Lạc Thần

Chương 40: Chương 40: Cướp...




Trang Thiên Vũ đi cùng với Phương Tĩnh đi đến trước cửa hàng bày bán pháp khí có viết chữ cổ, nằm gần như trung tâm của khu vực đắt giá nhất.

Không cần biết là có bao nhiêu gian hàng, nhưng có thể đặt hàng ở trung tâm khu vực trao đổi cũng là biểu hiện của một loại thực lực.

Gian hàng này xung quanh có thêm năm gian hàng giống như vậy. Có thể nói là đại diện cho sáu cỗ thế lực ngang bằng nhau, chia nhau khu vực có nhiều tài nguyên tu luyện trong nước.

Để cho sáu thế lực có sự cân bằng hòa bình với nhau, những thế lực này đều góp một phần vào quân đội, tăng lên ổn định của cuộc sống bình thường, tránh xung đột giữa các thế lực với nhau về nguồn kinh tế.

Thực sự cũng là người phàm, mà người phàm mạnh mẽ hơn nữa thì cũng cần phải có thứ để duy trì hoạt động tu luyện. Mà tu luyện cần đến tài nguyên cũng chính là tiền.

Trong giới tu luyện, thực lực mới là tất cả, kẻ mạnh làm vua, không hề có những suy nghĩ khác, cần thứ gì, chỉ cần có sức mạnh đủ để cầm nó chắc là được.

Ở tu chân giới thì giết người, diệt môn phái, diệt tộc người khác cũng không ai quản anh, nhưng anh không có đủ sức mạnh để diệt hết người khác, chặn được kẻ thù thì sẽ có ngày gia đình của mình sẽ bị tấn công, diệt tộc.

Vậy nên có thể nói, có sức mạnh thì thứ gì cũng có thể. Ở đây cũng như vậy, nhưng lại được thay thế bằng tiền, quyền, địa vị lại chính là những gì có thể đảo lộn mọi thứ, giành về cho mình những gì tốt nhất.

Trang Thiên Vũ thấy cái việc tiến tới đỉnh cao cuộc sống hiện tại là quyền, tiền, sức mạnh tuyệt đối thì cũng không có ai phản đối việc mình muốn làm.

Phương Tĩnh sinh ra, lớn lên trong gia tộc giàu có, nhưng sau này cũng nhận một phần trách nhiệm gia tộc, gả tới Trang gia, thông hôn để tăng thêm vững chắc cho mặt quân chính cho Phương gia, kinh tế phát triển cho Trang gia, đôi bên cùng có lợi.

Phương Tĩnh đối với những kết quả tác dụng của tên này chậm đi. Hướng phát triển chậm chạp, từ từ đi lên.

Cửu Vĩ Hồ A ly dùng thần thức trao đổi với Trang Thiên Vũ về những điều của hội trao đổi này, những gian hàng nào của môn phái hay gia tộc ẩn thế.

Ba người đi tới trung tâm khu vực, đến trước gian hàng chữ cổ, bày bán những vật phẩm không đồng nhất. Bên trong những thứ này, Trang Thiên Vũ thấy chỉ có một cái đạt được tính tàm tạm, còn lại hầu hết đều là những sản phẩm không có chất lượng tốt, nhưng bởi vì mang tiếng thần bí, được bán ra không rẻ chút nào.

Đến trước gian hàng chữ cổ, Phương Tĩnh nhìn xung quanh những người đang xem đồ bên cạnh, cứ xem đi xem lại thật kỹ, chọn đồ phù hợp với nhu cầu của mình.

Phương Tĩnh cần thứ gì thì Trang Thiên Vũ trước khi tới nơi này cũng đã vẽ ra, kể lại một số những đồ vật mình cần cơ bản.

_Tiểu Thiên, chúng ta mua thứ này được chứ?

Phương Tĩnh cầm lên một mảnh ngọc bội, vẻ bề ngoài của nó cũng tạm ổn, bên trong lưu chuyển một chút linh khí nhẹ nhàng lượn lờ.

_Cũng được đó, chỉ cần mẹ thích là được rồi, mẹ xem thử xem còn thứ gì mẹ thích không? Con sẽ mua cho mẹ được chứ?

Trang Thiên Vũ không hề để ý tới những người xung quanh ngạc nhiên khi nghe Trang Thiên Vũ nói chỉ cần thích là mua.

....

_Không biết có phải là tên phá của không nữa, bỏ ra một đống tiền, mua niềm vui của mỹ nhân, khổ ải vô bờ a...

Có người cảm thấy Trang Thiên Vũ lu mờ đầu óc vì bị người phụ nữ này dụ dỗ ngon ngọt, còn nhỏ nên không biết suy nghĩ sâu xa.

_Cũng không chắc có lẽ tên này lại là một người phú Nhị Đại tiêu không hết tiền nào đó, tìm nơi thỏa mãn cảm giác tiêu tiền như nước ấy.

