La Phù

Chương 153: Chương 153: Ngũ Ngục Thần Sơn. Thất Hải Tụ Thú Phiên




Còn Hỗn Nguyên Thần Hoàng ngoại trừ thân thể rắn chắc ra còn có thể chui vào bên trong thân thể của đối phương mà cắn nuốt khí huyết, chân nguyên đồng thời tiết ra một thứ độc tố làm tê liệt, tắc nghẽn kinh mạch của đối phương.

Gần như tất cả các loại pháp thuật đều cần nhờ tới chân nguyên lưu chuyển trong kinh mạch, dẫn phát oai của trời đất. Nếu kinh mạch bị tắc nghẽn thì rất nhiều pháp thuật khó có thể sử dụng được.

Bởi vì Hỗn Nguyên Thần Hoàng, Lục Sí Kim Thiền, Kiền Thiên Huyền Phong là ba loại dị trùng trời sinh, là chí bảo trong mắt người tu đạo. Cho nên từ hơn ngàn năm trước đã bị giết sạch, sớm tuyệt tích trên thế gian.

Nhưng hiện tại thứ dị trùng đó không ngờ lại xuất hiện trong tay Thao Sinh Nguyên. Hơn nữa, nhìn qua thì Thao Sinh Nguyên dùng thủ pháp luyện cổ biến Hỗn Nguyên Thần Hoàng thành sâu độc của mình.

Thất Hải Yêu Vương thú bị Hỗn Nguyên Thần Hoàng chui vào trong người mà tê liệt. Đinh Ngao, Hải Lang Vương Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa đều ra tay. Trên mấy cái Xích Huyết Ngô Chu cũng xuất hiện những bóng người. Nhất thời hơn mười vầng sáng khác nhau bùng nổ trên người Thất Hải Yêu Vương thú. Từ xa nhìn lại màu sắc của chúng vô cùng đẹp mắt. Chân nguyên trong cơ thể không lưu chuyển được khiến cho lớp vẩy của Thất Hải Yêu Vương thú dẻo dai là vậy cũng không chống nổi sự vây công. Máu của nó bắn ra tung tóe.

- Kiến giết voi.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lạc Bắc liền nghĩ như vậy. Lạc Bắc cảm nhận được một cách sâu sắc ngày đó Đông Hầu Thanh Bức với tu vi vượt qua mọi người có mặt nhưng cũng đành phải dựa vào độn pháp để bỏ chạy.

Bởi vì uy lực của các loại pháp bảo và pháp thuật tập trung lại một chỗ sẽ vô cùng mạnh. Cho dù tu vi cao tới mấy mà gặp phải nhiều người hợp lực cũng khó chống nổi.

- Ngươi trốn không thoạt còn không mau trở thành vật cưỡi của ta?

Âm thanh của Thao Sinh Nguyên kèm theo uy áp cực mạnh tản ra xung quanh.

Một con yêu thú như Thất Hải Yêu Vương thú mặc dù thần thức còn thấp nhưng cũng có thể cảm nhận được tình thế, hiểu được dụng ý của Thao Sinh Nguyên.

- Thao Sinh Nguyên định dùng cách này để thu thục Thất Hải Yêu Vương thú đúng là uống phí tâm cơ.

Lạc Bắc nghe thấy âm thanh của Thao Sinh Nguyên liền nghĩ như vậy.

Tất cả Yêu tộc mạnh mẽ đều có một sự kiêu ngạo. Trong truyền thuyết, Thất Hải Yêu Vương thú là yêu thú mạnh nhất trong biển đâu có dễ cho người ta dùng sức mạnh để khuất phục.

Muốn dùng sức để thu phục những yêu thú như vậy là chuyện không thể.

Huống chi, Thao Sinh Nguyên không phải lấy sức của một người mà dựa vào nhiều người cùng với trận pháp và pháp bảo thì với tâm tính của Thất Hải Yêu Vương thú làm sao có thể đầu hàng y.

Quả nhiên, Lạc Bắc vừa mới nghĩ như vậy, Thất Hải Yêu Vương thú cũng rống lên một tiếng rống giận dữ.

