Trở lại với cuộc phục kích của một nhóm cao thủ nhân tộc đối với phái đoàn Sứ thần Hồng Giao tộc. Tình hình lúc này là
mười Linh hạm của nhân tộc đang bao vây tứ phía đối với Bảo
Hạm của Lạc Thiên. Thói quen của Nhân tộc vẫn là tiên lễ hậu
binh vậy nên hai Lão quái Nguyên Anh của đội ngũ phục kích vẫn
thực hiện cái đọng tác dài dòng vô nghĩa đó là “chào hỏi”
con mồi một chút.
Sau khi nghe được tiếng nói vọng vào
đầy tính đe dọa với kiểu đả thương người vô hình thì Lão Cá
đuối thả ra linh lực chắn ngang sự công kích tâm thần của Lão
Giả NGuyên Anh nhân loại.
- Các ngươi thuộc thế lực nào?
muốn gì từ chúng ta... nên nhớ chúng ta là Phái đoàn sứ thần
của Hồng Giao đình... các ngươi muốn gây ra chiến tranh Hải
tộc... nhân tộc.
Lạc Thiên không nhanh không chậm đạo một câu. Có hậu đài vững chắc không lôi ra mới lạ.
- Chúng ta la ai thì không quan trọng lắm... cái chúng ta muốn là Trấn Vương điện hà có thể giao ra pháp môn chế tạo Phi Hạm
bằng kim khí.... chúng ta đảm bảo cho ra một cái giá hợp lý... Còn bằng không thì... cũng chả có ai biết hôm nay chuyện gì
sảy ra... chỉ biết phái đoàn Sứ Thần Hồng Giao mất tích tại
địa phận Thanh Giao mà thôi. Cái gọi là Chiến tranh Nhân Yêu căn
bản không thể sảy ra a... mà có sảy ra thì có lẽ là Thanh
Hồng lưỡng tộc Giao va chạm thôi....
Đây là trần trụi uy
hiếp, trần trụi gây áp lực. Hóa ra chúng muốn là pháp môn chế tạo Phi Hạm Kim Khí.... Quả thực đây là tiền vốn lập thân của Lạc Thiên, song nếu liên quan đến tính mạng quan đầu thì Lạc
Thiên cũng không ngại mà giao nó ra.
Ngay khi Lạc Thiên
muốn giao ra pháp môn chế tạo Kim Khí Phi Hạm với bí cấp trọng lực thuật của Dực nhân tộc thì một nữ tu nhân loại Kim đan kì đeo mặt nạ đứng bên cạnh hắn vội ra tay ngăn lại.
- Công tử không thể được, ta nhận ra bọn họ là Vô, Thường nhị lão
trong trưởng Lão các của Thiên Hạ Thương Hội. Lũ này công tử
đã biết, dù chúng ta co giao ra pháp môn cũng đừng mong sống
dời khỏi đây...
Hóa ra người đeo mặt nạ là Nguyên Thất
Tú nữ tu Kim Đan mà Lạc Thiên đã cứu trước đây. Cái Linh Bảo
mặt nà mà nàng đeo trên mặt cũng là một trong mười bảo vật
mà Lạc Thiên đoạt được từ bảo khố Thanh Giao tộc đấy.
Nghe thấy Nguyên Thất Tú đạo thì Lạc Thiên lạnh lòng một nửa rồi, xem ra lần va chạm này là không thể không diễn ra rồi. Truyền
âm ra lệnh sẵn sàng chiến đấu cho các nhân viên trên Chiến Hạm,
sau đó Lạc Thiên hướng ra ngoài đạo.
- Giao dịch cũng
không phải không thể, các ngươi hưng sư động chúng đến như vậy
hẳn cũng rõ mức quý giá của Pháp môn tạo Phi hạm của ta....
không biết cái giá các ngươi đưa ra là ra...?
- Chúng ta....
Tên lão giả tu sĩ nhân tộc tính mở mồm để báo ra một cái giá,
thế nhưng dị biến bỗng nổi lên. Mười Pháp Bảo Pháo và 60 linh
pháo của Chiến Hạm Hồng Giao tộc đột ngột khai hỏa không hề
báo trước. Mục tiêu của chúng là một chiếc Linh Hạm cỡ trung
ở hướng Đông Bắc. Để làm được chuyện bất ngờ này thì công lao của trữ linh cực lớn, có trữ linh linh khí thì không bị sự
delay từ Chuyển Linh Pháp Trận. Chính điều này gần như làm cho
pháp thuật từ Chiến hạm bùng nổ như thể thuấn phát. Hai Nguyên Anh tu sĩ hoàn toàn không kịp phản ứng ngăn cản.
