Càn Khôn Tông tính đánh dọa thêm vài ngày rồi bỏ đi vì dù sao
linh thạch sắp hết phải đi cướp một hồi. Thế nhưng vậy mà tất cả 2van rưỡi hải yêu sót lại cứ thế mà chui hết vào quan
tráo bảo vệ thành nội. Toàn bộ thành ngoại không một bóng Yêu thú, việc này quá là bất khả tư nghị rồi.
Thật ra
việc này không có gì là khó giải thích cả, đã bao lâu rồi
hải yêu chưa gặp qua đại hình Linh khí kiểu Linh Hạm. Có gặp
qua cũng là 2000 năm trước liên Quân năm tộc Giao công đánh Nhân
tộc lục địa. Và có gặp qua cũng là vùng trung tâm Vô Tận Hải
nơi Thanh Giao nhất tộc cùng nhân tộc Vạn Tinh hải chia đôi địa
bang cai trị. Nơi biên giới hẻo lánh như Kim Xà tộc nói cho cùng vẫn là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Cho nên Cao tầng Kim Xà
tộc cực kì kiếp sợ trước cái vật thể mà họ chưa bái kiến
qua, có sức tấn công mạnh, phòng thủ tốt, tốc độ cao, quan
trọng nhất là nó phóng ra pháp thuật không biết mệt mỏi là
gì. Con người thường sợ hãi những điều họ không biết, yêu thú
cũng không khác biệt. Nếu là Bạch Giao Tại nơi này thì họ có
cả trăm cách đối phó linh hạm, ít nhất là không thê thảm như
Kim xà nhất tộc. Bởi Bạch Giao được đào tạo cẩn thận từ bé,
có kiến thức cực tốt, những linh hạm này tổ tiên chúng đã
đối phó qua vậy nên chúng biết cách làm sao để đối phó đại
hình pháp khí của Nhân loại. Nhưng Kim Xà nhất tộc thì thảm
rồi, hai vạn rưỡi yêu thú chen chúc trong một không gian chật
hẹp bán kính 10 dặm hình bán cầu quang tráo. Quả thật là con
này đáp lên đầu con kia để chen nhau đứng để mô tả cảnh tượng
này, nên nhớ thể hình yêu thú rất to lớn thế nen không gian kia
hoàn toàn không đủ.
Lúc này đây hạm đội của Càn Khôn
Tông đã tiến vào ngoại thành của Kim Xà Thành. Cảnh tượng
ngổn ngang vương vãi khắp nơi... có lẽ yêu thú không nghĩ đến
đại quân bại trận, thế nên khi rút vào nội thành rất là vội
vàng không kịp thu dọn tất cả.
Lúc này đây Lạc Thiên
đang chăm chú mà quan sát cảnh tượng của Thanh Xà Thành từ trên cao. Đứng trên linh hạm mà quan sát toàn cảnh tòa thành này
thì Lạc Thiên thấy được một cảm giác không hòa hợp, phải đúng là một cảm giác không hề hào hợp chút nào. Thế nhưng không
hòa hợp chỗ nào thì nhất thiết hắn chưa nghĩ ra. Đúng lúc
này thì có nhân viên Tân Điêu Tộc đi vào thông báo.
“ Long Gia... phát hiện kho hàng tại khu vực Mã Ngư quản lý... thu
được rất nhiều linh thạch ước chừng 200 ngàn vạn.... bên cạnh
cong một kho khoáng thạch do Cua đỏ tộc mấy chục năm qua khai
thách mà tích trữ lại.... ngoài ra đang tỏa người đi lùng xục
các hang động khác... Liễu Trưởng lão đang lên danh sách chi
tiêt” Tên Tân Điêu Tộc Thám tử cung kính mà thưa.
“ Rất
tốt... ta có việc này nữa muốn giao các ngươi đi làm.... trong
lúc các ngươi đi lùng sục các nơi thì chú ý xem có tranh ảnh
hay văn tự khắc trên các đồ cổ hay không.... ngay cả khắc trên
vách đá cũng gỡ xuống. Mà nếu quá to lớn thì lấy Phap khí
lưu ảnh ghi lại cho ta” Đây là một văn minh cổ xưa của yêu tộc,
Lạc Thiên cũng ôm cảm giác đánh bạc một phen, thử cảm giác
làm nhà khảo cổ học. Ngoài ra còn một niềm vui ngoài ý muốn. Vậy mà thu hoạch được tận 200 ngàn vạn Linh thạch, đủ để
bốn, năm tháng tới Càn Khôn Tông không quá lo lắng về năng lượng khi bôn ba bên ngoài.
“ Ngoài ra ngươi màn lệnh của ta cho
bốn chiếc chiến xa tiến về bốn cái trung hình Linh mạch đã
được bố trí sẵn Di linh trận... kích hoạt chúng... chuyển dời
linh mạch về Âm Dương Cung” Lạc Thiên quyết định ép chết đám yêu ở trong cái cấm chế quang mạc khổng lồ kia, dọa dẫm không cho
bọn chúng dám ra ngoài vậy thì si chuyển địa mạch gây ra chấn
động thì chúng cũng không thể phát hiện được.