Dưới tiếng gầm giận dữ của nó, tất cả ánh sáng của các loại pháp bảo, pháp thuật bỗng nhiên tối sầm. Vô số những cây gỗ khổng lồ màu xanh từ trên cao ầm ầm giáng xuống.

Pháp quyết hệ Mộc so với cả Thủy, Hỏa, Phong, Lôi cùng xuất vừa rồi thì không phải là lớn lắm. Nhưng nhìn vào đó và tiếng gầm của Thất Hải Yêu Vương thú cũng đủ để hiểu được tâm ý của nó.

Có chết cũng không theo!

- Thề nào? Chẳng lẽ ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ hay sao? Nếu như vậy, để ngươi thử xem thứ pháp bảo ta mới luyện được. Hãy xem Ngũ Ngục Thần Sơn của ta.

Hải Lang Vương bắt một cái pháp quyết hóa ra một con sóng lớn, chặn lấy những cây gỗ đang lao xuống. Thao Sinh Nguyên cũng cất tiếng cười lạnh rồi ném ra một cái pháp bảo có năm thứ ánh sáng xanh vàng, đỏ, trắng.

Cái pháp bảo đó khi ném ra chỉ to bằng bàn tay nhưng trong nháy mắt đã hóa thành to bằng cả một ngọn núi rộng tới vài dặm. Ngọn núi này có tổng cộng năm ngọn. Ngọn màu đỏ ở giữa là cao nhất, còn bốn ngọn kia cao xấp xỉ bằng nhau. Trên ngọn núi màu đỏ cái hai chữ Ngũ Ngục rất to chừng vài chục trượng. Nhưng nhìn kỹ thì chúng được tạo thành bởi những là bùa. Trên bốn ngọn núi còn lại đầy những tảng đá hình thù quái dị nhưng lại hợp với ngọn núi màu đỏ. Dưới đáy của chúng hết sức bằng phẳng. Nếu thu nhỏ lại thì nhìn nó giống như một cái chặn giấy bằng dá có hình thù kì lạ.

Ngọn núi khổng lồ giáng xuống đầu Thất Hải Yêu Vương thú với một áp lực khiến cho lớp bùn dưới đáy biển bị thổi văng ra ngoài. Ngay cả đá núi dưới đáy biển cũng bị ép vỡ vụn. Ngọn núi giáng xuống người chẳng khác nào một con cóc bị đè xuống đáy biển mà phun đầy máu miệng.

- Còn không ngoan ngoãn đầu hàng cho ta?

Thao Sinh Nguyên đang cười lạnh chợt biến sắc. Thất Hải Yêu Vương thú cất tiếng gầm. Rồi Ngũ Ngục Thần Sơn giống như một tảng đá bị Thất Hải Yêu Vương thú đứng dậy, hất văng đi nơi khác.

Ngũ Ngục Thần Sơn của Thao Sinh Nguyên lấy một thứ pháp bảo làm cơ sở dung hợp đất, ngũ sắc thạch với vô số tinh kim để luyện thành. Một ngọn núi nặng như vậy mà không ngờ bị Thất Hải Yêu Vương thú hất văng thì có thể thấy được nó mạnh tới mức độ nào.

Lần này, ngay cả Hi Ngọc Sa và đám người Chiến Bách Lý cũng sững sờ.

Sau khi ném cái pháp bảo của Thao Sinh Nguyên đi, Thất Hải Yêu Vương thú giống như ngọn đèn sắp hết dầu, toàn thân run lẩy bẩy. Nhưng nó vẫn ngẩng cao đầu mà gào thét. Một quả cầu sấm chớp màu xám tiếp tục được nó phóng về phía Thao Sinh Nguyên.

- Vốn định giữ cho ngươi một con đường sống nhưng nếu ngươi vẫn cố chấp như vậy thì ta cũng chỉ có thể bắt ngươi để luyện Thất Hải tụ thú phiên của ta.

Trong tiếng cười lạnh, Thao Sinh Nguyên giũ ra một lá cờ đen rộng hai trượng. Sấm chớp mà Thất Hải Yêu Vương thú phóng ra gặp phải cây cờ đó liền biến mất.

