím bao phủ lấy Lạc Bắc và Hàn Huyết Y - Nhân vật số ba của Trạm Châu Trạch Địa.

Lúc này, Hàn Huyết Y đang nhắm mắt xếp bằng bên cạnh Lạc Bắc đang phóng ra ngọn lửa màu tím để điều hòa hơi thở.

- Không ngờ họ lại giao chiến với người Thiên Lan hư không.

Đột nhiên Lạc Bắc biến sắc còn Hàn Huyết y cũng mở mắt. Lúc này, vị trí của cả hai còn chưa thể nhìn thấy Nam Thiên môn nhưng nguyên khí dao động từ nơi đó thì bọn họ vẫn có thể cảm nhận được.

Chỉ có một số lượng người tu đạo kinh người đang đấu phép mới tạo ra pháp lực dao động như thế.

- Lạc Bắc! Đám huyền môn chính đạo không nghe lời ngươi. Chúng không chờ ngươi tới đã giao chiến với địch. - Hàn Huyết Y đứng lên rồi cười lạnh.- Cũng chẳng làm thế nào được. Bọn chúng không muốn bắt tay với chúng ta, chúng ta vẫn phải tới để cùng chúng đối đầu với người của Thiên Lan hư không. Nếu không thì đừng nói tới khả năng đánh bại Thiên Lan hư không bảo vệ Nam Thiên môn mà ngay cả giảm bớt một chút thực lực của Thiên Lan hư không cũng không làm được.

Lúc này, Lạc Bắc vẫn còn chưa biết rằng Thục Sơn chưa đến. Nghe thấy Hàn Huyết Y cười lạnh, Lạc Bắc cũng chỉ biết thở dài.

Vốn kế hoạch Lạc Bắc chỉ tới cứu đám người Đoạn Thiên Nhai nhưng hiện tại chưa thể phá hủy trận pháp đi tới Tử Kim hư không, huyền môn chính đạo lại quyết đấu với Thiên Lan hư không khiến cho hắn bắt buộc phải liều mạng.

Dù sao thì Lạc Bắc hiểu rõ thực lực của Thiên Lan hư không hơn bất cứ một người nào của Huyền môn chính đạo. Nếu Tử Kim hư không mà rơi vào tay chúng thì giới tu đạo hiện nay sẽ bị chúng diệt trong một thời gian ngắn.

- Chỉ hy vọng bọn họ đừng có quá kiêu ngạo nghĩ bằng vào sức của mỗi họ có thể đối đầu với Thiên Lan hư không. - Hàn Huyết Y cười lạnh.

- Hàn Huyết Y! Ta đi trước một bước, không để tình hình rơi vào thế không cứu được.

Lạc Bắc gật đầu, nói với Hàn Huyết Y câu đó xong lập tức hóa thành một cái bóng đỏ như máu mà lao về phía Nam Thiên môn với tốc độ kinh người.

...

Tất cả không ngờ người Thiên Lan hư không lại tấn công được từ khoảng cách xa tới vậy.

Đám người Mộ Cửu Tần và Hiểu Thiện chân nhân đều biết rõ, Thiên Lan hư không dựa vào hơn hai mươi cái tượng đá kia để tấn công cũng chỉ là bao phủ một phạm vi rộng chứ không phải dùng thần thức xác định mục tiêu. Hơn nữa cũng chỉ phóng rất nhiều bùa và pháp khí tới gần họ rồi để cho chúng nổ tung.

Nhưng dám người của Huyền môn chính đạo lại phạm phải một cái sai lầm lớn đó là chủ quan. Đối với giới tu đạo hiện nay mà nói thì pháp khí và bùa chú uy lực mạnh cũng chẳng còn mấy.

Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Thiên Lan hư không tiến hóa mấy ngàn năm việc luyện chế pháp bảo và công pháp hoàn toàn khác với mình.

Pháp bảo của Thiên Lan hư không giống như cổ bảo rất ít nhưng người tu đạo của Thiên Lan hư không sau khi săn bắt yêu thú đã dùng yêu đan của nó để luyện đan dược, lấy thân thể xương cốt, da, thậm chí khí huyết, thần hồn để luyện pháp bảo, bùa và các loại pháp khí.

Hơn nữa, đối với Huyền môn chính đạo nhìn thấy tưởng là thứ bùa thượng phẩm hiếm có nhưng ở Thiên Lan hư không nó chỉ là một thứ bình thường.

Chưa nói gần như toàn bộ nhân vật cấp Sơn chủ của Thiên Lan hư không đã tới giới tu đạo này, Thiên Hư sơn chủ giỏi luyện khí và Luyện tinh sơn chủ cũng có mặt cho nên tổng số bùa và pháp khí của họ có thể nói đạt tới một con số kinh người.

Lạc Bắc cũng không biết khi Hàn Huyết Y cất tiếng cười lạnh thứ hai, và hắn bắt đầu lao đi thì Hiểu Thiện chân nhân cùng với đám người Mộ Cửu Tần bắt đầu hối hận.

Người của Thiên Lan hư không sử dụng bùa và pháp khí tấn công liên tục.

Liên tiếng những quầng sáng nổ tung trong không trung bắn ra vô số bùa chú và pháp khí.

Người tu đạo Thiên Lan hư không điều khiển hai mươi pho tượng đá liên tục đưa một số lượng bùa và pháp khí kinh người vào trong quầng sáng. Những loại bùa và pháp khí đó dường như không bao giờ hết.

Giữa người của huyền môn chính đạo và trận bão cát như xuất hiện một cái hành lang tử thần. Mỗi một hơi thở lại có rất nhiều người tu đạo kêu lên thảm thiết rồi rơi xuống.

Hiểu Thiện chân nhân sử dụng một cái cổ bảo có hình dạng kỳ lạ, bản thể của nó rộng chừng hai ngón tay, bề mặt có gắn đầy những cái vẩy, bụng khắc triện cổ nhìn giống như Xuyên sơn giáp. Bên dưới bụng lại có mười tám cái móc màu vàng. Ngoài ra tất cả vị trí khác của nó màu đen tản ra ánh sáng bao phủ một phạm vi mấy trăm trượng.

Nhưng cho dù như vậy thì khi tới khoảng cách còn năm mươi dặm, bên phía Huyền môn chính đạo cũng đã mất tới ba trăm người.

- Phóng!

Chưởng giáo Mân Hàn Phong đã lướt tới chỗ đệ tử phái Đông Hải tập trung trong trận, khống chế sự rối loạn của họ. Nhìn thấy hai mươi pho tượng đá chỉ còn cách chưa tới năm mươi dặm, Mân Hàn Phong lập tức hét to.

”Vù!” “ Vù!” “ Vù!”

Bên phía huyền môn chính đạo như một con thuyền lớn lướt đi giữa vô số vụ nổ và quầng lửa. Theo tiếng thét của y, những tiếng rít gió lập tức vang lên át cả tiếng bùa và pháp khí nổ tung. Gần như một đệ tử Đông Hải trong thời gian một hơi thở đã bắn hơn mười mũi Minh Hỏa pháp tiễn.

Tiễn quang kéo theo khói đen cuồn cuồn bao phủ hơn nửa bầu trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.