Editor: Linh.
“Mua mua, chờ một chút nữa sẽ có người đem lái về, không nên gấp a.” Đinh Tuấn Nghiêu cười xin lỗi bạn già một tiếng. “Tôi giúp mấy người giới thiệu một chút, đây là Đinh Phiên Phiên cháu gái của tôi, đây là ông nội Lôi bạn tốt nhất của ông và cháu trai của ông ấy.”
“Ông nội Lôi mạnh khỏe!” Đinh Phiên Phiên còn có chút gia giáo cơ bản, sau khi chào trưởng bối mới chuyển sang Lôi Dực. “Anh trai này anh tên là gì?’
“Đinh tiểu thư cô mạnh khỏe, cô gọi tôi Lôi Dực là được rồi.” Lôi Dực cũng không thích cách xưng hô anh trai này, không muốn cùng loại tiểu thư bốc đồng này có một chút dính líu nào.
Đinh Phiên Phiên nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, lòng chơi đùa chợt nổi lên, nháy mắt làm mặt quỷ với anh, nhưng anh vẫn là khuôn mặt không biểu tình, giống như đang nhìn một đứa trẻ cố tình gây sự.
“Này! Sao anh lại một chút phản ứng cũng không có?” Đinh Phiên Phiên lập tức tức giận, mỗi một người đàn ông khi nhìn thấy sự xinh đẹp của cô đều sẽ kinh diễm, cho dù có một số người có thể khắc chế, khi thấy cô làm mặt quỷ cũng sẽ cười mấy tiếng, nhưng người này dầu muối đều không ăn, chẳng lẽ là người máy hay sao?
Lôi Dực đã gặp qua đủ loại khách hàng, các loại tính tình đều có, loại người như Đinh Phiên Phiên này anh căn bản không để trong mắt, mặc dù Đinh Phiên Phiên là cháu gái của chú Đinh, nhưng với anh thì cô ta cũng chỉ là một người bình thường, còn là người bình thường đặc biệt nhàm chán.
Ngược lại Đinh Tuấn Nghiêu thấy cháu gái làm mặt quỷ lại cười ha ha không ngừng. “A Dực cháu đừng trách móc, cháu gái của chú từ nhỏ đã nghịch ngợm, tất cả mọi người đều quá cưng chiều nó, bất quá nó không có ác ý.”
Lôi Dực yên lặng gật đầu một cái, đáy lòng cũng không cho là đúng, vợ anh cũng là người được lớn lên trong sự cưng chiều của người nhà, nhưng là Kỳ Kỳ cũng không bị làm hư, hoạt bát đáng yêu dịu dàng săn sóc thông minh lanh lợi, cho dù có nhiều từ hơn nữa cũng không thể hình dung xong điểm tốt của cô.
“Ông nội, cháu muốn anh ấy làm vệ sĩ cho cháu.” Đinh Phiên Phiên đột nhiên lên tiếng, hù mọi người ngây người tại chỗ.
“Đừng càn quấy, công ty chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ không có ai có thể bảo vệ cháu?” Đinh Tuấn Nghiêu vừa nghe xong liền trách cứ, thế nhưng trong giọng nói lại không có chút tức giận nào.
“Cháu chỉ thấy thuận mắt anh ấy, những người khác đều chơi không vui.” Ý tứ của Đinh Phiên Phiên cũng đơn giản, tìm một người đầu gỗ đến chơi đùa, thuận tiện bù lại lòng hư vinh bị thương của mình.
Lôi Dực chưa từng nghe thấy loại lý do thuê người này, lập tức cảm thấy Đinh đại tiểu thư nhàm chán tột cùng, so sánh với nhau thì Kỳ Kỳ nhà anh có thể nói là tiên nữ.
Đinh Tuấn Nghiêu cũng cảm thấy băn khoăn. “A Dực người ta cũng là ông chủ lớn của công ty, không có thời gian chơi với cháu, ngoan a, ông lập tức tìm người đến cho cháu chọn, cháu muốn chọn một quân đội đều được.”
“Cháu mặc kệ!” Đinh Phiên Phiên sớm đã có thói quen làm theo ý mình, sao có thể thỏa hiệp?
