Bản thân Xích
Đồng thiên thành của Vân Hạc Tử là do Xích Nguyên tông thời thượng cổ
vào trong không gian loạn lưu tìm kiếm vật liệu mà luyện chế ra. Nhìn
qua thì nó do từng làn khí Xích đồng ngưng kết lại nhưng bên trong cũng
giống như Thúc Anh hắc vân nang có chứa rất nhiều trận pháp.
Tự Tại ngọc bi và XÍch Đồng thiên thành công lại có sức phòng ngự không
hề kém gì Yêu vương liên thai. Mà trong không gian loạn lưu, cả hai cái
pháp bảo đó kết hợp với nhau thậm chí còn hơn Yêu vương liên thai nhiều.
Nhưng Xích Đồng thiên thành vừa mới bay lên không thì Băng Trúc Quân
cũng lấy ra một miếng ngọc màu tím to bằng lòng bàn tay tỏa ra từng làn
ánh sáng màu tim. Nó nhanh chóng tạo thành một vầng hào quang bên ngoài
Xích Đồng thiên thành.
- Băng Trúc quân! Cái cổ bảo của ngươi tên là gì?
Cái pháp bảo như thế này rất hiếm thấy lại thêm những ký hiệu bên trên
nó hoàn toàn khác lạ cho nên Trần Thanh Đế liếc mắt nhìn một cái là biết đó là một thứ cổ bảo.
- Đây là Thiên Mệnh ngọc bản. - Mới nghe Trần Thanh Đế hỏi mình, sắc mặt của Băng Trúc Quân không giấu được sự tức giận:
- Cái pháp bảo này có thể phát hiện được một vài cái lỗ đen ơ xung
quanh... Lúc trước, ta tìm được nó tại di chỉ của Thiên Thọ tông, phối
hợp với Thanh Ẩn đăng đi lại trong không gian loạn lưu đúng là tuyệt
vời. Có hai cái pháp bảo này, chúng ta hành sự càng thêm an toàn. Chỉ có điều lần trước do ta bị thua dưới tay Lạc Bắc cho nên Thanh Ẩn đăng đã
rơi vào tay hắn.
- Có thể phát hiện được một chút nguy hiểm thì có cái pháp bảo này cũng không sợ. - Trần Thanh Đế gật đầu nói:
- Còn về một vài ảo trận, cấm chế nếu không có gì quá lợi hại, với năng
lực của đám người chúng ta đối đầu với chúng cũng dư sức.
Băng Trúc Quân híp mắt rồi gật đầu. Lão cũng không nhiều lời sau khi chỉ một hướng lập tức Xích Đồng Thiên Thành liền tản ra khí sắt thép rồi di chuyển. Chỉ sau một lát, nó liền biến mất giữa vô số thiên thạch, tinh
vân và ánh sáng kỳ lạ trong hư không.
Mà vào lúc Xích Đồng Thiên thành biến mất ở chỗ cái trận pháp của Thiên
Thọ cung. Tại một không gian về phía nam của Tử Kim hư không, từ trong
một cái vầng sáng giống như thác nước màu tím đột nhiên có ánh sáng lao
ra giống như những cái giọt nước.
- Tử Kim Vẫn tinh đái thật đúng là có thể sánh với một cái kiếm trận cực cao. Người tu đạo nguyên anh kỳ trở xuống cho dù có pháp bảo cấp kim
tiên bên người chỉ sợ cũng không thể vượt qua được.
Chút ánh sáng nhỏ nhoi so với Tử Kim vẫn tinh đái đang chia hư không ra
làm hai nửa nhìn chẳng khác nào một hạt bụi. Ánh sáng từ từ biến mất để
lộ ra một đám mây đen, bên trong đám mây, pháp lực dao động của Lạc Bắc
cũng rất mạnh như vừa trải qua một trận đấu pháp kịch liệt, chân nguyên
tiêu hao rất nhiều. Vừa xông ra khỏi tử kim vẫn tinh đái, Lạc Bắc ở
trong đám mây đen vội vàng lấy mấy viên đan dược để bổ sung chút chân
nguyên.
