Lạc Thiên xuất hiện tại công trường xây dựng Càn Khí Môn không
hề gây nên sự chú ý nào. Hắn dùng thần thong ẩn nupx tuyệt
trần mà đi, quan sát khí thế hừng hực của môn nhân Lạc Thiên
gật đầu hài lòng, đây mới là khí thế cần có của tu sĩ, ngồi hang động tu luyện không bao giờ cho ra được tu sĩ kiệt suất.
THử hỏi trong hàng vạn vạn tu sĩ có được mấy thiên tài, tầng
lớp nhiều nhất lại là tư chất bình bình như đám này, người ta có câu thiên tài cửu phần do nỗ lực mà thành. Các tong môn vì tài nguyên hạn chế mà tập trung bồi dưỡng một lượng nhỏ tinh
anh thôi, thế nhưng Lạc Thiên hắn thì khác, hắn muốn xây dựng
một đạo quân đội à nắm giữ trong tay. Bồi dưỡng những kẻ tư
chất bình bình này cực tốn tài nguyên, nhưng tài nguyên là
kiếm mà ra, cướp mà ra, không đủ thì đi giết người cướp của.
Ý nghĩ đơn giản của Lạc Thiên là tạo nên một lũ hải tặc tu
sĩ, đến vô tung đi vô ảnh trên biển. Thành viên hải tặc muốn
thăng cấp? muốn thành cường giả? tự mình đổ máu mà cướp lấy, không có năng lực thì nằm xuống. Ý niệm của hắn đi ngược lại với hầu hết tông môn của giới này và cả các tiểu thuyết tiên hiệp của Địa cầu.
Thật ra bồi dưỡng nhóm này chả tốn gì của Lạc Thiên cả, hắn chỉ cung cấp cần câu, còn lũ thổ
phỉ tu sĩ này thì tự mình mà đi câu cá rồi ăn. Câu nhiều một
chút thừa ra một chút thì cung phụng hắn, quan trọng là tư
tưởng đánh hội đồng ở kiếp trước quen rồi, va chạm xe là rút
điện thoại gọi tới tấp, an hem tập hợp lấy nhiều đè ít. Nếu
hắn thành công tạo nên một lũ tay chân cứng thì kể cả Ma tộc
có đến thì hắn vẫn có thể lách trong khe hẹp mà sinh tồn.
Công trình to lớn nhất của Càn Khí Môn lúc này lại không phải là
xây dựng tông môn. Vì biết mình chẳng có nơi có định nên các
môn nhân Càn Khí Môn chỉ xây qua loa mấy cái đình đài vớ vẩn,
nhà chả ra nhà lâu chả ra lâu, đào mấy cái hang viết vài chữ
ngoài cửa là thành động phủ. Công trình mà họ chú ý là Linh
Thuyền khổng lồ dài 140 trượng rộng 45 trượng, cái Linh thyền
này đã ngốn hết tài nguyên khổ sở đánh cướp bấy lâu nay của
họ. Các môn nhân không cần ai thúc dục cũng vét đến hạt linh
thạch cuối cùng trong túi trữ vật của mình để đóng góp. 60
vạn linh thạch hạ phẩm đủ để mua 20 kiện trung phẩm linh khí
bị đổ vào con thuyền này. Nhị Lão hưng phấn bừng bừng vừa
luyện chế những bộ phận khó khăn vùa thúc dục môn nhân làm
việc. Dự kiến cái Linh thuyền không giống ai này sẽ là pháo
đài di động trên biển, không có 5 kim đan trung cấp hoặc hai kim
đan hậu kì thì đừng mong phá vỡ phòng ngự của nó. Linh Pháo
cũng được trang bị tứ tung, tạo nên một Linh Thuyền Không góc
chết, ngay cả đáy thuyền cũng trang bị pháo để đối chọi với
tu sĩ thủy hệ hoặc hải yêu thú.
Công việc vất vả nhưng
nghĩ đến lúc ra khơi săn bắn thì tất cả thành viên Càn Khí Môn lại hưng phấn bừng bừng, tiền tài là đây, sức mạnh là đây,
tương lai cũng là đây. Các ngươi cứ đánh nhau cho chán đi, ông ra
ngoài tầm bảo, đánh cướp, ông khỏe rồi thì về làm thịt chúng bây... đó là suy nghĩ của phần lớn Càn Khí Môn tu sĩ.
Cuộc sống của Càn Khí Môn thời gian này rất yên ả, họ có lá chắn từ Kim Kiếm Môn. Ai muốn làm phiền họ thì phải vượt qua khu
vực Kim Kiếm Môn và Thiên Xảo Môn đã. Những ngày này quan hệ
giữa tam môn khá tốt, Thiên xảo môn toàn nữ nhân xinh đẹp, tuy
chiến lực yếu ớt thế nhưng ăn ở chỗ pháp thuật phụ trợ của
các nàng khá cường đại. Mấy ngày nay đã có không ít nhân sĩ
Càn Khí Môn cho rằng mình soái ca mà lởn vởn làm quen với nữ
tu Thiên Xảo Môn, sau đó tung ra toàn những lời có cánh lừa đảo con nhà người ta song tu.
