Cuối cùng cũng hoàn thành.
Tiểu Lăng tiến đến chỗ Lục Bạch Y đang ngồi.
Lục Bạch Y ngẩng mặt nhìn cô đầy vẻ ôn nhu. “ Hợp với em lắm“.
Tiểu Lăng đỏ mặt ngại ngùng
“Cảm ơn“.
Móa, viễn cảnh gì đây.
Andel đúng bên cạnh nhìn không chịu nổi nữa. Tình huống máu chó gì đây. Đui mắt anh rồi.
Lục Bạch Y mà có bộ dạng dịu dàng ôn nhu này sao. Đúng là khi yêu liền biến con người ta thành bộ dạng khác.
Mục Vương lúc này cũng bước vào phòng hóa trang.
“Xe đã chuẩn bị xong“.
Lục Bạch Y gật đầu rồi nắm tay Tiểu Lăng đi.
Andel quay sang, đặt tay trên vai Mục Vương thì thầm to nhỏ.
“Móa, Lục Bạch Y bị điên à. Có thật đó là Boss của chúng ta không?.“.
Mục Vương hất tay Andel xuống.
“Tôi không muốn chết thảm“.
Ý của Mục Vương là đừng nói xấu Boss với anh, lỡ anh bị liên lụy thì sao.
Mục Vương vừa dứt lời thì Andel đã thấy ánh mắt của Lục Bạch Y đang lườm mình. Lục Bạch Y nhàn nhã nói:
“Andel, xem ra cậu đúng là quá rảnh rỗi rồi.
Có muốn tôi cho cậu đi “nghỉ ngơi” xa không?“.
Andel giật mình nổi hết da gà. Cái gì mà nghỉ ngơi xa chứ, muốn anh làm việc đến chết luôn thì có.
Andel la hét, mắng Lục Bạch Y.
“Lục Bạch Y, cậu là đồ tàn ác. Đồ bóc lột sức lao động của nhân viên“.
Lục Bạch Y nâng mày, mở giọng.
“Hửm, mắng tôi“.
“Hửm cái đầu cậu, tôi chính là mắng cậu đó“. Andel lại tiếp tục mắng.
Ông đây cứ mắng đấy. Mắng khi nào đến hả giận thì thôi.
Lục Bạch Y lại nhàn nhã nói.
“Mục Vương, tôi nhớ dự án lập trụ sở mới ở Châu Phi trong vòng 3 năm đang thiếu người“.
Ý muốn nói giao nhiệm vụ đó cho Andel.
“Vâng, tôi hiểu tôi“. Mục Vương trả lời.
Andel: “.....”
Andel chợt im thinh thít. Móa, chết rồi. Chửi ai không chửi lại chửi Lục Bạch Y.
3 năm ở Châu Phi thì còn đâu bộ dạng xinh đẹp mĩ mều, hoa gặp hoa nở của anh nữa.
Lục Bạch Y cậu quá tàn ác.
Andel chạy đến chỗ Tiểu Lăng cầu cứu. Cô chính là hi vọng cuối của anh.
“Tiểu Lăng, nếu tôi đi 3 năm thì làm sao có thể làm stylist của cô được, phải không? “.
“Không phải chỉ có mình cậu làm stylist“. Lục Bạch Y trả lời thay Tiểu Lăng.
Andel: “.....“. Cái tên cầm thú Lục Bạch Y này. Cậu là đồ tồi.
Tiểu Lăng cười khổ.
Nhưng bộ dạng của Andel rất đáng thương, cô phải giúp thôi.
“Để người quen làm còn hơn để người lạ làm mà, phải không? “.
Tiểu Lăng cười nói câu này vô cùng nhẹ nhàng nha.
Andel nhìn Tiểu Lăng đầy sự biết ơn, hi vọng “Mĩ nhân kế” của cô sẽ thành công.
“Huống hồ, phong cách trang điểm của anh ấy khá hợp với tôi“. Tiểu Lăng lại nói.
Lục Bạch Y nhẹ cong khóe miệng.
“Vậy để cậu ta là stylist cho em“.
Rõ ràng đây là bộ dạng cưng chiều vô hạn.
Andel nhìn Lục Bạch Y đầy khí hắc ám, cái thứ dại gái nhà cậu.
Tiết tháo của cậu đâu rồi hả?
Cái thứ trọng sắc đáng khinh, tôi đây không thèm chấp cậu.
(Cũng may Lục Bạch Y trọng sắc, nếu không anh bị điều đi rồi. Ở đó còn than >< lêu lêu).