Cẩm Y đạo nhân cảm nhận được hàng trăm ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Những ánh mắt này, không phải là của con người nữa. Chúng cứ như thể loài ác thú đang đói khát mà nhìn thấy miếng mồi ngon lành bày ra trước mắt. Lằn ranh sinh tử có thể biến đổi tư cách của người ta mãnh liệt đến thế? Xung quanh Cẩm Y đạo nhân, sát khí cuồn cuộn bốc lên mãnh liệt.
Khắp trên Thông Thiên Hoàng Ma, một trường im lặng trải ra. Quỷ Đế đứng im, nhìn về phía đám nhân sỹ chính đạo đang thể hiện những khuôn mặt méo mó. Tư cách của chúng giờ không bằng một con chó. Ả nghĩ thầm.
Vô Tình Quỷ thở dài, khẽ lắc đầu. Chẳng hiểu cái lắc đầu đó dành cho Quỷ Đế hay cho lũ người của Vân Tiêu Kiếm nữa.
- Sư…sư phụ!
Một giọng nói thảm thiết vang lên sau lưng Cẩm Y đạo nhân. Y quay nhanh lại, một khuôn mặt méo mó, hai hàng nước mắt lã chả chảy xuống, một vệt nước mũi xanh lè cũng từ lúc nào thò xuống. Đó là một đệ tử của Càn Kiếm Vân Tiêu. Hắn đã nhập môn khá lâu, cũng là một kẻ có tư chất tu thánh, được Cẩm Y đạo nhân chú trọng bồi dưỡng.
Cẩm Y đạo nhân nhíu mắt nhìn khuôn mặt này. Sự hoảng sợ hiển hiện trong ánh mắt, phảng phất xung quanh là sát khí nồng nặc. Hắn định làm gì?
- Gia đình con còn mỗi con là con trai để thừa kế cơ nghiệp. Sư phụ!
Hắn bật nói ra, Cẩm Y đạo nhân biết, gã đồ đệ của mình đang muốn nói điều gì. Cầu xin một mạng sống để kế nghiệp gia đình.
Cẩm Y đạo nhân còn chưa kịp lên tiếng, từ phía sau đã nhốn nháo truyền đến những tiếng gọi thảm thiết:
- Sư phụ! Nhà con còn mẹ già…
- Sư phụ! Con không muốn chết….
- Sư phụ! Cứu con….
Toàn thân Cẩm Y đạo nhân run lên bần bật. Tất cả những người này, họ muốn phanh thây sư phụ của mình sao? Để đổi lấy một con đường sống? Những khuôn mặt này, trước đây lão đã dạy cho đạo làm người, dạy cho kiếm pháp, dạy để trở thành một người có ích tại Lạc Hồng.Cẩm Y đạo nhân chua xót nhìn tới Quỷ Đế. Ả thật sự không còn nhân tính nữa rồi. Nhưng Cẩm Y đạo nhân hận Quỷ Đế một thì căm giận lũ đệ tử, trưởng lão kia mười. Tất cả đều là một lũ súc vật mất nhân tính, sẵn sàng vứt bỏ hết nhân cách chỉ để giữ lại cái mạng sống.
Một tràng cười đau đớn vang lên, Cầm Y đạo nhân đưa mắt nhìn một lượt những môn đệ vẫn ngày ngày tỏ ra ngoan ngoãn, chăm chỉ tu luyện, những lớp kế cận của Vân Tiêu Kiếm.
- Các ngươi muốn tu thánh để sống lâu trăm tuổi, để trường sinh bất tử ư? Các ngươi nhìn lại mình đi. Các ngươi còn không bằng lũ tà ma ngoại đạo.
Văn Lộc khẽ mím môi nhìn tới Cẩm y đạo nhân, hai tay y siết chặt, run run, tâm trạng không hiểu đang ra sao.- Văn Lộc!
Quỷ Đế cất tiếng gọi khiến hắn bừng tỉnh, vội vã cúi người chờ đợi ý chỉ.
- Ngươi mau đi Huyết thành, thông báo cho lão Bạch Ưng rằng Vân Tiêu Kiếm đã bị quả nhân tàn sát. Quỷ môn cũng sắp được khai mở.
