Công việc tiếp theo của đoàn người Càn Khí Môn khá là nhẹ
nhàng, ngay từ đầu họ đã nằm ngoài vùng dò xét của phần lớn nhân thủ thuộc lực lượng mới chưng dụng của Hạ Hầu gia. Kể ra thì không có gì lạ lẫm, vì Hạ Hầu Uyển Vân bất ngờ nhờ Ngân châu lực lượng mà thoát khốn làm cho Hạ Hầu Thiên Phóng quá
bất ngờ, không thể chuẩn bị lực lượng mà chỉ có thể đem theo 5 tên cận vệ mà tức tốc đuổi theo Hạ Hầu Uyển Vân nếu không
đến khi mất dấu vết thì không biết truy tung ra sao. Nhưng đến
vùng Duyên Hải thuộc HÙng Bi Thành và Tử Dương đảo quản hạt
thì thực sự bọn họ rơi vào tình cảnh lạ nước lạ cái, kể cả Kim đan đại viên mãn Hạ Hầu Thiên Phóng thì thần thức cũng
chỉ có thể phát ra 700 trượng mà thôi tương đương hơn 50 dặm mà
thôi. Nếu so sánh con số đó với hơn 40 vạn dặm hải vực thuộc
Hùng Bi thành thì thật la muối bỏ biển không khác là bao. Kể
cả 6 người pháp lực thong thiên thì cũng đừng mong mà lục soát hết được khu vực này. Do đó chưng dụng nhân lực bản địa, dùng phần thưởng treo giá để truy tìm Hạ Hầu Uyển Vân là phương án tốt nhất. Vậy nhưng các đối tượng trưng dụng tạm thời ở hải
vực này quả thật là con mẹ nó long ngư hỗn tạp, loại gì cũng có không hề có kết cấu. Tất cả không hề có tổ chức bủa vây, mạnh ai nấy tìm giống như một lũ ruồi nhặng không đầu bay
trong hải vực tìm kiếm. Nhìn thì đông đảo và hoành tráng nhưng lỗ hổng thì lỗ chỗ khắp nơi.
Công việc dò đường cảnh
báo giờ đây lại do Song Ưng tiến hành, hai con quái ưng này bay
cao đến 5,6 dặm sau đó quan sát tứ phía, nếu có phát hiện tu
sĩ thì sẽ cảnh báo cho Linh Hạm tránh đi. Đừng khinh chúng mắt thường mà nhầm. Trong hoàn cảnh đủ cao và trống trải mắt
thường nhìn xa hơn thần thức rất nhiều. Ví như mắt phàm nhân
khi trời quang mây tạnh còn có thể nhìn xa 20 dặm nếu không có
vật cản, mà để thần thức đạt tới 20 dặm thì đó pahir là Kim
đan sơ giai rồi. Mà hai con Ưng này lại là loài tinh mắt nhất
trong các loài yêu thú, thị lực của chúng đạt tới hơn 200 dặm
nếu thời tiết đẹp và bay đủ cao. Chính vì thế Kim Đan tu sĩ
chưa phát hiện ra chúng thì chúng đã thấy bọn họ rõ mồn một
rồi.
Thành tử ra đoàn người của Càn Khí Môn cong cong
vẹo vẹo tránh các toán tu sĩ khác mà một đường hữu kinh vô
hiểm đi được hơn 50 vạn dặm trong vòng hai tháng thời gian.
Khoảng thời gian này họ cực kì ít tranh đấu cùng hải yêu. Chỉ có những đối tượng nào đui mà mà tấn công Linh Hạm thì Hạ
Hầu Uyển Vân lập tức rat ay diệt trừ trong chớp mắt. Đanh nhanh
rút gọn không dây dưa không gây động tĩnh lớn đó là sách lược
hiện nay của Càn Khí Môn. Nói đùa a, chạy trốn chối chết lại
còn muốn gây động tĩnh lớn hóa ra ông thọ ngại sống quá lâu
sao.
Càng rời xa hải vực vùng duyên hải Hùng Bi thành
thì tỉ suất gặp các nhóm tu sĩ ngày càng giảm thiểu. Thả
thật vài ngàn tu sĩ cấp thấp cưỡi Pháp thuyền loại cho thuê
tung vào trong hải vực 40 vạn dặm thì không khác nào muối bỏ
vào biển cả. Lúc này đây Hạ Hầu Thiên Phóng cũng đang biệt
khuất không thôi, nếu đây là trong vùng đất của gia tộc hắn thì chỉ cần hô một tiếng cả vạn tu sĩ sẽ được triệu tập.Mà tối quan trọng là họ phối hợp nhuần nhuyễn theo sự chỉ đạo của
con em trong gia tộc, đừng nói bủa vây một hải vực nho nhỏ 40
vạn dặm kể cả giăng lưới hải vực vài trăm vạn dặm thì cũng
sẽ thiên y vô phùng. Con mẹ nó quá biệt khuất, thời gian càng
kéo dài lâu thì việc tìm kiếm ra Hạ Hầu Uyển Vân càng vô vọng rồi. Nhưng bí mật của động phủ thiên tôn chứa bí mật đột phá Nguyên Anh trở thành Hợp thể kỳ, cái này là tồn tại cao nhất của giới này rồi.... dụ hoặc này không tu sĩ nào có thể
cưỡng lại. Do đó dù có tốn thời gian hơn nữa hắn dăng lòng sẽ quyết tâm timg kiếm đứa con hoang Hạ Hầu Uyển Vân kia để đoạt
tạo hóa của ả.
