Trở lại với tình hình trước Cự môn của cung điên trong Long
Sào. Nơi này một mảng hỗn loạn không chịu nổi, Lạc Thiên Thiên
đột nhiên té xỉu làm cho chúng yêu không biết ra sao phản ứng,
kẻ thì khóc lóc, tên thì cuống quý, kẻ thì quýnh quáng chạy
loạn xung quanh.
” Ta chưa chết, khóc đám ma à.... nín”
Bỗng nhiên một âm thanh bực dọc phát lên, đúng là Lạc Thiên đã tỉnh lại. Giờ này đúng là hắn đang cực kì bực mình. Mômg hắn đang làu bàu “ Mẹ kiếp rảnh rỗi sinh nông nổi, mẹ cái đồ ngu
ngốc.... tưởng là thông minh lắm kìa... mẹ kiếp... rảnh không
hà..” Giờ đây sau những câu tra hỏi liên tục Lão Long Hồn thì
Lạc Thiên rút ra một kết luận, con Rồng Già này là một tên
cực rảnh, một số mặt rất uyên bác nhưng một số mặt cực ngu
si. Có rất nhiều chuyên chỉ cần hơi động não một chút là có
thể giải quyết, ví như chuyện Hỏa Long tộc bị quần công. Nếu
thấy không đánh được thì vứt mẹ cái Long Sào ra, vậy là cả
tộc có đường sống. Hoặc thong minh hơn đó là lôi kéo một số
đối tượng trong liên quân với mồi câu là cộng đồng hưởng lợi
ích từ Long Sào. Không tin là không tìm được đồng minh. Đằng
này hắn lại điều khiển tộc nhân chiến sĩ hùng hục xông lên
đánh nhau với cả thế giới. Tiếp theo đó đánh thua hắn còn chơi bài diệt sát Khí Linh của Long Sào, lấy linh hồn của minh thế vào đó, đảm bảo Long Sào mãi mãi là của Hỏa tộc. Cái kiểu
tham tài vong mạng này cực giống Lục Ngạc. Nếu không phải một
đứa là rồng một đứa là Ngạc, một bên là Hỏa một nhóm là
Thủy thì Lạc Thiên có khi nhận nhầm đây là hai cha con. Điển
hình của tham tài vong mạng.
Quá bực mình không chỗ phát tiết hắn quay qua bộp một cái...
- Ái ui sao đánh con... con làm gi mà đánh.... ái ui... đánh mạnh vậy chắc khỏe rồi há... ái ái ái... dừng dừng dừng... A Ba
làm gì mà đánh con.
- Cái bản mặt Tham tài vong mạng
của ngươi rất giống một kẻ đáng ghét... để A Ba đập them vài
cái ta hết tức, mau khỏe.... nào lại đây... chạy đi đâu.
- Mk... thấy vô lý... chưa bao giờ thấy vô lý đến cỡ này.... ta bỏ nhà đi bụi...
- Ái ui... chửi bậy... Song Ưng bắt nó lại cho A Ba.... tội chửi
bậy kí đầu chục cái... cầm kháng cự... kháng cự tội nặng
gấp hai..
Vậy là tiếng gào thảm thiết vang vên....
- Đi bụi.... lần này ta quyết rồi.... ái ối.... đi... bộp oa.... oa... ụiiiiiiiii bộp.... thôi ở nhà chăm A Ba....
- Đấy ngoan vậy lai kí đầu ngươi... nhớ cho ta chừa ngay cái tính tham tài vong mạng..
- Là ta di truyền từ một ai đó....
- Dám cãi...
- À không có gì... trời hôm nay đẹp ghê ta.... Lục Ngạc hai dòng
nước mắt ngắm nhìn bầu trời đầy nắng và gió, cát bụi mù
mịt... không hiểu đẹp chỗ nào.
Hồng Mãng nằm suy yếu
một bên, hai dòng nước mắt chảy dài nhưng miệng thì cười hạnh
phúc, cha con nhà Lạc Thiên lại nháo như vậy, chứng tot là khỏe nhiều rồi nha.
- A ba, ta bay đi một vòng xem có lỗ thủng nào không nha... Thiên Ưng lên tiếng.
- Không cần thiết..... Lạc Thiên đưng hiên ngang nhìn cánh Đại Môn
cửa.... bỗng nhiên hắn hét lớn.... Khai Mấn.... đùa tí... Mở
ra.
Chúng yêu hết sức kinh ngạc, có phải A Ba của chúng
sau khi tỉnh lại đầu óc bị ảnh hưởng, mấy cáu dây gì gì đó
trong đầu chạm nhau. Nếu mà hô to có thể mở ra cánh cửa khổng
lồ này thì.... con mẹ nó quá ta môn. Nhưng những chuyện tà môn
luôn song hành cùng nhân vật chính. Vậy mà cánh cửa từ từ mở
ra trước sự há hốc mồm ngạc nhiên của Chúng yêu.
