Cô trở về nhà nhưng cũng muộn rồi nên cô đánh răng đi ngủ luôn.
Sáng sớm cô tỉnh dậy chuẩn bị mọi thứ rồi đi học, anh Phúc đưa cô đến 1 con đường vắng gần trường rồi thả cô xuống để cô đi bộ, đây đã là thói quen cô yêu cầu từ khi còn nhỏ rồi.
Bước vào lớp, vẫn như mọi ngày, không ai quan tâm đến cô chỉ trừ những người bạn cô làm quen.
Hừm, nghe bảo đời cấp 3 là đẹp nhất khi đi học nhưng có lẽ không phải nhỉ? Ít nhất là đối với cô. Mà cũng không biết được, vì nếu tính theo tuổi thì năm sau cô mới chính thức lên cấp 3 mà nhỉ.
Dù sao đi nữa thì vẫn chán quá, mấy tiết học trôi qua 1 cách buồn ngủ, cố gắng lắm nhưng cô không thể không ngủ được, nhu cầu ngủ quá mạnh mẽ nên cô ngủ luôn, có gì nhờ ông Trương giảng lại cũng được nhưng chắc chả cần đâu.
Ừm thì, cô ngủ cũng ngon thật đấy nhưng có cần ngon tới mức mà bỏ qua giờ ăn trưa không?? Cơ mà phải công nhận 1 điều, cô thấy ngủ ở lớp còn ngon hơn ở nhà, có cảm giác kích thích kiểu gì ý, kiểu như lén ngủ hay gì đó mà ở nhà không có.
Khoan đã, lạc đề rồi anh em, vấn đề chính đang là cái bụng cô cơ mà nhỉ? Cô đói lắm lắm luôn rồi ý, thế nên là, bỏ tiết thôi!
Cô trốn giáo viên và thành công xuống căn tin mua đồ nhưng chỉ còn đồ vặt thôi nên cô mua kem. Vì ăn ở đây có nguy cơ bị giáo viên bắt nên cô mua thêm vài thứ lên sân thượng ăn.
Cô lên đấy cũng không quá khó khăn vì không gặp phải giám thị hay học sinh xin ra ngoài nào, may phết. Cô trèo lên chỗ cao nhất của sân thượng, cái nóc ngay trên cái cửa và cầu thang ý, cái chỗ mà nhân vật anime, manga, hay trong phim học đường thường trèo lên lúc trốn học ế, vì tác giả moé biết gọi là gì nên nói hơi dài dòng, thông cảm nhá