Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn!

Chương 1: Chương 1: Ước Pháo?!




Kiều Văn, nam, hai mươi tám tuổi, đến nay vẫn là một tên xử nam, hắn ở H đại học bốn năm khoa chính quy, sau đó được cử đi học nghiên cứu sinh, rồi học lên tiến sĩ, giằng co năm năm, rốt cuộc thuận lợi tốt nghiệp, đồng thời thành công xin lưu lại làm giảng viên, trở thành một giáo sư mới.

H đại nổi danh toàn quốc là trường đại học chuyên ngành kỹ thuật, tỉ lệ nam nữ cách xa nhau. Trong một cuộc bỏ phiếu tuyển chọn thịt tươi ngon, có rất nhiều trai đẹp, anh tuấn, vóc người cường tráng, cơ bắp kiện mỹ, thuộc mặt hàng cao cấp, câu dẫn Kiều Văn nước miếng chảy ròng ròng, toàn thân ngứa ngáy.

Không sai, Kiều Văn là một tên đồng tính luyến ái không hơn không kém, còn là một thuần 0.

Chỉ là, hàng này có tà tâm nhưng không có gan làm, chỉ dám tưởng tượng lung tung nhìn chằm chằm các anh đẹp trai mà ý dâm, xưa nay không dám xuống tay, bởi vậy “Kim thân xử nam” đến nay vẫn không thể phá.

Kỳ thực Kiều Văn lớn lên không tệ, cao một mét bảy mươi lăm, vóc người hơi gầy, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, nếu trang điểm kĩ lưỡng một phen hoàn toàn có thể sánh ngang với các mỹ nam đẹp như hoa trên ti vi.

Đầu tháng chín, tân sinh năm nhất cùng nghiên cứu sinh nhập học, Kiều Văn lấy thân phận giáo sư đại biểu cho khoa kỹ thuật điều khiển và tự động hóa của H đại tiếp đón người mới đến đại hội, nhìn nhóm tân sinh xếp thành từng hàng từng hàng, Kiều Văn nuốt một ngụm nước bọt, không thể không nói, tân sinh khóa này giá trị nhan sắc quả thực tăng mạnh, trai đẹp gái xinh một đống lớn —— đương nhiên, Kiều Văn chỉ quan tâm trai đẹp thôi.

Chỉ lấy khoa kỹ thuật điều khiển và tự động hóa mà nói, Kiều Văn liền phát hiện vài món ăn ưa thích của hắn, hắn yêu thích dạng tướng mạo nhìn qua có chút xấu xa, lưu manh, vóc người bắp thịt rắn chắc, hắn đối với người gầy cùng kẻ béo đều không có hứng thú.

Đại hội đón tân sinh tiến hành hơn một giờ, Kiều Văn cứ mãi ngắm trai đẹp mà chảy nước miếng, khí trời nóng bức, rất nhiều nam sinh mặc áo tay ngắn quần cộc, vóc người tốt nhìn một cái không sót gì, khiến Kiều Văn mở mang tầm mắt.

Đáng tiếc, có tà tâm không có gan làm, người nào đó cũng chỉ có thể nhìn cho đỡ nghiền.

Thời điểm đại hội kết thúc, dòng người đông đúc, Kiều Văn cố ý chen vào đám người có nhiều trai đẹp, từng lớp từng lớp thân thể tràn trề nhựa sống dán vào hắn, chen lấn hắn, khiến Kiều Văn có một loại cảm giác bị nhiều anh đẹp trai âu yếm, trong lòng hạnh phúc sắp nổi bong bóng, đũng quần không thể tránh khỏi dựng lều.

Đột nhiên, cảm giác cái mông bị người chộp vào trong tay dùng sức bóp mấy cái, thân thể Kiều Văn run lên, mặc dù bây giờ rất chậc chội, thế nhưng cả đám nhiều lắm chính là ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi mà thôi, chuyện bóp cái mông rõ ràng như vậy cho thấy có người cố ý gây ra.

Đây là gặp được sắc lang? Thằng điên?

Kiều Văn trong lòng cảm thấy phẫn nộ do bị mạo phạm, thế nhưng đồng thời lại cảm thấy một loại cảm giác sảng khoái không thể giải thích được ở trong lòng sinh sôi, cho nên hắn không quay đầu lại để bắt kẻ nào là sắc lang, trái lại có chút mong đợi tên sắc lang đó có thể tiếp tục bóp cái mông của hắn, thậm chí có điểm hi vọng tên dâm tặc đó có thể đem bàn tay tiến vào bên trong y phục của hắn đùa bỡn hai núm vú hắn, tốt nhất là vừa chơi dương vật của hắn, vừa lấy ngón tay đâm vào hậu môn hắn.