“Bây giờ ông bắt đầu tìm cho cháu, để cho cháu phỏng vấn tìm ra người vệ sĩ cháu muốn, trước khi chưa tìm được người thích hợp anh ấy phải bảo vệ cháu, nếu không cháu sẽ không ăn cơm.”
Từ trước đến nay chỉ cần cháu gái thích Đinh Tuấn Nghiêu liền không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là thở dài nói: “A Dực, làm phiền cháu trông nom nó mấy ngày, ông sẽ mau chóng tìm người.”
“Được.” Chú Đinh đã lên tiếng, Lôi Dực không tiện cự tuyệt, dù sao cũng thiếu nhân tình, có thể báo đáp như vậy cũng tốt.
Đinh Phiên Phiên có được bồi thường như mong muốn, cười híp mắt cầm lên ví da. “Cháu về phòng trước, ông nội Lôi tạm biệt!”
Lôi Chân ngay cả đáp lại nửa câu cũng lười, thật sự không quen nhìn bộ dạng ngu xuẩn của bạn già, đứng lên nói: “Tôi đi trước, A Dực tự cháu xem rồi làm, còn phiền toái liền cho ông biết, ông nội đến đón cháu về nhà.”
Đinh Tuấn Nghiêu cũng nghe ra được bạn tốt không vui, xoa xoa hai tay cười ha hả nói: “Vẫn còn là đứa bé, tạm thời thấy chơi vui mà thôi, chờ tôi tìm được người, dĩ nhiên là sẽ không ủy khuất A Dực.”
Lôi Chân ‘hừ’ một tiếng liền xoay người rời đi, cũng được, sau khi trả xong nhân tình lần này, các tiểu thư hay thiếu gia của Đinh gia bị bắt giam cũng không liên quan đến chuyện của bọn họ.
Đinh Tuấn Nghiêu cũng không tức giận, gọi trợ lý đến an bài chỗ ở và nhiệm vụ của Lôi Dực trong mấy ngày này, phàm là về chuyện của tiểu công chúa nhà ông, ông đều luyến tiếc cho người khác làm, luôn luôn tự mình quan tâm.
Mắt thấy tạm thời không có việc của mình, Lôi Dực thừa cơ gọi điện thoại dặn dò. “Kỳ Kỳ, mấy ngày nay anh không thể về nhà, có chuyện thì gọi điện thoại di động cho anh, nếu như anh không bắt máy, không cần lo lắng, anh sẽ sớm gọi lại.”
“Việc gì quan trọng như vậy?” Chu Văn Kỳ vẫn còn đang định an bài hẹn hò lãng mạn đây, sao tự dưng chồng mình lại bận rộn?
“Là một người bạn cũ của ông nội, ông ấy có một cháu gái cần vệ sĩ, cũng chỉ hai, ba ngày mà thôi.”
“Ách, được rồi.” Chu Văn Kỳ cũng không biết nghĩ như thế nào, trực tiếp đem cháu gái trở thành đứa bé năm, sáu tuổi. Lại quên rằng ông nội Lôi đã hơn bảy mươi tuổi, tuổi của bạn ông cũng kém không nhiều lắm, cháu gái ít nhất cũng là thiếu nữ.
“Nhớ ăn cơm, còn có ngủ, tốt nhất là về nhà mẹ đẻ ở, tránh cho không ai nhắc nhở em.”
Anh dặn dò cụ thể như thế, cô không nhịn được cười ra tiếng. “Anh cũng vậy, chăm sóc mình thật tốt.”
Lúc này anh cửa sổ cũng không nghĩ đến, một phần công việc nhìn như tạm thời, lại có thể dẫn đến liên tiếp xảy ra chuyện xấu, quả nhiên cuộc sống không thể lường trước được gió mưa, người nếu như xui xẻo thì ngay cả uống nước cũng có thể bị sặc...
