Lênh đênh trên biển lớn là một chiếc pháp khí chu thuyền dài
mười lăm trượng rộng bốn trượng. Chu thuyền hình giọt nước
luyện bằng Thiết mộc 3 trăm năm, bền chắc như kim loại, nhẹ như
mộc. Loại chu thuyền này không thể phóng to thu nhỏ, chạy bằng
linh thạch có rất nhiều pháp trận được bố trí trên thuyền như
phòng ngự, thủy lực để chạy trên nước, phong trận để có thể
vọt lên không tầm 10 trượng trong khoảng thời gian ngắn. Giá thuê pháp thuyền là một trăm linh thạch một tháng đặt cọc hai
ngàn, hỏng hóc tính theo giá trị bồi thường. Lúc này trên
pháp thuyền chỉ có một con Ưng yêu thú bất nhập lưu đang chán
nản nghẹo đầu nghẹo cổ rỉa lông. Rút thăm không thần thức nó
bị bắt trông thuyền. Mà rút thăm chỉ có hai thành viên là nó
và em trai nó. Hai kẻ này không có chiến lực nên bị bắt làm cu ly. Thằng anh thì Lạc Thiên đặt tên là Lạc Thiên Ưng, thằng em
đặt tên Lạc Địa Ưng. Nhớ lại lúc đặt tên thì con cá sấu cũng
đòi họ Lạc. Lạc Thiên quát ầm lên bảo nó chả nhẽ gọi Lạc
Ngạc, đọc lên là thấy méo cả mồm. Con cá Sấu hám tài này
lập tức cự lại nói nó lấy Tên là Lạc Linh Thạch, Lạc Thiên
ầm ầm tức giận đập cho một trận mới thôi.
Cách đó hai
dặm là một cuộc chiến đang diễn ra. Vì không có linh thức siêu
cường của Lạc Thiên nên việc đi săn vất vả hơn nhiều. Lần này
là Hồng Mãn làm mồi, nó biến hóa nhỏ một nửa thân thể liễm
khí còn lại là yêu thú bất nhập lưu hệ hỏa, tung tăng vui vẻ
bơi đi bơi lại trong nước. Một con yêu thú bất nhập lưu ở biển
sâu tung tăng thì không khác gì ngọn đèn trong đêm là mấy, nếu
là yêu thú cấp cao thì không để ý bất nhập lưu làm gì, nó đi
săn yêu thú đê giai ăn a, ăn một trăm con bất nhập lư chả bằng ăn
một con cấp 2 yêu thú. Nhưng Hồng Mãng lại là mồi ngon trong
mắt Hải yêu từ cấp 1 đến cấp 3.
Một con độc giác hải
Sa yêu thú cấp 2 đang từ từ tiếp cận. Còn cách ba mươi trượng
thì nó ầm ầm tăng tốc lao đến. Còn cách con mồi 5 trượng thì
mười mũi băng tiễn bên hông nó xuất hiện ầm ầm tiến đến. Đòn
tấn công quá khủng bố cây băng tiễn thô như cánh tay trẻ em đâm
thấu thân thể nó đóng băng lại ngay lập tức.
Hồng Mãng
hiện ra chân thân 5 trượng rưỡi của nó cắn chặt mang cá quấn
quanh cơ thể nó mà xiết khiến cho xương cốt con hải yêu vỡ vụ
đứt gãy. Ở dưới biển bản mạng thần thông của Hồng Mãng bị
áp chế mạnh nên nó chơi cận chiến.
Lục ngạc xông lên
bồi một phát đớp vào đầu nghiền xương sọ con sa yêu không còn
hình, chết không thể chế hơn được nữa. Lần này cũng như bao
nhiêu lần khác trong tháng này, hải yêu số lượng nhiều lắm,
nhiều không hết. Thế nhưng trong nước là thiên đường của hải
yêu, mấy con hàng nhân tộc mà mò vào thì không biết ai ăn ai.
