Vũ Hân điên tiết muốn trút toàn bộ hận thù lên cô, ả tạm thời dừng lại hành động trên tay một chút, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Hắn bảo bọc mày cũng kỹ quá chứ, làm bao nhiêu chuyện xấu xa cũng không nói cho mày nghe.
Ả đàn bà ngồi xổm xuống, bóp lấy cằm của cô.
- Cũng phải thôi, nếu như mày biết được hết thảy những chuyện hắn ta đã từng làm ra trong quá khứ, chỉ e rằng lúc ngủ với hắn thì con nai tơ như mày sẽ sợ đến mức thức trắng cả một đêm.
Một tràng cười trào phúng bật ra từ môi ả, cùng đứng ở cương vị là một diễn viên, Tư Duệ nhìn ra nó có bao nhiêu phần giả tạo.
- Tao ở bên cạnh hắn 3 năm, bảo đến là đến, đuổi đi là đi không khác gì một con chó cái. Tao nghĩ mãi vẫn không ra tao rốt cuộc có chỗ nào lại không bằng được mày? Luận nhan sắc luận đầu óc, tao bỏ nhiều tâm tư như vậy dốc sức lấy lòng nhưng cho đến cùng vẫn nhìn không thấu được chút nào suy nghĩ của hắn. Tao chẳng qua chỉ tát mày vài cái, hắn chẳng nói chẳng rằng dùng quyền lực cắt hết hợp đồng của tao, chơi chán rồi sau đó liền đá tao đi như một con điếm, mặc kệ tao cầu xin cũng chẳng buồn liếc đến một cái. Rõ ràng trụ lại lâu như vậy nhưng lại chỉ vì sự xuất hiện của mày, tất cả đều hóa thành công cốc.
Tư Duệ ngoài mặt im lặng nghe Vũ Hân kể khổ, trong lòng đã sớm chán ghét đến cực độ, thứ cô không muốn nghe nhất chính là quá khứ của Lôi Dực cùng những người đàn bà khác.
- Cô sống trong giới giải trí còn trước cả tôi, sao lại vì một chuyện hiển nhiên như vậy bức cho đến mức này? Tôi cũng không phải cố tình cướp của cô, cô cũng nhìn thấy rõ tôi bị cưỡng ép như thế nào. Tôi chưa từng một lần đề cập với Lôi Dực việc chỉ muốn một mình độc sủng rồi bảo hắn ruồng bỏ cô, nói không chừng tương lai hắn nhìn trúng một minh tinh khác, kết cục của tôi còn khổ hơn cô gấp trăm lần.
Lúc nói ra những lời này, Tư Duệ không cần dùng quá nhiều chất xám, dù gì đối mặt với một kẻ điên, cô cũng không thể bày tỏ suy nghĩ thật của mình. Trước đây sau khi gặp mặt Vũ Hân, cô quả thực chưa từng bắt hắn phải chọn, cô tuyệt đối không muốn bản thân mình biến thành sự lựa chọn của bất kì một ai khác.
Buổi đêm hôm ấy Lôi Dực đến tìm cô, cô kiên quyết không cho phép hắn đụng vào người, người kia đi tới đi lui, dường như đã bí bách đến mức khổ sở, hắn chầm chậm ôm lấy Tư Duệ, vừa hôn vừa sờ cơ thể cô. Tư Duệ bực dọc đẩy hắn ra, mắng hắn dơ bẩn cùng một lúc có thể chôn thân trong nhiều người phụ nữ khác nhau, lúc ấy cô nhớ rất rõ từng lời mà hắn đã nói. Hắn bảo: “ Nếu tôi thật sự cùng với những người phụ nữ khác lên giường, bây giờ tôi còn có thể muốn em đến mức này hay sao? “. Thời khắc đó cô quả thật đã bị ánh mắt quẫn bách của hắn làm cho mê muội.
Những ngày sau Tư Duệ tuyệt nhiên không nhìn thấy Vũ Hân xuất hiện bên cạnh hắn nữa.
- Chuyện kim chủ có mới nới cũ trong giới của chúng ta còn ít hay sao? Cô hà tất gì mà phải quỵ lụy một người đàn ông đến mức phải người sống ta chết?
Giống như bị chọc đến chỗ đau, chỉ một cái chớp mắt, lực trên tay Vũ Hân càng tăng thêm, ả xem mái tóc của Tư Duệ không khác gì một món đồ chơi trong tay mà dùng sức kéo giật xuống, thoáng thấy trước mắt tối sầm, trán của cô đập xuống sàn đất.
- Là hắn muốn tao sống không bằng chết, tao ở bên cạnh hắn thời gian còn dài hơn mày còn có loại thủ đoạn nào mà tao chưa từng được nhìn thấy qua? Nhưng tao dè dặt cẩn trọng cũng không nghĩ đến có một ngày hắn thật sự không nể chút công lao việc tao bán mạng cho hắn ngần ấy năm, chỉ vì một con nhãi ranh như mày hắn xuống tay hạ độc thủ với tao không chút nương tình.
Cơn đau trên trán dường như không thuyên giảm là bao, Tư Duệ ức chế cảm giác căm phẫn ả đàn bà điên này, nếu như không phải vì tay cô bị trói, mà ở đây có quá nhiều người của ả, cô thật sự muốn cầm giày cao gót đấu tay đôi để cho ả không nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai.
Chỉ là chấm dứt hết thảy với nhau, bị đàn ông bỏ rơi có cần phải loạn trí đến mức như thù truyền kiếp đến thế này không, chẳng nhẽ ả ta đem lòng yêu Lôi Dực, vì yêu không được hồi đáp nên mới sinh ra hận thù, loại giả thuyết này cũng có thể rất có căn cứ, bởi vì trên người Lôi Dực hội tụ đủ tất cả những ưu điểm mà tất cả đàn bà đều khát khao thần phục, mị lực danh vọng nhiều đến vậy, khiến cho phụ nữ yêu thật quá dễ dàng. Tư Duệ thầm nghĩ trong lòng, tuy như vậy thì đã thế nào? Bọn họ cùng với cô trong lòng hắn khẳng định hoàn toàn khác biệt, người kia oanh liệt ở trên cả một vườn hồng ngần ấy năm nhưng mà chưa từng cho bọn họ có cơ hội leo lên vị trí Lôi phu nhân, Lôi Dực cũng khẳng định với cô hắn không cho phép những người phụ nữ khác hoài thai con của hắn. Trái lại hắn không biết bao nhiêu lần chôn thân ở trong cơ thể cô ngọt ngào dụ dỗ cô hãy sinh con cho hắn, còn hết lần này đến lần khác thấp giọng thổ lộ bảo yêu cô. Tuy rằng không hoàn toàn rõ ràng lí do bản thân vì sao lại trở thành người đặc biệt. Nhưng chỉ dựa vào điểm này, Tư Duệ nghĩ đến đã cao hứng không ít, cảm giác được sủng ái này khiến trái tim cô lại càng đập mạnh hơn