Trong sảnh đường hội nghị Yêu Linh Hạm Càn Không Tông lúc này
đây là ba huynh đệ nhà Hỏa Xà, Phùng Hiên, Phùng Bá và tiểu
muội Phùng Nhiên. Bên phía Càn Không Tông gồm Lạc Thiên, Hỏa
Chiến, Tử Thiến Thiến và Hỏa Mãng. Trước mặt họ là một cái
xa bàn hình chiếu không gian bản đồ rộng lớn, những người ngồi tại đây đang bàn tính kế hoạch để nuốt trọn 2 vạn rưỡi quân
của Kim Xà Thành.
” Vì Kim Ngọc Phá Thiên bị chúng ta
đánh tan một lần thế nên hắn đổi theo nhưng không dám tiếp
chiến, thế nên để bắt hết đám quân này rất khó khăn. Kế hoạch của ta là Trung quân Càn Không Tông dừng lại tại vị trí này... bố trí trận pháp làm ra vẻ phòng ngự, quân địch kiếp chiến
dĩ nhiên không dám bao vây mà đóng quân chỗ này.... vậy thì Hỏa xà quân sẽ nhiễu một vòng lớn đến đấy... cắt ngang đường lui
của chúng... lúc này Càn Không Tông sẽ xuất kích tổng lực mà
đánh vỗ mặt. Nhưng có một điều ta nhắc các vị nhớ, phải đợi
cho Càn Không Tông tấn công xong xuôi các vị mới nhảy vào cận
chiến nếu không thì sẽ rất dễ ngộ thương phe mình... ai có ý
kiến gi không” Lạc Thiên mặt không đổi sắc, tim không đổi nhịp
mà phát biểu vạch ra chiến lược tác chiến.
Thế nhưng
chủ tướng của Hỏa Xà quân dường như không hề để ý, mắt hắn
đang chắp chặp nhìn Tử Thiến Thiến miệng thì chảy dãi dề dề: “ Tử cô nương, ta ấy mà... nhìn tộc Bạng càng nhìn càng vừa
mắt a. Không biết ngày trước mắt mờ hay sao mà không nhìn ra ưu
điểm của các ngươi... Ngươi nó xem có bạn bè than thích nào
không giới thiệu ta nhóm, đảm bảo đối xử tốt... lập thiếp
cũng được” Bạng tộc nổi tiếng vô dụng ở hải tộc, trước nay
toàn bị hắt hủi tự sinh tự diệt, muốn thành phụ thuộc người
ta cũng không ai nhận cả. Thế nhưng thế sự xoay vần vậy mà
toàn bộ vũ khí chiến tranh của Càn Không Tông hầu như do bạng
tộc khống chế cả. Vậy mới thấy là không có sinh vật nào là
không có ý nghĩa tồn tại của nó cả. Bảo mấy con rắn đi điều
khiển thuyên chiến... hay thôi bỏ đi không nói. Phùng Hiên hối
hận không thôi, tại sao hắn trước đây lại xua hết bạng tộc trong khu vực của mình đi cơ chứ.
” Khụ Khụ.... Phùng thúc... nói chính sự a, nói chính sự..... đang bàn chuyện cân cơ mà”
Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến lên tiếng nhắc nhở, con mẹ nó
thần kinh lũ yêu thú rất là thô, nhiều lúc thực Lạc Thiên hắn
không thể hiểu bọn khỉ này đang nghĩ cái gì trong đầu.
” Đánh trận mà thôi... cứ lao lên mà bem chết là được rồi
mà..... chiến thuật cứ nghe công tử nói là được. Việc ta lập
một bạng tộc làm thiếp quan trọng quan trọng.... không có Bạng
tộc ta mua vũ khí của công tử về làm rắm ngửi a....” Phùng
Hiên không cho là đúng mà đạo. Đối với hắn đánh trận mà, yêu
thú đánh trận là dàn hàng lao lên cắn xé đơn giản thế mag
thôi. Đúng là công tử thế gia Giao tộc, dù có lưu lạc bên ngoài thì bụng cũng đầy một mớ thâm độc.... rất khó chơi.