Trải qua ba ngày làm vệ sĩ tư nhân, Lôi Dực phát hiện giữa người với người quả nhiên khác nhau, vốn là anh đã cảm thấy vợ của mình rất tốt, trải qua đối lập mãnh liệt với Đinh Phiên Phiên tiểu thư, càng làm cho anh chắc chắn vợ của anh bây giờ rất tốt.
Ngu xuẩn, ngây thơ, tùy hứng, tố chất thần kinh, vui giận thất thường, cho mình là trung tâm... Anh đem tất cả những từ bết bát nhất mà anh có thể nghĩ ra để hình dung, tất cả đều dùng ở trên người Đinh đại tiểu thư vẫn cảm thấy không đủ.
Thật may là, thời gian bất đắc dĩ cũng qua, rốt cuộc cũng đến lúc rời đi, anh quyết định bỏ qua cho đầu óc của mình không nghĩ ngợi nhiều nữa, dù sao từ nay về sau không có chút nào liên quan.
Lúc này Đinh Phiên Phiên đang bước đi thong thả trong phòng khách, chính cô ta mới chọn bốn vệ sĩ, nhìn tới nhìn lui cũng không thấy hài lòng, trong chốc lát liền trở mặt nói: “Ông nội! Cháu không muốn đổi vệ sĩ, cháu chỉ muốn một mình Lôi Dực, như vậy cũng có thể tiết kiệm tiền cho ông mà!”
“Tiểu công chúa a, A Dực không phải cứ bỏ tiền là mời được, nó có công ty phải quản lý, còn có vợ ở nhà chờ đó!” Đinh Tuấn Nghiêu không thể tiếp tục để cho cháu gái càn quấy, ba ngày đã là cực hạn, Lôi gia thiếu nhân tình của ông còn chưa có lớn đến mức dùng cả người Lôi Dực đến trả.
“Vợ? Đầu gỗ cũng lấy được vợ?” Đinh Phiên Phiên trợn to cặp mắt, vẻ mặt không dám tin.
“Đúng vậy a, ông nội Lôi chọn cho nó, người ta nhưng là một mỹ nữ.” Lúc ấy Đinh Tuấn Nghiêu cũng có mặt ở tiệc rượu, mặc dù thời gian dừng lại không lâu, nhưng cũng uống qua rượu mời với chú rể và cô dâu, ông nhớ đó chính là một cô gái thanh thuần khả ái.
“Có đẹp hơn so với cháu không?” Đinh Phiên Phiên không vui trừng ông nội mình.
“Phiên Phiên của chúng ta là cô gái đẹp nhất trên thế giới, vợ của A Dực đương nhiên là kém so với cháu, ngay cả bà nội cháu hồi còn trẻ cũng kém so với cháu.” Bạn già của Đinh Tuấn Nghiêu mất cũng sắp được mười năm, ông tin tưởng bạn già sẽ không để ý ông nói như vậy, bởi vì khen chính là cháu của bọn họ a.
Lôi Dực thật sự nghe không nổi nữa, chủ động xin từ biệt. “Chú Đinh, cháu còn có chuyện phải đi trước, tạm biệt.”
“Được được được, hôm nào ông đi tìm ông nội cháu uống rượu, cháu cũng mang theo vợ đến đi.” Đinh Tuấn Nghiêu đối với Lôi Dực rất hài lòng, mấy ngày nay cũng thật thua thiệt A Dực có thể mặt không đổi sắc, có lúc ông nhìn thấy cháu gái mình nghịch đến lợi hại, chính ông cũng cảm thấy không nhịn được.
Lôi Dực gật đầu chuẩn bị đi, Đinh Phiên Phiên ở sau lưng anh hô to: “Ai cho anh đi? Đứng lại cho tôi!”
“Phiên Phiên, cháu còn như vậy ông nội sẽ tức giận!”
“Ông nội, ông không thương cháu, cháu muốn nói cho mẹ!”
Lôi Dực không biết kẻ dở hơi còn muốn nói cái gì, mà anh cũng không có hứng thú muốn biết, nỗi nhớ nhà giống như mũi tên anh chỉ muốn trở lại bên cạnh vợ, ôm cô, hôn cô, để xoa dịu buồn khổ mấy ngày nay của mình.
