*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Malekith chết, chết đến không thể chết hơn!
Dưới sức công phá của chiêu thức gần như ngang ngửa với vũ khí hạt nhân này, hiếm có một ai có thể chịu đựng nổi.
Sau khi luồng ánh sáng chói mắt tán đi, nhìn xem thân xác của đối phương đã không còn nguyên vẹn, Alex thở dài một hơi, nhếch miệng lộ ra một nụ cười thoải mái
“Rốt cuộc cũng kết thúc!”
Mọi việc đã xong xuôi, Alex cũng không cần phải giữ mình trong trạng thái chiến đấu nữa. Tắt đi đôi mắt mới được nâng cấp, Susanoo theo đó cũng tan đi, Alex chậm rãi từ trên không trung đáp xuống.
Vừa mới ổn định lại thân hình, hắn không lập tức quan tâm đến mọi thứ xung quanh, mà lại đưa một tay ra, vận dụng năng lượng trong cơ thể. Phút chốc, những tia sương máu màu đỏ sẫm quen thuộc từ trong cơ thể của Alex theo đường kinh mạch chui ra, tụ lại với nhau thành hình dáng chân thật của Aether.
Bây giờ chủ nhân cũ của nó đã chết, món đồ vật này chính thức trở thành vô chủ. Nếu như Alex muốn chiếm dụng, hoàn toàn không ai có thể ngăn cản. Tuy nhiên, hắn lại không định làm như vậy, đơn giản là bởi vì, Infinity Stones thật sự là những bảo vật dẫn tới rất nhiều phiền phức. Mà phiền phức lớn nhất trong giai đoạn Infinity Saga của MCU là gì? Không cần phải nghĩ quá nhiều, chắn chắn là Thanos.
Hiện tại, hay kể cả là vào 6 năm sau, dù Alex có lấy lại được toàn bộ quyền năng vốn có của mình, hắn cũng không chắc chắn có thể chống trọi là được Thanos nếu như hắn đến lấy Reality Stone từ mình.
Với sức mạnh Lục Đạo hoặc chỉ cần lên được Rinnegan thôi, 1 vs 1 với tên đó, Alex có lòng tin chắc chắn đánh thắng được hắn. Nhưng đấy là trong trường hợp Thanos không có đá vô cực và hắn đi một mình. Nếu chỉ cần hắn có được một viên thôi, cộng thêm với Black Order, Alex hoàn toàn không có đủ khả năng chơi lại, hơn nữa, kể cả có chiếm lấy một viên Infinity Stones, hắn cũng chưa đủ khả năng để điều khiển nó theo ý muốn.
Hắn không phải Malekith, cũng không biểt đúng cách để sử dụng một viên đá vô cực, không có bảo vật để điều khiển, không có Infinity Gauntlet. Như vậy, với tính cách của Thanos, một khi đến chỗ Alex lấy đá, kiểu gì thì kiểu, Alex không chết thì cũng tàn tật. Điều đó có ai muốn.
Vì vậy, hắn quyết định sẽ để cho mọi chuyện diễn ra theo đúng kịch bản, dù sao cuối cùng bọn họ cũng dành chiến thắng, và việc làm của Thanos cũng một phần giúp đỡ Trái Đất. Và quan trọng nhất, như đã nói, Alex và Natasha đã có kế hoạch riêng của hai người.
Đợi Aether hoàn toàn tụ lại thành một khối, Alex nhanh chóng lấy ra trong túi một cái hộp kính mà hắn đã chuẩn bị sẵn theo từ trước, không trần trừ thêm một giây nào, lập tức nhốt viên đá vào trong đó, dự định mang về Asgard để bọn họ mang đến chỗ của The Collector theo đúng nguyên tác.
Xong xuôi mọi việc, ngay lúc hắn định quay người đi tìm Thor và Loki để báo lại tin tức tốt này, đột nhiên một hô to mang theo đầy ắp sự bi thương vang lên, hấp dẫn sự chú ý của hắn
“No...!”
Là âm thanh của Thor!
Lông mày Alex không khỏi nhíu lại một cái, lập tức quay đầu về vị trí tiếng hô phát ra, đồng thời bước chân bình tĩnh đi về nơi đó. Không mất thời gian quá lâu, Alex liền nhìn thấy toàn bộ cơ thể của Kursed bị một cái lỗ đen trong nháy mắt thôn phệ toàn bộ.
Nhìn xem cảnh tượng quá đội quen thuộc mà hắn đã theo dõi rất nhiều lần trên màn ảnh nhỏ, Alex phảng phất nhớ tới điều gì, trên mặt nở một nụ cười nhẹ mang theo vài phần bất đắc dĩ.
“Cái thằng này....”
Một bên vừa hơi lắc đầu lẩm bẩm lấy một câu mang đầy ý vị sâu xa, Alex vừa chậm rãi đi về phía xa nơi Thor và Loki đã kết thúc cuộc chiến của mình.
Mà ở nơi đó....
