Lại một làn sóng không khí nổ tung. Lạc Bắc nhìn thấy trên người tám ma thần cũng có hơn mười quầng sáng bùng nổ. Trong đó hai ma thần có thần lực cùng với ma thần cầm Đâu Ly hỏa gần như trong nháy mắt bị đánh tan. Cùng lúc đó, Lạc Bắc cảm nhận được thân mình rung mạnh, Sơn Hà xã tắc chung gần như không khống chế được.
- Chặn!
Nhưng Lạc Bắc biết cho dù một đòn công kích uy hiếp nhất của thất tông lục phái thì núi Anh Giao cũng có thể ngăn được.
Bởi vì Sơn Hà xã tắc chung dù sao cũng không phải để đánh, bên cạnh hắn vẫn còn có Khuất Đạo Tử chưa ra tay.
Nhưng Lạc Bắc vừa mới nghĩ như vậy, còn chưa kịp phản ứng thì một tia sáng màu lục đã vong qua Sơn Hà xã tắc chung rồi thuận thế xuyên qua ngực của một gã tộc Đằng Giao đứng bên Cầu Thương Dương, cắt đứt mạng sống của y.
Tuy rằng Nhất Nguyên Tử biết một thứ pháp bảo trong trận đại chiến nhiều người có thể nói là vô cùng yếu, rất dễ bị đối phương đánh rơi. Nhưng vừa mới bị mất một tên đệ tử và cái pháp bảo đắc ý nhất khiến cho khi Bạch Kim Hưởng thủy loa lọt trào trận thì y cũng đỏ mắt. Y không nghĩ tới cái pháp bảo đó còn có thể lấy lại.
- Lạc Bắc! Ngươi hại ta mất một cái pháp bảo đắc ý nhất. Nếu không giết ngươi thì khó làm giảm mối hận trong lòng ta.
Sau khi đánh chết một gã tộc Đằng Giao trong nháy mắt, Lãnh Diễm Tru Tâm Xích lại biến thành một tia sáng lao về phía Lạc Bắc. Nhất Nguyên Tử giận điên người nên thậm chí quyết phải bắt được Lạc Bắc và Thái Thúc để hỏi kiếm quyết Thục Sơn.
- Cầu Thương Dương! Bách Thái! Toàn bộ các ngươi đối phó với đám người trên con ốc to kia.
Cơ bản Lạc Bắc không để ý tới Lãnh Diễm tru tâm xích đang lao tới mình mà rống lên thật to.
Uy lực của Lãnh Diễm Tru Tâm xích của Nhất Nguyên tử đối với Lạc Bắc không coi vào đâu.
Bên cạnh Lạc Bắc vẫn còn có Thái Thúc chưa hề ra tay. Tốc độ của Tân Thiên Trạm Lô so với Lãnh Diễm tru tâm xích không hề kém. Cho dù không chặn được thì với tu vi Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc, mức độ thân thể dẻo dai tới bậc này cũng đủ để cho pháp bảo không làm cho hắn bị thương nặng được. Nhưng Lạc Bắc biết, cái pháp bảo đó của Nhất Nguyên Tử rất có khả năng khiến cho mọi người bị thua.
Thất tông ngũ phái đang tiếp tục tấn công. Nếu lúc này mà đám người tộc Đằng Giao, tộc Kim Thiềm và tộc Thủy Tính, Tịch Tộc mà bị một cái pháp bảo hút lấy sẽ khiến cho rất nhiều người ra tay theo bản năng, làm cho khó ngăn được đòn liên thủ của thất tông ngũ phái.
“Oành!” Trong tiếng hô to của Lạc Bắc có một chút chống lại uy áp tâm thần khiến cho đám người tộc Thủy Tính, tộc Đằng Giao, tộc Kim thiềm và dị thú của Tịch Tộc nhanh chóng phát ra giao chiến với đợt tấn công thứ hai của thất tông ngũ phái.
Lần này, thậm chí bên phía yêu tộc chiếm ưu thế. Vô số người trên Bạch Kim hưởng thủy loa cất tiếng kêu đau đớn mà ngã xuống đất.
Đồng thời, Lãnh Diễm Tru tâm xích cũng bị Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc đánh rơi.
