Bên trong phòng Lạc Trần, hắn ngồi ngay ngắn trước đống dược liệu trên bàn, Lạc Trần không dừng đem từng gốc linh dược đó từ từ chắt lọc dược lực. Những giọt chất lỏng màu xanh dần từ không trung ngưng tụ thành công, chúng như những viên trân châu lấp lãnh trong phòng Lạc Trần, khiến cả căn phòng như sàng ngời nên không ít.
Ngay khi linh dịch được điều chế ra, Lạc Trần liền cầm tới một cái lọ sứ rồi cho chúng vào mỉm cười thỏa mãn.
“Cuối cùng cũng hoàn thành, lần này thương thế trên người của ta có thể hoàn toàn khôi phục rồi”
Không đợi cho chân khí bản thân khôi phục, Lạc Trần đã ngửa cổ đổ toàn bộ Hoàn Nguyên Dịch vào miệng, ngay khi số linh dịch đó vào trong cơ thể hắn, Lạc Trần lập tức cảm nhận được một luồng dược lực khổng lồ thông qua thực quản nan tỏa ra toàn thân, khiến cho hắn lập tức cảm nhận được một sự khoan khoái dễ chịu hiếm thấy.
Trong cơ thể Lạc Trần, Huyền Linh Cửu Chuyển Thánh Quyết lập tức vận động đem toàn bộ số dược lực đó tiêu hóa hết rồi đem những dược lực đó phân tán khắp toàn thân hắn. Cơ thể Lạc Trần nhận được lượng lớn dược lực như vậy tẩm bổ, chỉ trong vòng vài giờ đồng hộ thì vết thương trên người hắn đã hoàn toàn bình phục, không những thế mà tu vi của hắn cũng có chút tiến bộ, tin tưởng không bao lâu nữa Lạc Trần có thể trùng kích Luyện Thể Cảnh Bát trọng rồi.
Sau khi ngồi điều tức vài giờ, Lạc Trần không những vết thương trên người khỏi hắn, tu vi tiến bộ mà trạng thái của hắn cũng chở lại thời điểm tốt nhất. mới mấy giờ trước Lạc Trần đã hao hết chân khí để luyện linh dịch khiến trong cơ thể hắn chân khí gần như trống rỗng. Nhưng sau khi dùng linh dịch Lạc Trần lại trong thời gian ngắn hoàn toàn khôi phục như ban đầu.
“Hoàn Nguyên Dịch đúng là một bảo bối”
Sau khi Lạc Trần lẩm bẩm mấy câu thì cũng không có nghỉ ngơi, hắn lập tức lấy trong cái túi lớn ra một đống lớn linh dịch, chuyển bị lần lữa luyện chế. Nhưng có điều lần này hắn không phải là luyện Hoàn Nguyên Dịch mà là Tôi Thể Dịch, lần trước Lạc Trần cũng sử dụng không ít Tôi Thể Dịch này mới khiến cho bàn thân trong thời gian ngắn tu vi có tiến bộ nhiều như vậy.
Nhưng lần đó do tài nghệ Linh Sư của Lạc Trần còn chưa tốt mới chỉ dừng lại ở mức độ mới nhập môn, và vì không có đủ tiền mua lịnh dược nên Tôi Thể Dịch Lạc Trần luyện ra lần đó có nhiều hạn chế hơn hiện tại. Nhưng hiện tại đã khác,căn cứ vào một số ghi chép sơ sài trong vài điển tích Lạc Trần khẳng định bản thân hiện tại đã là một Linh Sư nhất giai thượng phẩm, luyện chế Tôi Thể Dịch hẳn là không có gì khó khăn.
Rất nhanh bên ngoài sắc trời đã tối mà trong phòng Lạc Trần, hắn không ngừng thôi động chân khí trên tay lần lượt đem linh dược tinh luyện ra. Hai giọt linh dịch trôi lơ lửng trên không trung dần dần tiến lại gần nhau. Mà Lạc Trần trên chán lúc này cũng xuất hiện lấm tấm mồ hôi, hắn biết sắp tới công đoạn quan trọng luyện chế Tôi Thể Dịch nhất giai thượng phẩm, vì vậy hắn rất cẩn thận và tập trung dung hợp hai giọt chất lỏng trước mặt.