Văn Lộc và Vô Tình Quỷ cùng Cảnh đạo sỹ hết sức ngạc nhiên, khẽ nhìn Quỷ Đế. Ả cười lên ha hả nói:
- Ta muốn tất cả bọn chúng kéo về đây, xem quả nhân khai mở quỷ môn rồi tàn sát hết cái lũ người chính đạo ấy.
Cảnh đạo sỹ nở một nụ cười bí ẩn đoạn nhìn Văn Lộc, gật đầu nói:
- Sư đệ hãy mau thực hiện ý chỉ của hoàng thượng.
Văn Lộc vái một vái rồi xuất kiếm, đằng không phóng vút đi, nhắm hướng Huyết thành.
Bóng hắn vừa khuất sau mấy tầng mây, Quỷ Đế nhìn về phía Cẩm Y đạo nhân, sát khí bừng bừng tỏa ra. Trong chớp mắt, thân ảnh của ả đã biến mất, sừng sững đứng trước mặt Cẩm Y đạo nhân.
Lũ đệ tử thấy vậy, sợ hãi dồn lại phía sau mấy bước. Bàn tay xinh đẹp của ả vươn ra, chộp lấy cổ Cẩm Y đạo nhân rồi từ từ bay lên khỏi mặt đất.
Một luồng hung khí mãnh liệt từ bàn tay tựa như mỏng manh, yếu đuối kia truyền tới cơ thể Cẩm Y đạo nhân khiến y gào thét váng trời, cây kiếm trong tay buông ra nhanh chóng, rơi keng xuống nền đá.
- Hãy nhìn bọn chúng lóc da lóc thịt ngươi, từng miếng một nhé.
Một tay nắm cổ Cẩm y đạo nhân, một tay Quỷ Đế vung ra phía khoảng sân. Bùng một tiếng, từ đất trồi lên một cây cọc dài mấy trượng, đen sì, tỏa ra hắc khí cuồn cuộn.
Quỷ Đế vung tay, ném mạnh cơ thể Cẩm Y đạo nhân về phía cây cọc. Khi y chỉ còn cách một đoạn, cây cọc đột ngột thò ra những cánh tay khô đét, nổi gân xanh lè nắm lấy toàn bộ cơ thể vị sư phụ của Vân Tiêu Kiếm, ôm chặt y vào chiếc cọc.
- Hôn Quân vô lại! Ngươi chết không có chỗ chôn.
Cẩm Y đạo nhân gầm lên một tiếng, tức thì một bàn tay từ cây cọc kia thò ra, bịt chặt miệng y. Nhìn cảnh Cẩm y đạo nhân giãy giụa trên cây cọc, tất cả các môn đồ của Vân Tiêu Kiếm bàng hoàng vô cùng.
Quỷ Đế quay người hướng về phía bọn trưởng lão, môn đồ Vân Tiêu Kiếm, mỉm cười nói:
- Một miếng thịt Cẩm Y đạo nhân đổi một mạng.Ả nói xong, bước đi thẳng một đường vào trong Vọng Nhật Lầu, đám môn đồ Vân Tiêu Kiếm lập tức rẽ thành hai hàng để nữ quỷ bước qua.
Cảnh đạo sỹ, Vô Tình Quỷ cũng bước vào bên trong, lũ ma giáo tu vi thấp hơn thì đứng bên ngoài giám sát và cảnh giới đề phòng bọn Vân Tiêu Kiếm trốn đi.
Quỷ Đế bước vào trong đại điện, dưới chân ả cuồn cuộn hàn khí như mây trắng. Ả phóng mắt nhìn về phía bức họa treo ngay giữa đại điện. Chính là bức tranh có hình Vân Tiêu đạo trưởng.
Ả hừ lên một tiếng, chưởng pháp như ác quỷ hung hãn, phóng về phía bức họa. Bình một tiếng, nó tan vỡ ra thành hàng trăm mảnh, rơi lả tả xuống phía dưới.