Chu Văn Kỳ về nhà mẹ đẻ ở ba ngày, cũng không biết chồng mình bị đau khổ gì, khi Lôi Dực đến đón cô về nhà, cô thấy khí sắc của anh cũng không tệ lắm, trên người cũng sạch sẽ, chẳng qua là vẻ mặt bất đắc dĩ, có lẽ là đứa cháu gái đó không dễ dỗ, cùng một lúc phải làm vệ sĩ và vú em nhất định là mệt chết đi.
“Ba, mẹ, hai người mạnh khỏe.” Lôi Dực trước chào hỏi bố vợ cùng mẹ vợ, nghe thấy trong phòng bếp có giọng nói của anh trai và chị dâu, hẳn là đang chuẩn bị bữa trưa, lúc này anh mới nhớ đến hôm nay là chủ nhật.
“A Dực, ngồi a, đừng khách sáo.” Mỗi lần Diêu Nhu An nhìn thấy con rể đều ân cần tiếp đãi, đem con gái gả cho Lôi Dực quả là một quyết định sáng suốt. “Có đặc biệt muốn ăn món nào hay không? Ta bảo anh trai con làm cho con ăn.”
Lôi Dực không có yêu cầu cũng không dám nói lên yêu cầu, Chu Văn Kỳ kéo chồng ngồi xuống, thuận tiện thay anh trả lời. “Anh ấy cái gì cũng không chọn, mỗi lần bọn con đi ra ngoài ăn cơm, đều là con quyết định muốn đi đâu ăn.”
“Con đó!” Diêu Nhu An trợn mắt nhìn con gái một cái, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. “Lúc ở nhà chính là tính khí lớn, muốn như thế nào liền như thế ấy, kết hôn rồi sao lại vẫn không đổi?”
“Kỳ Kỳ không có tính khí lớn, cô ấy rất tốt, con rất thích.” Lôi Dực không nhịn được muốn nói giúp vợ, mặc dù lời ày tỏ này xuất hiện có chút đột nhiên, nhưng trải qua ba ngày bị Đinh đại tiểu thư hành hạ tinh thần, anh phát hiện những gì mình có bây giờ quá trân quý, bất kỳ ngôn ngữ nào cũng khó lấy ra để biểu đạt tình cảm của anh, chỉ nói ‘thích’ vẫn còn chưa đủ.
Hai vợ chồng Chu Dục Nhân và Diêu Nhu An liếc nhau một cái, thấy vẻ mặt kinh ngạc của đối phương, mới xác định không phải là lỗ tai của mình có vấn đề, Lôi Dực luôn luôn trầm mặc không lên tiếng thật sự nói ‘thích’, còn là đang ở phòng khách nhà bố mẹ vợ, trường hợp này không thể nói là không sợ hãi a!
Gương mặt Chu Văn Kỳ đỏ lên, vỗ nhẹ vào trên tay chồng một cái. “Ghét, sao không chờ trở về rồi hãy nói?’
Lôi Dực cũng phát hiện mình quá thất lễ, ho khan hai tiếng nói: “Tốt, trở về rồi hãy nói.”
Đáng tiếc, lúc này Chu Diệu Đình vừa lúc từ phòng bếp đi ra, lau hai tay vào tạp dề, cười híp mắt hỏi: “Mới vừa rồi ai nói thích ai a? Sao mình nghe thấy giống như là A Dực nói?”
Chu Văn Kỳ dĩ nhiên là không thể để cho anh trai bắt nạt người thành thật. “Anh, anh đừng trêu A Dực!”
Chu Diệu Đình mặc kệ em gái cảnh cáo, đôi mắt nhìn chằm chằm vào em rể. “Nam tử hán đại trượng phu, có lời cứ việc nói thẳng, không có gì phải ngại.”
“Em nói em thích Kỳ Kỳ, em cảm thấy cô ấy rất tốt, vô cùng tốt.” Chuyện liên quan đến định nghĩa nam tử hán đại trượng phu, Lôi Dực đột nhiên cảm thấy cũng không có gì phải ngại, anh là một người chồng, nói lời này với vợ rất là bình thường.
