*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian mấy ngày mà Alex nói, rất nhanh liền đến. Một buổi sáng cuối năm, Alex cùng với gia đình nhỏ của mình đã trải qua một mùa Giáng Sinh nữa hạnh phúc.
Christmas lần này đặc biệt với hắn hơn bao giờ hết, bởi vì hắn đã có vợ, có con nhỏ. Alex cuối cùng cũng đã được trải nghiệm không khí Noel ấm áp bên cạnh gia đình.
Hôm nay, hắn đang cùng với Natasha ngồi xem tivi. Trên đó chiếu một hồi tin tức nói về một tên khủng bố tự xưng là Madarin lên tiếng thách thức tỷ phú Iron Man Tony Stark sau hàng loạt những vụ đánh bom, dẫn đến tài xế bảo tiêu của Tony là Happy Hogan phải vào nằm viện.
Về vấn đề của Tony, như Alex đã nói, không như những lần trước, lần này này hắn sẽ không can thiệp vào, bởi đây chính là lúc Tony phải tự mình tìm được chính bản thân và con đường của hắn.
Đang chăm chú theo dõi, bỗng Alex đột nhiên quay đầu nhìn về một hướng, đôi mắt hơi nhíu lại. Natasha cũng nhận ra được điều bất thường, cô không nói gì cả, chỉ khẽ dựa vào lòng hắn, lặng lẽ nhìn xem chồng mình.
Ngay lúc Alex đang trầm tư, một hồi chuông điện thoại vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn. Nhấc máy, một giọng nói tương đối quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia
“Alex, hiện tại anh có đang rảnh không?”
Hơi nhếch khóe môi, Alex nói lại vào điện thoại: “Không biết giám đốc Fury tự dưng gọi điện cho tôi là có chuyện gì?”
Đúng vậy, người gọi điện tới cho Alex chính là giám đốc đương nhiệm của S.H.I.E.L.D, Nick Fury. Ông ta cũng không quan tâm tới giọng điệu có chút chế nhạo của Alex, mà bắt đầu giải thích. Trong giọng nói luôn luôn trầm thấp nghiêm túc kia lúc này lại trộn lẫn một sự vội vàng
“5 phút trước, London xuất hiện ba động năng lượng to lớn, cùng một năm trước ở New Mexico, Thor buông xuống và mấy tháng trước anh cùng gia đình ở ngoại ô New York, rất giống nhau. S.H.I.E.L.D đã đo đạc biểu đồ năng lượng, số liệu cho thấy 3 lần cực kì tương tự”
Nghe vậy, Alex thừa biết chuyện gì xảy ra, chính hắn vừa rồi còn chăm chú nhìn về một hướng, chính là London, nhưng vẫn cố hỏi lại: “Ông nói là Thor hoặc người Asgard nói khác đi tới Trái Đất?”
“That’s right! Bởi vì anh cũng là một người Asgard, lại còn là một vị hoàng tử, cho nên tôi muốn nhờ anh đến đó tìm hiểu tình hình”
Alex hơi bật cười, hướng Nick Fury ở đầu dây bên kia chế giễu: “U know, tôi không phải là nhân viên của S.H.I.E.L.D, nên tôi cũng không nhận lệnh từ ông. Còn việc ông nhờ, tôi có thể từ chối”
Tại trong văn phòng của mình, biểu cảm của Nick Fury thật sự bất đắc dĩ. Đúng như Alex nói, hắn ta không phải cấp dưới của ông ta, việc Alex từ chối, Fury cũng không thể làm gì hơn được. Mà nói chuẩn xác, ở tại S.H.I.E.L.D, thân phận của Alex còn là tiền bối đi trước của ông. Nếu như Alex nhờ chuyện gì, Nick còn phải vui lòng mà giúp hắn, trừ phi đó là yêu cầu thái quá hoặc nguy hiểm.
“Alex, coi như là....”
Không đợi Nick Fury nói hết, đột nhiên Alex cắt ngang lời ông ta, “Alright, im kidding. Dù sao đây cũng là chuyện nhà của tôi, không cần ông nhắc, tôi cũng đã biết và sẽ tự đi xử lý. Yên tâm mà ở văn phòng của mình làm chuyện khác đi. Nhớ bảo các đặc vụ tại London, không cần can thiệp vào vụ này!”
