Nhưng chuyển linh pháp trận có một tệ đoan rất lớn, đó là linh lực nó chuyển hóa ra lại là vô thuộc tính, tức là mặc kệ
ngươi là linh văn, yêu văn, hay ma văn ta đều dùng được. Nhưng
chính vì lẽ đó mà nó không phát huy được tận cùng năng lực
của linh văn. Tỉ dụ như cũng pháp khí đó nhưng nếu để tu sĩ
truyền linh lực của mình vào thì phát huy mười thành uy lực,
nhưng nếu để chuyển linh thực hiện công đoạn này thì hiệu năng
chỉ còn lại bảy tám thành mà thôi. Cái tiếp theo tệ đoan đó
là nếu tu sĩ truyền linh lực của bản thân vào pháp khí thì
cực kì dễ dàng khống chế phương hướng của pháp thuật phát ra, nhưng nếu dùng chuyển linh trận thì chỉ có thể định ra đại
khái phương hướng mà thôi, tính linh hoạt cực kém. Vậy nên không tu sĩ nào ở giới này quan tâm đến chiến đấu bằng vũ khí có
chuyển linh trận. Mặc dù tiết kiệm được linh lực bản thân,
nhưng trong thế giới thần kì này địch thủ di chuyển bằng tốc
độ ánh sáng, ngươi đánh không trúng thì tiết kiệm để làm gì
hả.
Thiết kế của Lạc Thiên là hai ba mươi đầu pháp khí
có chứa các linh văn cắt khoan hệ thủy nối với một chuyển linh trận, vậy thì tốc độ khai thác tăng đến con số chóng mặt.
Quan trọng là loại pháp khí này không biết mệt chỉ cần ngươi
có đủ linh thạch nhét vào thì theo lý thuyết nó có thể chạy
mãi mãi. Cỗ máy khai thác này của Lạc Thiên thắng ở tính liên tục và số lượng pháp thuật phóng ra cực nhiều trong một
khoảng thời gian.
Ngày hôm sau đưa ra ý tưởng này thì
nhị Lão đã nhảy cẫng lên hưng phấn, đây là một ý tưởng mang
tính đột phá mà giới này ít người nghĩ theo hướng đó. Công
việc chế tác quá dễ đối với nhị lão vì pháp khí không phải
để đánh nhau nên yêu cầu về mặt phôi khí không cao, linh văn thì
đơn giản, quan trọng thắng nhau ở mặt ý tưởng mà thôi.
Cỗ máy pháp khí đầu tiên ra đời là máy khoan với 40 đầu pháp
khí nhỏ được cố định cùng hướng về một phía. Tất cả đều là hình hộp kéo dài, dễ chế tác, lại dễ khắc linh văn. Tất cả
chúng được liên kết cùng một chuyển linh trận loại trung dành
cho cỡ như Pháp thuyền Hùng Bi thành cho thuê. Và sự thực thắng hùng biện cỗ máy pháp khí này hoạt động cực kì hiệu quả
đối với việc khoan các tài liệu bằng thạch.
Pháp môn
đã có cuối cùng là tất cả lại chuẩn bị cho việc lên đường.
Nhưng trước đó nhị lão vẫn phải dành ra hai tuần để khảm nạm
200 viên Bạng châu vào linh Hạm đảm bảo tính tị thủy của nó.
Lần này vơ vét cống nạp của bốn tộc thế nên Hạ Hầu Uyển Vân mang về tông môn gần 700 vạn hạ phẩm linh thạch, gần 4 vạn trung
phẩm. Lần này linh hạm dời bến Lạc Thiên chỉ mang theo một trăm vạn linh thạch thôi, vì chỉ cần đến khu linh khoáng thì sẽ có vài chục ức linh thạch bổ xung là là chuyện bình thường, nên
nhớ có đến 4 cái trung hình linh mạch đang chờ bọn họ đấy.