Lúc này Chu Văn Kỳ thấy rất xấu hổ, cũng không Lôi Dực bị cái gì kích thích, cư nhiên ở trước mặt mọi người nói thích cô, còn nói hai lần, cô muốn cười ha ha cho qua cũng không được.
“Tốt!” Chu Diệu Đình giơ ngón cái tán dương. “Anh chỉ yêu thích loại cá tính này của chú, dám làm dám chịu, hôm nay đặc biệt làm cho chú mấy món ăn ngon, chỉ cần chú đối tốt với em gái anh, anh sẽ đối với chú tốt hơn!”
“Cảm ơn anh.” Lôi Dực không phải là vì món ăn ngon mà nói lời hay, bất quá vẫn là muốn cám ơn anh vợ.
Chu Văn Kỳ thấy hai người họ nói rất nghiêm túc, không khỏi cười lên. “Anh, anh quay đầu nhìn một chút, chị dâu vẫn đang trừng anh kìa! Anh có muốn hay không cũng tỏ tình với chị dâu? Nam tử hán đại trượng phu mà, có lời thì nói thẳng không nên ngại.”
Chu Diệu Đình thình lình quay đầu lại, Trần Phẩm Khiết vợ anh thật đúng là đang dùng ánh mắt u oán nhìn anh chằm chằm, giống như là đang tố cáo anh công khai cũng không nói, thầm kín cũng không nói, đều đã kết hôn sinh hai đứa bé rồi vẫn không nói? Nhưng là anh làm sao có thể nói chuyện yêu đương trước mặt ba mẹ? Lần này anh bị xấu hổ rồi, sờ sờ lỗ mũi tự nhận xui xẻo. “Cái đó... Anh còn có nồi nước phải nấu, mọi người từ từ tán gẫu a.”
Nhìn dáng vẻ chạy trối chết của anh trai, Chu Văn Kỳ cười đến càng vui vẻ, tin tưởng chị dâu nhất định sẽ cho anh trai một chút giáo huấn, phụ nữ dù hiền tuệ đến mấy cũng không chịu nổi đối xử khác biệt, nhất là đối xử khác nhau một trời một vực như vậy.
Thật may là tiểu Thành và tiểu Du đến nhà bà ngoại của bọn nó, nếu không thấy tình cảnh này của ba mẹ, hai đứa nhất định sẽ nói thật lâu.
Ăn xong cơm trưa, Lôi Dực lái xe chở vợ về nhà, sau xe là một đống nước trái cây, bánh ngọt, đều là tâm ý của ba mẹ vợ và chị dâu, xem ra anh thổ lộ vô cùng thành công, cảm động người một nhà ba vợ, ngay cả chị dâu cũng dùng ánh mắt cảm ơn nhìn anh, nói vậy chắc là anh vợ lén nói gì đó với chị dâu, mới để cho chị dâu luôn đoan trang cười không ngừng.
Bất quá quan trọng nhất vẫn là vợ, anh hi vọng cô có thể vì vậy mà cảm thấy vui vẻ, vốn là anh vì ông nội mà kết hôn, cũng có thể nói là vì kết hôn mà kết hôn, chỉ cần đối tượng không ghét là đủ rồi, ai ngờ buổi tối đầu tiên mình đã bị mê hoặc, từ thân thể đến cá tính rồi ở chung, anh dần dần hiểu rõ toàn bộ cô, không chỉ trở thành vợ cũng là phụ nữ, người phụ nữ của anh, anh thích phụ nữ, vô cùng vô cùng thích.
“Anh chừng nào thì có thời gian rảnh? An bài một chút, chúng ta ra nước ngoài đi hưởng tuần trăng mật.”
“Trăng mật?” Chu Văn Kỳ mở to cặp mắt vốn đã rất to, nghĩ thầm hôm nay Lôi Dực quả thật là trở thành một người khác, cô hòa nghi có phải là anh đang tham gia một tông giáo thần bí nào đó hay không, cư nhiên bị tẩy não thành như vậy!
