Bước vào nhà của Lục Bạch Y.
Lúc nào cũng khiến Tiểu Lăng bất ngờ hết. Nội thất thật đẹp mắt, thoải mái.
Tiểu Lăng thấy mấy người giúp việc nhìn chằm chằm mình thì hơi mất tự nhiên.
Cũng phải thôi, đây là lần đầu ông chủ dẫn phụ nữ về nhà.
Có thể là thiếu phu nhân tương lai của bọn họ chẳng hạn.
Tiểu Lăng cười khổ. Các người nghĩ quá nhiều rồi.
Lục Bạch Y thấy dáng vẻ mất tự nhiên của cô, anh liền lên tiếng.
“Hôm nay cho các cô nghỉ“.
Mấy người giúp việc liền sững người. Thiếu gia cho nghỉ...
“Nhưng thưa còn buổi ăn của ngài“.
Một người lên tiếng.
“Cô ấy sẽ nấu cho tôi“. Lục Bạch Y lên tiếng.
Mấy người giúp việc đó lại lần nữa bất ngờ nhìn chằm chằm Tiểu Lăng.
Đùa sao, thiếu gia sẽ ăn đồ cô gái này nấu.
Để cho hợp khẩu vị của thiếu gia, bọn họ phải nhờ phu nhân chỉ dạy rất nhiều.
Ông chủ thuộc dạng kén ăn kinh khủng, không hợp ý liền bỏ.
Vậy mà hôm nay chủ động để cô gái này nấu.
Không nghi ngờ gì, cô gái này chắc chắn là thiếu phu nhân tương lai.
Này, này các người có cần làm quá lên vậy không.
Cuối cùng bọn họ cũng chịu đi rồi. Hiểu lầm quá sâu rồi.
____________
Lục Bạch Y dẫn cô đến nhà kính.
Quả hệt như lời Lục Bạch Y. Ở đây cái gì cũng có. Thực phẩm đều rất tươi ngon. Đặc biệt là vô cùng sạch.
Tiểu Lăng lấy đủ những thứ mình cần rồi bắt tay vào nấu.
Rất nhanh nhưng món ăn hấp dẫn đã xuất hiện.
Nồi lẩu trông cực kì ngon cũng được bày ra bàn.
Vô cùng hoành tráng.
Tay nghề này đi làm đầu bếp cũng được rồi.
Mùi hương của từng món vô cùng kích thích vị giác nha.
Lôi cuốn đến nổi Lục Bạch Y cũng phải chủ động ra bàn ngồi.
Cũng phải thôi, do vợ nấu mà.
Dù mùi vị thế nào Lục Bạch Y anh cũng ăn.
Lục Bạch Y ngồi vào bàn thưởng thức tài nghệ của cô gái nhỏ của mình.
“Bạch Y, anh thấy thế nào. Hợp khẩu vị không“. Tiểu Lăng lên tiếng, ánh mắt đầy mong chờ.
Khen thưởng, tán dương tôi đi.
Lục Bạch Y mỉm cười.
“Ừm, rất ngon“.
Tiểu Lăng cười mãn nguyện.
“Thấy chưa, tôi đã nói mà“.
Bất chợt Lục Bạch Y nhiễu mi xuống.
“Đã lâu rồi tôi mới có buổi ăn trọn vẹn thế này“.
Không hiểu sao nhìn dáng vẻ của Lục Bạch Y, Tiểu Lăng lại thấy trong tim có gì đó khó chịu.
Cũng đúng thôi, cuộc sống của Lục Bạch Y áp lực như vậy mà.
Anh hẳn có rất nhiều ghét và thù hằn.
“Lục Bạch Y anh yên tâm khi chuyển qua đây. Tôi sẽ phụ trách nấu ăn cho anh“. Tiểu Lăng nắm lấy tay Bạch Y nói.
“Vậy hôm nay chuyển qua luôn đi“. Lục Bạch Y nói
“Ách, cái này...“. Tiểu Lăng khó xử.
“Đến ở sớm cũng được mà“. Lục Bạch Y ánh mắt vô cùng mong đợi. Em nhìn xem, tôi đáng thương thế này, em còn không chịu động lòng sao.
Tiểu Lăng làm sao có thể thoát được. Lục Bạch Y mê người đến vậy mà.
“Được rồi“. Tiểu Lăng chịu thua.
Lục Bạch Y tần số quá cao rồi.
Tiểu Lăng cứ thế mà vô tư ngồi ăn. Không để ý đến cái con người kia đang khẽ nở nụ cười gian manh nãy giờ.
Lục Bạch Y chính là gài bẫy Tiểu Lăng. “Khổ nhục kế” của anh thành công mỹ mãn.