Nhưng lúc này, ánh mắt của Lạc Bắc cũng tập trung về phía Nhất Nguyên Tử với đầy sát khí.
Không chỉ bởi vì Nhất Nguyên Tử đánh chết một người tộc Đằng Giao mà còn vì Lạc Bắc thấy được Độc Giác Đằng Quy đã từ từ nằm xuống, thất khiếu thấm máu. Phát ra hai bức tường đất rồi bị đánh nát khiến cho nó bị thương nặng. Lạc Bắc có thể cảm nhận được sức sống của nó đang từ từ biến mất.
- Ngươi muốn giết ta! Ta sẽ giết ngươi.
Trong nháy mắt yêu tộc và thất tông ngũ phái giao chiến với nhau, Lạc Bắc và Nhất Nguyên Tử cũng dốc toàn lực.
- Sơn Hà Xã tắc chung! Đây là pháp bảo của Khuất Đạo Tử! Khuất Đạo Tử thật sự chết trong tay hắn?
Trên Bạch Kim hưởng thủy loa rất nhiều người vừa mới nghĩ như vậy thì một cái bóng đen cũng xuất hiện sau lưng Lạc Bắc. Một vầng ánh sáng chín màu cũng trong nháy mắt được cái bóng đó phát ra đánh vào đầu Nhất Nguyên Tử.
- Đó là pháp thuật của Khuất Đạo Tử. Người đó là Khuất Đạo Tử. Tại sao lại trở thành người hầu của Lạc Bắc?
- Thi thần tướng linh! Khuất Đạo Tử đã bị hắn biến thành Thi thần tướng linh.
Trong vô số những tiếng hét chói tai. Một quả cầu ánh sáng màu vàng, một cái nghiên mực cổ tản ra ánh sáng màu đen cùng với một đạo kiếm quang màu đỏ cũng đồng thời xuất hiện.
Nhất Nguyên Tử đứng mũi chịu sào cơ bản không có thởi gian suy nghĩ xem có chuyện gì xảy ra. Phản ứng đầu tiên của y đó là đạo pháp thuật đó rất mạnh. Vốn có thứ pháp bảo phòng ngự lợi hại như Thiên Ất hộ tâm kính nên y không còn cái nào khác. Vì vậy mà lần này y chỉ kịp phóng ra một đạo thần quang chống lại vầng sáng chín màu đó.
Cái nghiên mực cùng với kiếm quang màu đỏ là do Kỷ Âm Dương và chưởng giáo phái Xích Hà - Yến Ẩn Kiều phóng ra.
Mắt nhìn thấy trên đầu Nhất Nguyên Tử không có pháp bảo phòng hộ, Kỷ Âm Dương liền phóng pháp bảo phòng ngự của mình ra chắn lấy. Đồng thời trong lúc hai bên đang quấn lầy nhau, Xích Hà phái chuyên tu luyện phi kiếm cũng không dám ra tay. Trừ khi là họ kết thành kiếm trận nếu không một hai phi kiếm lao ra mà bị lực lượng khác nổ tung thì chắc chắn là không thể thu lại được.
Một đòn của Lạc Bắc cũng học theo Nhất Nguyên Tử nắm chính xác khoảng cách. Nhưng Yến Ẩn Kiều chưa ra tay vì vậy mà có thể phát kiếm ngăn lại.
Trong thất tông ngũ phái vốn còn mấy người có đủ sức ra tay nhưng thấy có ba người liên thru đón đánh thì liền đặt tinh thần chuẩn bị giao chiến với yêu tộc.
- Tìm chết!
Nhất Nguyên Tử! Kỷ Âm Dương! Yến Ẩn Kiều đều là tôn sư của một phái. So với ba người, Lạc Bắc chỉ là một tên tiểu tử hậu bối. Nhưng chỉ trong tích tắc một tiếng nổ vang lên do vầng sáng của Khuất Đạo Tử bị ba người chặn lại, một tia kiếm quang màu đen cũng nổ tung khiến cho kiếm quang màu đỏ của Yến Ẩn Kiều bị đánh bay đồng thời cắt Nhất Nguyên Tử ra làm hai đoạn.
