Tháng Giêng.
Đã ba tháng trôi qua. Mối quan hệ giữa tôi với Kyle lúc này đã đi vào ổn định. Tôi phải thừa nhận với bạn rằng đây rõ là một mối quan hệ đầy thoải mái và thú vị chẳng chê vào đâu được. Tôi và anh cùng cảm nhận rõ sự hiện hữu này dù trên thực tế, giữa chúng tôi không có quá nhiều điều thay đổi. Chúng tôi ở cạnh nhau như trước giờ vẫn thế, ngoại trừ việc chúng tôi thêm một vài thói quen là thường xuyên nắm tay nhau ở trường, trao cho nhau những nụ hôn dọc các hành lang trường học hoặc trong xe ô tô của Kyle và trên chiếc ghế salon dài của anh khi chúng tôi đang xem dở một bộ phim. Bố mẹ chúng tôi đã không ép hai đứa phải tham gia bất cứ buổi “nói chuyện” nào xoay quanh chủ đề an toàn trong quan hệ tình dục. Có lẽ do việc này vượt quá thể diện của họ chăng. Không những thế, bọn họ thậm chí còn chẳng cho tôi có cơ hội nào để mà thanh minh rằng tôi còn chưa đi quá giới hạn một nụ hôn với anh. Hoặc để nói rằng hai đứa tôi vẫn chưa chạm đến ranh giới của từ “sex”.
Vấn đề chủ yếu là ở chỗ tôi chưa sẵn sàng để chuyện đó đến. Có vẻ như Kyle cũng đọc được tâm tư khó nói này của cô gái anh đang yêu, trong khi đó thì tôi khá hài lòng với thực tế là mọi việc cứ ở yên một chỗ thế này đi. Tôi thích hôn Kyle, thích làm việc này với anh, nhưng chỉ là những khi chúng tôi ngồi trên chiếc ghế salon quen thuộc. Nghe như thể tôi đang cố tình gạt bỏ mọi điều kiện để đẩy quan hệ của chúng tôi lên một nấc cao hơn - từ tình bạn sang tình yêu ấy nhỉ. Thực ra chỉ đơn giản là vì tôi chưa muốn thay đổi bất cứ điều gì thôi. Tôi không thích bất - cứ - một - sự - thay - đổi - nào sẽ diễn ra hết!!
Thành thật mà nói, trong thâm tâm tôi hiểu rằng chính bản thân tôi đang sợ hãi. Có thể do tâm trí tôi vẫn còn quẩn quanh với những nổi ám ảnh đến từ một vài bộ phim xem cùng Becca và Jill, những bộ phim đầy rẫy cảnh nóng. Tôi sợ hiện thực sẽ không như những gì tôi mong chờ. Tôi muốn nói rằng, tôi có một lý trí đủ sáng suốt để hiểu rõ một cách logic, một sự thật là TV và điện ảnh chưa bao giờ mô phỏng tình dục dưới bất cứ một góc độ nào sát với hiện thực. Thậm chí là cách hôn hít của diễn viên cũng chẳng giống ngoài đời. Vấn đề là tôi không thể giải thích nổi sự khác nhau ở đây là gì.
Đương nhiên Kyle sẽ không bao giờ biết được suy nghĩ thật của tôi. Tôi không chắc anh sẽ thấu hiểu điều đó. Và, tôi biết chuyện này nghe thật ngu ngốc (đến tôi còn cảm thấy thế cơ mà) nhưng tôi không thể xua tan nỗi sợ hãi đó. Tôi đảm bảo với bạn là tôi biết “sex” thật sự như thế nào. Đứa con gái nào mà chẳng mơ ước lần đầu tiên của mình phải thật hoàn hảo vì chắc chắn sẽ có một chút đau đớn. Đám bạn của tôi phải có đến cả tá đứa đã từng quan hệ tình dục cơ í, đáng buồn là chúng nó thường quên béng đi chi tiết đó, chẳng hạn như Becca ấy. Tôi hẳn đã có một quyết định chính xác khi gán ghép nó cùng Jason vì từ bữa đó đến giờ bọn nó dính nhau như sam, chả rời nửa bước. Có một bận, tối hôm đó, Becca về nhà rất muộn, khuôn mặt nó bừng lên sự phấn khích và trông thật rạng rỡ làm sao, cộng thêm những giọt nước mắt lấp lánh vẻ xúc động đang tuôn rơi.