- Ngậm cái miệng vào, nước dãi nhiễu hết ra kìa, con gái con nứa gì mag không ý tứ, cõng ta vào nhanh... đi không nổi.... Đúng là
Lạc Thiên vẫn đang ức chế con Rồng già đần độn ngu ngốc mà
giận lây qua cả chúng yêu, giờ đây nhìn ai hắn cũng thấy ngứa
mắt cả.
Dẫn vào cung điện Long Sào là một dãy hành
Lang khổng lồ ngang dọc tính bằng trăm dặm để đo. Cá phù điêu,
tượng trạm, hoa văn điêu khắc hết sức tinh mĩ. Nhìn đến đây Lạc Thiên lại càng tức giận còn Rồng Già thừa hơi không có việc
gì để làm.
- Ngươi xây cái cung điện này cũng phải dùng Tỉ tỉ Tấn Hỗn Độn Kim Chuyên nhỉ? Làm gì mà có nhiều như
vậy, chả nhẽ Hồng Long tộc Giàu như vậy Bán Thần Khí đầy
đường?
Tuy chúng yêu cùng nhau di chuyển thế nhưng Lạc Thiên vẫn đang đối thoại cùng Lão Long Hồn trong thức hải.
- Làm gì mà có nhiều vậy, Chỉ có vài trăm ngàn tấn thôi ta là dùng Hỗn độn không tinh thạch có tính chất không gian mà phóng to chúng lên thôi....
- Ngươi còn cái Hỗn độn không tinh thạch đó không..
- Hết rồi..
- Vậy có thể tận dụng cái Hỗn độn không tinh thạch đã luyện hóa không... - Không..
- Dcm ngươi quá rảnh... Ái úi.... sao đánh người...
- Hài tử không nói bậy... chính ngươi đã dạy nhi nữ ngươi như vậy...
- Ngươi vừa rảnh, vừa thông minh lại vừa cường...
- Có ý gì...?
- Không có....
-Rốt cục ngươi muốn nói gì...
- Chỉ là khen Lão Long ngài anh minh thần võ vậy thôi....
- Quá khen... khiêm tốn điểm... khiêm tốn điểm
” Cẩu Phí” Lạc Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Chúng Yêu phải di chuyển đủ hơn hai ngàn dặm mới tới được đại quản
trường của không gian bên trong cung điện. Tại chính giữa quảng
trường đập vào mắt họ vậy mà là một cái cự đại long trì.
Bao quanh Long Trì vậy mà là một kiến trúc song long uốn lượn,
hai đầu rồng quay vào trong trung tâm của Ao mà chảy ra liên tục
một dòng dung dịch đỏ thẫm màu máu. Nhưng chi dù dung dịch
không ngưng đổ xuống song mực nước trong Huyết Trì lại không hề
tăng lên, có lẽ đây là một vòng tuần hoàn mà thôi.
- Đây chính là Hóa Long trì rồi, nó chính là tác phẩm kiệt xuất
của Nữ Oa nương nương tặng cho Long tộc chúng ta. Nàng có được
hiểu biết về huyết mạch rất sâu sắc, nếu không phải vậy thì
nàng cũng không thể tạo ra nhân tộc mắt đen tóc đen. Bí pháp
của Nàng là học từ phụ thân Bàn Cổ đại nhân....
Lão
Long đang trong đầu Lạc Thiên thao thao bất tuyệt mà giới thiệu
về cung điện, tác phẩm ưng ý và kiêu hãnh của lão. Nhưng khổ
nỗi Lạc Thiên chỉ coi đây là cẩu phí mà thôi, rõ ràng là một
công trình thể thiện sự rảnh đến cùng cực của Lão Long đần
này.
-Dừng lại tại đây, chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch thoát khốn ngay tại chỗ này....- Lạc Thiên rống lớn ra lệnh
cho chúng yêu. Thế rồi hắn nôn ra một chiếc giới chỉ.
- Lão Long, phiền lão lấy giúp ta Linh thạch trong này ra...
Tất nhiên Lạc Thiên không còn chút linh lực nào trong cơ thể nên hắn chỉ có cách làm như vậy mà thôi. Hắn đang thầm nghĩ sau này
sẽ may mấy cái túi bình thường, dắt mấy cục linh thạch cùng
mấy viên linh đan vào đó, nhỡ may gặp tình trạng tuyện cảnh vô
linh như hiện nay thì không bị bó chân bó cẳng.
