Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn!

Chương 47: Chương 47: Phiên Ngoại 2: Hình Phạt Bắt Đầu




Côn thịt to dài đột ngột đâm vào trong *** huyệt, đau đớn là không thể tránh được, Vương Khôn rên lên một tiếng, dưới kích thích của đau đớn, lý trí của hắn thoáng khôi phục lại một chút, ý thức được mình vừa nói một câu mất mặt đến cỡ nào, hắn quả thực giận dữ và xấu hổ muốn chết.

Tuy nhiên, mắc cỡ ít, phẫn nỗ nhiều hơn!

“Tống Kiên, đồ lão già khốn kiếp nhà anh! Ông muốn giết chết anh!” Vương Khôn tức giận mắng, há mồm hướng về cổ Tống Kiên cạp.

Tống Kiên nghiêng đầu liền dễ dàng tránh thoát công kích của Vương Khôn, đem côn thịt kéo ra một đoạn dài, sau đó dùng sức cắm đến lút cán, làm Vương Khôn gào gào kêu to, Tống Kiên cong khóe miệng mỉm cười, ngữ khí bình thản nói: “Miệng mọc ở trên mặt của cậu, có muốn nói hay không đều do cậu quyết định, nếu như cậu đánh chết cũng không chịu nói, lẽ nào tôi còn có thể cưỡng ép cậu hay sao?”

Vương Khôn không còn gì phản bác, nhưng lửa giận trong lòng vẫn đang hừng hực, chỉ có thể trừng đỏ đôi mắt căm tức nhìn gương mặt đẹp trai của Tống Kiên, rồi lại nghe Tống Kiên tiếp tục nói: “Nhưng mà cuối cùng cậu vẫn nghĩa vô phản cố nói, nói rõ trong lòng cậu thật ra là rất nguyện ý nói như vậy đi, chỉ là bị vướng bận mặt mũi đàn ông, vịt chết còn mạnh miệng không chịu thừa nhận thôi!”

“Anh thúi lắm!” Vương Khôn rống giận phản bác: “Cút mẹ nó đi việc nghĩa chẳng từ nan! Cút mẹ nó đi vịt chết còn mạnh miệng! Ông đây đầu óc không có bệnh, làm sao có khả năng chịu gọi anh là ông xã đại kê gì đó… A…”

Câu “Ông xã đại kê” kia vừa ra khỏi miệng, Tống Kiên liền bắt đầu cường mãnh thao lộng, mỗi một lần đâm rút, hắn đều sẽ đem côn thịt rút ra một đoạn dài, sau đó dụng lực cắm xuống, đem côn thịt toàn bộ đút vào tiểu huyệt chật hẹp.

“A… Aha…” Vương Khôn bị làm đến *** đãng rên rỉ, còn không quên căm giận mắng: “Con mẹ nó anh đừng làm mạnh như vậy… A ưm… Cũng chỉ biết làm bừa bãi như vậy, kỹ xảo làm tình có biết không a… A ha…”

Tay Tống Kiên nâng cái mông rắn chắc của Vương Khôn, dùng sức kéo ra cánh mông, để cho côn thịt của mình đâm càng sâu hơn, vừa bất chấp cuồng thao vừa thuận miệng đáp: “Tôi không biết cái gì là kỹ xảo làm tình, tôi chỉ biết cách thao *** huyệt thế nào sẽ làm cậu sướng chết!”

Vương Khôn rên rỉ một tiếng, sau đó mắng: “Sướng cái rắm a… A ưm… Ngoại trừ đâm tới đâm lui, anh còn có thể làm chút gì khác sao… A ô… Sâu quá…”

Tống Kiên đối với việc hắn *** dật rên rỉ rất hài lòng, mỉm cười nói: “Nhìn xem, cậu bây giờ không phải là sảng khoái muốn chết sao? Thao tiểu *** huyệt này của cậu, đâm tới đâm lui như vậy là đủ rồi!”