Làm sao bây giờ?

Thật muốn bị sờ mó, thật muốn bị đùa giỡn!

Thế nhưng chờ qua chờ lại, sắc lang đều không có tiến thêm bước nữa, tỏ ra chỉ là muốn sỗ sàng lợi dụng một chút mà thôi, điều này làm cho Kiều Văn có hơi thất vọng.

Đại hội sau khi kết thúc đã là buổi trưa, Kiều Văn ở căn tin ăn cơm xong liền trở về ký túc xá chuẩn bị ngủ trưa, thời điểm hắn cởi quần bò, đột nhiên phát hiện sau túi quần có một tờ giấy trắng lộ ra một góc, sửng sốt một chút, hắn làm sao cũng không nhớ rõ là mình có đem tờ giấy nhét vào trong túi quần sau a?

Mang theo nghi hoặc, Kiều Văn rút tờ giấy trắng mở ra xem, nhất thời sửng sốt.

“Dâm đãng, muốn không? blued: Một gậy chống trời ” (QT: Nhất trụ kình thiên)

Đây là… Ước pháo!?

Kiều Văn xoắn xuýt, sống hai mươi tám năm, đây là lần đầu tiên có người tìm hắn ước pháo, tài khoản blued hắn có, thế nhưng hắn không dám để hình đại diện của mình, cũng không muốn làm chuyện cấp thấp tìm một bức ảnh giả lừa dối người xem, cho nên trên blued chưa có người nào câu đáp qua hắn.

Kiều Văn đem tờ giấy vò thành một cục, chuẩn bị ném vào sọt rác, nhưng trong lòng lại có chút do dự, câu “Dâm đãng, muốn không” kia làm lòng hắn ngứa ngáy một chút, trời mới biết, hắn không biết có bao nhiêu yêu thích loại đàn ông mang theo nồng nặc mùi vị thô tục này.

Cắn răng, liều mạng, Kiều Văn lấy điện thoại di động mở ra blued, đăng nhập vào đi tìm kiếm , ảnh đại diện là thân hình một người đàn ông bị gạch men che mặt, cơ ngực rắn chắc, tám khối cơ bụng rõ ràng, cự vật bị gạch men che phía dưới có thể thấy kích thước không hề nhỏ bé tí nào.

Kiều Văn trong lòng lúc này không ngừng ngứa ngáy, cúc hoa cũng bắt đầu ngứa, dáng người này, quả thực chính là loại yêu thích nhất của hắn a!

Điều này làm sao hắn có thể chống cự lại được?

Nước chảy cầu nhỏ: Có ở đây không?

Sau khi tin nhắn gửi đi, qua hai mươi giây, bên kia đáp lại.

Một gậy chống trời: Ở

Nước chảy cầu nhỏ: Ngươi nhét tờ giấy cho ta là có ý gì?

Một gậy chống trời: Nha… hóa ra là thầy Kiều a

Kiều Văn sửng sốt một chút, khá lắm, còn đem tên của hắn điều tra rõ ràng.

Một gậy chống trời: Thầy Kiều, tôi muốn thao thầy, thầy muốn xem dương vật của tôi à?

Sau đó là một tấm hình chim lớn không bị che gạch gửi qua, cây côn thịt kích thước to lớn, cương cứng, thẳng tắp, quy đầu to như quả mận chín, nhìn thế nào cũng làm người say mê.

Nếu như dụ dỗ hắn quay tay, Kiều Văn phỏng chừng sẽ rút lui một cách êm thắm, nhưng là trực tiếp đi thẳng vào vấn đề như thế này, nói muốn làm hắn, loại đàn ông phong cách thẳng thắn, dứt khoát này vừa vặn là kiểu Kiều Văn yêu thích nhất, thật là không thể kháng cự được mà.