Một vài tên lâu la vội chạy tới, quét sạch sẽ chiếc ghế trưởng môn. Ả ngồi xuống, nói lớn ra ngoài:
- Các ngươi bắt đầu hành hình sư phụ của mình đi. Mỗi một miếng thịt đổi một mạng người.
Đám đệ tử Vân Tiêu Kiếm kinh hoàng nhìn Quỷ Đế đang ngồi trên ghế trưởng môn rồi lấm lét nhìn ra ngoài, nơi Cẩm y đạo nhân đang bị trói trên cây cọc kia. Trên trán bọn chúng, mồ hôi lạnh cứ tuôn ra liên tục.Một chặp, không kẻ nào dám bước lên hành hình Cẩm Y đạo nhân, Quỷ Đế sốt ruột, khẽ gật đầu nhìn một tên lâu la.
Hắn lập tức phẩy tay. Đám ma giáo ở bên ngoài xông tới, lôi một nữ đệ tử xinh xắn của Vân Tiêu Kiếm ra, vung đao chém xuống. Máu đỏ bắn ra loang lổ trên nền, nữ đệ tử kia không kịp kêu lên tiếng nào đã hồn lìa khỏi xác.
Chứng kiến cảnh đó, đám đệ tử Vân Tiêu Kiếm tâm thần hết sức hoảng loạn. Nhưng ngay tức khắc, một tên đệ tử, mắt vằn vệt tia máu, nắm trong tay bảo kiếm, xông lên phía trước. Khuôn mặt y chuyển một màu quỷ dị, sát khí bừng bừng.
- Sư phụ! Xin đắc tội.
Xoạt một tiếng, tia máu vọt vào thinh không, một ngón tay của Cẩm Y đạo nhân rời ra. Tên đệ tử vội hứng lấy, toàn thân run rẩy, cố để không quỵ ngã.
- Đi vào kia dâng lên thánh thượng.
Một tên ma giáo đứng gần đó, cười ha hả lên rồi thông báo.
Tên đệ tử vừa đi vừa run lên cầm cập, cầm trong tay huyết nhục của Cẩm Y đạo nhân, hướng về phía Vọng Nhật Lầu. Y vừa bước được mấy bước, đã thấy những tiếng bước chân, tiếng gào thét truyền đến. Tiếng gào này, không phải của Cẩm Y đạo nhân mà chính là của bọn đệ tử thét lên để át đi nỗi sợ hãi trong lòng.
Hàng trăm đệ tử xông lên, chen chúc nhau cắt xé cơ thể của Cẩm Y đạo nhân. Khung cảnh chỉ dùng một từ kinh hoàng để miêu tả. Tuy vậy, bọn đệ tử ma giáo không cho tràn lên một lúc mà phải xếp thành một hàng. Bởi vậy, cuộc chiến tranh giành hàng lối cũng diễn ra khốc liệt không kém. Ai ai cũng sợ mình chậm chân, không lấy được một phần thân thể Cẩm Y đạo nhân thì sẽ bỏ mạng. Cảnh chém giết kinh hoàng diễn ra ngay trước mắt ma giáo. Nhưng là những nhân sỹ chính đạo ra tay với nhau. Phía góc sân, một đám đệ tử chung thành với Cẩm Y đạo nhân tụ lại, khuôn mặt vô cùng kinh hoàng, nước mắt chảy dài trên má.
Lúc này, Cẩm Y đạo nhân đã bị xẻo một nửa thân hình. Phía dưới chỉ toàn là xương trắng lộ ra. Khuôn mặt ông ta trắng bệch như tờ giấy, đờ đẫn nhìn vào hư vô, bàn tay từ chiếc cọc đã buông ra khỏi miệng Cẩm Y đạo nhân nhưng ông ta không còn đủ sức để nói nữa. Máu đỏ thấm đẫm nền đá phía dưới chiếc cọc.
Bên trong, gần trăm đệ tử Vân Tiêu Kiếm, trên tay là máu thịt của Cẩm Y đạo nhân, xếp hàng dâng lên cho Quỷ Đế chiêm ngưỡng. Mỗi lần một người dâng lên, ả lại mỉm cười gật đầu. Những người đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình được dồn vào một góc đại điện. Trên mặt họ, tia hy vọng sống sót bừng lên mãnh liệt nhưng đều không dám nhìn nhau. Mặc cảm tội lỗi ngập tràn.