Tôi và nó đã ngồi cạnh nhau trên chiếc giường đặt trong phòng ngủ của tôi, TV đang chiếu chương trình “Những bà mẹ tuổi teen”, tôi ấn phím tăng âm lượng để âm thanh át đi cuộc nói chuyện giữa hai đứa. Tôi chẳng buồn kéo khóa quần ngủ mà thay vào đó là chờ đợi Becca. Tôi biết nó sẽ tự mở miệng tâm sự với tôi những điều nó đang nghĩ - một khi nó đã tìm được đầy đủ từ ngữ để diễn tả những gì muốn nói. Becca là thế, nó sẽ không hé nửa lời với ai đến khi nào suy nghĩ thông suốt mọi thứ. Từ nhỏ nó đã luôn phải vật lộn với tật nói lắp như một đứa trẻ con của mình, mãi sau khi hoàn thành một khóa trị liệu chuẩn hóa ngôn từ, nó mới học được cách sắp xếp và chuẩn bị từng câu, từng chữ trước khi nói. Thỉnh thoảng điều đó khiến Becca nói mà như đang đọc kịch bản. Tất nhiên không phải ai cũng biết bí mật đó của nó.
Tôi là một trong số những đứa hiểu nó vì tôi chơi với Becca trước cả khi nó xuất hiện tình trạng nói lắp. Tôi đã học cách bỏ qua những từ lắp và làm sao để nó không bị cuống khi nói chuyện. Thậm chí sau khi Becca có lỡ nói lắp thì bạn cũng đừng nên hối nó. Con bé sẽ nói những gì nó muốn khi sẵn sàng.
“Tao đã ng...ủ với Jason”, Becca mở lời. À, thi thoảng Becca vẫn giật mình trong những khoảnh khắc mà cảm xúc của nó trở nên cực đoan.
Tôi ngẩng phắt đầu dậy khiến tóc mái hất tung qua đôi mắt đang trợn trừng vì shock. Becca cười bẽn lẽn, lọn tóc đen rủ xuống che khuất một phần khuôn mặt. Nó đỏ mặt - một điều cực kỳ khó xảy ra. Becca là con lai nửa Ý nửa Lebanon nên có nước da sẫm màu, và chuyện đỏ mặt với nó đúng là hiếm có khó tìm.
“Mày làm sao cơ? Thật á? Khi nào? Ở đâu? Như nào?”
Becca dùng tay xoắn một lọn tóc xoăn tít rồi kéo căng hết mức - dấu hiệu cho thấy nó đang trở nên kích động. “Chuyện đó đúng như những gì người ta nói, Nell ạ. Cảm giác thật tuyệt dù lúc đầu tao hơi hoang mang và bị đau. Ý tao là, chỉ nhói một cái như kim châm thôi chứ không quá tệ hay kiểu kiểu như thế, sau đó thì... trời đất ơi, nó... nó thật sự không thể tin nổi ấy. Jason đã rất cẩn thận và nhẹ nhàng. Còn nữa, với Jason cũng là lần đầu đấy, anh ấy ngọt ngào với tao kinh khủng. Nhưng... nó chỉ diễn ra một lúc thôi, không kéo dài quá lâu. Nó không như những gì tụi mình đã xem trong ‘True Blood’ đâu, chắc chắn đấy. Dù sao thì tao thấy thế cũng tốt lắm rồi.”
“Mày có chảy máu không?”, tôi hỏi.
Con bé gật đầu chắc nịch. “Chị Maria đã cho tao một vỉ tránh thai mà chị ấy mua được từ phòng khám. Bọn tao cũng đã dùng một... một... mày biết đấy. Biện pháp an toàn.”