Nói xong, hắn soạt chân đứng thế trung bình tấn, thân thể lại một lần nữa nghiêng về phía trước, điên cuồng lay động hông cắm rút *** huyệt của Vương Khôn, tiểu cúc huyệt đầy lông kia, lúc này đã bắt đầu tiết ra *** dịch, nước theo côn thịt chèn ép chảy ra trượt xuống rãnh mông Vương Khôn, nhỏ xuống dưới bể bơi cách mười mét, mở ra từng vòng gợn sóng nho nhỏ dập dờn.

Tống Kiên đem miệng kề sát bên tai Vương Khôn, nhẹ giọng nói: “Cậu có phải là quên mất mình bây giờ đang đứng ở trong tình thế gì không? Cậu quay đầu nhìn xuống dưới xem?”

Vương Khôn theo bản năng liền nghiêng đầu ra phía sau nhìn xuống dưới, nhất thời nhớ lại bản thân mình đang đứng ở nơi độ cao mười mét, hơn nữa thân thể đã đưa ra khỏi bệ nhảy, lập tức, bệnh sợ độ cao liền quay lại, vô hạn sợ hãi khiến Vương Khôn cả người cứng ngắc, một giây sau, hắn mất khống chế kêu to lên: “Oa a a a… Tống Kiên, quay lại, quay lại đi, thật đáng sợ, mau quay lại đi, chúng ta không nên ở chỗ này làm tình!”

Hắn sợ lên lại giống như một đứa bé, tay chân gắt gao quấn quít lấy thân thể Tống Kiên không tha, bộ dáng toàn tâm toàn ý ỷ lại này của hắn, triệt để lấy lòng Tống Kiên.

Lửa giận trong lòng tiêu tán một phần, đáy mắt Tống Kiên hiện ra một tia ôn nhu, tốc độ cắm rút vào huyệt thịt của hắn bắt đầu chậm lại, côn thịt chèn ép *** thủy phát ra tiếng “nhóp nhép” vang lên giữa không trung yên tĩnh đặc biệt rõ ràng, Tống Kiên đem ngón tay đưa đến nơi kết hợp giữa côn thịt và *** huyệt, vuốt ve miệng huyệt ướt át, nói: “Cậu luôn miệng nói sợ hãi, nhưng nơi này của cậu lại kẹp chặt đến thế, bên trong *** huyệt ướt nhẹp, *** thủy phun ra không dứt, phản ứng mãnh liệt như vậy, hẳn là sảng khoái muốn chết đi!”

Vương Khôn hiện đang lo lắng đến toàn thân run lên, nói cũng nói không ra lời, căn bản là không có cách phản bác Tống Kiên, hơn nữa, bởi vì do khẩn trương, *** huyệt của hắn không ngừng co rút lại, chặt chẽ kẹp lấy côn thịt của Tống Kiên, khiến Tống Kiên sướng đến tột đỉnh.

Cắm rút mấy trăm cái, Tống Kiên rốt cục cũng ngừng lại, hắn lùi lại mấy bước rời khỏi rìa bệ nhảy, sau đó đem Vương Khôn thả xuống, nhưng lúc này Vương Khôn như nhũn ra, đứng cũng đứng không được, tay Tống Kiên vịn hông của hắn, cười nói: “Bị đại kê của tôi làm sảng khoái đến như thế sao? Sướng đến nỗi đứng cũng không vững luôn?”

Cuối cùng đã rời khỏi “Bờ vực”, nỗi sợ của Vương Khôn hơi hơi phai nhạt một chút, tuy rằng đi đứng như không có sức, thế nhưng không trở ngại hắn tàn bạo oán hận Tống Kiên, nếu như ánh mắt có thể hóa thành lợi kiếm, thân thể Tống Kiên phỏng chừng đã có hàng ngàn cái lỗ.

Vương Khôn vừa định chửi ầm lên, thân thể lại đột nhiên bị Tống Kiên ôm lấy lần nữa, lần này càng muốn làm cho hắn hỏng mất, bởi vì lần này là ôm kiểu như ôm đứa nhỏ hướng ra trước, thật sự là đánh một cú lớn vào lòng tự trọng đại nam nhân của hắn.

Nhưng còn chưa đợi hắn mở miệng thóa mạ, Tống Kiên đã lần thứ hai nhanh chân đi đến rìa bệ nhảy, côn thịt tìm đến vị trí miệng huyệt, chà xát mấy cái, liền dùng sức cắm vào trong *** huyệt.

