La Phù

Chương 579: Chương 579: Thần Phạt




Dịch giả: hany

- Được! Nếu vậy ngươi hãy làm khí linh cho pháp bảo của ta đi.

Lạc Bắc vung tay, một vầng ánh sáng màu hồng xuất hiện rồi hóa thành cái pháp bảo nhìn giống như tấm khăn gấm. Nó chính là Huyết Phượng La mà hắn lấy được từ tay Băng Trúc Quân.

Huyết Phượng La là pháp bảo nổi danh của phái Thiên La, không chỉ có sức phòng ngự cực cao mà còn bắn ra được những sợi tơ để trói đối thủ. Sở dĩ Lạc Bắc muốn Mạc Thiên Hình trở thành khí linh của nó cũng là vì Thúc Anh hắc vân nang và cái pháp bảo lấy được của Phong Hàn Độc đã mất. Còn cái cổ bảo này mặc dù uy lực bao phủ không được rộng như hai thứ kia nhưng nếu có khí linh điều khiển thì uy lực của nó dùng để bắt Nguyên Anh còn hơn hai cái pháp bảo kia nhiều.

....

Từng vầng ánh sáng từ Yêu vương liên thai thấp thoáng tản ra. Sau hơn ba canh giờ, bên trong Yêu vương liên thai, Huyết Phượng La lơ lửng sau lưng Lạc Bắc tản ra từng đợt ánh sáng màu hồng. Mà trong những làn ánh sáng đó có thể thấy được thấp thoáng bóng dáng nguyên Anh của Mạc Thiên hình bây giờ đã trở thành khí linh của Huyết Phượng La, dựa vào trận pháp của nó để tu luyện ngưng tụ pháp lực.

Còn lúc này, Lạc Bắc đang khoanh tay đứng đó nhìn xuống phía dưới, thấp thoáng một dãy núi hoang vu.

Đó chính là La Phù.

”Oa oa oa “

Khắp nơi tràn ngập chướng khí màu vàng với đủ loại rắn độc. Từ trong một cái khe núi ở phía trên khu trại của người Miêu chợt có năm sáu chục con quái điểu màu đen lao ra.

Nhìn hình dạng của chúng có phần giống như quạ nhưng lại to bằng con kền kền với đôi mắt màu đỏ. Trên người chúng tản ra pháp lực dao động. Lũ chim đó liên tục bay lượn trên bầu trời không chịu bỏ đi như đang bảo vệ người trong khu trại bên dưới.

Cái trại người Miêu đó chính là nơi mà năm xưa, Hoàng Vô Thần kiểm tra tu vi của Nguyên Thiên Y đã phái La Thần tướng và Lạc Tiên tới đây, sau đó La Thần Tướng dùng một người tu luyện Thập Nhị Đô thiên thần sát pháp bị tẩu hỏa nhập ma để thử tu vi của Nguyên Thiên Y. Khi đó, Nguyên Thiên Y nhấc tay giết chết người tu đạo kia rồi lấy được thanh Thiên Đô minh hà của Lý Phật, nhân vật số một phái Thanh Thành cách đây bốn trăm năm. Chỉ có điều uy lực của thanh phi kiếm tương đương với pháp bảo cấp tiên mà thôi.

Lúc đó La Thần Tướng không biết Nguyên Thiên Y đang ở vào thời điểm tu vi suy yếu nên chỉ nghĩ tu vi của Nguyên Thiên Y có vậy mà thôi. Cũng chính vì vậy mà La Thần Tướng mới đánh giá quá cao thực lực của mình để tới trận chiến với Nguyên Thiên Y, y một mình khiêu chiến dẫn tới thất bại, phải nhảy xuống đáy biển tự vẫn.

