Linh Lan Hoa: hic hic, vẫn có chút đau lòng... tặng chương.
***
- Liên, ngươi quan tâm ta.
Giọng của Huyết Vương thoáng đề cao, đôi mắt tràn đầy tia sáng vui sướng.
- Đây là bổn phận của thần, thưa Vương.
Liên Tư Vũ đặt tay lên ngực trái hành lễ.
- Không giống! Liên, ngươi đối với ta khác với khi đối với người khác! Ngươi cũng có tình cảm với ta... đúng không?
Huyết Vương vẫn không hết hi vọng mà chen vào một câu.
- Vương, đây là bổn phận của thần.
Liên Tư Vũ vô cùng bình tĩnh đáp lời.
- Liên... Ngươi thực sự không thích ta... dù chỉ một chút thôi sao?
Giọng của Huyết Vương là lạ.
- Ta...
Bị hỏi như vậy, Liên Tư Vũ không biết trả lời ra sao, trên mặt có chút nóng, lời nói từ chối không nói ra khỏi miệng.
- Liên, ngươi cũng thích ta.
Huyết Vương chắc nịch trả lời thay y, sau đó nhân cơ hội người kia còn thẫn thờ,đẩy y xuống bàn, nhanh chóng hôn qua.
- Vương...
Liên Tư Vũ mở miệng định nói gì đó,không ngờ Huyết Vương lại nhân cơ hội này tham nhập vào khoang miệng y, công thành chiếm đất, dây dưa cùng lưỡi y...
Sách cổ,thư tịch, quyển trục rào rào rơi xuống đất...
Không như lần trước, lần này Liên Tư Vũ bị hôn đến mềm nhũn, không có khí lực phản kháng Huyết Vương.
Giãy giụa không được, Liên Tư Vũ cũng từ bỏ giãy giụa, ngây ngô trúc trắc đáp lại.
Trong đầu là âm thanh Tiểu Ác Ma thông báo độ hảo cảm tăng.
...
Liên Tư Vũ ưu nhã cắt một miếng bít tết bỏ vào miệng.
Trong lòng âm thầm hỏi tiến độ của nhiệm vụ phụ.
[Túc Chủ! Cuối cùng người cũng bỏ “che chắn “ rồi!]
Vừa được thả tự do, Tiểu Thiên Sứ đã ríu rít lên tiếng, Liên Tư Vũ sớm đã quen tính cách của Tiểu Thiên Sứ, vì vậy y hỏi Tiểu Ác Ma.
[ Tiến độ của nhiệm vụ phun tuyến thế nào rồi?]
[ Tiến độ nhiệm vụ phụ tuyến: 60.
Độ hảo cảm của nam phụ số hai với nữ chính: 50.
Độ hảo cảm của nữ chính với nam phụ số hai: 65.]
Giọng nói của Tiểu Ác Ma vẫn không chút nhân tính.
Liên Tư Vũ nhíu mày, đại khái đã hiểu tại sao độ hảo cảm của nam phụ lại tăng chậm như vậy.
Thứ nhất, nam phụ có quá nhiều huyết nô.
Thứ hai, căn cứ vào tình tiết trong cốt truyện, đối tượng lần đầu nữ chính gặp là Huyết Vương, nên sau đó sinh hoạt cũng là ở chỗ Huyết Vương. Nam phụ bởi vì thấy Huyết Vương đối xử khác biệt với nữ chính nên mới hứng thú với cô ta... Cái này hẳn nên gọi là... thứ quá dễ dàng có được thì sẽ không biết trân trọng?
[Nam phụ số ba hiện tại đang ở đâu?]
[Cái này ta biết nè! Nam phụ số ba đang ở chỗ của huyết săn!]
Tiểu Thiên Sứ kích động chen miệng vào.
[ Quá xa, vậy ta phải tự thân vận động rồi.]
Không có hy vọng nam phụ số ba sẽ giúp được việc, Liên Tư Vũ đành tự thân xuất mã, đi giúp hai người kia tăng tình cảm.
Đương nhiên nửa đường thì gặp Huyết Vương, biết y muốn đi tìm Ngải Diệp Diệp và Phelan, Huyết Vương kiên quyết không đồng ý, hắn còn không quên việc Liên hứng thú với Ngải Diệp Diệp đâu!
- Ta chỉ muốn nhìn xem hai người thôi mà.
Liên Tư Vũ dở khóc dở cười, nhưng vẫn không nỡ đẩy người đang ôm mình.
- Không cho.Lúc trước Liên rất hứng thú với Ngải Diệp Diệp!
Huyết Vương giở trò làm nũng, trong lòng đổ giấm.
Cô ta có gì tốt? Hết lần này đến lần khác chiếm tầm mắt Liên!
- Được rồi, được rồi, Vương, ngài không phải là hài tử.
Liên Tư Vũ xoa xoa cục lông xù đen tuyền mềm mại này, trong lòng một mảnh ấm áp.
- Liên, ta mới thức tỉnh 10 năm...
Huyết Vương ôm người càng chặt, khị khịt mũi tỏ vẻ đáng thương, cái đầu dụi vào ngục y, thực tế là quang minh chính đại ăn đậu hủ.
- Vương, ngài có ký ức được truyền thừa. Huống hồ thân thể ngài cũng không phải trẻ con.
Liên Tư Vũ bất đắc dĩ nhìn người đang làm nũng trong lòng mình, rõ ràng biết hắn đang giả bộ nhưng mà... ánh mắt vẫn nhu hòa xuống.
- Ta mặc kệ!
Huyết Vương phùng má, đôi mắt tràn đầy yêu thương và chiếm hữu nhìn người trước mắt.
Liên Tư Vũ vẫn luôn không có cách với đứa trẻ to xác này, y vươn tay, chủ động ôm người kia.
Huyết Vương tựa vào vai y, nở một nụ cười.
Hắn biết mà, y vẫn luôn mềm lòng với vẻ mặt này của hắn.
Liên của hắn, vẻ ngoài lạnh nhạt cứng rắn, nhưng thực ra lại là một người ấm áp mềm lòng.
Làm sao đây?
Càng lúc càng thích Liên rồi...
Thực muốn y làm Vương Hậu của mình...
Thực muốn mãi mãi ở bên cạnh y...
Liên Tư Vũ ôm người kia, nghe tiếng thông báo hảo cảm tăng lên...
Sắp đến tình tiết Huyết Vương bị huyết săn làm bị thương, buộc phải rời khỏi cung điện này rồi...
Sau đó nữ chính dắt nam chính chạy trốn, đến khi vết thương nam chính lành hẳn, nam chính cùng nữ chính một đường chém giết trở về cung điện này, đoạn lại Vương vị, đồng thời phong nữ chính làm Vương Hậu.
Không lâu sau nữ chính sinh một đôi song bào thai, cuộc sống của hai người càng trọn vẹn...
Nhưng mà...
Bây giờ nam chính đã thích y, nữ chính đã thích nam phụ số hai, mọi thứ lộn xộn hết rồi.
Liên Tư Vũ rũ mắt, chắc sắp phải rời khỏi vị diện này rồi nhỉ?
Haizzz... tại nam chính quá dính người nên chưa kịp du lịch thế giới này a...