Quay lại với cảnh tượng náo nhiệt trên mặt biển của hạm đôi
Càn Không Tông, lúc này đây mấy “em bé” Bạng tộc đang tròn hai
mắt to đùng của mình nhìn lên các môn nhân Chiến Nhân Doanh nhân
tộc bay lượn mà ao ước, nước dãi chảy dòng dòng. Cả cuộc đời chúng toàn sống chui lủi trong hang dưới đáy biển để né tránh kẻ thù làm sao có thể có cơ hội ngoi lên mà nhìn ánh mặt
trời như vậy.
” Ê Bạng “lùn” mặt biển thật đẹp a, ánh
mặt trời trong truyền thuyết bà bà kể lại còn không đẹp bằng
sự thật.” Một con Bạng đang thò đầu khỏi nắp Chiến Xa Băng
Phong nhìn bầu trời trong xanh mà dạo cùng đồng đội bên cạnh.
” Ơ mẹ kiếp ngươi không phải cũng là Bạng sao lại chê ta“lùn“.... ngươi nhìn lại ngươi cao hơn ta bao nhiêu.... cơ mà bầu
trời thật là đẹp giá như được bay lên một chút thì....” Con
Bạng bên cạnh cũng thò đầu ra nhìn bầu trời mà kí đầu đồng
đội. Cái tên Bạng Lùn này là do Nhân tộc Chiến Nhân Doanh không
biết thằng nào ác miệng mà nói ra, vậy mà Cua tộc, Tân Điêu
tộc Nhân tộc đều hứng thú mà gọi Bạng Tộc là Bạng Lung tiểu
tử, gọi nhiều thành quen thế là Bạng tộc cũng coi đó la tên
mình, ai bảo Bạng tộc bé tí trưởng thành rồi cũng chỉ cao như trẻ em 8 tuổi nhân tộc, mà bề ngoài lại cực giống nhân tộc
kia chứ.
” Không cần phải gấp hết phiên canh gác ta kéo
các ngươi bay một vòng...” Nhân tộc tu sĩ là sĩ quan đầu lãnh
của Chiến Xa Băng Phong này lên tiếng, làm đồng đội với nhau
trên cùng chiến xa lâu ngày rồi cũng thân thiết hơn a. Kéo mấy
tên lùn nhẹ tênh này lượn một vòng cũng không có gì khó.
” Khắc ca còn ta còn ta nữa mang ta đi cùng....”
” Ta cũng đi... không bỏ rơi ta...”
Bốn con Bạng nhao nhao đòi vị tu sĩ nhân tộc bay lượn. Gân xanh đầy
đầu, hắn cũng chỉ là luyện khí hậu kì mà thôi, linh lực có
hạn, mang hai đứa đi là tốt lắm rồi, thêm hai đứa nữa là mệt
chết, bất quá nhìn ánh mắt long lanh mong đợi của mấy đồng
đội thì đành gật đầu vậy. Mấy chiếc Chiến Xa Băng Phong bên
cạnh cũng nghe thấy như vậy, sau đó thì tình cảnh Bạng tộc
ánh mắt long lanh mà cầu mong cuối cùng thì mười lăm nhân tộc
cố sức bú tí mẹ mà kéo 60 con Bạng bay lên trời đáp gió lượn vi vu. Những bạng tộc là công nhân chit có thể ao ước mà nhìn
thôi, Tử Thiến Thiến lại hung hăng thầm nghĩ, lần này nếu
chiếm được Mỏ quặng của Kim Xà cũng khẩn cầu tong môn xuất ít tài nguyên chế mấy cái Phi hành pháp khí cho con cháu, nói
chung là bạng tộc có cơ hội xuất đầu nhìn ánh sáng thì cũng
nên tươm tất một chút.
.................................................................................................................................... Việc thư giãn cuối cùng cũng chấm dứt, Hạm đội kềnh càng
lại tiếp tục hành quân về phía tây, nhưng lần này không phải
lặn dưới đáy biển mà là nghênh ngang đi trên mặt biển, Chiến
Hạm rẽ sóng lướt đi thì nhanh hơn việc di chuyển dưới đáy biển nhiều, do đó chỉ mất một ngày rưỡi là họ đã vượt qua 3 vạn
dặm mà đến gần địa điểm tập kết.
Từ xa đã thấy thấp
thoáng bóng mấy con Tân Điêu nhấp nhô trên mặt biển, đây là nhóm hoa tiêu thám báo. Chỉ cần từ vị trí của chúng mà lặn xuống thì sẽ đáp ngay lên đầu của Hồng Giải nhất tộc khu. Lạc Thiên hung hăng mà nghĩ, thế giới này cái gì cũng tốt mỗi tội
thiếu vệ tinh vũ trụ,nếu mà chế được một cái rồi làm định
vị như GPRS của Địa cầu thì tốt biết bao, rất chủ động trong
việc tác chiến phối hợp. Ý nghĩ này manh nha trong đầu hắn
rồi, thế nhưng quả thật với sự hiểu biết về Linh văn hiện nay
của hắn và cả Càn Không Tông thì còn xa lắm mới có thể thực
hiện được việc này.