Có linh
thạch là có linh lực, từ đó Lạc Thiên và chúng yêu có thể mở ra giới chỉ, Yêu trữ vật, lôi ra các tài liệu, đan dược, linh
thạch, huyết đan để phục hồi bản thân thương thế. Còn về mặt
Yêu Tiên khí trong cung điện này thì chúng Yêu Không dùng được,
nếu muốn nổ tan xác thì cứ việc thử.
Phải mất ba
tháng thì thương thế của Lạc Thiên mới có thể bình phục hoàn
toàn. Hắn bắt tay ngay vào xây dựng một tòa Đại hình chuyển
linh pháp trận cấp bậc thượng phẩm mà hắn đã lấy được từ
Thanh Giao Nhất tộc. Sao tự nhiên hắn lại đi xây dựng cái pháp
trận này, đơn giản vì hắn đang thực hiện bước đầu tiên trong
kế hoạch thoát khốn.
Thật ra qua màn hỏi đáp của hắn
cùng Lão Long Hồn thì Lạc Thiên đã tìm ra được phương pháp rời khỏi đây mà không cần hi sinh Lão Long.
Đó chính là
luyện chế một cái siêu cấp Bảo Hạm với vỏ được làm bằng Hỗn Độn Kim Chuyên. Yên Lang Trướng độc vụ ăn mòn cấp độ gấp 100
lần linh lực sao. Bố chấp 1 mắt. Đầu tiên đó là hắn chỉ bố
trí một tòa Đại hình Chuyển Linh Pháp trận bên trong siêu Bảo
Hạm, cung cấp cho hai loại pháp trận là trọng lực thuật và
Phong hệ. Cường độ linh lực tương đương 2 tên Nguyên Anh kì mà
thôi, cộng thêm 5 người bọ hắn vào thì cũng cứ cho là tổng
cộng Hai tên Nguyên Anh cộng một tên Kim Đan. Vậy suy ra lực ăn
mòn là gấp 100 lần tức là ngang cơ công kích của 2 tên địa
tiên. Cơ mà Hỗn Độn Kim Chuyên có lực phòng ngự không cần linh
lực gia trì cũng đỡ được Kim Tiên công kích. Chỉ con mẹ nó đơn
giản như vậy là thoát ra được mà thôi.
Suy nghĩ của con
người ở giới này rất bị bó hẹp bởi Linh khí, cái gì thì
việc đầu tiên họ nghĩ đến cũng là dùng pháp thuật và linh
khí, tiên khí để giải quyết. Thử hỏi có loại pháp quyết nào
mà có thể sử dụng một đơn vị linh lực phát ra phòng ngự gấp
100 lần một đơn vị linh lực không. Đây là hoàn toàn không có,
vậy nên ai cũng thấy Yên La Trướng độc vụ kinh khủng, Lạc Thiên
thì hỉ mũi coi thường. Hắn có phần Địa cầu nhân trong người
nên suy nghĩ linh hoạt hơn nhiều.
Nhưng nếu thuần chất dân Địa cầu lại cũng bị chung một cái bệnh đó là tin khoa học,
cái gì cũng lấy khoa học ra giải thích, do đó rất nhiều sự
kì bí của tự nhiên liên quan đến tu chân họ không giải thích
nổi. Nhưng họ quyết không đi đường khác mà chỉ đâm đầu vào
đúng một đường khoa học mà thôi.
Lạc Thiên chính là kết hợp của cả Khoa học và tu chân vậy nên suy nghĩ linh hoạt hơn nhiều.
Vốn dĩnh Lạc Thiên muốn khắc linh văn chất lượng cực cao cho Siêu
bảo hạm này, nhưng trong tay hắn chỉ có đại hình Chuyển Linh
Pháp trận mà thôi. Nó chỉ có thể chịu tải cấp Nguyên anh linh
văn kà thôi. Do đó thật đáng tiếc một cái Bảo Hạm có lớp vỏ
Tiên Khí cửu cấp nhưng chỉ có thể khắc linh văn Nguyên Anh cấp
thấp kém.
Lạc thiên tất nhiên cũng có thỉnh giáo Lão
Long về Linh văn, pháp trận, công pháp nhưng hỏi xong thì hắn
tịt ngòi luôn. Câu trả lời đó là Long tộc tại thiên giới sinh
ra đã là Luyện Hư cấp, pháp môn tu luyện toàn từ Luyện Hư đổ
lên mà thôi. Còn về yêu linh văn pháp trận lại toàn là từ tiên
cấp trở lên nên có viết ra Lạc Thiên cũng chả hiểu, ép buộc
mà truyền vào linh hồn thức thì chúc mừng ngươi.... bể gáo là chắc chắn.