Là cờ mà Thao Sinh Nguyên vừa lấy ra. Bốn góc của nó có rất nhiều ký hiệu màu bạc. Trên lá cờ có các đám mây trôi và hình của rất nhiều loại dị thú như Phượng Vĩ Long, Hồng Tình Lam Dực Thú, Xích Diễm Hải xà, San Hô Lôi Long thú...

Hình của hơn mười con dị thú trên lá cờ, con nào cũng là yêu thú có thần hồn, sức lực mạnh nhất trong thất hải.

Không ngờ cái lá cờ này lại lấy khí huyết, thần hồn của yêu thú cực mạnh trong thất hải để luyện chế thành. Chỉ cần khí huyết của chúng phát ra đã có thể ngăn cả được Huyền Âm thủy lôi của Thất Hải Yêu Vương thú. Hiển nhiên, Thao Sinh Nguyên thấy không thể thu phục được Thất Hải Yêu Vương thú liền định giết chết rồi tế luyện pháp bảo. Mà trên lá cờ, ngoại trừ một chỗ trống ở giữa ra thì tất cả những chỗ còn lại đều có thần hồn và khí huyết của yêu thú khác chiếm giữ, chỉ còn thiếu một cái thần hồn và khí huyết của yêu thú hùng mạnh làm chủ thần là pháp bảo này sẽ được luyện chế thành công. Lúc này, Thất Hải Yêu Vương thú đúng là tài liệu luyện chế pháp bảo tốt nhất.

- Giết nó.

Nghĩ tới uy lực khi pháp bảo thành công, lòng bàn tay của Thao Sinh Nguyên hơi nóng lên, đồng thời gào lên một tiếng.

Nghe thấy vậy, Hi Ngọc Sa, Đinh Ngao, Chiến Bách Lý và mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu đều ra tay đánh cho máu thịt của Thất Hải Yêu Vương thú tung bay.

Cùng lúc đó, cây cờ của Thao Sinh Nguyên cũng căng lên thẳng tắp. Một thứ lực hút khó hiểu hấp thu toàn bộ khí huyết của Thất Hải Yêu Vương thú lên trên đó.

Theo khí huyết cuồn cuộn bị hút vào lá cờ, ánh sáng trên Thất Hải Tụ thú phiên càng lúc càng sáng hơn, mà sức lực, chân nguyên của Thất Hải Yêu Vương thú cũng từ từ giảm đi. Ngay cả tiếng gầm của nó cũng mất đi uy thế.

- Thủ đoạn của người Thương Lãng cung thật sự là tàn bạo. Nếu để cho y luyện thành cái pháp bảo này thì không biết còn có bao nhiêu Yêu tộc phải chết trong tay họ. Mộ tông chủ! Các ngươi đi mau! Chúng ta cùng liều mạng với họ.

Tộc Ly Thủ và Thất Hải Yêu Vương thú đều thuộc yêu tộc. Hiện tại, thủ lĩnh của tộc Ly Thủ là Ly Nghiêu Ly đang tu luyện Tam Thần Long thể, nhưng khi nhìn thấy Thương Lãng cung tàn sát Thất Hải Yêu Vương thú, bọn họ cho dù đang cắn răng cũng không thể chịu đựng nổi. Nhưng hiện tại nhìn thấy Thao Sinh Nguyên hút khí huyết và thần hồn của Thất Hải Yêu Vương thú để luyện pháp bảo thì họ không chịu nổi nữa.

Người tộc Ly Thủ biết cao thủ của Thương Lãng cung có rất đông. Hơn nữa ngay cả cung chủ Thao Sinh Nguyên cũng có mặt ở đây, trong khi tu vi và pháp bảo của y có rất nhiều. Nếu tấn công thì dữ nhiều lành ít. Bọn họ muốn nhờ sức của Hiên Hồ tông nên mới hỏi câu đó. Nhưng điều khiến cho họ ngẩn người đó là vừa mới dứt lời thì đã nghe Lạc Bắc nói:

- Được! Các ngươi chịu trách nhiệm đối phó với Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý. Còn để ta đối phó với Xích Huyết Ngô chu, Đinh Ngao và Thao Sinh Nguyên. Thái Thúc! Muội sử dụng Huyền nữ thủy yên la lặng lẽ theo ta để phối hợp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.