Tầm mắt của anh vẫn đặt ở con đường phía trước, tốc độ lái xe không nhanh cũng không chậm, giống như là đang thảo luận công việc. “Anh nợ em cũng muốn trả lại.”
Thì ra chẳng qua chỉ là ‘cũng’ a, cô nghe mà lòng có chút chua xót cũng có chút tức giận, bất quá anh có thể nghĩ đến cũng rất tốt, nhìn trên phân thượng anh dũng cảm thổ lộ, cô quyết định không cùng anh so đo những lỗi trong lời nói của anh.
“Đầu tháng sau như thế nào? Anh muốn đi nơi nào?”
“Trước kia anh cũng ra nước ngoài mấy lần, đều là tham gia giao lưu hội võ thuật, không biết nơi nào chơi vui, em quyết định là tốt rồi.”
Với loại đáp án tùy em vui vẻ này, cô cũng lười nổi giận với anh, vợ chồng chung sống với nhau chính là không ngừng mài hợp (ma sát+kết hợp), thói quen thành tự nhiên, vì vậy cô nhàn nhạt hỏi: “Em đem anh mang đi bán cũng được?”
“Ừ, nhớ lại đem anh mua về.”
Cô lập tức bị chọc cười, không nghĩ đến anh sẽ nói chuyện cười lạnh, còn có thể tiếp tục tỉnh táo lái xe, tương tự nhu là mặt lạnh cười, thật là một ưu điểm chưa được phát hiện a. Tóm lại, nghe nhạc không lời, thấy cũng sắp về đến nhà, cô cảm thấy mình hạnh phúc, không hoàn mỹ nhưng là hạnh phúc.
La Kiến Lương đã hoàn toàn trở thành nhân vật trong lịch sử, nút thắt trong lòng của cô được cởi ra, không cần lo lắng vận mệnh trêu cợt nữa, từ nay về sau cô sẽ nghiêm túc trôi qua mỗi ngày, càng hưởng thụ ở mỗi phút.
“Tôi muốn làm tạo hình, tối hôm nay sáu giờ, cô đến nhà tôi.”
“Cái gì?” Đột nhiên nhận được cuộc điện thoại, Chu Văn Kỳ vốn cho là đối phương nhầm máy, không đầu không đuôi đang nói cái gì a?
“Lỗ tai có vấn đề à? Sáu giờ tối đến nhà tôi, nghe được không?”
Chu Văn Kỳ xác định lỗ tai mình không có vấn đề, mà là người khách này không có lễ phép, còn chưa có thương lượng liền tự mình đưa ra quyết định, cho rằng có tiền thì chính là ông lớn sao? Rất tiếc cô không thiếu tiền, cũng không phải làm việc vì tiền, cho nên cô có thể nói không!
“Ngượng ngùng, tôi bề bộn nhiều việc, cô mời người tài giỏi khác đi.” Sau khi nói xong Chu Văn Kỳ liền cúp máy, tự nhận mình đã tương đối khách khí, nếu theo tính khí trước khi cô kết hôn, nhất định sẽ mắng to mấy câu.
Ai ngờ vị tiểu thư này có nghị lực hơn người, lập tức liền đánh ra đoạn mệnh liên hoàn kế, mỗi lần vừa mở miệng chính là mắng liên tiếp, Chu Văn Kỳ dứt khoát đem điện thoại di động chuyển sang chế độ im lặng, lại đem số điện thoại của đối phương cho vào danh sách đen, nghĩ thầm trên thế giới này thật đúng là không thiếu chuyện lạ, nếu như đối phương tiếp tục ác ý quấy rầy, cô cần phải mời người chồng anh minh thần võ của mình, giúp cô điều tra xem rốt cuộc là kẻ điên nào đang tác quái?
Đêm đó, Lôi Dực tan ca sớm về nhà, vui mừng phát hiện vợ mình ăn mặc rất đặc biệt, mặc sườn xám đi giày cao gót, tóc dài cũng bới lên, lộ ra phong cách cổ xưa, đẹp giống như mỹ nữ trong tranh.