“Liệu chị mày có thể kiếm thuốc tránh thai cho cả tao được không nhỉ?”
Becca nhìn tôi, “Để tao hỏi, nếu mày chắc là mày muốn. Nhưng cứ chờ đến lúc mày chắc chắn đi đã”.
Becca hít một hơi thật sâu, rồi rùng mình. Tôi ôm nó, hỏi, “Mày ổn chứ?”.
Nó nhún vai lắc đầu, nhưng lại nói. “Ôi, tao cứ nghĩ là nó sẽ quá mức chịu đựng của tao cơ. Ý tao là - tao vẫn chưa tin nổi là tao đã làm điều đó”. Nó đẩy tôi ra rồi nhìn thẳng vào mắt tôi: “Tao hết là gái trinh rồi, Nell. Giờ tao đã là đàn bà”. Con bé cười to mà nghe chẳng khác một tiếng nấc.
“Becca, rõ ràng là mày chưa thực sự sẵn sàng!”, tôi thì thầm.
Becca đổ sụp vào người tôi. “Ôi... K...Không. Nhưng tao yêu anh ấy, Nell. Tao yêu Jason.” Nó hít một hơi dài run rẩy rồi co người lại ngồi thẳng lên và lau mặt. “Tao yêu anh ấy. Tao không muốn khiến Jason thất vọng. Và... Và tao biết bọn tao không thể giữ nổi bức tường đó như bọn tao đã từng, mày hiểu không?”
“Ý mày là sao?”
“Ôi, thôi nào Nell. Mày biết thừa tao đang nói về cái gì cơ mà. Khi mày ‘tự sướng’, mày càng làm thì cảm giác càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Và cuối cùng mày biết nó sẽ đi đến đâu, mày liên tục phải kiềm chế bản thân trước khi bất ngờ lên đỉnh. Giống như tao nói với mày còn gì, tao thực sự muốn làm chuyện đó. Làm ơn đừng nghĩ Jason ép buộc tao vì chuyện không phải như thế. Và cũng chẳng phải là tao không muốn, vì tao cực kỳ muốn. Chỉ là... tao không biết phải giải thích sao cho mày hiểu nữa.”
“Tao nghĩ là tao hiểu,” tôi nói. “Mày và Jason ‘làm’ cho nhau, và điều đó khiến bọn mày bắt đầu phải tự kiềm chế lẫn nhau trước khi bị cuốn phăng theo cái bản năng khỉ gió ấy.”
Becca nắm lấy tay tôi. “Ôi thôi đi Nell, mày cứ thử làm như bọn tao đã làm đi mà xem. Hãy nói chuyện với Kyle về điều đó. Vì nếu kiểu gì nó cũng đến thì tại sao bọn mày không thử tìm phương án tốt nhất để chuẩn bị thật tốt, để đảm bảo rằng nó sẽ diễn ra theo ý mình, mày có hiểu ý tao không?”
Tôi gật đầu nhưng lập tức xua ngay những tư tưởng đang ồ ạt đến như một cơn bão, quay cuồng và vội vã xẹt qua tâm trí tôi sau cuộc nói chuyện này. Hôm đó Becca đã ở lại nhà tôi lâu hơn bình thường cho đến khi xem hết “Những bà mẹ tuổi teen”, thứ mà đột nhiên có nhiều lớp ý nghĩa với chúng tôi hơn trong thời điểm này.
Phải mất thêm một lúc lâu sau khi Becca rời đi, tôi mới chìm vào giấc ngủ. Trong đầu lúc đó chỉ quay cuồng một suy nghĩ duy nhất về việc tại sao tôi lại thoát khỏi Kyle trong tối hôm đó, việc tôi đã cảm thấy thế nào khi chìm trong anh, khi đánh mất bản thân trong những nụ hôn không dứt của anh, về việc tại sao tôi lại để mặc mọi chuỵên và mặc cho chính mình bị anh lôi cuốn theo cơn sóng của anh, lại trở nên dễ dàng đến thế.
