Ánh mắt Lạc Bắc như có một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, một thứ khí thế
nói không nên lời theo pháp lực dao động vô cùng mãnh liệt từ trên người hắn tản ra, như một làn khói thẳng tắp đâm rách trời xanh.
Lúc
này hắn tạo cho mọi người ở đây một loại ảo giác, cả người của hắn dường như biến thành một thanh kiếm, một thanh kiếm kiêu ngạo, thà làm kiếm
gãy chứ không cong.
Vân Mông Sinh là đệ tử của Đại Tự Tại cung, cùng một cấp bậc với Thích Như Ý, Khuất Đạo Tử.
Nam Ly Việt, một trong những đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ Côn
Luân, tuy còn chưa kịp luyện hóa Càn Khôn Nhất Nguyên đan, nhưng tu vi
của hắn còn trên Lạc Bắc.
Bách Độc Sơn Nhân cùng Vân Hạc Tử như
nhau, cực ít khi hành tẩu trên thế gian, nhưng được thế nhân xếp vào một trong bát đại yêu đạo, tu vi của hắn so với Khuất Đạo Tử chỉ sợ cũng
cao hơn nhiều.
Cố Lưu Vân, sư thúc của Nam Ly Việt.
Đối
mặt với bốn người liên thủ, ngay cả Huống Vô Tâm gặp bốn người cũng
không thể tránh bị tổn thương, vậy mà Lạc Bắc dứt khoát ra tay.
- Ta vì ngươi mà ra khỏi Côn Luân.
Lúc pháp lực dao động vô cùng mãnh liệt từ trên người Lạc Bắc tản ra, trong tâm của Cố Lưu Vân mặc áo dài màu xám lập lại câu nói kia. Lúc đầu thần sắc của hắn nhìn Lạc Bắc chỉ lạnh lùng, dường như Lạc Bắc cùng hắn cũng không có bao nhiêu quan hệ, nhưng theo pháp lực dao động vô cùng mãnh
liệt trên người Lạc Bắc tỏa ra, ánh mắt của lão cũng đột nhiên trở nên
nóng rực. Trong nháy mắt, một thứ uy thế dị thường kinh tâm động phách
cuồn cuộn hướng về phía Lạc Bắc.
Mọi người rõ ràng đều biết thân
thể của Cố Lưu Vân cũng không có thay đổi lớn, nhưng trong nháy mắt mọi người dường như sinh ra một loại ảo giác rằng lão như biến thành một
pho tượng thiên thần với hào quang tỏa ra bốn phía.
Đúng lúc này, Nam Ly Việt chỉ một ngón tay, một cái kính cổ lục giác màu vàng liền xuất hiện.
Hình dạng của cái kính cổ trông rất bình thường, chỉ có trên rìa gương hiện
ra một ít ký hiệu kỳ dị giống như Bát Quái, nhưng trên bề mặt của nó tản ra pháp lực dao động mãnh liệt, chẳng kém gì khí thế tản ra trên người
của Lạc Bắc, và của Cố Lưu Vân.
Hạo Thiên Kính!
Mặc dù hình dạng của nó hết sức bình thường, nhưng không ai hoài nghi uy lực của cái pháp bảo này.
Trong nháy mắt pháp lực dao động vô cùng mãnh liệt trên người Lạc Bắc phát
ra, Vân Mông Sinh có chút thất thần. Bởi vì hắn có thể khẳng định, Lạc
Bắc đối mặt với bốn người mình căn bản là không có khả năng chiến thắng, cho nên hắn không ngờ được Lạc Bắc lại ra tay.
Nhưng Nam Ly Việt thì khác.
Lão Triệu Nam, Huống Vô Tâm, Nam Ly Việt là ba người trên thế gian biết rõ
Lạc Bắc là truyền nhân của La Phù. Về phần Tô Khánh Triết thì được Huống Vô Tâm nói cho nghe nên không có khả năng để cho y được sống trên cõi
đời này.
Truyền nhân của La Phù làm sao có thể khuất phục người khác một cách đơn giản được.
Cho nên, mặc dù Nam Ly Việt đang ra điều kiện với Lạc Bắc nhưng đã chuẩn bị tốt để ra tay. Cho nên trong nháy mắt Vân Mông Sinh có chút thất thần
mà không làm ra bất kỳ động tác nào, Nam Ly Việt đã xuất ra Hạo Thiên
Kính.
Ba làn khí thế dị thường cực mạnh đồng thời xuất hiện ở
trong sơn trang của Vân Hạc Tử, đụng vào nhau, giống như trong đêm tối
đột nhiên sáng lên ba ngọn lửa phóng lên trời.
Dưới ba làn pháp
lực dao động vô cùng mãnh liệt, trên không của sơn trang, bầu trời trong xanh gần như trong nháy mắt trở nên xám xịt, vô số đám mây quay cuồng
đụng vào nhau, trong tầng mây xoay tròn, một giọt mưa trong suốt đột
nhiên rơi xuống.
Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc phát ra một đòn.
Vài giọt mưa trong suốt đang rơi, đột nhiên dừng lại, thời gian trong nháy mắt như đình trệ.
Dưới pháp lực dao động mãnh liệt trên thân Cố Lưu Vân, Hạo Thiên Kính cùng
Lạc Bắc đã tạo ra vô số khí xoáy tụ, bằng mắt thường có thể thấy chúng
như ngưng tụ trong không trung, mà xoay tròn một cách thong thả.
Theo Lạc Bắc duỗi tay, một vài giọt mưa trong suốt bất động trên không. Cả
không gian dường như bị một cách thức kỳ dị gấp khúc thành tầng tầng lớp lớp lóng lánh như lưu ly. Ánh sáng xuyên qua đó sinh ra chiết xạ kỳ dị, trở nên khúc chiết mê ly.
Mà giờ khắc này, Bách Độc Sơn Nhân vốn đang híp mắt như ngủ, lại ngẩng phắt đầu lên. Chiếc áo dài đen trên
người lão thoáng phồng lên, ngay cả nếp nhăn trên mặt dường như bị ủi
phẳng, biến mất không thấy đâu. Khuôn mặt của lão vốn vàng xám giờ lại
tản mát ra hồng nhuận sáng bóng đầy yêu dị.
- Thất Xảo Di Thiên Đại Pháp?
Thời điểm Lạc Bắc phát ra kích thứ nhất, có hai bóng người cũng theo một đám mây màu trắng nhàn nhạt bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Cố Lưu Vân không
xa. Trong đó, một nam tử áo dài màu bạc, xinh đẹp tuyệt trần gần như yêu dị, tuy nhiên nét mặt của y khiến người ta cảm thấy khó tin tưởng. Một
người khác thân thể có vẻ hơi cứng ngắc, toàn thân bao phủ trong miếng
vải đen, tản mát ra tử khí âm lãnh làm lòng người run sợ.
Theo một kích của Lạc Bắc mà xuất hiện chính là thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử của Lạc Bắc cùng với Vân Hạc Tử!
Tất cả mọi người đều đánh giá thấp chấp niệm của Vân Hạc Tử đối với một cô gái tuyệt sắc như Tiểu Trà.
Ngay cả Lạc Bắc cũng đánh giá thấp chấp niệm cùng sự xảo trá của Vân Hạc Tử.
Với thực lực của bốn người Cố Lưu Vân, Nam Ly Việt, thì cho dù Vân Hạc Tử
không bị trọng thương, có thể chiến một trận nhưng cũng là đánh không
lại. Còn Lạc Bắc sở dĩ dưới tình huống Tiểu Trà bị quản chế, đối mặt với bốn người mà còn kiên quyết ra tay, cũng bởi vì hắn cảm thấy khí tức
của Khuất Đạo Tử có liên lạc đặc biệt cùng tâm thần mình.
Lúc đầu Lạc Bắc cho rằng, Vân Hạc Tử tuy bị ép giảng hòa nhưng trong tâm không
cam lòng, mới vụng trộm thả Khuất Đạo Tử vốn đã bị hắn chế trụ ra, nói
không chừng nhờ vậy Lạc Bắc có thể làm cho bốn người này chịu chút tổn
thương. Lạc Bắc muốn Khuất Đạo Tử liều mạng trả giá lớn cho dù bị đánh
chết, cùng bọn người Cố Lưu Vân liều mạng. Hiện tại Thất Xảo Di Thiên
Đại Pháp của Lạc Bắc, thậm chí một ít pháp thuật trong Đạo Tàng Chân
Nguyên Diệu Yếu, kể cả Khuất Đạo Tử ẩn nấp này, đều là lực lượng cất dấu của hắn.
Lạc Bắc muốn dựa vào những lực lượng cất dấu này mà thoáng cái bạo phát, cùng bọn người Cố Lưu Vân, Nam Ly Việt liều mạng.
Nhưng Lạc Bắc thật sự không ngờ, Vân Hạc Tử cũng đích thân xuất hiện.
Hiện tại Vân Hạc Tử xuất hiện thì hiển nhiên là đã bố trí an toàn cho những
cô gái tuyệt sắc kia. Vân Hạc Tử tới đây là muốn nhân cơ hội vơ vét chỗ
tốt.
Nam Ly Việt cũng hơi cứng người khi Khuất Đạo Tử vừa mới
hiện thân. Nét mặt hắn cũng như Vân Hạc Tử như co giúm lại. Hắn há miệng ra, trong nháy mắt không phát ra được thanh âm nào.
Đối với việc Vân Hạc Tử và Khuất Đạo Tử đột nhiên xuất hiện, Lạc Bắc bộc phát ra một kích này cũng đánh trúng vào tinh thần của hắn.
