Tiến vào sâu hơn một vạn dặm đường thì linh khí du lãng trong
không khí ngày càng gia tăng đáng kể, trái với suy nghĩ yêu thú đầy đất tu sĩ đầy đường của Lạc Thiên hắn mất hơn mười ngày
trời vất vả vẫn chưa hề nhìn thấy một yêu thú cấp 4 nào,
phải nói lúc này cường độ thần thức của hắn đã ngang yêu thú cấp 6 thế nên để hắn dùng thần thức tìm tòi một con yêu cấp 4 cũng không có gì là quá nguy hiểm. Yêu Thú cấp 4 không thấy
nhưng yêu thú đê giai thì mật độ có vẻ cao hơn mang hoang một
chút, vậy nhưng chúng hoạt động cực kì cẩn thận và ẩn núp
chứ không ngang tàn bá đạo như Man Hoang Yêu Lâm Chi Địa.
Cũng không thể trách Lạc Thiên bị giả tượng của Man Hoang Chi địa
đánh lừa cảm giác, năm đó chiến bại nhiều yêu thú nhịn thương
thế cuối cùng chạy đến Man Hoang để lưu lại huyết thống thế
nên mật độ Yêu Thú bất nhập lưu và đê giai của Man Hoang mới cao dọa người như vậy. Yêu thú muốn tu luyên được thì cũng cần có Yêu căn, giống như nhân loại muốn tu luyện cần Linh căn vậy.
Không phải a miêu a cẩu nào cứ hô hấp trong linh khí là cũng
thành tiên cả. Thứ hai, Yêu thú đê cấp ở Man Hoang không có thiên địch, nhân loại không có, yêu thú vượt lên cấp 4 là không nên
mỗi con yêu thú đê giai đều là đi ngang, hoạt động bá đạo không
kiêng dè. Yêu thú tại vùng này thì ngược lại, tồn tại mạnh
mẽ hơn chúng nhiều lắm, cúi cái đầu mà sống là chuyện cần
thiết, việc ẩn núp và cẩn thận hoạt động là nên làm.
Một điểm nhấn nữa trong lần dò xét địa hình của Lạc Thiên đó là sự xuất hiện của nhân loại tu sĩ. Những tu sĩ này cũng chỉ
nằm vào Luyện khí kỳ đỉnh phong đổ xuống, Lạc Thiên chưa từng
thấy một Trúc Cơ tu sĩ nào trong xuốt thời gian hắn dò xét
quanh đây. Với thần thức lên tới 100 trượng, cộng thêm thần thông thu nhỏ và thần thông ẩn núp hắn không hề e ngại bị các thái điểu này phát hiện. Nhân loại tu sĩ tạo thành tổ đội xuất
hiện không có quy luật nhất định, có tổ đội là ba người năm
người, nhưng có những tổ đội nhân số lên tới hơn chục người.
Nhân tộc tu sĩ quả thật Lạc Thiên rất hướng tới bởi hai nguyên
nhân. Thứ nhất là kĩ thuật luyện khí, chế bùa chú, pháp trận vượt trội Yêu tộc đây cũng là điểm mạnh của chủng tộc nhỏ
bé này. Thứ hai Lạc Thiên muốn chứng thực một chuyện của bản
thân, số là sau khi Lục Ngạc thức tỉnh huyết mạch thì nó thu
được công pháp là Băng Giao Tam Biến quyết, không có gì bất ngờ là Lạc Thiên đã lừa lấy toàn bộ nội dung của bản công pháp
này. Vậy nhưng Lạc Thiên hoàn toàn tắt tiếng khi so sánh nhìn
đồ kinh lạc của công pháp này với khinh lạc màu xanh biếc của
bản thân, nói không quá thì chúng hoàn toàn không cùng hệ
thống. Công pháp của Lục Ngạc nguyên lý không khác nhiều lắm
với công pháp của Hồng xà đó là từng bước khai mở linh lạc
nhắm đến mục đích mô tả lại kinh lạc của Băng Giao, tu luyện
đến tận cùng thì Lục Ngạc sẽ biến thành một đầu băng giao
ngạo nghễ.