Người đàn ông hai mươi mấy đang chọn một chiếc vòng tay cho cô gái bên cạnh mình không nhịn được cách Trang Thiên Vũ tiêu tiền, muốn ra oai trước mặt người phụ nữ của ông à.

_Không chắc có thể là người của môn phái nào đó thì các người cũng nên cẩn thận, những người giàu có chúng ta còn chưa sánh được với tài năng của bọn họ đâu.

Có người con gái tầm tuổi hai mấy, có chịu ảnh hưởng của tiểu thuyết nên coi thành kinh nghiệm trải đời, tránh đi rắc rối cho bản thân.

_Cô nói cũng có thể lắm chứ, cẩn thận vẫn hơn, người vào được đây mấy ai có thân phận bình thường đâu.

Người phụ nhân trung niên nói câu tổng kết lại làm cho những người xung quanh cũng không bàn tán nữa, chỉ đôi khi lại liếc mắt nhìn hai người Phương Tĩnh cùng Cửu Vĩ Hồ A ly.

.....

_Mẹ ah, người cứ chọn thêm đi, chỉ cần người thấy hợp là được.

Trang Thiên Vũ cũng không quá quan tâm tới những người xung quanh nói gì, hiện tại hắn chỉ là đưa Phương Tĩnh đi giải trí là chính, cũng không mong tìm được quá nhiều thứ có ích là hàng thật.

Phương Tĩnh biết Trang Thiên Vũ có rất nhiều tiền, ít nhất là không cần phải lo cho dù không kiếm tiền cũng phá không hết, nhưng dù như vậy, cô vẫn luôn muốn giúp hắn sử dụng đúng mục đích, mang lại kết quả tốt nhất cho con của mình.

_A ly, có muốn chọn lấy cái cho mình không, cứ tự nhiên, tiểu thiếu gia cho phép cô.

Trang Thiên Vũ cũng không ngại chi trả cho món đồ Cửu Vĩ Hồ thích, dù sao thứ hắn không thiếu nhất chính là tiền.

_Dạ thiếu gia, ta cũng không cần thứ gì a, ngài trở lại ban cho ta chút đồ của người được chứ.

Cửu Vĩ Hồ A ly rất thông minh, những món đồ ở đây tuy đối với người bình thường thì hiệu quả cũng tạm, nhưng đối với những người tu luyện đến mạnh mẽ như cô thì tự mình làm qua loa cũng bỏ xa những món đồ này.

Nếu như cô ta thật sự cần món đồ gì đó, thì có lẽ món đồ được Trang Thiên Vũ đưa cho tùy tiện cũng có thể cao hơn những thứ đồ cô ta có thể lấy được rất là nhiều. Nên cũng không cần lấy cơ hội khi không cần thiết này.

_Được rồi, đi chọn đi, những thứ ngươi nên có ta vẫn sẽ cho,... Đang nói, Trang Thiên Vũ bỗng nhiên dừng lại một chút nhìn ra phía bên ngoài gian hàng bán vài loại kim loại, đá quý hiếm.

Người bán là một thanh niên mười chín cùng lão giả thất tuần, có lẽ là do có người nhân cơ hội lấy cắp đi một viên đá màu đỏ máu. Nhưng Trang Thiên Vũ có thể nhận ra đó là một viên Hỏa Kim tinh thạch, dùng làm vũ khí hỏa hệ cho người tu luyện đến Kim Đan trở nên, hình thành Hỏa kiếm khí, sức phá hoại vô cùng lớn.

Thứ linh kim thạch như vậy cho dù là trong tu chân giới cũng là khó kiếm, chỉ tìm được ở trong địa dong, cạnh nham thạch nóng chảy.

Người lấy trộm là người tu luyện, đã là Hậu thiên tầng năm, lại thêm làm trộm nhiều rồi, vô cùng thành thạo lấy đi viên linh kim đắt giá nhất trong gian hàng này.

_Được rồi, chúng ta không chọn nơi này nữa, sang bên đó chọn lấy vài thứ có ích một chút.

Trang Thiên Vũ thấy viên Kim linh thạch này dùng để chế tạo vũ khí cho chiếc xe của hắn rất phù hợp a, nên lấy.

_Đúng là nhà giàu nửa mùa, không có tiền nói lẹ đi, lại còn lấy cớ....

_Ba vị không mua vui lòng để lại.

Người đứng hàng chữ cổ nhắc nhở Phương Tĩnh đang cầm chiếc vòng tay muốn đi.

Thấy vậy Phương Tĩnh cũng tháo vòng tay ra, để lại trên gian hàng, cùng Trang Thiên Vũ đi tới gian hàng bán đá quý, kim loại.

...

Trong lúc đi qua tên lấy trộm, Trang Thiên Vũ tiện tay lấy đi viên Kim hỏa linh thạch một cách im lặng, ngay cả Cửu Vĩ Hồ cùng Phương Tĩnh cũng không biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.