Đúng như những gì ghi lại trong tấm tinh đồ mà Lạc Bắc có được, mỗi một
tảng thiên thạch trong Tử Kim vẫn tinh đái có uy lực tương đương với một đạo bản mệnh kiếm nguyên. Hơn nữa sự kinh khủng của nó đó là tốc độ của nó cực kỳ nhanh, không thể diễn tả bằng lời.
Vừa mới bắt đầu tiến vào Tử Kim vẫn tinh đái còn tốt. Tốc độ thiên thạch tương đối chậm, số lượng cũng còn chưa nhiều nên Lạc Bắc có thể tránh
né. Nhưng khi tiến vào tới giữa, tốc độ của mỗi một viên tinh thạch có
bản nhanh tới mức không thể nhìn thấy rõ hình ảnh, chỉ thấy vô số điểm
sáng màu tím lao tới.
Cái tốc độ đó khiến cho Lạc Bắc không kịp né tránh mà chỉ biết cứng rắn chống chọi.
Trong khu vực trung tâm dài tới vài dặm của Tử kim vẫn tinh đái, mật độ
thiên thạch rất cao, gần như cứ đi được mấy chục trượng lại có mấy đạo
thiên thạch lao tới. Cái này tương đương với bất cứ lực nào cũng có mấy
đạo bản mệnh kiếm nguyên tấn công mình.
Hơn nữa tại khu trung tâm của Tử Kim vẫn tinh đái còn có rất nhiều bụi
do thiên thạch vỡ vụn để lại. Đám bụi đó có lực cản rất lớn khiến cho
người ta phi độn giống như đi trong cát cơ bản rất khó vượt qua nhanh
được. Mà thường trong mười đạo thiên thạch thi thoảng lại có một đạo Tử
Kim xạ lưu bắn ra. Tử kim xạ lưu là do Thiên thạch va chạm với nhau,
tinh kim bên trong thiên thạch dưới sự va chạm ở nhiệt độ cao mà bị nung chảy khiến cho Tử kim xạ lưu tương đương với một đạo bản mệnh kiếm
nguyên được ngâm trong nước lâu ngày khiến cho Thúc Anh hắc vân nang
cũng không chống được.
Hơn nữa khi sử dụng Thúc Anh hắc vân nang, Lạc Bắc phát hiện ra thứ cổ
bảo đó so với nhiều loại pháp bảo bây giờ có những điểm thiếu hụt. Hiện
tại những pháp bảo phòng ngự lợi hại đều dựa vào phôi pháp bảo mà phóng
ra ánh sáng phòng ngự. Sau khi ánh sáng bị đánh tan, phôi pháp bảo cũng
không bị tổn thương. Còn thứ pháp bảo thượng cổ như Thúc Anh hắc vân
nang thì ngay cả bản thể của nó cũng hóa thành đám mây đen giống như
biến thành một cái trận pháp. Chỉ cần công kích xuyên qua trận pháp là
tương đương đánh thẳng vào bản thể của pháp bảo, hơn nữa còn công kích
trực tiếp vào bên trong của nó.
Có thể nói so với một vài thứ pháp bảo hiện này thì cổ bảo có uy lực
mạnh hơn, sử dụng cũng không cần nhiều chân nguyên, nhưng lại dễ bị đối
thủ phá hủy. Mà có lẽ trong giới tu đạo hiện tại, cổ bảo tồn tại rất ít, chỉ có trong tay người tu đạo Kim đan hậu kỳ may ra mới có thể xuất
hiện.
Chỉ cần cái Thúc Anh hắc vân nang bị phá hủy một chút là cái phân thân
của Lạc Bắc không thể xuyên qua được Tử Kim vẫn tinh đái. Vì thế là trên đường, Lạc Bắc liên tục phải phóng ra pháp thuật phối hợp với Thúc Anh
hắc vân nang.