Lần này tông môn hành động gần như điều động tất cả lực lượng có thể rồi. Chiến Đường lúc đầu số lượng chính xác là 197
người, đã ra ngoài công tác 70 nhân, thế nhưng 127 nhân còn lại
cũng khồn nhần rỗi. Một năm nay họ không ở lỳ trong Âm Dương
cung mà tự chiêu mộ, kết bạn với số cua ngu còn lại của Cự
Thanh Giải mà luyện tập, sau đó là tự mình ra ngoài săn bắn
các bộ tộc nhỏ hải yêu. Tất nhiên là có tổn thương nhưng không
mất mạng do Thanh Giải là địa đầu xà nên bết rõ quả hồng nào đủ mềm mà nắn. Một năm nay Chiến Đường tiến bộ khá lớn nhất là sau một năm săn bắn và ma luyện thì sự phối hợp của đội
quân này cực kì ăn ý, chỉ kém 70 nhân viễn chinh mà thôi. Một
năm nay với việc chấp nhận một khoản nợ khổng lồ với Khí
Đường thì Chiến Đường đã thuần một màu Gai Giáp toàn thân tạo hình khủng bố, nhìn đi nhìn lại cuối cùng là giống Ma quân
thu nhỏ nhiều hơn là giống nhân tộc. Lần này viễn chinh đi viện trợ cho chi quân đội Liễu Thu Thủy thì cao tầng lựa chọn bốc
thăm mà lấy đi thên 70 nhân chỉ đển lại hơn 50 nhân làm nhiệm vụ phongd thủ Âm Dương Cung. Đan Các, Khí Các môn nhân đều bị chưng
dụng đi hết. Thiên Xảo Môn ở lại trông coi chăm sóc linh điền.
Việc môn nhân phổ thông thì dễ điều động rồi, nhưng chiến tướng lại là vấn đề đau đầu, không thể cắt nhị lão Tiêu, Mã hay tên mù
đánh đấm Triệu Vô Cực ở lại phòng thủ được. Lựa chọn chỉ có thể là một trong ba nhi tử của Lạc Thiên, thế nhưng không ai
phục ai cả, nhất là hai cong Ưng cả ngày hay tranh chấp, giờ
lại càng so bì. Lục Ngạc thì chả sao cả, nên nhớ đây là đáy
biển, sân nhà của nó, tại đây nó cân 4 con ưng còn được chứ
đừng nói là hai con. Vậy nhưng vị đại tỉ này quên mất một
chuyện hai con Ưng này sau khi trúc cơ thì hoàn toàn không còn
là Ưng đơn thuần với cả người đầy lông vũ. Giờ đây cả ngươi hai con Ưng phủ đầy lân phiến, hoạt động dưới nước vô ngại, chúng
là Ứng Long a, đã có một chữ Long thì không hề E nước. Vậy là ba con chiên thành một đoàn, lúc thì 2 Ưng liên hợp cố chống
lại Ngạc bá đạo tỷ tỷ. Lúc thì hai huynh đệ nhà Ưng vặc nhau
quấn lại một chỗ.
Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến muốn
tiến đập cho ba con hàng này một trận thì Hồng Mãng ngăn hắn
lại. “ Gần đây Thiên Ca bế quan nhiều... vả lại cũng không gần
gũi bọn nhỏ như lúc xưa..... thật ra chúng rất hoài niệm
khoảng thời gian chúng ta di chuyển trong Man Hoang Yêu Lâm Chi
Địa.... muội cũng hoài niệm, khoảng thời gian đó thật hạnh
phúc..... bọn nhỏ chỉ muốn biểu hiện trước mặt phụ thân chúng thôi..... Ca đừng trách, lần này trấn thủ để ta ở lại đi....”
Hồng Mãng nhu thuận mà đứng bên cạnh Lạc Thiên. Giờ đay nàng
chỉ ca đến tầm vai của Lạc Thiên thôi càng về sau thể hình của Quái Giao càng khủng bố rồi, giờ đây hắn dài đến 15 trượng,
trong khi đó Hồng Mãng chỉ là 12 trượng thôi, thể hình còn bé
hơn Quái Giao cơ bắp một vòng.
Lạc Thiên cưng chiều mà
tiện tay xoa cái đầu mãng của Hồng Hồng “ Muội quá cưng chiều
bọn nhỏ rồi.... lúc nào cũng chịu thiệt về mình” Hồng Mãng
run run ngước mắt nhìn Quái Giao cường đại mà than thiết trong
lòng nàng rồi nói: “ Ai bảo chúng gọi muội một tiếng Di Di
đâu.....”
Lạc Thiên dùng một tay giao mà nhất quyết ôm
luôn cổ Hồng Mãng làm nàng hạnh phúc không thôi, thế nhưng nàng lại lạnh lòng đi một nửa sau khi nghe câu nói tiếp theo của
hắn: “ Thật nhiều lúc ta cảm giác muội kiếm trước là than
muội muội của ta đó... đời này yên tâm ta mãi coi muội là than
Muội mà bảo hộ, không ai có thể tổn thương muôi khi ta còn
sống...”
” Là thân muội muội sao.... Thân muội...” Hồng
mãng thẫn thờ mà lẩm bẩm đạo lại câu nói của Lạc Thiên. “
Đúng là thân muội muội... mãi mãi là muội muội của Lạc Thiên
Thiên ta.” Lạc Thiên không tim không phổi mà đạo một câu, lại như
giao đâp vào tim thiếu nữ mới lớn đang chìm trong bể tình.