Một lúc sau, trên chiếc cọc chỉ còn một bộ xương trắng nhưng dòng người vẫn còn đông đảo. Họ bàng hoàng, xông tới bộ xương như quỷ đói, cố gắng để lấy một khúc dâng lên cho Quỷ Đế. Một trường chém giết lại diễn ra. Đao trắng đâm vào, máu đỏ túa ra. Tất cả đều đã thành quỷ.
Quỷ Đế ngồi bên trong, chứng kiến cảnh đó thì cứ cười lên thỏa mãn. Một chặp, ả quay lại nói với Cảnh đạo sỹ:
- Quỷ môn ở đâu?
Cảnh đạo sỹ vái một vái, chậm rãi nói:
- Quỷ môn ở chính là nằm sau Thông Thiên Hoàng Ma, trong Thông thiên động.
Quỷ Đế gật gù đoạn nói:
- Chuẩn bị đi, ngày kia chúng ta sẽ khai mở Quỷ Môn
- Sao lại để đến ngày kia?
Vô Tình Quỷ nheo mắt thắc mắc.
- Ta muốn tất cả bọn chúng chứng kiến cảnh Quỷ môn khai mở.
Quỷ Đế đáp lại.
***
Ngoại vi Huyết thành.
Bốn phía của Huyết thành bị vây hãm vô cùng khốc liệt. Cả Mai Thiếu Kỳ và An Dương đã dẫn binh công thành, quyết diệt trừ Quỷ Đế. Có điều họ không biết, ả đã không còn ở đây.
Hai đạo quân từ hai phía tấn công một cách mãnh liệt vào tòa thành này. Hàng vạn binh lính của Quỷ Đế trong thành điên cuồng chống trả, bước tiến của hai cánh quân vì thế bị ngưng trệ. Khắp xung quanh Huyết thành, tử thi vô số, máu đỏ nhuộm đất, khắp nơi vang tiếng quạ kêu thê lương.
Phía hai mặt thành, binh lính của Mai Thiếu Kỳ và An Dương dựng doanh trại, tràn khắp một vùng rộng lớn, nhìn trên cao như một rừng nấm khổng lồ.
Trong soái trướng, cả Mai Thiếu Kỳ, Bạch Ưng chân nhân cùng các vị sư phụ Vân Tiêu Kiếm, tướng lĩnh dưới trướng im lặng nhìn vào chiến đồ.
- Huyết thành bị vây hãm đã gần một tháng, ta và An Dương cũng đã dốc hết binh lực nhưng vẫn không thể triệt hạ được. Ai có cao kiến gì hay không?
Mai Thiếu Kỳ cầm một cây gậy, gõ nhè nhẹ lên chiến đồ, cất tiếng buồn rầu.
Bạch Ưng chân nhân vuốt nhẹ chòm râu, khẽ ngước mắt ra ngoài. Không khí im lặng bao trùm. Một chặp, ông ta mới lên tiếng:
- Đại quân Quỷ Đế bị vây hãm, không một con ruồi lọt ra ngoài, theo ta thì việc Huyết thành bị hạ chỉ là vấn đề thời gian, chúng ta tuyệt đối không nên lo lắng.
- Ý huynh là chúng ta không cần tấn công mà cứ bao vây như vậy đến khi quân địch không còn lương thảo?
Lưu Ly đạo nhân gật đầu nói:
- Ý sư huynh chính là như vậy. Hàng vạn binh lính trong thành không có tiếp viện, lương thực chỉ đủ dùng trong một hai tháng, lúc đó sẽ không cần đánh mà tan.
Mai Thiếu Kỳ trầm ngâm. Bao nhiêu ngày nay hai bên bao vây mà tuyệt đối không thấy bóng dáng Quỷ Đế, binh lính bên trong thì chưa có vẻ gì là sẽ buông xuôi. Điều này khiến ông ta không khỏi băn khoăn.