Hiện tại mặc dù Lạc Bắc bình yên vượt qua tới đây nhưng nếu Tử Kim vẫn
tinh đái dài thêm một chút thì có lẽ cái phân thân của Lạc Bắc sẽ nằm
lại ở đó, chấm dứt lần đầu tiên vào đây tìm kiếm.
....
Vào lúc này, từ vị trí Lạc Bắc đứng chứng kiến quang cảnh có sự khác
biệt rất nhiều so với nơi mà đám người Băng Trúc Quân truyền tống đến.
Từ chỗ của Lạc Bắc quan sát xung quanh thì thấy gần mình nhất có một ngọn núi đỏ hồng và ba vầng sáng cực kỳ lớn.
Ba vầng sáng đó được phân bố từ trên xuống dưới tuy nhiên thực tế chúng
lại cách nhau ít nhất cả trăm dặm. Khoảng cách của Lạc Bắc gần như là
vầng sáng màu xanh đen, thấp thoáng có những tia sáng tản ra. Còn cách
Lạc Bắc xa nhất là một quầng sáng màu bạc, còn vầng sáng ở giữ có màng
vàng đất.
Theo những gì trên tấm tinh đồ của Lạc Bắc chỉ thì vầng sáng màu xanh
đen đó là do vô số thiên phong ngưng tụ lại thành. Còn vầng sáng màu bạc kéo dài cả ngàn dặm bên trong ẩn chứa rất nhiều Tinh thần thực từ xạ
tuyến, nếu vô tình lạc vào đó thì gần như toàn bộ pháp bảo đều không còn có tác dụng. Cả hai vầng sáng đó đều rất nguy hiểm. Chỉ có vầng sáng
màu vàng đất là do nguyên khí hệ Thổ hình thành, cho dù có đi vào cũng
tương đối an toàn.
Lạc Bắc vừa chờ dược lực chuyển hóa thành chân nguyên vừa quan sát tấm
tinh đồ. Ngọn núi màu đỏ hồng ở phía sau ba vầng sáng đó không hề có sự
chỉ dẫn, xem ra trong mấy ngàn năm qua nó từ đâu bay tới đó.
- Quầng sáng màu vàng đất đã bị do thám từ trước, trong mấy ngàn năm qua cũng không có thay đổi. Cho dù có nhiều thiên tài địa bảo thì cũng bị
lấy gần hết. Tuy nhiên cái ngọn núi đỏ hồng kia dường như có thể tìm tòi một chút.
Vốn Lạc Bắc định đi tìm nơi có khí kim thiết cao một chút như sao băng
có tốc độ cao hơn cả tốc độ Thiên thạch trong tử kim vẫn tinh đái. Bởi
vì chỉ có trên sao băng số lượng tinh kim và ngọc thạch hi hữu mới là
nhiều nhất, mới có thể tìm được Thiên thần tinh thạch. Nhưng vào lúc này nhìn thấy ngọn núi màu hồng không có trên tinh đò, Lạc Bắc lập tức bay
về phía ngọn núi.
- Trong tử kim hư không quả nhiên là mỗi bước đầy nguy hiểm. Chẳng trách mà thời thượng cổ mặc dù người tu đạo có trận pháp tới được nơi này
nhưng hàng năm vẫn có rất nhiều cao thủ bị chết ở đây.
Bởi vì trên tinh đồ có đánh dấu cho nên trong lúc phi độn tới ngọn núi
màu hồng kia, Lạc Bắc cố ý tránh được vầng sáng màu xanh đen do thiên
phong hình thành và vầng sáng màu bạc do Tinh thần thực từ xạ tuyến tạo
ta. Mặc dù đã bay cách quầng sáng do Tinh thần thực từ xạ tuyến tạo
thành tới cả năm sáu trăm trượng nhưng Thúc Anh hắc vân nang của Lạc Bắc vẫn có cảm giác run run như mất đi sự khống chế mà bị hút vào trong
vầng sáng màu bạc. Điều này khiến cho Lạc Bắc cả kinh vội vàng điều
khiển Thúc Anh hắc vân nang bay xa khỏi nó.