Lúc này trời vẫn còn chưa sáng khiến cho khu trại người Miêu mới chỉ nhìn thấy được lờ mờ. Nhưng trên một cái nóc nhà cao nhất đã có một quái nhân mặc áo bào đen đang ngồi xếp bằng. Quái nhân đó có cái đầu lồi lõm, đôi mắt màu xanh lam, hai tay rất lớn. Toàn bộ móng tay của y đen xì. Trong đôi tay áo rộng thùng thình do pháp lực dao động độc đáo khiến người ta thấy như y đang ôm một thứ gì đó còn sống. Phía sau lưng y liên tục có những làn khí đen tràn ra khiến cho y càng thêm hung ác.

Y nhìn về phía trước với ánh mắt âm độc.

Trên khoảng đất trống trước mặt có sáu cái đỉnh đứng sừng sững được nối kết với ngọn lửa trong lòng đất đang tản ra hơi nóng kinh người. Trong sáu cái đỉnh đó, có một cái như đang luyện đan còn năm cái khác thì luyện tinh kim. Cái đỉnh luyện đan cao chưa tới một trượng còn mấy cái đỉnh luyện tinh kim lại đều cao tới ba trượng.

Bên trong trại của người Miêu có tới ba mươi người tu đạo mặc pháp y màu đỏ thắm đang xua đuổi những người Miêu ở xung quanh những cái đỉnh. Thỉnh thoảng lại có một tổ chừng trăm người Miêu từ xa về dưới sự đốc thúc của hai người tu đạo. Bọn họ đều đeo những cái gùi nặng bước đi tập tễnh vào trong trại rồi đặt khoáng thạch trên lưng xuống.

Căn cứ vào trang phục khác nhau của đám người Miêu thì có thể biết họ không phải chỉ cùng một trại mà là từ rất nhiều trại bị bắt tới đây.

Chát! Một người đàn ông người Miêu chừng bốn mươi tuổi lăn ra ngất, trên lưng y xuất hiện một vết máu ghê người. Hai gã đại hán người Miêu đi bên cạnh tức giận ném khoáng thạch trong tay xuống. Nhưng họ còn chưa kịp đỡ người đàn ông kia dạy thì một người tu đạo đứng bên cạnh đã cười lạnh. Trong tay y lập tức xuất hiện một cây trường tiên tản ra ánh sáng màu lục quất mạnh vào lưng của hai vị đại hán kia. Hai tiếng nổ vang lên, lưng của hai vị đại hán lập tức bóc da lóc thịt mà gục xuống để lại tiếng kêu thảm thiết.

Nhìn thấy cảnh đó, ba bốn trăm người Miêu ở trong trại đều nổi giận ném toàn bộ những thứ vác trên lưng xuống đất. Nhất thời những tiếng kêu hét bằng thổ ngữ vang lên. Nhìn sắc mặt họ thì dường như có đánh chết họ cũng không chịu làm nữa.

- Thế nào đây? Trách phạt các ngươi một chút, các ngươi định làm loạn?

Người tu đạo mới đánh cho ba người Miêu tróc da tróc thịt liền nhe răng cười. Còn chưa dứt lời, y lại vung tay lên. Cây roi dài trong tay y lóe sáng một cái liền trói chặt hơn ba mươi người Miêu lại. Trong nháy mắt sợi roi xiết chặt khiến cho những người Miêu bị trói từ từ biến dạng như bị đứt từ giữa người.

Nhưng những người Miêu vốn kiên cường, cho dù thấy vậy, bọn họ vẫn chửi bới ầm ĩ. Bất ngờ tên quái nhân ngồi xếp bằng trên nóc nhà cười lạnh rồi một tia sáng màu đen xuất hiện cuốn lấy một người Miêu đang chửi bới rất to. Một tiếng động vang lên, thân thể người Miêu đó bị xé ra thành mấy mảnh.

Hơn mười con quái điểu cất tiếng kêu ghê rợn bay xuống rồi chỉ trong tích tắc thi thể của người đã đã bị ăn hết không còn lại lấy một chút thịt.