Tuy nhiên tôi không muốn mình sẽ xuất hiện ở nhà Becca và khóc như mưa sau khi làm chuyện đó. Tôi chưa thực sự sẵn sàng cho việc quan hệ tình dục với Kyle.
Một giọng nói vang lên trong đầu tôi, bảo tôi rằng. Liệu sẽ có lúc nào tôi thực sự sẵn sàng, liệu hoàn toàn sẵn sàng cho một chuyện gì đó giống như thế, với tôi, có khả năng hay không?
***
Hai tuần sau, lúc đó là gần nửa đêm tối thứ Sáu. Tôi đang ngồi trong chiếc Camaro của Kyle trong khi anh lái nó băng qua lớp tuyết dày phủ kín con đường. Radio vang lên bản nhạc chúng tôi thích nhất, “Lucky” của Jason Mraz. Tôi ngân nga hát theo lời nhạc còn Kyle cau mày tập trung cầm lái. Tất cả đèn xe đều được bật nhưng chẳng ăn thua so với bức màn tuyết đang rơi trắng xóa phía trước. Kyle chỉ dám đi với vận tốc gần 30km/h dù chúng tôi đang trên con đường lầy lội gần nhà, và tôi biết anh thông thuộc con đường này như lòng bàn tay.
“Tuyết rơi khiếp quá”, Kyle nói, “Anh chẳng biết phía trước có cái gì dù cách có mấy mét. Lốp sau lại còn trơn trượt nữa”.
“Chúng ta có nên dừng một chút để nâng bánh cao lên không?”, tôi đề nghị.
“Không, không cần đâu. Sắp đến nhà rồi. Anh cố lái chậm là được.”
Tôi đảo mắt, biết thừa dù tôi có nói thì anh cũng không làm theo. Bánh sau bỗng chốc rít lên và trượt, chiếc xe xoay nhẹ và lảo đảo. Kyle chửi thề khi lốp sau bắt đầu chao đảo và mất kiểm soát. Nhìn xuyên qua lớp tuyết trắng đang phủ dày phía trước tôi đã tìm ra nguyên nhân khiến Kyle hoảng loạn: Một con hươu khổng lồ đang chắn giữa đường, đôi mắt nó lấp lánh ánh lên màu bạc lục dương phản chiếu từ ánh đèn pha. Nó cứ đứng im như thể đã bị đông cứng vì lạnh, và trở nên ngày càng to hơn chỉ trong giây lát. Kyle lại chửi thề rồi về số, cố gắng giành lại quyền kiểm soát tốc độ, chiếc Camaro không ngừng trượt về phía trước, còn tệ hơn lúc anh mất lái.
“Cút đi nào, mẹ kiếp, con hươu ngu xuẩn!”, Kyle hét lên khi chiếc xe tiến đến ngày càng gần nó hơn. May mắn là Kyle nắm khá tốt kỹ thuật lái xe trên tuyết nên anh lập tức giẫm phanh, đánh lái và tắt máy. Chiếc xe đã xoay được gần một phần ba góc 360 độ, nhưng đã giảm tốc nhờ hỗn hợp đất, sỏi và tuyết trộn với nhau. Một phần tư mui xe đâm mạnh vào con hươu khiến cả hai rung chuyển dữ dội sau cú va chạm. Tôi bám chặt tay lên bảng điều khiển, hét lớn nhưng lại không thể rời mắt khỏi con hươu vừa bị đâm, nó bị bật ra sau vài mét, ngã xuống và nằm yên trên lớp tuyết dày. Kyle đã giành lại được quyền kiểm soát chiếc xe, anh dừng lại khiến ánh đèn pha tắm lên xác con hươu đang chỏng chơ nằm giữa đường, những bông tuyết như tấm màn trắng bao bọc lấy chúng tôi. Cả hai đứa cùng thở dốc, Kyle siết chặt tay trên bánh lái đến nỗi các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.
