Lạc Đường Yêu

Chương 7: Chương 7: Điều Tra Ra




Anh đứng dậy “Ăn cơm nhanh đi rồi còn đi học”Nói xong anh sải bước dài ra cửa.Lúc cô hỏi xong anh câu đó mặt đã đỏ lừng lên như trái cà chua.Nghe anh nói câu đó cô lập tức cúi đầu ăn cơm.Cúi thấp đến mức như cô muốn áp hẳn cả mặt vào bát cơm.Ăn xong cô lên lầu thay quần áo rồi đi xuống lầu để đi học cô đã nhìn thấy người hôm qua đưa cô đi học đã đứng trước ở cửa rồi.”Mời cô vào”Anh ta gập người một tay mở cửa một tay làm động tác mời thân hình cao lớn đứng xang một bên.”Cảm ơn.”Cô gật đầu bước lên xe.Anh ta cũng nhanh chóng ngồi vào ghế tài xế và phóng xe đi.Trên đường đi cô và anh ta không nói với nhau một từ.Lúc đến trường cô tự mình mở cửa xe bước xuống.Đi được nửa đường cô có cảm giác như có người đang đi theo cô nhưng cô cũng lười nhác không buồn quay đầu lại.Đi được ba bốn bước có một bàn tay lớn vào mạnh vào vai cô làm cô đau đớn khẽ nhíu mày.”Đi học muộn vậy””Cậu cũng đi giờ này còn gì”Hai người vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ chả mấy chốc đã lên đến lớp.”Tớ đi vào lớp đây”Cô vẫy tay chào cậu.Cậu cũng đi nhanh về lớp mình.Cô vừa vào cửa. Cô bạn thân của cô đã la oai oái”Mày đi muộn vậy???””Ừ tại tao dậy muộn”Cô vứt cặp xuống bàn nằm bò lên bàn.”Mày ăn sáng chưa???””Tao ăn rồi,mày chưa ăn hả???””Tao còn tưởng mày chưa ăn đợi mày xuống căng teen ăn cùng này ai ngờ mày đã ăn rồi””Thôi mày rủ đứa nào đi cùng đi”Cô vỗ vỗ vào vai nhỏ bạn.”Ừ.Đành vậy thôi chứ biết làm thế nào”Giọng nó ỉu xìu._________________________Cậu vừa đến công ty thư kí của cậu đã mang đến cho cậu tập văn kiện.”Tập văn kiện này cần tổng giám đốc kí ạ”Cậu gật đầu thư kí để đó rồi vừa định ra ngoài.”À chuyện đó điều tra như thế nào rồi”Thư kí quay lại cung kính đáp.

”Đây ạ,chính là cô bé cách đây không lâu bị người yêu phản bội ạ”

Kèm theo lời nói thư kí rút ra tập hồ sơ trên tay để lên bàn.

”Được rồi,ra ngoài đi”

Cậu dựa vào thành ghế phía sau tay lay lay thái dương trông có vẻ mệt mỏi.

Thư kí nhìn dáng vẻ này của cậu liền xót xa quay đầu ra ngoài tiện tay đóng cửa phòng giúp cậu.

Nhìn thấy thư kí đã đi ra tay cậu run run cầm lên tập hồ sơ.

Trên đó sơ yếu lý lịch của một cô gái.Trên bức ảnh cô có mái tóc đen dài thẳng mượt miệng nở nụ cười như ánh sáng ban mai.

Lướt xuống bên dưới cậu giật mình làm rơi tập hồ sơ trên tay.

'Tại sao lại là cô mà không phải là người khác chứ'

Cậu không hiểu cái cảm giác hiện tại của mình là như thế nào,trái tim như ngàn con kiến cắn đến đau rát.Tất cả hận thù trước giờ của cậu đều hoá thành những câu hỏi khó hiểu và không một ai có thể giải thích được và con đường cậu phải đi sau này sẽ ra sao.

_________________________

Cô vừa bò ra bàn được tầm mấy phút,thì từ ngoài cửa có một dáng người cao to đang bước đến bàn của cô trên tay cầm hộp sữa và hộp sôi.

Cô vẫn nằm như thế vờ như không biết.Đến gần bàn cô rồi cậu đặt hộp sôi và hộp sữa xuống vỗ hai phát vào bàn cô để thu hút ánh mắt của cô.

”Làm sao vậy?”

Khuôn mặt mệt mỏi khách sáo trả lời.

”Tớ sợ cậu đói nên mua bữa sáng cho cậu”

”Khỏi cần đi tôi ăn sáng từ nhà rồi”

”Đằng nào tớ cũng mua rồi cậu nhận giúp tớ đi”

”Nhưng tôi ăn rồi thì làm sao mà ăn được nữa”

Cô bắt đầu tức mà hơi lớn tiếng.

Hắn ta vẻ mặt đỏ lên nhiễm nhiêm là đang tức.Nhưng sao cậu có thể nói chứ cậu còn đang muốn cô ta tha thứ mà.

'Thanh cao cái *** gì đợi đến lúc mày nhớ lại đến lúc đó tao đá mày có khéo mày khóc lên khóc xuống van xin tao quay về ấy chứ'.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.