Rhys không có nghe thấy, Aisha nói câu kia là: “Ngươi ở chỗ này chờ ta một chút, ta lập tức sẽ quay trở lại.”. Chẳng qua, Aisha biết sói xám không có khả năng nghe hiểu được cô đang nói gì. Nên chờ cô mang theo rổ đựng dược phẩm cùng dụng cụ chữa bệnh vội vàng quay trở lại, phát hiện Cự Lang thế nhưng vẫn còn ở chỗ đó, hơn nữa đã tự rửa sạch miệng vết thương thì trong lòng Aisha nhịn không được mà thấy ấm áp, bất tri bất giác lại có cảm giác vài phần ăn ý. Cô cười cười, kéo tấm vải bố màu xám trên rổ xuống, lộ ra bên trong là băng gạc, băng vải, dược phẩm cùng một ít dụng cụ bằng bạc đơn giản. Aisha cố gắng làm bầu không khí trở nên thân thiện, nói: “Ta đem mọi thứ cần dùng đến rồi… Để cho ta giúp ngươi chữa thương, được không?”
Rhys giật mình, hắn tưởng rằng cô bé này cứ như vậy mà đi rồi, không nghĩ tới cô còn quay trở lại, hơn nữa… Còn mang theo dược phẩm.
Cứ như vậy, trong nháy mắt Rhys không khỏi hoài nghi sách lược của bệ hạ đã có tác dụng. Nhưng mà, không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận trước mắt rốt cuộc là tình huống gì, liền ẩn ẩn cảm giác được thân thể có chút dị trạng. Rhys quay đầu lại, liền thấy cô gái nhân loại đã vòng đến bên cạnh người hắn, rổ đựng đầy dược phẩm được để qua một bên. Cô chính là chuyên chú nhìn miệng vết thương ở chân hắn, tay giơ ra để trên đó*, sau đó…
Trong lúc đó hai tay của cô hiện ra ra kim quang.
(*) Các bạn cứ tưởng tượng như hình dưới đây, chỉ khác màu thôi nhé!
images
Rhys sửng sốt.
Gần như là trong nháy mắt khi ánh hào quang này xuất hiện, hắn cũng cảm thấy được có một luồng khí ấm áp quanh quẩn bên miệng vết thương của hắn, vô cùng dịu dàng, chậm rãi làm giảm đi sự đau đớn của hắn. Tiếp theo đó, hắn liền nhìn thấy miệng vết thương bong da tróc thịt của mình lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ khép lại, những bộ phận bị hoại tử* nhanh chóng bong ra. Da thịt mới cũng rất nhanh sinh trưởng theo một cách kì lạ và hợp lại với nhau, mạch máu bị đứt mở một lần nữa liên kết lại…
(*) Hoại tử: nói ngắn gọn là phần da thịt bị thối rữa. (Mọi người có thể tìm hiểu thêm trên google.)
Cô bé này là ma pháp sư?!
Không, đợi chút, trì dũ thuật* này hiển nhiên cùng những thuật khác bất đồng, chẳng lẽ… Cô là Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù sao?
(*) Trì dũ thuật: thuật chữa trị. (Ai chơi game hay coi hoạt hình chắc biết nó đấy.)
Rhys có vài phần giật mình mà hơi nhíu mi.
Trừ bỏ tinh linh, thì số người trong các chủng tộc có được thiên phú về ma pháp trong là rất ít, mà tỉ lệ Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù lại càng thấp đến đáng thương. Cho dù là nơi được công nhận là phát triển, có được hệ thống giáo dục tiên tiến nhất, tập trung các học giả của mọi lĩnh vực ưu tú nhất trên thế giới, được xưng là thế giới chi tâm - Wald. Thì tỉ lệ có được Ma Pháp Sư thiên phú đặc thù cũng tuyệt đối không vượt qua một phần một trăm nghìn, toàn bộ đảo nhỏ Wald có lẽ cũng chỉ có khoảng mấy chục người mà thôi. Ở Wald còn như thế, thì xác suất xuất hiện Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù tại trấn nhỏ xa xôi này lại càng có thể xem nhẹ, nhưng mà…
Bình thường Ma Pháp Sư sử dụng trì dũ thuật cần có sự trợ giúp của nhiều loại ma chú để làm trụ cột và những ma chú này hoà hợp với nhau để hình thành nên ma pháp, ngoài ra thuật này còn cần một lượng tri thức tương đối lớn để làm nền móng cùng thực tiễn trong thời gian dài mới có thể hoàn thành. Nhưng hiển nhiên cô gái trước mắt sử dụng ma pháp không phải là ma pháp hỗn hợp phức tạp, cô thậm chí không sử dụng ma trượng hay là ma chú, hoàn toàn phù hợp với đặc điểm của thiên phú đặc thù - thiên phú đặc thù thật ra là ma lực bình thường biến dị thành. Ma Pháp Sư loại này trời sinh có thể đem thuộc tính nguyên tố ma pháp không đầy đủ hấp thu sau đó chuyển hóa thành đặc tính nguyên tố đầy đủ, làm cho ma pháp xuất hiện đặc tính đặc biệt hoặc là năng lực cảm giác của bản thân xuất hiện sự khác biệt. Nói ví dụ như sức lực phá hoại cực kỳ mạnh mẽ, khống chế nhiệt độ, dễ dàng thay đổi hình dạng của vật thể, có thể nghe hiểu ngôn ngữ của sinh vật,… Hơn nữa không thể không nói, năng lực của cô gái này rất thực dụng.