Nhân tộc tu sĩ chỉ chơi theo kiểu thả huyết thực câu hải thú
dụ nó lên mặt nước rồi tiến hành chiến đấu, hiệu quả không
hề cao, vì Hải yêu dù hơi ngốc hơn hải thú nhưng đã mở ra linh
trí rồi thì lừa chúng không phải dễ. Còn các loại thuốc thôi
tình thì khá là nguy hiểm vì chúng có thể đưa đến hải yêu
cường đại, cần phải tổ đội rất đông rất cường đại mới dám
chơi cách này.
Thành ra một tháng lênh đênh trên mặt biển tiểu đội đánh chết cả thảy 36 con hải yêu, trừ đi huyết nhục
để cho Lạc Thiên hồi phục và tinh hạch để dành cho tu luyện
thì da và các bộ phận có thể luyện khí cộng lại cũng tới
cả hai ngàn hạ phẩm linh thạch. Nếu các tiểu đội khác nghe
thấy thu hoạch này chắc phải ghen tị đến chết.
Lục
Ngạc kéo Sa yêu lên Mặt nước, phía trên là Liễu Thu Thủy với
pháp khí phi hành lình lá đang chờ sẵn. Công việc của nàng là thu con mồi vào túi trữ vật mà thôi. Để chuẩn bị cho lần này nàng sắm hẳn mười cái túi thế nhưng thể hình hải yêu quá
lớn giờ chật hết cả rồi.
Lục Ngạc thì giờ đã biết
linh thạch quý giá, hắn chuyên từ dự chữ rác qua sưu tầm linh
thạch, nghe Liễu Thu Thủy báo giá xong hắn nước dãi nhoét mồm.
Liễu Thu Thủy đi săn lần này thật nhàn, số lần nàng tham
chiến đếm trên đầu ngón tay. Chỉ khi gặp cấp ba hải yêu vì đảm bảo an toàn tổ đội không bị thương thì nàng mới lao xuống
nước dùng phi kiếm tham gia viễn công, còn dưới cấp 3 thì đơn
giản là thuấn sát như vừa rồi.
Lạc Địa Ưng Trên bầu
trời bay một vòng, nhận được tín hiệu trên mặt biển thì nó
như gió bay về phía Pháp thuyền. Trên pháp thuyền Con Lạc Thiên
Ưng thấy em nó thì vui vẻ điều khiển thuyền đi theo, chỉ lát
sau cả tiểu đội lại tập trung. Lục Ngạc thì không lên thuyền,
nó bơi ngay phía dưới đáy thuyền một là để bảo vệ hai là nó
thích dưới nước a, cảm giác thật là Yomost.
Hồng Mãng
tự nhiên không thích nước, có điều kiện nàng sẽ lên thuyền nằm phơi nắng, hai con ưng thì bay tít trên cao làm nhiệm vụ hoa
tiêu. Nếu gặp thuyền của tổ săn khác sẽ tránh, nếu gặp hải
yêu nào đó sẽ hướng dẫn tàu đi qua., cấp bậc hải yêu tính theo hình thể nên không sợ gặp phải đối không chơi được.
Lần này đi săn thành công thì kinh nghiệm già zơ của Liễu Thu Thủy
là quan trọng bậc nhất. Thế nhưng bỗng ngay lúc này một Lạc
Thiên Ưng xà nhanh xuống.
- Liễu Di... có thuyền... hướng kia... nhanh... đang đến.... cách 3 dặm.
-Trên thuyền đó có bao nhiêu người....
- Một người.....
Thôi xong trúng bẫy, Liễu Thu Thủy thầm nhủ trong lòng lập tức
truyền âm phân phó hành động cho Lục Ngạc và Hồng Mãng cùng
Lạc Thiên Ưng.
Ngay lập tức Lạc Thiên Ưng bay vút lên
trời, Liễu Thu thủy thì bật phòng ngự pháp trận tế ra phi
kiếm chuẩn bị chiến đấu, Lục Ngạc tiến vào trạng thái ẩn
nặc dưới nước.