Tôi hít một hơi thật sâu rồi chầm chậm thở ra, len lén liếc nhìn Kyle. Anh bắt được ánh mắt của tôi. Chúng tôi cùng cười phá lên như hai đứa bị khùng. Tôi vươn người qua cần số vòng tay ôm cổ anh, cơn run rẩy trôi qua, thay vào đó là chất dịch lỏng ấm nóng chảy ập xuống bụng dưới, tôi tháo chiếc dây an toàn đang vắt ngang ngực mình, rồi ôm Kyle chặt hơn. Anh gạt cần số và đỗ xe, sau đó kéo tôi sát lại. Tôi vụng về trườn người qua bộ điều khiển, người trải dài gần như nằm lên anh. Tôi bám chặt lấy cổ anh. Bàn tay anh ôm lấy hai má tôi và lôi tôi vào một nụ hôn ấm áp sâu lắng.
Tôi dần quên mất mình là ai, rồi hoàn toàn buông trôi cảm xúc, khao khát nhục dục chảy tràn trong từng tế bào, khiến phía dưới trở nên ướt át. Ngón tay tôi luồn ra sau gáy và nắm chặt những lọn tóc phía sau đầu anh, vuốt ve vai anh. Ngón tay bắt được cổ áo sơ mi của anh, lòng bàn tay bắt đầu trượt xuống dưới lớp áo cotton, chạm vào da thịt trần trụi của anh. Tôi thở hổn hển khi bắt gặp hơi ấm tỏa ra từ làn da anh, cảm giác rung động tê rần như điện giật đang lan ra khắp người.
Anh chạm tay lên người tôi, những ngón tay khum lại dưới áo khoác và áo sơ mi, mơn man trên làn da trần nóng bỏng ở lưng tôi. Tôi hơi cong người lại dưới cái đụng chạm của anh, cảm nhận lưỡi anh đang luồn vào từng ngõ ngách trong miệng tôi, thưởng thức hương vị của tôi. Đầu óc tôi quay cuồng, choáng ngợp trong cảm giác tuyệt vời. Tay tôi bắt đầu di chuyển khắp người anh, chạm vào những múi cơ săn chắc trên bụng và ngực anh. Anh bắt chước tôi thực hiện động tác đó, anh trượt tay xuống bụng tôi, dùng những ngón tay mạnh mẽ chơi đùa với nó. Nụ hôn tạm ngừng lại, môi vẫn chạm môi, chúng tôi mở mắt nhìn nhau. Cơn thèm khát bùng cháy dữ dội. Tôi nín thở khi tay anh bắt đầu hướng dần lên phía trên. Tôi cắn môi hít một hơi thật sâu khi cảm nhận từng ngón tay đang chạm vào ngực mình, lòng bàn tay rồi cả tay anh ôm trọn lấy chiếc áo ngực của tôi.
Tôi cảm thấy nhũ hoa của mình đang se cứng lại và đau nhức, mặc kệ sự thật là tay anh vẫn còn cách tôi một lớp áo ngực. Mắt tôi dán chặt lên anh, như ngầm cho phép anh tiếp tục chạm vào tôi theo cách đó. Tôi lùi lại phía sau một chút để trọng lượng cơ thể đè lên đầu gối anh và lưng áp một phần vào bánh lái. Anh rụt rè dùng cả hai tay ôm trọn hai bầu ngực của tôi, tôi nhìn thấy anh đang suy tính, tôi trông thấy anh còn đang muốn nhiều hơn khoảnh khắc này. Anh muốn chạm vào làn da trần trụi của tôi, muốn ôm trọn bầu ngực tôi. Tôi muốn để mặc anh làm điều đó. Tôi thích những ngón tay anh mơn man da thịt tôi, tôi thích những cơn hồi hộp dữ dội, những cảm giác mãnh liệt dội xuống phía dưới mỗi khi anh chạm vào tôi.