Con đường an nhàn của Càn Khí Môn đế
đây là chấm dứt rồi. Giờ đây hải vực nơi họ đặt chân là thuộc vào vùng biển của cao cấp hải yêu. Ở đây tỉ lệ gặp Hải Yêu
cấp Yêu đan thực sự là con mẹ nó cao lắm. Cũng chính vì lý do này mà có rất rất ít pháp thuyền mò vào khu vực này để săn bắn. Đùa gì chứ, cả khu Đông Bắc của Nam Chiêm Bộ châu có
được bao nhiêu kim đan tu sĩ. Mò vào vùng biển này khác gì nạp mạng chứ đi săn cái nỗi gì.
Cái gì không mong chờ nhất thì thường thường sẽ ngay lập tức xuất hiện. Vào ngày thứ 3
từ khi tiến vào khu hải vực này thì Linh Hạm đã gặp sự công
kích mãnh liệt từ một đám cự giải, trong đó có một con Hải
Yêu cự giải đạt cấp bậc Yêu Đan sơ kì dẫn theo một đám lít nha lít nhít 8 con tinh hạch kì cự giải và cả trăm con từ cấp 1
đến cấp 3 yêu hải thải cự giải. Nếu ở địa cầu nói đến Si phút (seafood) thì ngay lập tức bạn
nghĩ tới con nào ăn ngon nhất. Rõ ràng nà nghĩ tới cua biển
mà thèm nhỏ rãi rồi. Nhưng nhìn đám cự giải đang nhe nanh múa
vuốt xung quanh Linh Hạm thì Lạc Thiên quả thật không dậy nổi
khẩu vị trong lòng.
Thế công của quân đoàn cự giải cực
kì mạnh mẽ, hải yêu ở trong biển không khác mấy đá bóng trên
sân nhà. Từng đợt băng tiễn gào thét mà đập vào hộ quang tráo của Linh Thuyền vang lên tiếng bang bang đến nhức óc váng đầu.
Cũng may là Linh Thuyền đủ vững chắc, hộ linh quang tráo vẫn
vững như bàn thạch. Thật là đáng giá gần 70 vạn linh thạch bỏ ra của Càn Khí Tông, ngay cả Con Cự Giải Yêu Đan công kích cũng chỉ làm cho Quang tráo chớp lóe chút thôi. Để đạt đến phá vỡ quang tráo thì còn khoảng cách rất xa. Vậy nhưng vấn đề là
linh thạch tiêu hao thì là con số thiên văn, nếu cứ mặc cho đàn
cự giải này tấn công thì chả mấy chốc mà Linh Hạm bị mài cho không còn chút linh thạch nào.
Phản công từ Càn Khí Môn mở ra, lũ thổ phỉ chuyên nghiệp này quả thực là chém giết
đến nghiện rồi. Nhìn thú đoàn cường hoành đến cực điểm mà
không có một tên nào trong Chiến Đường sợ hãi. Tốp năm tốp ba
tổ đội phân công mà chiến, hàng loạt phù lục, pháp khí, pháp
thuật như mưa bụi bay đầy trời ầm ầm mà phủ lên đoàn yêu thú.
Đến cả môn nhân của Thiên Xảo Môn cũng đứng trên sàn thuyền mà
thực hiện công kích mà họ am hiểu nhất đó là ném phù lục.
Trói buộc phù, hỏa cầu phù, băng tiễn phù, Phong nhận phù, thổ
thuẫn phù.. nói chung là một chữ ném. Mấy tháng qua nam nhân
của họ phấn chiến mà mang về không biết bao nhiêu xác hải yêu,
thừa thãi da hải yêu, máu huyết hải yêu các nữ tu Thiên Xảo Môn ngoài việc song tu thì đó là chế phù. Họ chế đến nhuyễn cả
tay, có lẽ nhiều hơn tổng toàn bộ phù lục mà họ đã chế
trước đây vậy. Quá nhiều nguyên liệu tốt, thực hành quá nhiều, thật là không tiến bộ cũng khó. Ngoài một bộ phận chất
lượng cao các nàng dúi vào tay nam nhân của mình, một phần bán cho mấy tên Chiến Đường xấu trai không có bạn gái ở Thiên Xảo
Môn, còn lại là thủ một lô trong người. Giờ thì hay rồi đất
dụng võ đã đến, phù lục như bão táp mưa xa mà dội xuống đầu
đám Cự giải. Quang hoa thì đủ màu tán loạn, may mà tu sĩ
chiến đấu phần lớn là nhờ thần thức, nếu chỉ nhìn bằng mắt
thì phen này không choảng nhầm quân ta cũng rất là khó đấy.
Nhìn đám nữ nhân điên ném phù lục đánh đập lũ cự giải Lạc Thiên
tê dại cả đầu. Khinh thường nhân sĩ Thiên Xảo Môn rồi. Mặc dù
thân thể hắn cường hoành lắm rồi, nhưng nếu nằm trong phạm vi
công kích của đám nữ nhâm điên này thì đảm bảo bất tử cũng
bị tước bì. Tất nhiên nếu đối chiến thực sự thì Lạc Thiên sẽ né tránh sau đó công kích bẻ gãy từng phần một, nhưng lũ cự
giải ngu ngốc thì không có làm như vậy. Chúng tầng tầng lớp
lớp xông lên lấy giáp xác cứng cỏi của mình mà va chạm cùng
pháp thuật, pháp khí, phù lục.... phải công nhận rằng giáp
xác cự giải lực phòng ngự cực mạnh. Mạnh gần bằng họ nhà
Quy, thế nhưng đên Quy yêu mà gặp trường hợp này cũng bị mài
chết nữa là huống hồ mấy chú Giải.