Hai giọt linh dịch từ từ hòa lẫn vào với nhau tọa ra một chất lỏng sền sệt có chút đặc quánh như hồ, không những vậy, loại dung dịch này còn tỏa ra một mùi hương đặc trưng của linh dược, hiển nhiên là Lạc Trần đã luyện chế thành công Tôi Thể Dịch.
Cầm lọ linh dịch trong tay, Lạc Trần có chút vui mừng mà nói không nên lời, hắn cẩn thận cất lọ thuốc vào trong người rồi hướng tới cửa mà bước ra ngoài. Sau khi ra ngoài một hồi lâu, Lạc Trần cũng chở về, mà trên tay hắn còn bê một thùng nước to lớn khác, sau khi đổ nước vào bổn tắm, hắn không nó năng gì mà cần thận lấy Tôi Thể Dịch trong người ra rồi nhỏ một giọt linh dịch xuống bồn tắm.
Sau khi đợi cho linh dịch đã hòa tan với nước, Lạc Trần Không chân chừ mà vội cởi phăng y phục trên người mình ra rồi nao vào bồn tắm chứa đầy nước. khi toàn tân Lạc Trần ngâm trong nước thì vẻ mặt của hắn có chút cau lại rồi dần chuyền sang vẻ nhăn nhó đau khổ, hiển nhiên quá trình tôi thể tăng tu vi này không có dễ như vậy.
Cứ như vậy ba tháng nữa lại trôi qua, Lạc Trần trong khoảng thời gian này có cuộc sống rất tốt, từ sau khi hắn làm hộ vệ bên cạnh của Ninh Thiên Vũ thì mức đãi ngộ của hắn trong Ninh Phủ cũng tốt lên trông thấy, đến mấy tên người làm quen biết với Lạc Trần cũng khách sáo với hắn không ít. Trong ba tháng này ngoại trừ một vài lần Lạc Trần cần tháp tùng ra cùng Ninh Thiên Vũ ra ngoài thì gần như hắn vùi đầu vào việc tu luyện và luyện linh dịch.
Với tác dụng to lớn của Tôi Thể Dịch mà rong thời gian ba tháng này tu vi của Lạc Trần có tiến bộ không nhỏ. Ba tháng trước đóm hắn mới có tu vi Luyện Thể Cảnh thất trọng mà hiện tại Lạc Trần đã có tu vi Luyện Thể cảnh cửu trọng, hai bộ công pháp nhất phẩm trước đó là Thiên Cương Quyền và Thiên Cương Kiếm Quyết cũng đã được Lạc Trần tu luyện tới tầng thứ chín.
Cộng thêm chân khí hùng hậu từ việc Lạc Trần tu luyện Huyền Linh Cửu Chuyền Thánh Quyết thì với thực lực hiện tại của Lạc Trần có thể coi là không có đối thủ dưới Luyện Khí Cảnh. Đối với việc bản thân có thực lực tiến bộ như vậy hắn rất vui, tuy nhiên Lạc Trần vẫn không có ý định thể hiện tu vi của mình ra bên ngoài mà vận dụng bí pháp che giấu tu vi của mình ở mức Luyện Thể Thất trọng đỉnh cao.
Nếu Lạc Trần phô toàn bộ tu vi của mình ra ngoài thì đúng là không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Nếu để đám lão già của các thể lực trong Phú Xuân Thành biết được, không đem hắn ra mà nghiên cứu mới là lạ, một kẻ trước đó hoàn toàn không biết gì về võ đạo vậy mà chỉ tỏng vòng gần hai năm lại có sự tiến bộ kinh khủng như vậy.
Cho dù là những thiên tài bậc nhất của thất đại thể lực Phú Xuân Thành cũng kém quá xa so với Lạc Trần. Vì vậy trước đó hắn vẫn luôn ẩn nhẫn che giấu tu vi và thực lực của mình, cam chịu sống một cuộc sống bình thản trong Ninh Phủ.
Hôm đó Lạc Trần đang khanh chân ngồi tu luyện trong phòng thì ngoài cửa chợt có tiếng gọi của Nhạc Nhi.