Dựa theo kinh lạc băng giao mô tả trong công
pháp thì cũng giống hỏa giao đó là tập trung từ yêu hạch tại
vùng sọ não sau đó tản đi toàn thân, nhưng đám kinh lạc màu
xanh biếc của lạc Thiên thì đầu mối tập trung kinh lạc lại là
bụng dưới nơi Âm Dương Long Thung đang yên vị, sau đó kinh lạc lại tỏa đi toàn thân. Lạc Thiên nghi ngờ đây là kinh lạc của một
loài yêu thú khác không liên quan gì Long loại, hoặc đây cũng có thể là kinh lạc của nhân loại. Vì yêu thú toàn bộ yêu hạch
đều nằm ở phần sọ não là đầu mối còn nhân loại thì là đan
điền... phát hiện này làm cho Lạc Thiên xoắn xuýt bấy lâu và
rất muốn chứng thực.
Giờ đây một tổ đội săn yêu thú gồm ba nam một nữ đang cẩn thận bước đi trong sâm lâm, một kẻ nam tử
dáng người nhỏ thó gày gò khuôn mặt quắt hình lưỡi cày đang
đông một ngó tây một ngửi. Hắn chính là người có chức năng
truy tung trong tổ đội. Nhân loại rất am hiểu phối hợp tác
chiến, dùng thế mạnh để bù sở đoản, trong tổ đội có viễn
công cận chiến, truy tung, dụng độc v.v... Nhưng tổ săn tu sĩ này không biết rằng ẩn sâu trong đám lá trên cây cổ thụ kia có một tia thần thức như có như không đang theo dõi chặt chẽ từng cử
động của họ.
Lạc Thiên đã theo nhóm tu sĩ nhân tộc này
gần mười ngày có dư rồi, nguyên nhân để Lạc Thiên bám theo là
có ha, thứ nhất đó chính là nhân số tổ đội này ít, thứ hai
nữ nhân duy nhất trong tổ đội tu luyện thủy quyết. Lạc Thiên
muốn chiếm lấy công pháp của ả để thực hiện đối chiếu với
bản thân một phen. Thật ra với độn thuật và ẩn núp thần thông
hắn tự tin có thể nháy mắt đánh chết hai tu sĩ, sau đó một
mình đối diện với hai tu sĩ còn lại. Nhưng đó cũng là phương
án cuối cùng mà thôi, nhân tộc tu sĩ át chủ bài rất nhiều,
chính hắn là một nhân tộc nên hiểu quá rõ. thường thường thì
mấy cái câu như lật bàn trong mương rất hay diễn ra trong Tiên
Hiệp truyện. Biết đâu vận xui gặp phải đá cứng trong truyền
thuyết giả trư ăn thịt cọp thì hỏng, cẩn thận đi thuyền vạn
năm vẫn là phương châm nhất quán của hắn.
Trong tổ đội
này có một thanh niên khá trẻ, nhìn bề ngoài chỉ tầm 20 tuổi, tu vi đã là Luyện Khí đỉnh phong, hắn rất am hiểu thảo mộc,
thi thoảng lại làm ra phán đoán sau đó cả nhóm ào ào chuyển
hướng rồi tìm ra một loại cây, cỏ nào đó. Mỗi lần như vậy cả tổ đội đều ào ào vui vẻ.
Nữ thành viên trong đoàn có
vẻ ái mộ và rất chăm sóc thanh niên này, Nàng có tu vi Luyện
Khí hậu kì... cũng là một tiểu cao thủ.
Ngoài tên nhỏ
thó dò đường thì thành viên còn lại là một tráng hán thô hào cao lớn đến một thước rưỡi ( cao hơn 2m), cơ bắp cuồn cuộn,
trên tay luôn cầm một tấm khiên to lớn che đến gần hết thân hình của gã, Với tạo hình như vậy cộng với tu vi Luyện Khí đỉnh
phong thì Lạc Thiên đoàn chắc chắn hắn là chiến lực chủ yếu
của đoàn đội này, và cũng mang tính chất khiên thịt như Lục
Ngạc trong tiểu đội của Lạc Thiên.