” Tất cả chú ý, đã đến địa điểm
tập kết..... chuẩn bị... vào trạng thái chiến đấu.... chuẩn
bị lặn xuống” Tiếng hô vang của các đội trưởng thúc dục thành viên trong tiểu đội của mình. Vì toàn quân chấp nhận thời gian kéo dài nên chờ đợi đội hậu cần, cho nên tất cả vũ khí của
Càn Không Tông đều được “sạc” đầy linh lực một lần cuối trước
khi lâm trận.
....................................................................................................................................
Đây là một Ngọn Sơn Phong khá lớn dưới đáy biển, một
bày cua đỏ đang bò lốm ngốm mà vận chuyển từng tảng thạch
đầu to lớn Sau đó cho vào một chiếc Xa mã khổng lồ. Chiếc Xa
mã vậy mà được kéo bởi hai con Cự Kình ngư dã thú mà không
phải Yêu Thú. Thật thú vị khi lần đầu tiên được chứng kiến
hải yêu thú vậy mà sử dụng công cụ trong sinh hoạt hàng ngày,
điều này chứng tỏ đoàn hải yêu này khá văn minh và linh trí
không thấp, hay ít ra là được tiếp cận với một nền văn minh
tiến bộ hơn những bộ lạc nguyên thủy hải yêu.
Đứng bên
cạnh cái xe Cự Kình này một con Hồng Giải dương đôi mắt lồi
mệt mỏi của mình lên mà ngắm nhìn Con Cua Đỏ to lớn đang ngồi
trên chiếc Kình Xa này “ Phụ thân.... Kim Xà Thành.... đòi hỏi
nhiều.... mệt chết tộc nhân.... năm tới... khó sống” Vậy mà con cua trẻ tuổi này có thể nói đủ ý của một câu, mặc dù rất
là ngắt quãng, nếu so sánh ra thì chúng còn văn minh và linh
trí hơn nhiều bầy Cua Xanh và Cua vàng thời điểm mới lần đầu
Càn Không Tông tiếp xúc.
Con cua đỏ to lớn được gọi là
phụ thân ấy lê lê cái chân cả người quay lại ngắm nhìn tộc nhân đang binh binh bang bang dùng càng đập những tảng đá trong bãi
mỏ Kim khoáng lộ thiên này, hải yêu sức lớn thế nhưng KIm
Khoáng cũng không mềm bình thường công việc khai khoáng rất vất vả này chỉ đổi được một phần lương thực cực nhỏ đủ cho tộc
nhân sinh hoạt thôi. Cái thế đạo này càng ngày cang khó khăn
rồi. Nhớ đến trước kia còn trẻ hắn cũng là thiên tài trong
tộc, linh trí cực cao, hùng tâm vạn trượng muốn trấn hưng tộc
đàn, thế nhưng thực tế phũ phàng. Thế giới này là có quy tắc cả rồi. Địa bàn đã phân chia, quản lý chúng đều là những
thế lực mà ngươi không thể xâm phạm. Bất kì một bãi săn nào,
một mảnh đất có thức ăn nào đều có chủ nhân. Cua đỏ thanh niên đã từng dẫn tộc đàn chiến đấu anh dũng để đánh ra một mảnh
thổ địa cho mình, và họ chiến thắng, thế nhưng kéo theo sau đó là tộc đàn bị tàn sát gần như không còn từ nửa vạn chỉ còn lại chừng 500 đầu hồng Giải như vậy. Thì ra cái thôn nhỏ tiểu ngư ấy lại là tộc phụ thuộc của một Thanh Quy thành thuộc
thế lực của Hỏa Giao Đình. Chỉ trong một đêm thôi hơn hai vạn
hải thú các loại vây công 5 ngàn Hồng giải mạnh mẽ cứ thế mà từng đầu từng đầu ngã xuống, Phụ Thân của gã là một Yêu Đan
hậu kỳ, vậy mà hi sinh minh để chặn hậu tạo một đường sinh cơ
cho tộc nhân. Đã bao năm rồi nhớ về cảnh phụ than hắn bị người ta bẻ càng vặn chân tách mai, tất cả vẫn giống như mới đây
thôi....Đào thoát hàng vạn dặm đi qua không biết bao nhiêu lãnh
địa đến được nơi này, tộc nhân chit còn hơn trăm đầu. Hắn đành
cúi đầu chấp nhận làm nô lệ cho Kim Xà tộc đến đây làm công
việc khai khoáng nặng nhọc này. Ít ra còn có thể tồn tại....
bao nhiêu năm qua Tộc đàn mới hơi khởi sắc một chút, số lượng
tăng được 500 đầu thì lại gặp họa lên đầu. Mã Ngư tộc thấy
rằng Hồng Giải nếu cứ tăng số lượng thì sẽ uy hiếp địa vị
của chúng, vì sức chiến đấu của Hồng Giải rất là cao. Vậy
nên với chức quyền phân phối lương thực cho các tộc nô lệ Mã
Ngư tộc vậy mà cắt xén phần lương của Hồng giải. Vậy còn chưa xong, chúng châm ngòi thổi gió làm cho công tử Kim Ngọc Tu của
Kim Xà tộc ra lệnh cho Hồng Giải tăng số lượng Khai thác gấp
đôi. Nếu không đủ sẽ trừng phạt nặng nề. Đây rõ ràng là không
để cho Hồng Giải có cơ hội phát triển, không có cơ hội ngẩng
đầu dậy.