Tôi luồn tay vào áo sơ mi, tuột dây áo khỏi vai trái, rồi vai phải. Kyle móc tay xuống mép áo để giúp tôi kéo nó ra. Anh nhẹ nhàng nâng hai bầu ngực lên để chúng được tự do. Giờ đây chỉ còn chiếc áo sơ mi bị kéo lên cao kẹt giữa hai đứa. Máy sưởi vẫn bật khiến không khí trong xe trở nên nóng nực. Tôi mò mẫm tắt nó đi, rồi dời mắt trở lại bên Kyle. Anh đang cụp mắt nhìn tôi, có vẻ như anh đang đấu tranh với chính mình cùng bản năng đòi hỏi xác thịt mãnh liệt đang dấy lên bên trong.
Tôi cũng giống anh, trong tôi cũng đang tồn tại một cuộc đấu tranh tương tự. Tôi muốn được bên anh như thế này. Ngay bây giờ, ngay lúc này, tôi muốn anh. Giờ thì chẳng có gì quan trọng bằng điều đó nữa. Nhưng một giọng nói vang lên, gợi cho tôi nhớ lại câu chuyện với Becca hai tuần trước đó. Tôi lập tức gạt phăng nó ra khỏi đầu. Tay Kyle đang mơn trớn bụng tôi, khêu gợi ở sườn tôi, rồi trở lại phần ngực. Lúc này chúng đã hoàn toàn tự do thoát khỏi sự kìm kẹp của chiếc áo lót. Giờ thì anh đã có chúng, anh có thể tự do khám phá bộ ngực căng mọng của tôi trong lòng bàn tay và những ngón tay thô ráp của mình.
Tôi hơi nhún người để chiếc áo khoác tuột hẳn, và trước cả khi tôi kịp dành một chút thời gian để tự hỏi mình đang làm cái gì, thì tôi đã thấy mình đang kéo áo sơ mi qua đầu và quăng nó đi. Kyle hít một hơi, sau đó nở một nụ cười nham nhở.
“Chúa ơi, em thật tuyệt”, anh thở mạnh, hơi thở chạm vào làn da nhợt nhạt của tôi, anh chạm vào rốn tôi và... se se hai núm hồng hào của tôi.
Tôi cắn môi khi tay anh kẹp lấy một trong hai núm ngực, anh đặt nó vào giữa ngón trỏ và ngón cái rồi se se nhẹ, mắt tôi nhắm nghiền. Mọi dây thần kinh trong tôi gấp rút co giật. Tôi bỗng cảm thấy mình lên đến đỉnh, xấu hổ đấu tranh với nhu cầu đang dấy lên bên trong. Tôi muốn điều này. Tôi thích nó. Nó ổn mà, đúng không? Tôi đang làm điều đó với Kyle, với bạn trai của tôi và là người bạn thân nhất của tôi. Và trên tất cả thì... Tôi yêu anh.
Tôi yêu anh sao? Suy nghĩ này giống như sét đánh ngang tai, nó khiến tôi chấn động đến mức bật ra tiếng kêu hổn hển. Điều đó là thật sao? Tim tôi đã thổn thức và đau đớn biết bao mỗi khi gần anh, viễn cảnh không có anh bên cạnh khiến tôi hoảng sợ. Nhưng đây có thực là tình yêu không? Ôi, tôi muốn được cùng anh đi suốt cuộc đời này, trong từng giây, từng phút của cuộc đời hai đứa.
“Anh muốn ngắm em trần trụi, ngay lúc này”, anh nói, tay vẫn vuốt ve ngực tôi.
Một tia thôi thúc bắn xuyên qua tôi. Tôi cũng muốn điều đó một cách kinh khủng khiếp, tôi muốn được trần trụi trước anh, không một mảnh vải che thân. Nhưng ở đây ư, và ngay bây giờ sao? Giống như thế này á? Tôi đang mở miệng định hỏi thì anh chặn tôi lại.
