Lạc Lối Giữa Danh Vọng

Chương 52: Chương 52: Đỉnh của chúng ta




- Lôi Dực, chúng ta đang ở trong xe.

Không chỉ riêng hắn cảm nhận thấy ngọn lửa len lỏi đang hừng hực đốt lên trong người, mà ngay cả cô cũng đã dần nhận ra được ý muốn ma mãnh thật sự của hắn.

- Trong xe thì thế nào? Ở trong xe thì lại càng tốt chứ sao.

Loại kính xe chuyên biệt này, cho dù là chuyện mờ ám đến long trời đất lở xảy ra thì từ bên ngoài nhìn vào căn bản cũng không hề hay biết.

Lôi Dực ép sát nơi mềm mại nhất của cô vào mình, vùi đầu vào hai đỉnh tuyết sơn mê hồn ấy, chậm rãi đưa bàn tay thâm nhập sâu xuống chiếc váy cao cấp đang ôm lấy cơ thể hoàn mỹ của Tư Duệ, ngay khi ngẩng đầu lên, đôi mắt trầm lắng lại ngập tràn xúc cảm chiếm hữu cùng dục tính của đàn ông.

- Duệ nhi! Em có biết vì sao tôi lại chọn phụ nữ của ngành giải trí không?

Mùi hương đặc trưng trên cơ thể phụ nữ vốn là một loại chất kích thích mãnh liệt, nó luôn khiến cho mọi giác quan trên người đang ông trở nên mẫn cảm và trỗi dậy cảm giác khao khát đến dại đi.

Giờ khắc này khi bị hắn khóa trụ, muốn tiến không được muốn lùi không xong, rõ ràng càng lúc càng biết được hắn có bao nhiêu hạ tiện, nhưng đôi chân của cô dường như trở nên tê dại. Chỉ cần nhìn thấy ánh mắt này của hắn, Tư Duệ lại có cảm tưởng bản thân đang lơ lửng giữa không trung, hồn phách bị hút nào thế giới nào đấy.

- Là bởi vì tôi rất thích cái cảm giác người phụ nữ mà bao nhiêu kẻ ở ngoài kia khao khát, là thần tượng mà bọn họ chỉ dám ngước nhìn mà mơ tưởng trở thành búp bê tình dục ở dưới người tôi, giờ khắc rên rỉ động tình cầu xin tôi ban phát ân huệ.

Là đàn ông thì sẽ hiểu được nó rốt cuộc có bao nhiêu thăng hoa, có bao nhiêu khoái lạc.

Tựa như đang lạc bước trong một tòa lâu đài tráng lệ, ở nơi đó có đủ vinh quang, ánh sáng, có đủ châu báu mà người người khát khao. Cũng đầy rẫy những góc khuất tối tăm và ẩm thấp, vô số tù đày và hình phạt khốc liệt cho kẻ tội đồ.

Bước chân vào đấy, có thể từ một tỳ nữ trở thành công nương kiêu hãnh, nhưng chỉ cần một chút ít sơ sẩy cũng có thể từ một nàng công chúa bị đày thành thường dân. Nhưng điều quan trọng là tất cả mọi thứ đều phụ thuộc vào chủ nhân của tòa lâu đài mang tên Danh Vọng ấy.

Mà kẻ làm chúa tể cai quản nó hiện tại chính là người đàn ông đang ở trước mắt cô, phụ nữ bước chân vào lãnh địa trở thành cái gì đều là do hắn tùy ý định đoạt.

- Ông quả thật có thứ thú vui rất biến thái

Hắn ôm chặt cô thêm một chút, muốn dung hòa cô vào cơ thể mình. Bởi vì người con gái này, cho dù là bất kỳ ai nhìn thấy cũng có thể khiến cho lòng hắn vấy lên phẫn nộ và căm tức. Lôi Dực hiểu rõ cảm nhận đấy đến tột cùng được gọi là gì, hắn càng muốn cả thể xác lẫn linh hồn của cô hoàn toàn thuộc về mình hơn.

- Em không đơn thuần là nằm trong số đấy, thứ tôi muốn nhất chính là trái tim em.

Nếu không là yêu thì sẽ không có dằn vặt và giày xéo, nếu không có tình cảm thì sẽ chẳng thể có nỗi bi thương.

Cả đời này hắn chưa từng cảm thấy mình nợ bất kì ai, duy chỉ có cô luôn luôn là ngoại lệ, hắn trả đến mấy cũng không cảm thấy bản thân mình đã sòng phẳng được với cô.

- Duệ nhi! Thiên đường với chúng ta là xa tận chân trời nhưng cũng là gần trong gang tấc. Chỉ cần là em muốn, tôi nhất định sẽ mang em lên đến đỉnh trời.

Ánh mắt thâm tình, lời nói chân thật vốn không nên có ở một kẻ đắm mình trong hào nhoáng quá lâu.

- Ông đã ở trên cao quá lâu rồi, đời này liệu có còn điều gì khiến cho ông ham muốn?

Không để tâm đến quần áo dần bị cởi bỏ, tạm không quản đến hơi thở ngắt quãng của cả hai. Cô nhìn sâu vào hắn, muốn ít nhất chỉ một chút thôi sẽ nhìn thấu được bên trong đấy ẩn chứa thứ gì.

Đột nhiên Lôi Dực nhếch môi cười, hắn hít vào mùi hương thảo dược trên tóc người phụ nữ hắn say đắm, giọng cười có chút cợt nhã nhưng lại giống như không hoàn toàn là xấu xa.

- Đỉnh mà em muốn, tôi không cần tốn chút công sức nào đã có thể đưa em lên đến được. Nhưng còn đỉnh mà tôi cần, em buộc sẽ phải bỏ ra rất nhiều tinh lực để bồi tôi đến được đấy.

Sẽ có một ngày hắn vì người phụ nữ này mà làm ra những chuyện điên cuồng, nhưng sự cuồng loạn đấy sẽ đổi lấy được những tháng ngày khoái lạc nhất, sẽ cho hắn chạm đến thứ ước vọng duy nhất còn có thể khiến hắn bi lụy, thứ được gọi là hạnh phúc và an yên.

Không mất quá lâu để một cô gái có tố chất như Tư Duệ nhận ra ẩn ý từ lời nói của hắn, cô chỉ cảm thấy cách trả lời này của hắn vừa đúng lại vừa không đúng trọng tâm. Như vậy lại càng khiến cô buồn bực nhiều hơn.

Không gian chật chội của xế hộp càng lúc càng trở nên nóng bỏng, người đàn ông mạnh mẽ ở trên người cô gái đốt lửa, dùng thân thể mãnh lực của mình từng lần lấp đầy, trái tim cũng theo từng nhịp điệu mà hòa tan như nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.