Lúc phát ra một
kích này, trên người của Lạc Bắc tản ra kiếm ý kinh thiên, làm cho Nam
Ly Việt cảm thấy Lạc Bắc đã chính thức ngưng tụ thành bổn mạng kiếm
nguyên, cho nên trước đó Nam Ly Việt mới lấy ra pháp bảo Hạo Thiên Kính. Ngoại trừ việc có thể phong ấn một đạo pháp thuật, Hạo Thiên Kính còn
là một pháp bảo phòng ngự cực mạnh.
Nhưng bây giờ, Lạc Bắc vừa phát ra... Đầu tiên lại là một đạo Thất Xảo Di Thiên Trấn trong Thất Xảo Di Thiên Đại Pháp.
Đạo pháp thuật này vừa phát ra, ngoại trừ không gian trong phương viên mấy
trăm trượng đều bị vặn vẹo gấp khúc kỳ dị, khiến cho bóng dáng của Lạc
Bắc như có có chút mê ly khó nắm bắt, và thời gian dường như trở nên
chậm lại.
Trong số tất cả mọi người thì chỉ có nét mặt của Cố Lưu Vân là vẫn bình tĩnh.
Trong lúc một giọt mưa trong suốt xoay tròn trên tầng mây rơi xuống, toàn
thân Cố Lưu Vân tản ra hào quang chói mắt. Lão liền vươn ra đôi bàn tay
vô cùng sạch sẽ, móng tay cắt tỉa gọn gàng.
Động tác của lão hết
sức nhẹ nhàng, vô thanh vô tức, nhưng không khí dưới chân cùng đất đá
căn bản không chịu nổi khí tức cực độ thô bạo từ trên người lão tản ra,
mà ầm ầm nổ tung. Không gian giữa lão và Lạc Bắc cũng thoáng cái sụp đổ, xuất hiện một cái hắc động. Lão sải bước vượt qua hắc động, hai tay đè
xuống ngực của Lạc Bắc.
Cùng lúc đó, một quả cầu tuyết cũng trong nháy mắt ngưng tụ trong không trung, rồi rơi xuống như một tảng thiên
thạch vào thẳng đầu Cố Lưu Vân.
Nhưng Cố Lưu Vân căn bản không
tránh. Ánh mắt của lão hết sức nóng bỏng. Đối mặt với vầng sáng màu
trắng như tảng thiên thạch rơi xuống đầu, lão bất chấp vầng sáng màu
trắng mà kiên cường ép xuống ngực Lạc Bắc.
Lại một đạo pháp lực
dao động nổ ầm ầm. Sau một tiếng ho khan, Vân Hạc Tử ho ra một ngụm máu
tươi. Quanh người Lạc Bắc vốn đã vặn vẹo, dần hiện ra không gian sáng
như lưu ly bỗng nhiên kịch liệt co rút. Theo những tiếng nổ liên tiếp
vang lên, không gian quanh người Lạc Bắc phát sáng như thủy tinh. Một
nguồn sức mạnh vô cùng cuồng bạo đè ép trên người Lạc Bắc, tạo thành một cái lăng trụ thủy tinh, khóa Lạc Bắc vào bên trong.
Vân Hạc Tử cũng xuất thủ.
Vân Hạc Tử quay lại là định âm thầm đánh lén đám người Nam Ly Việt. Ngược
lại lão không phải cảm thấy Lạc Bắc đáng yêu hơn so với bọn người Nam Ly Việt, mà là lão kết luận, Lạc Bắc còn xa mới là đối thủ của Cố Lưu Vân
cùng Nam Ly Việt. Đối với Vân Hạc Tử, kết quả tốt nhất chính là có thể
làm cho Lạc Bắc cùng bọn người Cố Lưu Vân lưỡng bại câu thương.
Nhưng hiện tại lập trường của hắn đã hoàn toàn thay đổi. Lạc Bắc vừa ra tay
thi triển chính là pháp thuật trong Thất Xảo Di Thiên Đại Pháp! Hơn nữa
Lạc Bắc thi triển ra Thất Xảo Di Thiên Đại Pháp so với lão dường như còn huyền diệu hơn.
Tại sao Lạc Bắc lại tu luyện được Thất Xảo Di Thiên Đại Pháp?
Lúc này ý nghĩ của Vân Hạc Tử thậm chí cũng không cần bắt Lạc Bắc hỏi thăm
rõ ràng mà ngược lại lão cảm nhận được một sự nguy hiểm lạnh thấu xương. Gần như theo trực giác, Vân Hạc Tử cảm thấy nếu như mình không đánh
chết Lạc Bắc, thì chính mình sẽ chết trong tay hắn.
Cho nên Vân Hạc Tử muốn giết Lạc Bắc, vì vậy mà lão liền dốc hết sức ra tay với hắn.