Nhìn thấy cảnh đó rất nhiều người Miêu không giấu được sự sợ hãi. Tuy nhiên đúng vào lúc này, một lão nhân người Miêu đi tới giữa đám đông. Gương mặt của lão nhân đó che kín những hình xăm. Nhìn kỹ thì thấy lão chính là Đại Tế Ti của cái trại Miêu này, cũng là người đã được gặp Nguyên Thiên Y.

Vị Đại Tế Ti vừa mới nói xong cái gì đó, đám người Miêu mới xuất hiện chút sợ hãi lại ngẩng đầu lên không còn có lấy một chút sợ sệt.

- A?

Ánh mắt của quái nhân trên nóc nhà hơi kinh ngạc một chút rồi quay sang hỏi một người tu đạo mặc pháp y màu đỏ đứng bên:

- Lão già đó nói gì?

- Bẩm sư thúc! Lão già đó nói nếu chúng ta còn tiếp tục làm vậy với chúng thì cho dù chết, chúng cũng không đồng ý làm việc cho chúng ta, bởi vì thần của họ sẽ trừng phạt chúng ta. - Người tu đạo kia nói với giọng khinh miệt.

- Thần? Ha ha.

Tên quái nhân áo đen ngẩn người rồi cất tiếng cười ha hả:

- Thần? Chúng nhắc tới Nguyên Thiên Y sao? Ngươi nói cho chúng biết rằng thần của chúng bây giờ như Bồ Tát bùn sang sông, thân còn khó giữ. Trong rặng La Phù này có rất nhiều mỏ khoáng, hãy bảo chúng ngoan ngoãn nghe lời chúng ta. Nếu không thì từ bây giờ cứ một nén hương sẽ giết một người của chúng.

- Các ngươi sẽ bị thần trừng phạt.

Tên quái nhân áo đen vừa mới dứt lời, vị Đại Tế Ti đã kêu lên. Hiển nhiên là lão không chỉ nghe mà còn nói được ngôn ngữ Trung Thổ:

- Thần sẽ báo thù cho chúng ta.

- Thần trừng phạt?

Tên quái nhân áo đen nhe răng cười rồi chớp mắt:

- Nếu vậy để ta giết lão già này trước xem thần của các ngươi có tới cứu hay không?

Dứt lời, mười mấy người tu đạo mặc pháp y màu đỏ đều cười ha hả.

- Các ngươi cười đã đủ chưa?

Đúng lúc này, một âm thanh đầy sát khí chợt vang lên, vọng vào tai khiến cho nụ cười của chúng tắt ngấm.

- A?

Tên quái nhân áo đen híp mắt lại.

Chẳng biết từ lúc nào, một người thanh niên mặc áo dài màu trắng cùng với một thiếu nữ nhìn như thiên kim tiểu thư mặc pháp y màu xanh xuất hiện rất gần lối vào của cái trại người Miêu đó.

- Các ngươi là ai? - Tên quái nhân lên tiếng hỏi.

Người thanh niên áo trắng lạnh lùng liếc tên quái nhân nhưng không trả lời câu hỏi của y mà nói:

- Ngươi là ai? Nếu ngươi nói rõ lai lịch của mình cho ta thì có thể ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng hơn một chút.

- Ha ha!

Tên quái nhân hơi sững sờ rồi cất tiếng cười:

- Chỉ với hai người các ngươi mà cũng dám mở miệng nói những lời ngông cuồng như thế với ta?

- Ngông cuồng? - Người thanh niên áo trắng liếc nhìn tên quái nhân:

- Tu vi của ngươi nhiều lắm chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, tiếp cận với Nguyên Anh trung kỳ. Với tu vi như vậy mà cũng dám tới La Phù ta?

- La Phù ta?

Nghe thấy người thanh niên nói vậy, tên quái nhân chợt nhớ tới một người mà biến sắc:

- Ngươi là Lạc...

- Nếu ngươi biết ta là ai thì bây giờ tự sát hay để ta ra tay? - Người thanh niên áo trắng lập tức cắt lời tên quái nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.