- Hắn tu luyện pháp quyết và kiếm quyết gì mà cùng tu vi Kiếm Cương, uy thế của hắn lại mạnh hơn ta nhiều đến vậy. Ngay cả phi kiếm của ta cũng không ngăn được hắn? Không ngờ tu vi của hắn đã tới mức này.
Trong nháy mắt, sắc mặt Yến Ẩn Kiều trắng bệch.
Một đòn của Lạc Bắc thừa lúc vầng ánh sáng chín màu phát ra, Tam Thiên Phù Đồ cũng lặng lẽ nấp sau đó rồi nhân lúc vầng ánh sáng nổ tung đánh bay Vô vi thần quang và Hắc Trạc Sơn thủy nghiễn của Kỷ Âm dương, Tam Thiên Phù Đồ liền bủng nổ, chẳng khác gì giao long xuất động. Trong nháy mắt, chỉ có Yến Ẩn Kiều phản ứng kịp. Nhưng phi kiếm của y giao chiến với phi kiếm của Lạc Bắc thì nhận ra bản thân mình không phải là đối thủ của hắn.
Chỉ có điều trong tích tắc đó, tông chủ Nhất Nguyên Tử của Thanh Tịnh tông đã bị Lạc Bắc đánh chết trước mắt đám ngời thất tông lục phái.
Sau khi một kiếm chém chết Nhất Nguyên Tử, Lạc Bắc cơ bản không thèm chú ý, dốc toàn lực điều khiển Tam Thiên Phù Đồ quay về.
Lạc Bắc biết cái việc để cho Kiếm cương nổ tung chỉ là đánh lừa. Cho dù bản thân có tu vi Kiếm Cương, chân nguyên đã hoàn toàn dung hợp với kim thiết nhưng nếu bị người thất tông ngũ phái chặn lại mà công kích thì có khả năng Tam Thiên Phù Đồ sẽ nổ tung.
Kiến ăn voi.
Cho dù là mười người có tu vi bình thường liên thủ thì uy lực cũng cực lớn nói gì tới thất tông ngũ phái đông người như vậy, tất cả đều là các cao thủ có tu vi không tầm thường. Vì thế mà Lạc Bắc điều khiển Tam Thiên Phù Đồ nhanh chóng quay về. Tam Thiên Phù Đồ bay sát bên cạnh trận pháp để một khi tiến vào cũng sẽ bị tiến xuống địa tâm hỏa. Lạc Bắc làm như vậy là muốn cho đám người thất tông ngũ phái sợ ném chuột vỡ đồ quý, sợ mất pháp bảo mà không dám ra tay với Tam Thiên Phù Đồ của mình.
- Nếu không hủy được thanh phi kiếm của ngươi. Việc này mà truyền ra ngoài thì ta còn mặt mũi nào nữa.
Mãi cho tới lúc này, Thích Như Ý mới biết mình hoàn toàn xem thường Lạc Bắc.
Trong lúc kiếm cương trên Tam Thiên Phù Đồ bùng nổ, ngay cả Thích Như Ý cũng có cảm giác toàn bộ chân lông dựng đứng.
Nhưng trong tình cảnh thất tông ngũ phái đông người như vậy mà để Lạc Bắc đánh chết Nhất Nguyên Tử thì Thích Như Ý không thể nào chấp nhận nổi.
Viên kính màu đồng trong tay y lập tức chiếu về phía Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc.
Cái pháp bảo này của Thích Như Ý chính là thứ mà ngày trước y dùng để đối phó với đám người Đan Lăng Sinh. Nó chính là Ngũ Âm thần lôi giám cùng với Diễm ma thiên la chung, Bỉ Ngạn Vô Thường kiếm được coi là ba đại chí bảo của phái Hà Gian.
Do tu vi của Thích Như Ý hơi yếu hơn đám người Khuất Đạo Tử và Hắc Phong lão tổ nhưng có thể ngồi ngang hàng với họ cũng là nhờ có cái pháp bảo này.
Bị Ngũ âm thần lôi giám của Thích Như Ý chiếu tới, chỉ thấy âm lôi năm màu liên tục nổ tung trên Tam Thiên Phù Đồ.