“Kỳ Kỳ, em , em muốn đi đâu?” Chẳng lẽ muốn cùng Giản Ngải Ny đi ra ngoài? Dạo này hai người thường gặp mặt, Kỳ Kỳ nói muốn an ủi bạn tốt, còn cùng đi thận cận. Ngoài mặt Lôi Dực không có ý kiến gì, thật ra thì đã có ý thức được nguy cơ, chỉ cần không phải là người mù thì đều thấy được Kỳ Kỳ tốt đẹp, nếu như cô bị người đàn ông hoa ngôn xảo ngữ nào đánh lừa thì làm thế nào?
“Xem có người muốn hay không cùng em đi hẹn hò a? Em muốn đi quán bar tìm một chút là được rồi.”
“Tốt, anh với em hẹn hò.”
“Em cũng không có xin nhờ anh.”
“Là anh xin nhờ em theo anh đi hẹn hò.” Anh biết nghe lời đúng, mặc dù không hiểu có cái gì khác nhau, tóm lại vợ vui vẻ là tốt rồi.
Đây còn kém không nhiều lắm! Cô tự nhủ, đầu gỗ có thể đi đến trình độ này cũng đã không tồi rồi, suy nghĩ một chút đời trước tình huống không nói gì của bọn họ, bây giờ ở chung có thể nói là như cá gặp nước.
Ra cửa, hai vợ chồng đi đến một nhà hàng đồ ăn Trung Quốc cao cấp, Chu Văn Kỳ đã đặt chỗ ngồi, cô đã ở trên mạng tra xét qua, nhà hàng này không khí tốt hoàn cảnh tốt đồ ăn cũng ngon, có thể nói là một trong những địa điểm hẹn hò tốt nhất. Dĩ nhiên, loại kiến thức này sẽ không tồn tại trong đầu chồng cô, bơ vơ không nơi nương tựa cô chỉ có thể dựa vào chính mình tạo ra lãng mạn.
Sau khi gọi xong món ăn, Chu Văn Kỳ lấy ra một phần tài liệu cô mới chỉnh lý xong, đây là tin tức sau khi cô lượn lờ mấy trang web mạng, tỉ mỉ hoạch định ra hành trình du lịch, mặc dù anh luôn nói tùy cô quyết định là được rồi, nhưng dù sao cũng là hai người cùng nhau ra nước ngoài, ít nhất phải để cho anh có chút ấn tượng, tránh cho đến nơi rồi còn không biết mình đang ở chỗ nào.
Lôi Dực nhận lấy tài liệu nhìn một lần, gật đầu nói: “Tốt, chúng ta đi Maldives.” [Ước mơ của em đó. Hu~...]
Nhìn anh nói ung dung thoải mái, cô nhưng là suy tính thật lâu mới quyết định, bây giờ mới biết làm chủ gia đình có bao nhiêu phí công phí sức. Thậm chí cô hoài nghi anh là muốn lười biếng nên mới hiền hòa như vậy, mỗi lần đều là cô định đoạt, anh có thể tiết kiệm chút sức lực.
Tóm lại, quốc gia Maldives này ở vùng biển Ấn Độ Dương, do đảo san hô xinh đẹp liên tiếp tạo thành, thuộc về vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa, không có bốn mùa, hiện tại đang là mùa đông đi chơi cũng không sợ lạnh, cô định mua mấy bộ bikini sexy, hưởng thụ chút ánh mặt trời và bọt sóng, cũng để cho chồng thưởng thức cảnh đẹp là cô.
“Chúng ta sẽ ở tại biệt thự gần bãi biển, rất đắt tiền, anh nhìn giá cả một chút.”
“Không đắt.” Anh nhìn giá cả, tuyệt không để ý.
Biết rõ anh sẽ nói như vậy, cô vẫn là âm thầm vui mừng, nguyện ý thay phụ nữ trả tiền là người đàn ông tốt, có lẽ là bị ám ảnh từng bị đàn ông lừa gạt ở kiếp trước, để cho cô đặc biệt quan tâm điểm này, thật may là A Dực không phải người đàn ông hẹp hòi, ba mẹ của cô quả nhiên là giúp cô chọn một người chồng tốt.