Nói rồi, Alex cúp máy, không kịp cho Fury nói gì thêm. Hắn cúi xuống nhìn Natasha đang tựa trong lòng mình, nhẹ nhàng nói
“Thay đồ thôi Bae, chúng ta phải đi”
Natasha không nói gì, chỉ gật đầu, tiếp đó nhanh chóng đi vào trong phòng, thay đổi trang phục chiến đấu quen thuộc.
Rất nhanh, một thân chiến phục đặc hiệu của Black Widow được cô mặc vào. Nhưng giờ đây cô cũng không còn mang theo bên mình danh hiệu đó nữa, mà đã được người ta gọi với một cái tên khác – Black Rose!
Một bông hoa hồng màu đen, xinh đẹp, quyến rũ nhưng cực kì nguy hiểm. Bởi nếu không cẩn thận mà động vào, sẽ bị những chiếc gai sắc nhọn gây tổn thương bất cứ lúc nào.
Nhanh chóng chuẩn bị tốt trang bị, nhắc nhở Albert và Sasha ở nhà chăm chỉ tập luyện, trông nom nhà cửa. Alex mang theo Natasha, mở lấy công không gian, đi tới London.
..................
London, nước Anh.
Tại trong một khu xưởng bỏ hoang, Darcy Lewis vẻ mặt lo lắng, đang cố gắng giải thích với nữ cảnh sát trước mặt, rằng mình chỉ là một thực tập sinh, cũng không phải là một tên sát thủ giết người liên hoàn không chớp mắt.
“Cô nói là, hai người các cô tự tiện xông vào khu vực tư nhân, vì nghiên cứu cái gì mà dị thường trọng lực?”
“3 người, chúng tôi có 3 người, chỉ là một người trong đó bị mất tích mấy tiếng đồng hồ, tôi hoàn toàn không biết chị ấy đi đâu...”
Nữ cảnh sát vừa dùng bút ghi lại trên sổ tay ghi chép, vừa tiếp tục hỏi: “Người mất tích, tên của cô ấy là gì?”
“Jane Foster, chị ấy là một nhà vật lý thiên văn...”
Đúng lúc này, một tiếng xe ô tô chói tai vang lên, thu hút toàn bộ chú ý của những người ở đây. Chỉ thấy một chiếc Chevrolet Corvette vừa lái tới, đỗ tại bãi đất trống trong khu xưởng. Hai thân ảnh, một cao lớn, một thon thả gợi cảm bước xuống từ trên xe.
Khi Darcy thấy rõ khuôn mặt của hai người vừa đến, hai mắt không khỏi trợn to lên, hoảng sợ nói
“Alex, Natalia?!”
“Hey, Darcy, đã lâu không gặp!”
Từ New York mở cổng không gian đi tới London, sau đó kiếm một chiếc đến đây, Alex mặc một chiếc áo khoác mangto màu đen, cùng với Natasha một thân trang phục chiến đấu, trông giống như là hai điệp viên đi thi hành nhiệm vụ.
Trên thực tế, đúng là hai người có ‘nhiệm vụ’ thật, chỉ mỗi tội thân phận của họ không phải là điệp viên, mà là Avengers nổi tiếng, được hầu hết mọi người trên thế giới biết đến.
Cùng với Darcy đã rất lâu không gặp, chào hỏi vài câu, Natasha liền từ trong túi rút ra một vật, hay nói đúng hơn là một huy hiệu có hình chữ A to lớn nằm chính giữa, giớ lên trước mặt nhân viên cảnh sát. Huy hiệu này chính là ý tưởng Alex nói với Tony mấy tháng trước đó, dùng để thay thế giấy chứng nhận thân phận, thuận tiện cho những thành viên Avengers khi cần làm những việc quan trọng dính dáng đến cơ quan chính phủ.
“Chúng tôi là Avengers! Tôi là Black Rose Natasha Romanoff, anh ấy là chồng tôi, Nightcrow Alex Dason. Cảm ơn các vị trước đó đã hết sức hoàn thành tốt công tác của mình. Bất quá, kế tiếp nơi này để chúng tôi tới tiếp quản”
Avengers, kể từ Đại chiến New York đến nay, đã trở thành một tổ chức tư nhân nổi tiếng được tất cả chính phủ các nước trên thế giới đặc biệt chú ý, quan tâm. Danh tiếng của họ đã vượt xa so với các loại tổ chức như FBI, MI6, CIA...Chủ yếu là vì công lao mà Avengers đã tạo nên, mang lại sự an toàn cho toàn thể nhân loại.