“Nhưng, không phải ở đây”, anh nói, mắt anh nhắm nghiền lại, quai hàm siết chặt. “Anh muốn em, Nell. Anh sẽ không nói dối em điều đó.”
Anh rút tay khỏi ngực tôi khiến tôi suýt rên khẽ trước sự trống trải. Tôi kéo áo lót chỉnh lại cho ngay ngắn, nhưng không mặc lại áo. Ánh mắt Kyle như bừng sáng, anh nhìn tôi say đắm.
“Em cũng muốn anh”, tôi trả lời.
“Nhưng anh muốn mọi việc phải diễn ra đúng đắn. Anh muốn nó phải thật đặc biệt.” Anh như đang tự đấu tranh với chính mình.
Tim tôi thắt lại trước mỗi lời anh nói, tôi nhỏm người lên hôn anh, ôm khuôn mặt anh trong tay. “Đó chính là lý do sao em lại yêu anh nhiều thế này”, tôi thì thầm không hề suy nghĩ.
Anh cứng người, mắt mở to tìm kiếm mắt tôi. “Em nói gì?”.
Tôi cắn môi, lo lắng tự hỏi liệu tôi nói điều đó có sớm quá không. “Em...” Tôi nhắm mắt với hy vọng tìm được từ ngữ đúng đắn. Sau cùng tôi quyết định sẽ thổ lộ tất cả. “Em nói, đó là lý do tại sao em lại yêu anh. Đúng thế. Em yêu anh, em yêu Kyle.”
Anh xoa lưng tôi, tay anh di chuyển trên lưng rồi dịch dần xuống dưới, dừng lại nhẹ nhàng ở hông tôi, quen thuộc và gợi cảm. Tôi bỗng yêu cái cách anh để tay ở đó đến lạ và chỉ muốn chúng nằm ở đó mãi mãi. Những ngón tay đặt lên hông tôi, phía trên thắt lưng chiếc quần jean cạp trễ, khiến cho mọi cảm giác đối với tôi lúc này đều trở nên hoàn hảo.
“Anh sẽ không nói với em điều đó”, anh nói, rồi cau mày. “Anh không muốn em nghĩ anh nói yêu em chỉ bởi vì em đã nói với anh điều đó trước, mà phải là vì anh thực sự yêu em.”
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Anh yêu em?”.
Anh lắc đầu, ngón tay vê những vòng tròn trên hông tôi. “Ừ.”
Tôi cười lớn và cúi xuống hôn anh. “Chúa ơi. Anh nên yêu em.”
Anh mỉm cười trên môi tôi. “Đúng thế.” Tay anh lại lang thang trên người tôi, tôi ưỡn người lên một chút để anh có thể chạm vào ngực mình. “Đặc biệt là cái này. Anh rất thích chúng.”
Giờ đến lượt tôi bật cười. “Ôi, thật sao? Đặc biệt là chúng sao? Chỉ có chúng thôi sao? Anh chỉ yêu em vì cái đó của em thôi sao?”
“Hừm...” Anh giả vờ cân nhắc, rồi vòng tay ra sau lưng tôi, do dự, và ôm tôi. “Và cả đây nữa. Anh thích cả nó nữa.”
Tôi trườn tay vào trong áo anh và se hai núm ngực của anh như cái cách anh đã làm với tôi, khiến anh rên khẽ. “Thử lại xem nào, nhóc con.”
Anh cười lớn và kéo tôi vào lòng, tỳ cằm lên đầu tôi thì thầm “Anh đùa đấy, Nell. Anh yêu em vì em, vì chính con người em.”
Tôi ngẩng lên hôn nhẹ lên cằm anh. “Em biết, em cũng đùa thôi Kyle.”
Máy sưởi đã tắt, cái lạnh bắt đầu lẻn vào trong xe, tôi nổi da gà khắp người. Kyle cũng trong tình trạng tương tự. Anh nhặt áo khoác đưa cho tôi rồi bật lại máy sưởi. Tôi thoát khỏi đùi anh rồi mặc áo vào.
“Anh tự hỏi liệu con hươu có bị chết không”, Kyle nói.