- Nào là lần này ra khơi ta
cầu trưởng lão mang theo nàng một xuất.... chỉ cần an ổn trên
Linh thuyền lo hậu cần là đủ, thu nhập khổng lồ.... nguy hiểm
thì muốn có cũng chẳng được... thôi chúng ta tiếp tục chuyện
chính.... chụt chụt... ba ba.. ba
- Nào là nàng không
phải sợ, ở lại tông môn... ta lần này ra khơi liều cái mạng
này kiếm cho nàng một bộ pháp khí thượng phẩm... à mà còn
đan dược tăng tu vi nữa... nói chung ở nhà hảo... nào chúng ta
tiếp tục... Các cô gái Thiên Xảo Môn ngây thơ trong trắng không biết mình đang
giao dịch với một lũ thổ phỉ mang bộ mặt soái ca. Các nàng
cả trăm năm chỉ dính đến Kim Kiếm Môn, mà cái tông môn này toàn cuồng nhân kiếm tu khô khan đến cực điểm, ngoài kiếm ra họ chỉ biết đến... kiếm mà thôi. Nay Càn Khí Môn CHiến Đường như một
luồn mưa xuân tưới tắm ruộng đồng khô khốc của họ, chịu sao
thấu hấp dẫn.
Thế nhưng chuyện không dừng lại ở đó, Môn chủ Lệ Hồng Vân lại động phàm tâm với Triệu Vô Cực lúc này
thì to chuyện rồi, Liễu Thu Thủy máu ghen không phải nhỏ. Lợi
dụng thỉnh giáo luyện đan, Lệ Hồng Vân lân la năm lần bảy lượt
dây dưa với Triệu Vô Cực, mà thằng cha này cũng hoa tâm củ cải. Tuy rằng không dám sau lưng Liễu Thu Thủy ăn vụng nhưng mà liếc
mắt đung đưa, tay chân thi thoảng thừa thãi mà đụng chạm là có. Vậy là chiến thần Liễu Thu Thủy nổi cơn tam bành gào thét
giữa đỉnh Càn Khí Sơn thề san bằng Thiên Xảo Môn.
Triệu
Vô Cực sợ đến không giám ra mặt một phát trốn chui vào động
phủ Tây Môn Tuyệt lấy cớ là luyện đan giúp Môn chủ minh hữu
tăng tu vi. Trong lúc đó Liễu Thu Thủy dẫn 60 nhân Chiến Đường,
Lục Ngạc, Song Ưng, Hồng Mãng trùng điệp tiến về Thiên Xảo Sơn “ nói chuyện phải trái“. Đến nước này thì không thể trốn được
nữa Triệu Vô Cực mò ra cầu cứu Lạc Thiên, Quái Giao Lạc Thiên
đầu to như cái đấu, hắc tuyến đầy trán. Mẹ nó chiến tranh sát đít mà chỉ vì mấy vị yêu đương lằng nhằng gây nên rạn nứt
lien minh. Vậy là một cuộc họp cao tầng tam môn diễn ra... Lạc
Thiên hùng hổ đạo, Triệu Vô Cực tên hoa tâm củ cải đáng ngàn
đao, lừa dối Liễu Thu Thủy chưa xong còn bưng bít Lệ Hồng Vân
môn chủ. Lạc Thiên hắn quyết rat ay thanh toán môn hộ, nói là
làm hắn đằng đằng sát khí đuổi giết Triệu Vô Cực, nhị nữ
quá hoảng vội vang lao theo cầu xin Lạc Thiên. Thế nhưng quái
Giao cang nổi bão đánh cho Triệu Vô Cực máu tuôn ngàn bước, nói chung là bên bờ sinh tử. Liễu Thu Thủy quỳ xuống xin tha không
xong thì chắp tay lạy dài Lạc Thiên, ý là vì bất đắc dĩ mà
rat ay với Lạc Thiên sau khi cứu Triệu Vô Cực thì tự vẫn tạ
tội với Lạc Thiên hắn. Thế nhưng Liễu Thu Thủy chả được mấy
chiêu thì bị đánh văng vào vách núi, thất Liễu Thu Thủy không
địch lại thì Lệ Hồng Vân cũng xông lên. Nhị nữ từ chỗ chuẩn
bị choảng nhau lại vì Triệu Vô Cực mà bắt tay phối hợp. Đánh
qua đánh lại tam nhân bị Quái Giao đè ra bạo hành, mắt thấy
không xong Vô Cực xin chết để Lạc Thiên bỏ qua nhị nữ, hắn khóc lóc mà đạo nhị nữ ai bị tổn thương thì hắn sống không nổi.
Tam nhân nước mắt dòng dòng nhìn quái Giao Hung thần ác sát
đang từ từ tiến đến, sức mạnh của Lạc Thiên quả là không thể
địch. Lúc này thì Quái Giao bỗng thu tay:
- Tình cảm
đến vậy thì về ở cùng nhà thôi, phân ra lớn bé la được có gì hành hạ nhau... ài tình là gì... kiến bao kẻ mù quáng a.
Đến lúc này thì mọi người với ngớ ra là quái Giao làm việc rất
có thâm ý. Triệu Vô Cực thì mừng như mở cờ trong bụng, Liễu
Thu Thủy hung hăng cho hắn một véo đau đến nhe răng trợn mắt, Lệ Hồng Vân mặt đỏ tới mang tai cúi đầu như đà điêu rúc cánh
rồi. Chuyện lớn hóa bé chuyện bé hóa không, Triệu Vô Cực cùng Liễu Thu Thủy chưa làm lễ thành hôn thế là Lạc Thiên đứng ra
làm luôn một lần với kiểu một chú rể 2 nàng dâu, còn việc
động phòng kiểu gì thì để cho Triệu Vô Cực mệt óc.
Trong đám cưới rộn rã của nhân tộc thì có một ánh mắt ao ước của ai đó nhìn về Lạc Thiên, thế nhưng hắn hồn nhiên không biết mà đang bàn tán cùng Song ưng và Lục Ngạc mở bàn cá cược xem
Triệu Vô Cực động phòng cùng ai trước. Thật là hết biết, ấy
vậy mà môn nhân tham gia cá cược cực kì sôi nổi, đến cả Kim
Kiếm môn nổi tiếng nghiêm túc mà cũng có mấy mạng tham gia vào trò này.