Và dĩ nhiên, không ngoại trừ New York hay nước Mỹ, tại London, tiếng tăm và sức ảnh hưởng của Avengers cũng không hề kém cạnh. Nhân viên cảnh sát cũng không cần phải nhìn đến huy hiệu trên tay Natasha, ngay khi trông thấy bộ dáng của hai người họ, đã lập tức nhận ra, hơn nữa biểu lộ còn cực kỳ phấn khích
“Yes, thật vinh dự khi được gặp các ngài. Đây là một sự kiện phi tự nhiên đúng không? Chúng tôi sẽ lập tức rút đi, không ảnh hưởng đến công việc của hai vị”
“Thank u!” Natasha mỉm cười, nói ra lời cảm ơn với viên cảnh sát rất hiểu chuyện đang đứng trước mặt, tiếp đó không tiếp tục dây dưa thêm, cô tiến tới bên cạnh Alex đang nghe Darcy giải thích mọi chuyện.
Viên cảnh sát cũng lập tức ra lệnh cấp dưới mau chóng thu dọn vật dụng, lên xe rời đi.
Đúng lúc này, kèm theo những tiếng sấm sét vang vọng phía chân trời, Darcy đột nhiên phát hiện một thân ảnh quen thuộc từ bên trong khu xưởng bỏ hoang chạy ra.
“Jane! Where the hell r u?”
Một tiếng la thất thanh của Darcy, để cho Alex và Natasha cùng một lúc quay đầu, nhìn về phía cách đó không xa, Jane Foster cầm trong tay máy dò chuyên dụng, nét mặt vô cùng nghi hoặc đi tới trước mặt ba người.
“Hi, Jane, đã lâu không gặp!”
“Alex, Natalia?”
Nhìn thấy Alex và Natasha, Jane lập tức quay sang liếc Darcy, chấn vấn: “Please, đừng nói là em đã gọi cảnh sát, thậm chí còn gọi cả Avengers tới!”
Phản ứng của Jane, có chút kích động.
Dù sao đây là chuyến nghiên cứu cá nhân của cô, từ vụ việc một năm trước, S.H.I.E.L.D đã dính dáng tới, khiến cô không có thái độ tốt lắm đối với những tổ chức chính phủ như vậy, và cô cũng vẫn luôn cho rằng, Avengers cũng là một tổ chức thuộc quản lý của chính phủ, mặc cho...người bạn trai của cô cũng là một thành viên trong đó.
“Thế em phải làm gì chứ? Với cả, em cũng vừa mới nhìn thấy hai người họ...”
Nhìn xem Darcy có chút ủy khuất, Alex vội vàng tiếp lời, hướng phía Jane giải thích: “Không phải cô ấy gọi, là hai chúng tôi tự tới”
Sau đó, dưới sự giải thích của Darcy về những chuyện đã xảy ra, biết mình mất thích 5 tiếng, Jane mới ý thức được, sự tình có hơi không đúng.
Lúc này, vô số hạt mưa, tí tách tí tách từ trên bầu trời rơi xuống, tạo thành một cơn mưa rào quen thuộc của xứ sở sương mù.
Nhưng mà, khiến cho người ta kinh ngạc là, lấy Jane làm trung tâm, bên trong đường kính vòng tròn ước chừng 5 mét, tựa hồ đã biến thành một khu vực chân không, không hề có một giọt nước mưa nào rơi trên đầu bốn người.
Cùng với cảnh tưởng mưa rơi xối xả, tạo ra sự khác biệt rõ ràng!
Một màn này, để cho Jane và Darcy vừa phản ứng lại, cũng không khỏi lộ ra biểu cảm trợn mặt hốc mồm
“Lạ lùng thật!”
Thấy thế, không cần phải suy nghĩ quá nhiều, ngay từ lúc biết Jane đã mất tích 5 tiếng, cả Alex và Natasha lập tức nhận ra, khối Aether đã dung nhập vào người của Jane.
Đang lúc trầm tư nhìn xem Jane, đột nhiên hai lỗ tai Alex khẽ nhúc nhích, trong lòng phảng phất cảm nhận được điều gì, hơi nghiêng đầu nhìn về phía bên phải
“Anh ấy tới!”
Theo lời nói của hắn, Jane cùng Darcy cũng không tự chủ được nhìn theo hướng ánh mắt của Alex. Chỉ thấy cách đó không xa, Thor mặc một bộ chiến giáp, áo choàng màu đỏ quen thuộc, cầm cây búa Mjolnir, đứng lặng người dưới trời mưa tầm tã.