”
Được rồi Tử Thiến Thiến ngươi có cái tỉ muội nào không giới
thiệu hắn cái... không thì chả biết lúc nào mới bàn xong
chiến thuật a.” Lạc Thiên tức phòi máu chó, đánh nhau sống
chết đến mông rồi... quân số người ta không ít Yêu Đan không
thiếu, mưu lợi dọa dẫm cong được... đây là đao thật thương thật
mà chiến. Ép người ta vào thế cùng chúng nó không cắn trả
mới là lạ. Vậy mà ông mãnh thần kinh thô như bắp tay này vẫn
ngồi bàn chuyện nạo thiếp... thật là.... cẩu đầu huyết.
” Đại ca cả đống thiếp rồi để ta.... cái ham đội này về ta
quản lý” Phùng Bá một bên âm dương quái khí mà đạo.... Ái nha
hóa ra an hem nhà này không ngu, hạm đội là một lực lượng rất
mạnh nên nếu để ngoại tộc khống chế thì không an tâm. Vậy nên
hai anh em nhà này muốn dở trò thông gia để khống chế cho an
toàn. Ai bảo chúng thần kinh thô mà nhầm.
” Thiếp thân
cũng có vài người bạn ở phạm vi khu biên giới, bình thường ho
lẩn tránh rất kĩ chỉ có Bạng tộc tìm nhau mới dễ.... chờ cho chiến tranh qua đi ta sẽ đi tìm vài vị hỏi han xem sao” Tử
Thiến Thiến trong hình hài 12 mười ba tuổi mà lại cố tỏ vẻ
đạo mạo của nữ nhân trưởng thành nên nhìn rất buồn cười.
”Được rồi, tiếp theo là tác chiến cụ thể phương án... Càn Không Tông chỉ có một Kim Đan vậy nên chúng ta cần Phùng Hiên thúc và
Phùng Nhiên Di tham gia kiềm chê Yêu Đan đối phương, chỉ cần kiềm
chế chúng một canh giờ ta đảm bảo Càn Không Tông sẽ diệt một
nửa sinh lực địch. Khi đó thì Càn Không Tông cùng Hỏa Thành sẽ xông lên mà cận chiến, đảm bảo một tên cũng không chạy
thoát...”Lạc Thiên ra tay chỉ thiên vạch địa mà lên kế hoạch chi tiết trong trận chiến sắp tới, phải nói công phu đọc truyện
tiên hiệp cộng đánh LoL của hắn ngày càng được thể hiện hỏa
lô thanh thuần.
” Nghe theo công tử là được... Tử Thiến
Thiến cô nương hay là thế này đi ngươi kiếm cho chúng ta hai tộc
và tộc đàn, lãnh địa ta rộng nuôi nhiều một ít không có bao
nhiêu lương cả. Anh em nhà ta không phai tranh dành nhau mà khổ.... ngươi thấy sao” Phùng Hiên vẫn là quấn lấy không thôi chủ đề
Bạng tộc, thật ra hắn quản hạt biên giới bao năm đánh đập cùng Kim Xà bao lần rồi nên biết rõ cân lượng đối phương ra sao, lại thêm có Lạc Thiên trợ trận thế nên trận chiến này quả thật
hắn không để trong lòng.
” Thôi được rồi nếu đã thống
nhất quan điểm thì tất cả giải tán theo lệnh hành sự... Nhị
vị thúc thúc mời, Phùng cô mời” Lạc Thiên gọi mấy tiếng cô
thúc như thường, Yêu thú tu luyện cực lâu cái lũ này đã lên Yêu Đan cấp tuổi thọ không có vài trăm năm là không thành vậy nên
kính lão đắc thọ một chút không có sao.
......................................