Nước chảy cầu nhỏ: Đêm nay chín giờ, đến ký túc xá phía Đông phòng 609, tôi chờ cậu.Một gậy chống trời: Được, đêm nay đảm bảo cho thầy sướng chết

Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến chín giờ tối, chuông cửa rất đúng giờ vang lên, thời điểm Kiều Văn mở cửa hơi sốt sắng, cửa vừa mở ra, đập vào mắt chính là một gương mặt đẹp trai mang theo một chút du côn cùng sắc thái ngạo mạn, thoạt nhìn hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, hẳn là một nghiên cứu sinh mới nhập học.

Nam nhân trước mắt, tóc ngắn, thân cao chừng một mét tám lăm, mặc một bộ quần áo bóng rổ, toàn thân thấm ướt mồ hôi, một bộ dáng dấp mới vừa vận động xong.

Nồng nặc mùi vị đàn ông, đánh thẳng vào trái tim Kiều Văn, lòng dạ Kiều Văn đều run rẩy hai lần, xong rồi, tất cả đều hợp khẩu vị của hắn a, lần này thực sự là một chút ý nghĩ kháng cự cũng không có.

Nam sinh cười cười, lộ ra hàm răng trắng noãn đều đặn: “Thầy Kiều, tôi rất đúng giờ đi!”

Kiều Văn ngơ ngác gật gật đầu.

“Tôi tên Từ Chính Dương, thầy thích gọi tôi sao cũng được, bất quá…” Nam sinh đột nhiên tiến một bước dài về phía trước đến gần Kiều Văn, hai tay ấn lên bờ vai của hắn, miệng kề sát vào lỗ tai của hắn thổi một luồng nhiệt khí, tà mị nói: “Chờ chút nữa ở trên giường, tôi sẽ làm đến khi thầy phải gọi tôi là chồng.”

Trái tim Kiều Văn phảng phất như bị người mạnh mẽ đánh một cái, chân có chút nhũn ra.

Cửa phòng đóng lại, Từ Chính Dương đẩy Kiều Văn dựa vào tường, thân thể bám dính lên, bàn tay to bao lấy đôi tay của Kiều Văn, đem cánh tay của hắn kéo qua đỉnh đầu, ấn ở trên vách tường, dùng cự vật đã dựng đứng như túp lều ở háng đi ma sát đũng quần Kiều Văn, vừa ma sát vừa hôn môi của hắn, đầu lưỡi luồn vào trong hung hăng quấy phá.

Kiều Văn vô pháp chống cự, cam tâm tình nguyện mặc cho Từ Chính Dương thao túng, hắn chìm đắm trong nụ hôn vừa bá đạo vừa mãnh liệt của Từ Chính Dương, nửa người dưới được ma sát rất thoải mái, côn thịt bị vây trong quần cũng bắt đầu ngẩng lên, nhanh chóng cương cứng.

Kết thúc một nụ hôn lưỡi kịch liệt, Từ Chính Dương đặt trán lên trán của Kiều Văn, thanh âm trầm thấp hỏi hắn: “Thích tôi không? Cảm thấy hài lòng chứ?”

Kiều Văn hít thở một hơi, dưới ánh mắt nóng bỏng, chăm chú của Từ Chính Dương có chút đỏ mặt, hơi xấu hổ gật gật đầu.

Hắn thoả mãn tới cực điểm, yêu thích tới cực điểm.

Từ Chính Dương dùng một cánh tay khác luồn vào quần Kiều Văn xoa nắn bên trong, trên cái mông da dẻ bóng loáng nhào nặn một phen: “Cái mông thật vểnh, có thích tôi sờ mông của thầy không?”

Kiều Văn là một tên xử nam, làm sao từng trải qua loại sự tình như thế này, tim vẫn luôn đập bịch bịch, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy: “Th… Thích.”

Từ Chính Dương hài lòng nở nụ cười, vừa xoa nắn cái mông mềm mại, cong vểnh, vừa cắn cắn vành tai Kiều Văn, phun nhiệt khí nói: “Ngày hôm nay tôi phát hiện thầy đặc biệt thích nhìn chằm chằm những nam sinh kia, nhìn một chút còn thỉnh thoảng liếm môi, một bộ dáng khát khao khó nhịn, khi đó tôi liền khẳng định thầy nhất định là thích bị đàn ông làm, có phải là thích bị đàn ông thao không? Hử?”

Kiều Văn mặt đỏ tới mang tai, cái vấn đề này bảo hắn làm sao trả lời, hắn bây giờ toàn thân đều phát tình, rất giống mời gọi đàn ông đến thao, thế nhưng chuyện như vậy sao có thể thừa nhận được?

