Đợi sườn ngấm gia vị rồi múc ra đĩa, trang trí một chút.
Tiếp theo là làm món sushi.
Bởi vì đã chuẩn từ trước cho nên y có mua những nguyên liệu cần thiết.
Vo sạch gạo Nhật, để vào nồi nấu. Trong khi chờ cơm chín, y lấy cà rốt, cải trắng, dưa chuột gọt vỏ, bỏ vào nước ngâm 10'.
Sau đó lấy ra, cà rốt và cải trắng thì bào sợi, dưa chuột thì cắt thành khúc.
Liên Tư Vũ lấy mành tre ra, để các nguyên liệu lên mành tre rồi cuốn chặt tay, cắn thành khúc vừa ăn rồi trang trí thêm một chút.
Đã xong món thứ hai, y lấy ra chút da heo, rửa thật sạch, để vào nước luộc mấy phút.
Da heo gần trong suốt liền vớt ra, dùng dao loại bỏ phần mỡ và lông còn sót lại, tiếp tục cắt da heo thành sợi nhỏ, lại bỏ vào nồi áp suất, thêm chút nước hành và gừng trắng, đậy nắp lại.
Trong tủ có sẵn bột mì, Liên Tư Vũ lấy ra, trọn với nước ấm, nhào đến khi bột mì trở nên mịn màng và không dính tay.
Y lấy màng bọc thực phẩm bọc tô bột mì lại, bắt tay vào làm nhân bánh.
Thịt chân giò đem đi rửa sạch, băm nhỏ thành thịt băm, dùng qua rượu gia vị để khử mùi.
Tiếp theo liền cho nước tương, muối, đường trắng... vào thịt băm, trộn đều để thịt ngấm đều gia vị.
Thời gian vừa vặn, da heo cũng đã luộc xong. Liên Tư Vũ lấy nó ra, xay vụn, đặt vào tủ lạnh.
Nhân đã xong,tiếp đến liền làm vỏ bánh.
Tay ngọc lấy bột mì ra đặt trên thớt gỗ, dùng hai tay dàn thành sợi dài, dùng dao cắt thành từng khối bằng nhau, cán mỏng, để tránh vỏ bánh bị khô, Liên Tư Vũ dùng màng bọc thực phẩm bọc lại.
Tôm tươi thì đem một nửa vặn đầu,bóc vỏ,rút sợi đen trên lưng là được.
Tiếp đến liền lấy da heo trong tủ lạnh ra, trộn cùng thịt băm, thêm một con tôm đã sử lý, công đoạn gói lại cần sự tỷ mỉ rõ ràng.
Rất nhanh, một chiếc bánh bao mini đã xuất hiện trong lòng bàn tay y.
Tiếp tục gói hết phần còn lại, bỏ vào nồi hấp.
Phần tôm còn lại đem đi nấu canh.Cuối cùng nấu thêm một nồi cơm.
Bữa ăn hoàn thành.
Liên Tư Vũ đem một phần thức ăn đi bảo quản, chờ Tạ Chính đến lấy, còn một phần đương nhiên là dành cho chính mình ăn.
Liên Tư Vũ yên lặng ăn cơm, có chút không thích ứng với bầu không khí lặng im hiu hắt này.
Y có lẽ nên nuôi vài động vật nhỏ.
Chỉ là khi cân nhắc lại thì hình như không thể, y không có thời gian để chăm sóc thú cưng.
Liên Tư Vũ hơi thở dài.
Thôi.
Vẫn là ở một mình đi.
“ Tinh tong“. truyện đam mỹ
Nghĩ là Tạ Chính đến, Liên Tư Vũ buông đũa xuống, ra ngoài mở cửa.
“Cạnh...”
- Anh là ai?
Liên Tư Vũ giật mình lùi ra sau, nhìn gương mặt xa lạ ( quen thuộc) bên ngoài,y có xúc động muốn đóng sập cửa lại.
Thương Huyền giơ tay ngăn lại động tác của y, nhíu mày nói.
- Thương Huyền - Kim Chủ của em.
- Gâu!
Đằng sau là một con Husky màu đen to lớn.
- Kim,Kim Chủ?
Liên Tư Vũ nuốt nước bọt.
[ Đinh! Độ hảo cảm + 3.
Tổng độ hảo cảm hiện tại 23]
Bị phản ứng đáng yêu của Liên Tư Vũ chọc, Thương Huyền đưa tay xoa xoa đầu y.
- Bắt đầu từ bây giờ, tôi sống cùng em.
Liên Tư Vũ:... Ta có thể từ chối không?
Đương nhiên Liên Tư Vũ sẽ không nói câu này ra khỏi miệng, y chủ dùng ánh mắt “biết nói” hỏi Thương Huyền.
Mà Thương Huyền là ai? Đế Vương thương nghiệp, là kẻ có ánh mắt nhìn người vô cùng chuẩn.
Cho nên tuy rằng Liên Tư Vũ không hỏi ra miệng, Thương Huyền vẫn tự nhiên mà trả lời.
- Em không có quyền từ chối.
Liên Tư Vũ: Độ hảo cảm mới 23 mà xưng hô thân mật như vậy...
- Em không định cho tôi vào sao?
Liên Tư Vũ có chút ủy khuất nghiêng người, để cho Thương Huyền vào nhà, sau đó tiện tay đóng cửa.
- Kim,Kim Chủ đại nhân, ăn cơm.
Liên Tư Vũ vô bếp lấy thêm bát đũa, sau đó mở thức ăn đã được để riêng ra.
Đối với xưng hô của Liên Tư Vũ, Thương Huyền chỉ nhướng mày, có vẻ khá vừa ý với xưng hô này.
Đối mặt với Thương Huyền, Liên Tư Vũ cơ hồ cúi đầu vào bát cơm, không nói chuyện, không nhìn loạn, không động đậy lung tung.
Nhìn vào có chút oan ức hệt như bị Thương Huyền bắt nạt.
Thương Huyền thấy vậy có chút tức cười.
Hắn rõ ràng đã bày ra vẻ mặt ôn hòa nhất rồi mà, tại sao người trước mắt còn sợ sệt thành bộ dáng này.
***
Nếu Vũ Vũ có thiết lập khác.
Thương Huyền: Sao em lại sợ sệt thành bộ dáng này?
Liên Tư Vũ “ hờ hững “: Khí thế của anh quá mạnh.
Liên Tư Vũ “ mạnh miệng “: Sợ?! Ai sợ? Cả nhà anh mới sợ!
Liên Tư Vũ “ trầm ổn “: Sợ? Anh thấy tôi có thể dính dáng đến chữ đó sao?
Liên Tư Vũ “ mềm yếu”: Anh, anh,anh nói ai sợ?
Liên Tư Vũ “ lạnh lùng “: Cút.
Liên Tư Vũ “ ẻo lả “: Người ta rất sợ! Cần ôm ôm hôn hôn mới đỡ ~ * nhào vô*
Liên Tư Vũ “tà mị”: * Đưa tay nâng cằm Thương Huyền * Vậy phải xem tiếp theo là ai sợ ai rồi ~ *Liếm môi*
Linh Lan Hoa: Viết tiểu kịch trường để bình ổn tâm tình, nói thực, tui không rành về thể loại hiện đại chút nào, viết về vị diện này thực sự rất... khó. Có lẽ vị diện này sẽ sớm kết thúc thôi.
Linh Lan Hoa: Cứ cảm giác mình viết sai hết á... Haizzz, hoan nghênh góp ý nhé ~ (☆▽☆)