Lần này, trực diện là trống trải trên không, phía dưới là bể bơi to lớn hiện ra trước mắt của hắn, Vương Khôn sững sờ nửa giây, lập tức sợ hãi điên cuồng hô to, hắn không dám giãy dụa, e sợ thoát khỏi ôm ấp của Tống Kiên liền rơi xuống, thân thể cứng ngắc cực kỳ, chỉ có đóa cúc huyệt mềm mại kia bởi vì hết sức căng thẳng mà điên cuồng nhanh chóng co rút, mạnh mẽ kẹp lấy côn thịt của Tống Kiên.

Cố tình Tống Kiên vừa mạnh mẽ đâm rút còn vừa nói: “Cậu nhìn xuống dưới một chút, tôi đem cậu làm bắn ra, toàn bộ dịch thể bắn xuống dưới hồ, có được không?”

Được cái rắm a! Vương Khôn trong lòng điên cuồng hò hét, nhưng mà cuống họng phảng phất như bị thứ gì chặn lại, hắn hoàn toàn nói không ra lời, quả thực sợ đến muốn ngất đi thôi.

Dâm huyệt kẹp chặt đến thế, dự cảm bắn tinh của Tống Kiên so với bình thường tới nhanh hơn, hắn co rút lại hậu môn để côn thịt càng cứng hơn, điên cuồng cắm vào *** huyệt làm đợt cuối trước khi cướp cò, liền cắm rút chừng trăm cái, Tống Kiên hô lớn: “Ừ… Muốn bắn… Tinh dịch của đại kê ông xã đều là của em… Toàn bộ đều bắn cho em…”

Côn thịt bên trong *** huyệt vừa phun ra, trụ thịt của Vương Khôn cũng run lên bắn ra từng luồng từng luồng dịch thể nồng đậm, dịch thể màu trắng sữa, phun ra giữa không trung, xẹt qua một đường cong duyên dáng, rơi vào mặt nước tĩnh lặng, bắn một chút, mặt nước liền dập dờn mở từng vòng gợn sóng…

Ôm thân thể xụi lơ của Vương Khôn xuống mặt đất, Tống Kiên mặc quần áo vào cho hắn, hỏi: “Sau này còn dám đi gay bar nữa không?”

Nỗi sợ hãi do chứng sợ độ cao mang tới vẫn chưa hoàn toàn tản đi, Vương Khôn liều mạng lắc đầu, âm thanh yếu ớt nói: “Không dám!” Vừa nói xong, bụng của hắn ùng ục kêu một tiếng, ở gay bar không ăn chút gì, liền bị Tống Kiên mang tới trung tâm bơi lội làm lâu như vậy, hắn đã sớm bụng đói cồn cào.

Tống Kiên thoả mãn nở nụ cười, đỡ eo Vương Khôn, vừa đi vừa nói: “Được rồi, về nhà, tôi làm đồ ăn cho cậu!”

Vương Khôn đột nhiên quay đầu nguýt hắn một cái, tức giận tránh khỏi ngực hắn, tự mình cứng rắn chống đỡ tăng nhanh bước chân đi về phía trước.

Tống Kiên cảm thấy không hiểu ra sao, không biết mình nói sai cái gì, nhìn bóng lưng khập khiễng của Vương Khôn, Tống Kiên bất đắc dĩ thở dài, tăng nhanh cước bộ đuổi theo một lần nữa đỡ lấy eo Vương Khôn, Vương Khôn tránh thoát, hắn lại đỡ, Vương Khôn lại tránh thoát, hắn lại dìu…

“Cậu tức cái gì a?”

“Thả tay ra!”

“Sướng xong liền trở mặt có phải không?”

“Cút!”

“Thành thật một chút, nếu không liền khiêng cậu đến bệ nhảy làm một lần nữa!”

“…”

Thân thể cường tráng, vạm vỡ- mãnh nam Vương Khôn, bị Tống Kiên ăn sạch sẽ, một điểm phản kháng cũng không có!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.