Khác với nguyên tác, Avengers thời kì đầu chỉ có 6 thành viên. Bây giờ với sự xuất hiện của Alex, đã có thêm hai người.
Sức chiến đấu, được tăng lên rất nhiều!
Ngồi tại trên máy phi hành, bay lượn khắp nơi, Loki cũng chú ý tới tình huống phía dưới, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn không khỏi nhíu mày, lần nữa ra lênh
“Cử toàn bộ xuống đi”
Theo sau lời nói, từ đầu bên kia của lỗ đen, những con quái thú Leviathans khác, cùng với hàng trăm hàng ngàn quân đoàn Chitauri, lũ lượt tuôn ra.
Nhìn xem không ngừng tiến vào những sinh vật ngoài hành tinh, khuôn mặt Alex nghiên túc lên, quay sang Steve, nói: “Ra lệnh đi, Captain!”
Steve cũng lập tức gật đầu, ngước nhìn lên bầu trời, rồi lại nhìn tình huống xung quanh, sau đó nhanh chóng quay người lại, hình tượng một người đội trưởng, một người chỉ huy mẫu mực hiên ra
“Alright, nghe đây!”
“Cho tới khi chúng ta có thể đóng cánh cổng, ta sẽ ngăn chặn chúng”
“Barton, anh hãy lên mái nhà, quan sát mọi thứ, xử lý những kẻ địch bay và đi lẻ”
“Stark, anh đã nắm được phạm vi. Cùng với Alex, bất cứ thứ gì ra quá 3 tòa nhà, hai người sẽ đẩy chúng lại, hoặc biến chúng thành tro”
Nhận được mệnh lệnh, Clint quay sang nhìn Alex, cười hỏi ý kiến: “Buddy, cho tôi đi nhờ đoạn đường nhé?”
“Không thành vấn đề! Bám chặt vào anh bạn, ngoài Nat tôi chưa từng mang theo ai bay lượn đâu” Alex lập tức đáp lại. Sau đó ôm lấy Clint, cùng với Tony nhanh chóng bay đi.
Mà những người còn lại, tiếp tục nghe hiệu lệnh từ Cap
“Thor và Sasuke, hai người hãy cố gắng chặn cánh cổng, làm chúng chậm lại. Thor có sấm sét, Sasuke thì có thể phun lửa, đồng thời cũng có khả năng tạo ra sét, hãy cho chúng cháy khét đi”
“Đã rõ” Hai người cùng một lúc lên tiếng. Thor xoay cây búa của mình, phóng vọt lên. Sasuke thì mở ra đôi cánh sau lưng, theo sát phía sau Thor.
Không dừng lại, Steve quay sang nhìn Natasha, chỉ đạo: “Cô và tôi ở trên mặt đất, chiến đấu ở đây, cố gắng sơ tán dân thường”
Nói rồi, anh ta quay lại nhìn Hulk vẫn đang đứng đó, khuôn mặt thèm khát, “And Hulk....smash!”
Cứ như chờ đợi từ nãy tới giờ, Hulk nghe được câu này, giống như tìm được món ăn ngon, nhoẻn miệng cười, giẫm mạnh hai chân xuống đất, bằng vào sức bật kinh khủng của mình, nhảy vọt lên.
Nhìn xem những người đồng đội của mình bằng những năng lực thiên phú, đem từng tên địch nhân tiêu diệt không còn một mảnh. Niềm tin của Steve đối với chiến thắng cuộc chiến này, tăng lên rất nhiều.
Anh và Natasha cũng nhanh chóng tham dự vào trong hành động. Hai người không thể bay hay nhảy được như những người còn lại, thì họ sẽ làm hết những gì mình có thể làm được, giải quyết mặt trận trên đất liền.
Vừa chiến đấu, Natasha vừa quay sang nói với Cap, giọng điệu có hơi khó chịu: “Damn, nếu tôi có cây búa giống Thor, tôi đảm bảo sẽ nướng chín bọn gớm ghiếc này”
Trên bầu trời, kết hợp với Tony, Alex đang lạng lách đánh võng né tránh tấn công, phản kích lại, nghe thấy Nat cảm thán, không khỏi bật cười
“Bae, sau cuộc chiến, anh đưa em lên Asgard, xin Odin chế tạo cho em một món vũ khí giống với Thor”
Thor lúc này đang đứng trên đỉnh toà Emprise State, giơ búa lên không trung, tạo ra những tai sét chói lóa, kết hợp với Kirin của Sasuke, đốt cháy những tên địch nhân nào vừa vượt qua khỏi cánh cổng. Nghe được cuộc nói chuyện của cha mẹ mình, cũng không hề phản đối
“Cha nói đúng, con sẽ nói với Phụ Vương, để những người lùn ở Nidavellir chế tạo cho mẹ một chiếc Mjolnir giống con”
“No, mẹ không thích búa. Làm một thanh kiếm giống của cha con là được!”