Trong khi lúc này, Aisha vừa mới chữa trị một miệng vết thương đến khả năng cực hạn của mình, cô dừng phát ra năng lực. Nhanh chóng từ trong rổ lấy ra các vật dụng cần thiết, nhanh nhẹn bôi thuốc, lấy băng gạc quấn quanh, buộc chặt, dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt một miệng vết thương, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó vừa ngẩng đầu…
Đối diện với đôi mắt màu lam xám của hôi lang*.
(*) Hôi lang: sói xám.
Aisha theo bản năng giật mình. Không thể không thừa nhận, hình thể sói xám thật lớn cùng mặt không chút thay đổi khiến người ta có cảm giác áp bách tương đối lớn. Aisha không chú ý liền hoang mang rối loạn, bất quá, ý thức được đối phương kỳ thật vẫn không có ý định công kích mình. Cô cuối cùng bình tĩnh lại, mỉm cười hỏi: “Làm sao vậy?”
Rhys nhớ lại. Bệ hạ nói qua hắn không thể bại lộ chuyện mình là Thú tộc, hay đề cập đến hiệp ước, cũng không được nhắc đến việc mình là thiếu tướng của Thú Tộc để đảm bảo an toàn. Trên thực tế, chuyện hắn trải qua lúc trước thật dễ dàng khiến cho người ta hoài nghi, kế tiếp nhất định phải càng thêm cẩn thận…
Vì thế, Cự Lang vô ý lắc lư cái đuôi một chút, giống như nghe không hiểu dời đi tầm mắt.
May mắn Aisha vốn cũng không trông cậy vào đối phương có thể nghe hiểu, tươi cười của cô sâu thêm chút. Đồng thời, cô đưa tay sờ sờ lông trên bộ phận không bị thương của Rhys.
***
Bình thường ít nhiều cũng thường xuyên sẽ có người tới tìm cô trị thương, trừ bỏ dựa vào năng lực trị liệu, Aisha cũng học tập một ít phương thức chữa bệnh thông thường. Vết thương trên người Cự Lang cô có thể sử dụng năng lực chữa khỏi để chữa trị, còn một số vết thương nhỏ thì chỉ cần băng bó thông thường. Bởi vì phụ thân là thợ săn, thường thường khi về nhà liền mang theo các vết thương nghiêm trọng, nên trong nhà Aisha các loại dược phẩm gần như là đầy đủ. Trong quá trình trị liệu cũng không có gặp phiền toái gì lớn.
Trong một thời gian ngắn, trị liệu rất nhiều miệng vết thương so với tưởng tượng của cô mệt hơn rất nhiều. Một lát sau, Aisha liền đầu đầy mồ hôi, thậm chí khi đứng lên thân thể có hơi lay động một chút.
Ổn định lại thân thể liền đón nhận ánh mắt bình tĩnh của Cự Lang, Aisha mỉm cười nói: “Ta không sao.”
Cô biết ý nghĩ dùng cảm tình của con người để đọc suy nghĩ của động vật là chuyện rất ngu ngốc. Nhưng cô nguyện ý đem vẻ mặt Cự Lang lúc này là đang lo lắng cho cô. Điều này làm cho cô có cảm giác sói lớn rất dịu dàng.
Hiện tại, các vết thương trên người nó cơ bản cũng đã xử lý tốt, chỉ còn lại có…
Mũi tên kia.
...