Biển cả mênh mông tứ bề, khái niệm biên giới rất chung chung, không
như nhân tộc kẻ kẻ vẽ vẽ từng tấc đất một. Khái niệm biên
giới tại biển có khi xê xê dịch dịch đến vài vạn dặm là bình thường. Ngày hôm nay trên cái vùng đệm biên giới giữa Hồng Giao và Bạch Giao Nhất tộc này vậy mà xuất hiện hai nhánh quân
đội. Một áng quân cơ khí sắt thép ước chùng nhân số 3 ngàn
gồm cả nhân tộc, yêu thú và hải thú. Áng quân còn lại gồm
thuần một màu hải thú số lượng lên tới hai mươi lăm ngàn. Lúc
này đây cả hai đang cách nhau hơn ngàn dặm mà quan khán, theo
dõi đối phương. Thế nhưng còn có một nhánh quân thứ 3 bí mật
mà diễu một vòng lớn đi ra phía sau nhánh quân hai mươi lăm ngàn đầu hải thú.
Lúc này đây tại doanh trại quân Càn Không
Tông một mảng không khí nghiêm nghị diễn ra. Toàn bộ nhân viên
đứng xếp hàng ngay ngắn không hề có một tiếng thì thầm nào
dù là nhỏ nhất. Đứng cao nhất trên chiến Hạm là Quái Giao Lạc Thiên, bên dưới gồm toàn bộ cao tầng của Càn Không Tông. Tất
cả đều đang chờ đợi giây phút trọng đại nhất, Long gia sẽ phát biểu trước khi xuất trận.
” Các ngươi ở đây có nhân
tộc, Yêu Thú, Hải thú tất cả đều đã theo ta, theo Càn Không
Tông một khoảng thời gian, nhưng ta muốn hỏi các ngươi một
chuyện các ngươi theo ta, theo Càn Không Tông cuối cùng để đạt
được mục đích gì?” Lạc Thiên rống lớn mà hỏi các môn nhân Càn Không Tông, làm người ai chả có mục đích, nếu muốn để họ
bằng lòng vi ngươi mà chiến đấu thì cái mục tiêu ấy phải cùng nhau được thỏa mãn, chả ai không công mà đi bán mạng cho ngươi
cả.
” Muốn trở nên cường”
” Thăng cấp trường sinh”
” Nhiều tiền nuôi nữ nhân”
Đây là câu trả lời bên phía nhân tộc tu sĩ.
” Muốn có đủ ăn....”
” Không bị bắt nạt... không bị giết hại”
” Muốn cường... không muốn bị ăn thịt”
Đây là câu trả lời bên phía hải Yêu doanh. Từ đó có thểthấy được nhóm hải yêu đầu quân cho Càn Không Tông ngày trước khổ sở đến như thế nào. Còn trận doanh nhân tộc thì xuất phát điểm cao
hơn rất nhiều.
” Những điều các ngươi muốn đều có thể
quy về một chuyện đó là tài nguyên, mà tài nguyên từ đâu ra...
là từ cướp đoạt mà có. Các ngươi muốn cường... cướp đủ tài
nguyên mà đắp vào người thì con heo cũng cường được... Muốn
trường sinh... đi đánh cướp đi.... nuôi nữ nhân lại càng phải
cướp nhiều hơn... Muốn có ăn mà không trở thành thức ăn thì
cầm vũ khí lên... đi cướp đoạt” Lạc Thiên hùng hồn mà tuyên
bố, thế giới yêu thú rất thú vị, ngươi thích làm gì cứ nói
thẳng tuột ra, không có bị lễ giáo đạo đức gò bó. Nếu là
thế giới nhân tộc nếu có tuyên bố như vậy sẽ bị mấy kẻ đạo
đức giả mang tiếng đạo mạo chỉ trích, có khi lại trừ ma vệ
đạo không chừng. Thế nhưng sau lưng thì những kẻ này mới là
thổ phỉ lưu manh hạng nhất