Alex bật cười một tiếng. Sau đó nhìn thấy một đám rất đông quân đoàn Chitauri trước mặt, hắn hơi nhếch lên khóe môi, ánh mắt lạnh lùng
“Cho các ngươi hưởng thụ một chiêu ta mới sáng tạo”
Vừa nói xong, trên tay hắn hiện ra một quả cầu màu xanh lam, xung quanh nó, những vòng xoáy trông như một chiếc shuriken xoay tròn liên tục, cùng với ngọn lửa màu đen vờn quanh, sức nóng mạnh liệt
“Ta gọi nó là...Ama Rasenshuriken!”
Nói rồi, Alex ném mạnh quả cầu tới phía trước. Vừa tiếp xúc với một tên Chitauri, nó lập tức phát nổ, sinh ra sóng xung kích cực lớn. Nhưng chưa hết, vụ nổ chỉ là khở đầu, theo sát phía sau là những ngọn lửa màu đen giống như đột nhiên xuất hiện trong không khí, thiêu đốt lấy những đám còn lại.
Tàu sân bay của S.H.I.E.L.D, Nick Fury thông qua màn hình giám sát, trông thấy những người chiến binh kia dùng tất cả những gì mình có, cố gắng tiêu diệt địch nhân, bảo vệ hòa bình cho ngôi nhà của họ, trên khuôn mặt ông hiện lên một nụ cười mãn nguyện.
Ý tưởng mà ông ấp ủ bao lâu nay, cuối cùng cũng có thành quả, thậm chí không muốn nói là thành công mỹ mãn. Có lẽ, Alex nói đúng, mình nên kết thúc ‘giai đoạn 2’. Trái Đất có những con người như họ bảo hộ, là đủ rồi!
Đúng lúc này, đặc vụ Hill vội vã đi tới, nét mặt nghiêm trọng, “Sir, Hội đồng đang họp...”
Nick Fury chán nản thở dài, tắt đi màn hình giám sát, chuyển sang chế độ phòng hội nghị.
................
Quay lại với New York...
Iron Man Tony vẫn đang tiếp tục cược rượt đuổi với đám Chitauri, trông có vẻ khá căng thẳng. Mà bên phía Alex, đang bay lượn trên bầu trời, bỗng nhiên hắn nhìn về một tòa nhà, nơi đó, đang xuất hiện một bé gái, vài tên Chitauri đang tiến tới, dự định giết chết cô.
Lập tức, Alex vội vàng nói vào trong bộ đàm: “Clint, hướng 2 giờ của anh, see that, bắn rơi mấy tên đó giúp tôi”
Nhận được đề nghị, Clint nhanh chóng quay đầu sang, trông thấy tình huống như vậy, không ngần ngại rút ra một mũi tên đặc chế, bắn tới
“Đã xong!”
Sau đó, Alex bay tới vị trí của cô bé, đáp xuống. Nhìn khuôn mặt vẫn còn sự hoảng sợ chưa tan đi, hắn liền khẽ vuốt khuôn mặt cô, nhẹ giọng an ủi: “It’s okay! What’s your name, kid?”
— QUẢNG CÁO —
Cô bé không lập tức trả lời hắn, mà liếc nhìn sau lưng Alex một lúc, sau đó mới quay sang, “...Kate...Kate Bishop..”
Nghe cô bé nói ra tên của mình, Alex hơi sững người lại một lúc, tiếp đo mỉm cười, chỉ tay về phía sau lưng mình, trên toà nhà gần đó, Clint vẫn đang tiếp tục lợi dụng khả năng xạ tiễn bách phát bách trúng của mình, bắn hạ từng kẻ địch
“Cháu thấy chú ấy chứ? Chú ấy tên là Clint Barton, biệt hiệu Hawkeye. Có muốn giống như chú ấy không?”
Kate lại tiếp tục một lần nữa liếc nhìn hướng Clint, ánh mắt hâm mộ, sau đó quay sang Alex, gật mạnh một phát, “Yes!”
“Vậy thì cố gắng trưởng thành, kid. Và nhớ...mua một bộ cung tên!” Nói xong, Alex bay đi, để lại cô bé tên Kate kia, vẫn còn đứng đó trông ngóng về phương xa, ngắm nhìn một thần tượng đã bắt đầu bén lên trong lòng mình.
Ok! Nữ Hawkeye tương lai à, thật thú vị!