Không thể nghi ngờ, Kiều Văn đối với chuyện này hoàn toàn là một tân binh, so với Từ Chính Dương một tay già đời lăn lộn trên giường, chỉ có thể thất bại đến thảm hại.

Kiều Văn đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, hắn rõ ràng mới là người lớn tuổi hơn, nhưng so ra biểu hiện cực kỳ non nớt bây giờ của hắn là hoàn toàn đối lập, ngược lại còn bị tên đàn em Từ Chính Dương so với hắn nhỏ hơn bốn, năm tuổi dắt mũi dẫn đi.

Đây chính là nỗi bi ai của trai tân sao?

So với sự nhút nhát của hắn, Từ Chính Dương lại rất táo bạo, buông thả, hoàn toàn chiếm cứ vị trí chủ đạo, cũng không biết loại cá tính này là trải qua biết bao nhiêu cuộc chơi trên giường mới có thể tôi luyện ra được.

Từ Chính Dương nhìn hắn không nói lời nào, cũng không có dự định cứ như thế mà buông tha cho hắn, hỏi vấn đề càng ngày càng rõ ràng: “Tiểu huyệt ngứa hay không? Hử? Có muốn bị đàn ông thao không?”

Dục vọng của Kiều Văn bị những câu hỏi thô lỗ, khiếm nhã này kích phát hoàn toàn, Từ Chính Dương không ngừng nắn bóp cái mông của hắn, còn tình cờ dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng chà xát hậu huyệt hắn, từng làn sóng ngứa ngáy làm cho hắn tâm thần khó nhịn.

“Ngứa… Muốn bị đàn ông làm.” Kiều Văn nói.

Từ Chính Dương cười càng thêm tình sắc: “Tôi mới vừa chơi bóng rổ xong, mượn phòng tắm của thầy tắm một chút, chờ ra tới sẽ lại cẩn thận cho thầy hưởng thụ tư vị tiểu huyệt bị thao lộng.”

Hắn vừa buông lỏng áp chế với Kiều Văn nghĩ hướng phòng tắm đi tới, lại bị Kiều Văn kéo tay lại, nghe hắn nói: “Tôi… Tôi thích mùi vị trên người cậu, cứ như vậy có được không?”

Từ Chính Dương kinh ngạc nhíu nhíu mày, không nghĩ tới Kiều Văn mê loại khẩu vị nặng như vậy, điều này làm cho dục hỏa trong cơ thể của hắn càng nóng càng cháy, hắn một lần nữa áp lên thân thể Kiều Văn, đem chiếc áo bóng rổ trên người mình cởi ra, một thân mồ hôi càng làm cho cơ thể đặc biệt gợi cảm.

“Thầy thích mùi mồ hôi trên người tôi?” Từ Chính Dương hỏi.

Kiều Văn gật đầu, đôi tay sờ soạng cơ ngực Từ Chính Dương, đùa bỡn hai đầu vú đỏ thẫm.

Từ Chính Dương thoải mái thở ra một hơi, cũng không nhịn được sự giày vò của dục vọng nữa, đem áo thun cùng quần của Kiều Văn lột ra, sau đó cởi luôn quần bóng rổ của mình, cả hai người trần trụi dính sát vào nhau, Từ Chính Dương kéo tay Kiều Văn chạm vào dương vật của mình, nói: “Sờ sờ côn thịt của tôi, thích không?”

Kiều Văn trong lòng kích động khó kiềm nén, đây là lần đầu tiên trong đời hắn sờ dương vật của một nam sinh khác, xúc xích lớn của Từ Chính Dương vừa dài vừa thô, kích thước này chỉ có thể thấy ở GV Âu Mĩ, cương cứng, Kiều Văn vừa vuốt ve vừa ảo tưởng cảnh tượng nó tiến vào thân thể của mình.

Từ Chính Dương được vuốt ve rất sảng khoái, cúi đầu cùng Kiều Văn hôn môi, vừa hôn xong, Từ Chính Dương hỏi: “Thế nào, thích đại kê của tôi chứ?”

Kiều Văn: “Rất thích… Oh…nó thật lớn!”

Từ Chính Dương rất hài lòng với câu trả lời chắc chắn của hắn, liếm lỗ tai của hắn nói: “Có phải là cái lớn nhất thầy từng sờ qua không? Hửm? Thầy bị mấy tên đàn ông làm qua rồi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.