Thor ôm chặt lấy Loki lúc này trên ngực đã bị kiếm đâm thủng một lỗ, trong giọng nói mang theo sự hối hận, xót xa cùng bi thương
“No, no...no...no! Ngốc quá, sao lại không nghe lời!”
Toàn thân liên tục run lẩy bẩy, khuôn mặt của Loki trước kia lúc nào cũng ưu nhã, bây giờ lại mang theo nồng đậm tử khí, khiến cho nó cực kỳ tái nhợt, xám xịt lại
“I know...tôi là gã ngốc...”
“Ở lại với ta đi, không được chết...” Trong hốc mắt của Thor, loáng thoáng có thể thấy được những giọt nước óng ánh đọng lại, đôi tay hắn ôm người em trai của mình cũng run rẩy không ngừng.
Người ta nói, đã là một người đàn ông mạnh mẽ thì sẽ không bao giờ được rơi lệ. Nhưng nhìn xem người em trai cùng nhau lớn lên từ nhỏ của mình đang thoi thóp, sinh mệnh trôi dần đi theo từng phút từng giây, cho dù là nội tâm sắt đã như Thor cũng không thể khống chế nổi cảm xúc, những giọt nước mắt đau đớn chậm rãi lăn dài trên má.
“Im sorry...im so sorry...”
Thor lắc đầu liên hồi, cố nén lại những giọt nước mắt và giọng nói nghẹn ngào trong cổ họng, không ngừng an ủi
“Không sao đâu, mọi chuyện ổn rồi mà...Ta sẽ kể Phụ Hoàng nghe những gì cậu đã làm ở đây”
Nhưng mà, nghe Thor nói vậy, khuôn mặt đã xám xịt của Loki lại chợt bình tĩnh đến lạ thường, đôi mắt tràn đầy tử khí nhìn thẳng người anh trai, dùng giọng điệu yếu ớt đáp lại
“Em làm điều này không phải vì ông ấy!”
Vừa nói xong, Loki giống như đã quá đỗi mệt mỏi, liếc nhìn người anh trai của mình một lần cuối cùng, chậm rãi nhắm lại đôi mắt. Thấy vậy, Thor cũng không thể kiềm chế được nội tâm bị thương nữa, phẫn hận hét lên, tiếng rống thảm thiết vang vọng trời đất
“No........!”
Đúng lúc này, từ phương xa bay nhanh tới, Alex nhanh chóng đáp xuống bên cạnh Thor. Nhìn người anh trai lúc này đang gào thét khóc rống, hắn nén lại xúc động muốn bật cười thành tiếng, cố gắng dặn ra vẻ mặt hốt hoảng nhất có thể, vội vàng hỏi
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Hiện tại Thor làm gì còn tâm trạng mà đi trả lời Alex. Jane đứng một bên, sắc mặt cô buồn bã không kém, vừa cố gắng an ủi bạn trai, vừa thay thế Thor trả lời
“Loki...anh ta đã cứu Thor. Tình huống diễn ra quá nhanh, hai người họ không kịp phản ứng, tên kia đã kéo theo Loki đâm một kiếm...”
Nghe Jane chậm rãi giải thích, Alex dùng ánh mắt bí mật liếc Loki một cái, tiếp đó phối hợp tình huống, quỳ hai chân xuống, dành lấy từ tay Thor, ôm chặt ‘thi thể’ của hắn, dùng giọng điệu bi thương giống y như thật
“Why...sao anh lại ngốc như vậy...sao không cố gắng chống cự đợi em tiếp ứng....”
Thor dưới sự an ủi của bạn gái, cuối cùng cũng rút đi sự đau buồn trong lòng. Đứng dậy nhìn xem người em út của mình đang ôm chặt lấy anh trai của nó không buông, sự đau đớn lại dâng dần lên trong nội tâm hắn.
Ba anh em họ, đã luôn gắn bó với nhau từ nhỏ, mà bây giờ, một người đã ra đi, bỏ lại hắn. Mẫu hậu chết, em trai cũng không lâu sau đó theo bước chân của bà xuống địa ngục, dù có cứng rắn như Thor cũng không thể chịu nổi.
Nhưng vì Asgard, vì những gì Loki đã dùng cả mạng sống để đánh đổi, hắn phải cố gắng tiếp tục mà bảo vệ lấy di sản mà những người đã khuất để lại. Nhìn xem bầu trời phương xa, những đám mây đen không lồ cuồn cuộn mà tới, cát bụi không ngừng cuốc theo cơn lốc mãnh liệt, Thor nén lại bi thương, hỏi lấy Alex
“Bớt đau buồn lại, Balder! Malekith đâu, chúng ta phải ngăn cản hắn!”
Bên cạnh, Jane cũng nhanh chóng bổ sung thêm: “Đúng vậy, hắn ta sẽ phóng thích nó. Không chỉ ở Asgard hay bất cứ ngôi sao nào, Malekith sẽ hủy diệt....”
Không đợi Jane nói hết câu, Alex bỗng dưng ngẩng đầu lên hét lớn, cắt đứt lời cô: “Hắn chết rồi! Tôi đã giết hắn....nhưng để làm gì khi mà phải đánh đổi lấy anh ấy....”