Dưới mặt đất, khu nhà ga, Natasha vừa tiêu diệt xong một tên địch nhân, khuôn mặt cô có chút mệt mỏi. Mặc dù đã nhận được sức mạnh của Thần Sấm, tố chất thân thể tăng lên khác nhiều, nhưng số lượng quân đoàn Chitauri quá nhiều, không tránh khỏi Nat vẫn cảm thấy quá tải.
“Cap, việc chúng ta làm chẳng có ích gì. Dù Alex hay Thor có sức hủy diệt bao nhiêu, nếu như không đóng được cánh cửa đó lại” Cô quay sang nói với Steve vừa mới quay trở lại.
Nghe vậy, anh cũng gật đầu đồng ý, nhưng sau đó lại lo lắng trả lời: “Hỏa lực mạnh nhất của chúng ta cũng không phá nổi thứ đó”
“Vậy thì có lẽ không phải do vũ khí” Bỗng nhiên, Nat hô lên, trong đầu cô tự nhiên nghĩ tới một việc, cảm thấy trong cái khó ló cái khôn, “Guys, mọi người còn nhớ kiến thức Alex nói về Infinity Stone chứ?”
“Không quên được, sao vậy?” Stark nhíu mày hỏi lại.
“Khối Tesseract là một trong 6 viên đá vô cực, vì vậy, nếu như chúng ta dùng một viên đá khác, liệu có thể xuyên qua lớp màng chắn đó, kích hoạt khối Tesseract, đóng lại cánh cổng hay không?”
“Ý cô là...cây quyền trượng của Loki?” Steve thốt lên.
“Yes!” Từ trên cao hạ xuống, Alex liếc nhìn lấy hai người, đưa ra đáp án, “Lấy đá có thể trị được đá!”
Tiếp đó hắn quay sang Nat, không để cô kịp phản ứng, vòng tay ôm lấy eo cô, phóng lên, “Em sẽ là người làm việc đó, Bae. Cây quyền trượng ở trên Stark Tower, dùng nó, có thể đóng lại cánh cổng”
“Em hiểu rồi!”
Mỗi người một việc, những Avengers, họ đang cố gắng hết sức để bảo vệ quê hương của họ.
Quân đội vì sự chậm trễ của mình, bây giờ xuất hiện, nhanh chóng hợp sức với đội Avengers, tiêu diệt địch nhân.
Mà lúc này, trên tàu sân bay, Nick Fury đang có một cuộc họp với Hội đồng bảo an UNSC.
“Sir, Hội đồng đã ra quyết định”
“Tôi biết điều đó, nhưng đó là một quyết định ngu ngốc, nên tôi quyết định làm ngơ nó”
“Nick, anh là cấp cao nhất trong số cấp dưới, anh phải cho chiếc máy bay đó cất cánh....”
Không đợi viên Thượng nghị sĩ kia nói hết câu, Nick Fury đã tức giận hét lên: “Đó là Manhattan, thưa các ngài. Cho đến khi tôi chắc rằng nhóm của mình không kháng cự được, thì tôi sẽ không ra một lệnh cho một cuộc tấn công hạt nhân. Hơn nữa, tôi tin tưởng vào họ”
Kết thúc phát biểu, Nick Fury tắt đi màn hình liên lạc, “Vẫn như vậy, vẫn là một đám ngu xuẩn!”
..................
“Hey guys, tôi tìm thấy Loki rồi, cho phép tôi được trả thù riêng nhé?”
Clint vẫn đang tiếp tục nhiệm vụ của mình, bỗng nhiên, nhờ đôi mắt sắc bén hơn người của mình, phát hiện ra Loki trên một chiếc phi hành.
“Cứ làm điều gì anh muốn!” Alex trả lời một câu.
Sau đó, Clint giơ lên cung tên trong tay, ngắm chuẩn xác, một mũi tên bắn về vị trí Loki. Tên này không hổ là Thần, mũi tên bay với tốc độ nhanh như vậy, vẫn có thể dùng tay không bắt được. Hắn mỉm cười khinh thường môt cái, nhưng bông dưng, không lường trước được, mũi tên phát nổ, Loki ngã ra khỏi máy phi hành, rơi vào Stark Tower.
Thấy vậy, Alex mỉm cười, ra lệnh: “Hulk, đến phiên anh!”
Rất nhanh, khi Loki vừa tức giận đứng dậy, bỗng Hulk đột nhiên từ đâu nhảy tới, xuất hiện trước mặt hắn.
Bành!
Một cú húc cực mạnh, thân ảnh của Loki, giống như một chiếc ô tô mất không chế, lao nhanh về đằng sau, cùng với cửa kính và bức tường, có một lần tiếp xúc thân mật.