Tôi tập trung mọi giác quan để nhìn xuyên qua mui xe, đến chỗ con hươu đang nằm trong làn tuyết vẫn rơi dày đặc. “Nó không nhúc nhích.” Tôi liếc anh trong lúc kéo khóa áo khoác lên. “Chúng ta có nên kiểm tra một chút không?”
“Anh sẽ đi xem”, anh nói. “Em ở yên trong xe đi.”
Tôi khịt mũi. “Không có cách nào khác đâu! Em cũng muốn xem nữa.”
Anh lắc đầu cười trừ. Chúng tôi cùng bước ra ngoài, nhẹ nhàng băng qua lớp tuyết mịn. Những bông tuyết rơi trên mũi và tóc tôi, nhanh chóng bao phủ tôi trong cái lạnh của những hạt bụi trắng. Tôi vòng tay tự ôm lấy mình rồi dựa sát vào Kyle. Anh dừng lại cách con hươu vài bước, đặt tay lên vai và giữ tôi đứng lại đó, rồi tiếp tục tiến lên. Không gian im lặng đầy căng thẳng bao trùm lên hai đứa, tiếng động cơ ầm ầm đằng sau, đèn pha rọi tạo thành một vùng sáng bao bọc lấy tôi và Kyle, xuyên qua màn đêm đen kịt của mùa đông.
Tôi đứng yên quan sát Kyle tiếp cận con hươu một cách cận trọng. Anh giơ chân ra chạm vào con vật và thúc nó một cái thật nhẹ. Không có phản ứng gì. Tôi thở một hơi. Kyle lại tiếp tục dịch lên chút nữa, rồi cúi xuống, đưa tay chạm vào mặt nó.
Anh quay trở lại chỗ tôi vẻ mặt đầy ngạc nhiên: “Nó vẫn còn thở”.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”, tôi hỏi. “Hai đứa mình không thể bỏ lại nó trong tình trạng thế này.”
Anh giơ tay qua đầu, hành động biểu thị: Anh không biết. “Có lẽ nó chỉ đang bị ngất, hoặc cũng có thể là bị thương ở đâu đó... Anh không biết, Nell.”
Bỗng, chân con hươu co giật, nó rùng mình và thở hắt ra một hơi. Kyle giật mình ngã ngửa ra phía sau, mông đập lên tuyết. Anh lẩm bẩm nguyền rủa con hươu khi nó bắp đầu đập điên loạn qua hai bên, cố gắng đứng lên bằng tứ chi rồi lết về phía trước vào bước. Nó dừng lại nhìn chúng tôi, ánh mắt u sầu, đôi tai ngọ nguậy. Kyle vẫn chưa đứng dậy được, anh nhìn chằm chằm vào con hươu khi nó cũng nhìn chúng tôi chăm chú một lúc lâu trước khi băng qua đường và bỏ đi.
“Mẹ kiếp!” Kyle đứng dậy phủi tuyết dưới mông. “Anh sợ gần chết. Anh nghĩ chắc anh són ra quần mất rồi.”
Tôi bật cười nghiêng ngả, đến mức phải bám vào tay anh mới đứng thẳng được.
Suốt quãng đường còn lại trên đường về, chúng tôi không gặp thêm bất cứ sự cố nào nữa, nhưng những ký ức về thời gian mà chúng tôi đã có với nhau trên chiếc ô tô đó đã trở thành một trong những ký ức quan trọng nhất cuộc đời tôi. Chúng tôi đã không kéo dài nụ hôn như mọi lần trước lúc xe tiến vào con đường dẫn vào nhà tôi. Khi đó tôi đã hiểu tường tận và sâu sắc sự ảnh hưởng của việc mất lý trí là thế nào. Giờ đây, khi đã qua cơn cám dỗ, lại một lần nữa tôi biết rằng mình vẫn chưa thực sự sẵn sàng.
Kyle cũng thế, anh cũng chưa sẵn sàng, giống như tôi.