Nhưng
phản ứng của tu sĩ bậc cao cực kì khủng bố, chỉ trong một
chớp mắt thôi hai tu sĩ Nguyên Anh nhân loại đã thực hiện công
kích mang tính hủy diệt đối với Bảo Hạm của Hồng Giao tộc.
Nhưng cũng trong tích tắc đó vậy mà họ dừng lại công kích của mình về phía Bảo hạm, không hẹn nhau mà cùng tiến hành
chuyển hướng công kích về phía sau lưng. Không nghi ngờ gì nữa
Lão Cá Đuối đã xuất thủ, nhiệm vụ của lão là tử chiến bám
chân hai tu sĩ Nguyên Anh nhân loại này.
Sự việc sảy ra
nói thì dài nhưng thực sự chỉ là trong tích tắc mà thôi. Kim
đan tu sĩ trên chiếc Linh Hạm là mục tiêu công kích của Càn Khôn Tông không hề phản ứng kịp mà ngăn cản công kích. Đến cả
Nguyên Anh tu sĩ còn phản ứng chậm một nhịp huống chi là họ.
Lĩnh trọn từng ấy pháp thuật cấp cao thì chỉ với mấy lớp
phòng ngự cấp bậc trúc cơ của Linh Hạm không thể kháng cự
nổi. Chúng bị xé rách như tầng giấy mỏng để rồi có tới 4
phát pháo phóng ra từ các Pháp Bảo pháo xé rách thân Linh Hạm xuyên xỏ từ bên này qua bên kia.
Thế nhưng mọi việc chưa
phải chấm hết, Bảo Hạm của Hồng Giao tộc sứ đoàn đột ngột
tăng tốc đến chóng mặt mà lao về phía Linh Hạm vừa bị công
kích, tốc độ phải ngang Kim Đan tu sĩ trung kì phi hành hết
sức. Trên đường đi của bảo Hạm thì đợt pháo kích thứ hai của
nó cũng không chậm chễ một giây mà tiếp tục phóng ra.
Đến khi các Linh Hạm, và Bảo Hạm của đội ngũ Thiên Hạ Thương Hội
kịp phản ứng thì Bảo Hạm của Lạc Thiên đã phóng đi được tầm 4 dặm, và đợt pháo kích thứ hai cũng đã trúng đích.
Không còn một chút nào quang tráo phòng ngự Linh Hạm đáng thương bị xỏ như tổ ong trong lần pháo kích thứ hai gần như ngay tức
khắc đó. Khốn nạn hơn là có hai phát pháo xuyên đúng vào
Chuyển Linh Pháp trận. Vậy là một vụ nổ cỡ Kim Đan tu sĩ hậu
kì tự bạo bùng phát ngay tại thân Linh hạm. Một Kim Đan tu sĩ
hậu kì tự bạo có thể gây nên thương tổn cực lớn cho Nguyên Anh
Kỳ điều này đủ để mô tả sự khủng khiếp của vụ nổ. Tất cả
nhân viên trên Linh Hạm không một người nào có thể thoát khỏi
vụ nổ khủng khiếp này, thân Linh Hạm bị xé rách thành từng
mảnh nhỏ rồi bị thổi tung ra mọi hướng với vận tốc khủng bố
và sức phá hoại kinh khủng.
Cách 4 dặm mà Lạc Thiên
vẫn còn cảm nhận được sức mạnh hủy diệt của của linh khí
bạo tạc trong vùng trung tâm vụ nổ kia. Thật ra thì nổ Chuyển
Linh trận Lạc Thiên cũng đã biết qua. Trước đây khi Phùng Hiên
Hỏa Xà tiến công chớp nhoáng Bạch Giao quân cũng đã ghi chép
lại mấy trường hợp Linh Hạm bị công phá sau đó vô tình Chuyển
Linh Pháp trận mà gây ra nổ mạnh. Nhưng tận mắt chứng kiến vụ
nổ này thì Lạc Thiên đưa ra một kết luận; Dcm mấy thằng Hỏa
Xà làm ăn tắc trách ghi chép ba lăng nhăng, nếu biết Chuyển Linh Pháp Trận có thể gây nên vụ nổ khủng khiếp như vậy thì Lạc
Thiên đã có thêm đại sát khí trong tay rồi.
Nhìn Linh lực tán loạn trong vụ nổ phía trước mà Lạc Thiên cắn răng ra lệnh:
- Thả hết phòng ngự cấp cao nhất ra, toàn lực xông lên...
Quả thật tứ phía các Linh Hạm và Bảo Hạm của địch quân đang ép
tới, không còn thời gian để Lạc Thiên né đường vòng hoặc dừng
lại chờ Linh lực phong bạo tan đi. Còn trầm xuống đáy biển
hoặc bay lên cao thì Lạc Thiên không nghĩ đến, vì lúc đó sẽ
phơi lưng hoặc bụng cho đối phương nã pháo.