Khi phục vụ sinh mang món ăn lên, Chu Văn Kỳ cũng nói đến chi tiết khi đi du lịch, nói đến mặt mày hớn hở, Lôi Dực mỉm cười nghe cô rì rầm, chỉ cần cô nói được là tốt rồi, một lần nữa anh cảm thấy may mắn vì đã giải quyết xong La Kiến Lương, gần đây cô ngủ khá an ổn, nụ cười cũng nhiều hơn, anh thích cô như vậy.
Ăn một bữa cơm khá vui sướng, đáng tiếc Chu Văn Kỳ ăn quá nhiều, nên không ăn được món điểm tâm ngọt, vẻ mặt tiếc nuối cầm lên ví da nói: “Em đi toilet một lát.”
“Ừ, đi từ từ.” Vốn là anh muốn đi cùng cô, nhưng nhìn thấy còn có chút thức ăn chưa ăn hết, liền ở lại làm động tác ‘kết thúc’, anh không kén ăn cũng không thích lãng phí, khi hai người ăn cơm cùng nhau anh luôn là người giải quyết tàn cuộc.
Chu Văn Kỳ vào nhà vệ sinh nữ, giải quyết xong nhu cầu sinh lí, đứng ở trước gương kiểm tra hóa trang của mình, son môi phai màu không sao, nhưng phải xác định là không có mảnh vụn món ăn hoặc ghỉ mắt, nhưng chi tiết nhỏ này nhưng là không thể coi thường.
Chợt cô từ gương nhìn thấy ở sau lưng mình có một cô gái xa lạ, lộ ra khuôn mặt gần như hoàn mỹ nhưng hết sức hung ác, chỉ tay về phía cô thở hổn hển nói: “Đồ lừa đảo! Cô còn nói cô bề bộn nhiều việc, hóa ra là đến nơi này ăn ăn uống uống!”
“A?” Chu Văn Kỳ kinh ngạc quay đầu, nhìn cô gái trẻ tuổi mặc quần áo màu hồng, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra?
“Tôi gọi cô đến nhà tôi tạo hình, kết quả cô treo điện thoại của tôi!”
Lúc này Chu Văn Kỳ mới hiểu ra, tận lực giữ vững phong độ của thục nữ nói: “Vị tiểu thư này, tôi có quyền lợi lựa chọn khách hàng của mình, tôi cho rằng tôi không có cách nào vui vẻ ở chung với cô, cho nên tôi cự tuyệt giúp cô tạo hình, nói như vậy cô hiểu chưa?”
“Cô coi thường tôi? Tôi muốn gọi người đánh cô!” Cô gái áo hồng giận đến không thể đè xuống.
“Chúng ta là xã hội pháp trị, cô muốn sử dụng bạo lực, tôi nhất định sẽ kiện cô!” Nói đùa, Chu Văn Kỳ cô cũng không phải là bị dọa sợ, bất quá trước vẫn cứ nên tìm cứu binh thì tốt hơn, cô lập tức lấy ra điện thoại di động nhắn tin cho chồng. “A Dực mau đến cứu em, có người muốn đánh em.”
“Anh đến ngay, hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống, không nên chống cự.” Lôi Dực nghe xong mặc dù lo lắng, nhưng vẫn không quên hướng dẫn cách bảo vệ tính mạng.
Chu Văn Kỳ không quan tâm vấn đề mặt mũi gì đó, nếu như bị đánh cho sưng mặt sưng mũi, cô sao còn có thể gặp người a? Mặc dù không biết thân thủ của cô gái trước mắt này như thế nào, nhưng cô rất rõ ràng tay mình trói gà không chặt, không bằng nghe lời chồng. Ngoan ngoãn ngồi xổm xuống ôm lấy đầu, ít nhất vẫn giữ được vấn đề mặt mũi.
Thật may là đối phương không vội ra tay, ngược lại lấy ra điện thoại di động gọi người, Chu Văn Kỳ càng thêm xác định ý nghĩ của mình, cái cô gái giống như người điên này có chỗ dựa, hi vọng lúc đối phó sẽ không quá khó khăn, cô không hi vọng Lôi Dực bị thương.