- Có điều là không thấy bất cứ động tĩnh nào của Vô Tình Quỷ hay Quỷ Đế.
Thiên Hỏa đạo nhân xen vào.
Y nói rồi, mọi người im lặng nhìn nhau. Ả là kẻ hiếu sát, cớ gì lại không có bất cứ động tĩnh nào?
Một chặp, từ ngoài cửa, thám báo bước vào, khuôn mặt tái mét, vội quỳ xuống. Mai Thiếu Kỳ nhíu mày nhìn tới, vội nói:
- Có chuyện gì?
- Bẩm! Vạn Phật Tông…
- Vạn Phật Tông làm sao?
Bạch Ưng chân nhân dường như dự cảm được chuyện không hay vội cướp lời.
- Toàn bộ tăng nhân trong Vạn Phật Tông đã bị giết hết.
Thám báo nói.
Không gian chợt lạnh lẽo như có một đạo hàn khí tràn tới. Mọi người đều bủn rủn chân tay. Vạn Phật Tông, cao thủ như mây, giờ đây đã không còn một mống. Kẻ nào đã ra tay? Mọi người mơ hồ nghĩ tới Quỷ Đế.
- Là ai làm?
- Dạ bẩm, thuộc hạ không rõ nhưng có một vài người kể lại là do ma giáo, dẫn đầu là một cô nương xinh đẹp đã ra tay.
Thám báo hồi đáp.
- Quỷ Đế!
Mai Thiếu Kỳ rít lên, ném mạnh cây gậy xuống đất.
Còn chưa kịp định thần, từ ngoài cửa, một thân ảnh bê bết máu, tóc tai bù xù, vận đạo y rách nát lảo đảo bước vào. Đám người Vân Tiêu Kiếm đồng loạt đứng lên hô lớn:
- Thiên Sinh!
Thiên Sinh đạo nhân toàn thân thương tích trầm trọng, giọng khản đặc đi, hô lên:
- Vân Tiêu Kiếm nguy rồi.
Nói xong y lăn ra đất, mọi người ào tới, hốt hoảng…
Thiên Sinh đạo nhân hôn mê, chỉ ú ớ nói được vài câu vô nghĩa. Các vị sư phụ Vân Tiêu Kiếm đứng xung quanh, nét mặt tỏ ra muôn phần lo lắng.
- Vân Tiêu Kiếm chắc hẳn gặp đại biến rồi. Không biết Cẩm Y và các môn đệ ra sao. Chúng ta có lẽ nên trở về.
Lưu Thủy chân nhân lo lắng nói.
Bạch Ưng đạo trưởng ngó tới Mai Thiếu Kỳ, cũng thấy khó nghĩ. Còn chưa kịp nói gì, từ bên ngoài đã truyền tới tiếng la thất thanh. Mọi người vội chạy ra thì thấy Văn Lộc đã đứng ngoài cửa. Bạch Ưng chân nhân nhìn tới, giục:
- Vân Tiêu Kiếm có chuyện gì?
Văn Lộc mặt cúi xuống, khẽ nói:
- Quỷ Đế đã hủy diệt sư môn, mọi người đều gặp nạn cả. Ả định khai mở quỷ môn trên Thông Thiên Hoàng Ma. Cầu các sư phụ lập tức trở về môn phái, ngăn cản ả.
- Quỷ Môn?
Bạch Ưng chân nhân khuôn mặt biến sắc, toàn thân chấn động, khẽ lùi lại. Thiên Hỏa đạo nhân vội đưa tay đỡ lấy.
Mai Thiếu Kỳ đưa nhanh ánh mắt về Huyết thành, rít lên:
- Chúng ta bị lừa rồi. Người đâu, mau báo cho An Dương biết việc Quỷ Đế đánh lên Vân Tiêu Kiếm, còn muốn khai mở quỷ môn gì đó.
Tất cả mọi người đều im lặng nhìn về Huyết thành. Quỷ môn! Quỷ môn là gì họ không hiểu nhưng trong lòng ai cũng mơ hồ về một dự cảm không lành liên quan đến câu chuyện này.