Báo cáo
kết quả của Liễu Thu Thủy đưa đến mà Lạc Thiên cũng ngán ngẩm mà lắc đầu. Vậy mà lục soát cá hang động yêu thú thì linh
thạch nguyên bản không chế tác vương vãi khắp nơi tổng số thu
về còn nhiều hơn con thám tử Tân Điêu tộc báo cáo, nếu quy đổi ra kích thước tiêu chuẩn của nhân tộc thì có tới 300 ngàn vạn linh thạch. Linh thạnh thật quý giá bao nhiêu, ở nhân tộc gần
như tất cả các sinh hoạt đều gắn đến linh thạch, nói đương cử
như Hạm đội Mà Lạc Thiên tạo ra này, không có linh thạch thì
chỉ là sắt vụn mà thôi, vụn không thể vụn hơn được nữa. Thế
mà linh thạch ở nơi này thì được coi như hàng thứ phẩm. Một
trung hình linh mạch trên lục địa thì nhân tộc dè xẻn mà khai
thác sợ đụng chạm đến căn nguyên của linh mạch, còn phải để
cho nó phục hồi. Còn ở đây linh mạch là cho không vứt không
đấy, không phải cao tầng Hải Yêu thú cũng có đôi chút dùng đến linh thạch thì đảm bảo là không có một con Yêu thú nào đi đào linh thạch cả.
Điều nghịch lí này là do yêu thú chả
biết dùng linh thạch vào việc gì cả, họ không dùng pháp trận, không dùng đại hình linh khí tổ hợp bản thể to lớn của họ
nếu muốn chế một cái chiến xa chứa được thì quá tốn kém và
khó khăn, mà chính bản thê của yêu thú là một đại hình linh
khí rồi thế nên tất cả đều là thừa thãi. Linh thạch thì không thể ăn, không thể tiêu hóa thành linh lực. Mà hút linh khí
trong linh thạch để tu luyện thì chỉ có thể hạn mức nhất định vì nó quá nhều tạp chất gây nên sự không tinh khiết của linh
lực trong cơ thể. Nhân loại có đan dược hỗ trợ để loại bỏ các tạp chất này còn yêu thú thì không. Vậy nên yêu thú thà tự
hút linh khí trong không khí rất tinh thuần, hai là thôn phệ
huyết nhục của nhau mà tấn cấp, nói chung văn minh Yêu thú kém
Nhân tộc một đoạn nên sự tiêu tốn Linh thạch của họ ít hơn
nhiều. Biển cả lại rộng lớn, khai thác cũng chả hết linh
mạch, từ đó mà tính ra thì biển cả thật giàu có còn lục
địa thì bị khai thác cạn kiệt mất rồi.
Có linh thạch
là có năng lượng, là có thể tiếp tục tấn công bao vây, vậy mà cao tầng Càn Không Tông quyết định bỏ ra 50 ngàn vạn linh thạch để các linh pháp pháo ngày ngày thả pháp thuật tấn công cái
quang tráo khổng lồ bao lấy nội thành của Kim Xà Thành. Tấn
công chỉ mang tính dọa dẫm chứ thật ra cũng không dồn dập như
ngày đầu tiên phản công. hộ thuẫn cũng chỉ tế lên hai lớp
phòng ngự thôi. Càn Không Tông còn phải tiếp tục tấn công như
vậy trong nhiều ngày nữa cho đến khi bốn đội kích hoạt trận
pháp di linh hoàn thành công việc thì mới có thể dời đi. Mà
yêu tộc thì cũng nín thở chờ đại quân Bạch Giao cứu viện, kể
từ khi Kim Ngọc Phá Thiên bị chút tổn thương đến nay thì hơn hai vạn hải yêu thú quân tâm đê mê, sĩ khí hạ thấp cực độ. Không
một tộc nào nguyện đi ra ngoài vòng bảo hộ này đánh đập cùng “Hồng Giao” quân cường đại ngoài kia.
Mấy ngày nay Lạc
Thiên đang đắm chìm trong việc nghiên cứu cái thành cổ của Yêu
tộc này, những hoa văn trên tường đá, kiến trúc còn sót lại
khẳng định là Yêu văn, thế nhưng chúng đã thành hình sau khi
khắc họa rồi nên không thể suy ra được cách họa cũng như tác
dụng của nó. Vậy nhưng có thể hoàn toàn khẳng định một điều
tòa thành này trình độ văn minh có khi còn cao hơn nhân tộc bây
giờ. Vì Lạc Thiên cho đến bây giờ khi đọc các điển tịch của
nhân tộc chưa bao giờ thấy có một tòa thành nào có thể luyện
hóa linh văn đến từng viên gạch lát đường cả. môn nhân Càn Không Tông trong khi lục soát các tài nguyên ở ngoại thành thì cũng
theo yêu cầu của Lạc Thiên mà thu tập các đồ có tranh ảnh, văn
tự. Thế nhwung tranh ảnh thì cũng có một số khắc trên đá nhưng đã quá tàn phá theo thời gian, nhưng văn tự thì tuyệt không có một vật nào được tìm thấy. Đây là một điểm Lạc Thiên rất
nghi ngờ, một nền văn minh rực rỡ đến vật không thể không có
văn tự cho được.
Quay lại việc Càn Không Tông tấn công
vào hộ quang tráo của nội thành, không tấn công thì thôi. Công
vào rồi thì Càn Không Tông môn nhân mới há hốc mồm kinh ngạc,
đây mà là yêu tộc không dùng trận pháp ư?. Hộ quang tráo của
nội thành cường dại đến ghê răng, chừng ấy Linh Pháp Pháo bắn
vào mà ngay cả cái bọt cũng không dậy lên được. Lạc Thiên suy
đoán chắc chắn cái quang tráo này không thể nào là do Kim Xà
tộc dựng lên mà là nguyên bản của toàn thành trì này còn sót lại, nếu Kim xà tộc có thể tự mình bố trí được cái hộ
trận như vậy thì có lẽ bọn hắn không phải vất vưởng ở nơi
khỉ ho cò gáy này rồi.