“Enough!” Loki vội vàng đứng dậy, tức giận hét to về phía Hulk, “Lũ người các ngươi đều thấp kém hơn ta! I’m a God, và ta sẽ không bị hạ bởi...”
Chưa nói hết câu, đôi chân của hắn bị Hulk túm lấy. Và một hình ảnh không mấy thân thiện xuất hiện.
Bành...bành...bành...
Giống y hệt như trong điện ảnh, Loki liên tiếp hứng chịu những cú quật dữ dội của Hulk, đem hắn giống như một tấm vải rách, không một chút thương xót mà tra tấn.
Lớp gạch đá trên sàn nhà văng tung tóe theo từng phát, từng phát một. Cuối cùng, cảm thấy đã hả giận, Hulk thả hắn xuống, quay người rời đi, để lại Loki với đôi mắt trợn to, nằm bất động.
“Thần gì mà yếu xìu!”
Khác với nguyên tác, Avengers thời kì đầu chỉ có 6 thành viên. Bây giờ với sự xuất hiện của Alex, đã có thêm hai người.
Sức chiến đấu, được tăng lên rất nhiều!
— QUẢNG CÁO —
Ngồi tại trên máy phi hành, bay lượn khắp nơi, Loki cũng chú ý tới tình huống phía dưới, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn không khỏi nhíu mày, lần nữa ra lênh
“Cử toàn bộ xuống đi”
Theo sau lời nói, từ đầu bên kia của lỗ đen, những con quái thú Leviathans khác, cùng với hàng trăm hàng ngàn quân đoàn Chitauri, lũ lượt tuôn ra.
Nhìn xem không ngừng tiến vào những sinh vật ngoài hành tinh, khuôn mặt Alex nghiên túc lên, quay sang Steve, nói: “Ra lệnh đi, Captain!”
Steve cũng lập tức gật đầu, ngước nhìn lên bầu trời, rồi lại nhìn tình huống xung quanh, sau đó nhanh chóng quay người lại, hình tượng một người đội trưởng, một người chỉ huy mẫu mực hiên ra
“Alright, nghe đây!”
“Cho tới khi chúng ta có thể đóng cánh cổng, ta sẽ ngăn chặn chúng”
“Barton, anh hãy lên mái nhà, quan sát mọi thứ, xử lý những kẻ địch bay và đi lẻ”
“Stark, anh đã nắm được phạm vi. Cùng với Alex, bất cứ thứ gì ra quá 3 tòa nhà, hai người sẽ đẩy chúng lại, hoặc biến chúng thành tro”
Nhận được mệnh lệnh, Clint quay sang nhìn Alex, cười hỏi ý kiến: “Buddy, cho tôi đi nhờ đoạn đường nhé?”
“Không thành vấn đề! Bám chặt vào anh bạn, ngoài Nat tôi chưa từng mang theo ai bay lượn đâu” Alex lập tức đáp lại. Sau đó ôm lấy Clint, cùng với Tony nhanh chóng bay đi.
Mà những người còn lại, tiếp tục nghe hiệu lệnh từ Cap
“Thor và Sasuke, hai người hãy cố gắng chặn cánh cổng, làm chúng chậm lại. Thor có sấm sét, Sasuke thì có thể phun lửa, đồng thời cũng có khả năng tạo ra sét, hãy cho chúng cháy khét đi”
“Đã rõ” Hai người cùng một lúc lên tiếng. Thor xoay cây búa của mình, phóng vọt lên. Sasuke thì mở ra đôi cánh sau lưng, theo sát phía sau Thor.
Không dừng lại, Steve quay sang nhìn Natasha, chỉ đạo: “Cô và tôi ở trên mặt đất, chiến đấu ở đây, cố gắng sơ tán dân thường”
Nói rồi, anh ta quay lại nhìn Hulk vẫn đang đứng đó, khuôn mặt thèm khát, “And Hulk....smash!”
Cứ như chờ đợi từ nãy tới giờ, Hulk nghe được câu này, giống như tìm được món ăn ngon, nhoẻn miệng cười, giẫm mạnh hai chân xuống đất, bằng vào sức bật kinh khủng của mình, nhảy vọt lên.
Nhìn xem những người đồng đội của mình bằng những năng lực thiên phú, đem từng tên địch nhân tiêu diệt không còn một mảnh. Niềm tin của Steve đối với chiến thắng cuộc chiến này, tăng lên rất nhiều.
Anh và Natasha cũng nhanh chóng tham dự vào trong hành động. Hai người không thể bay hay nhảy được như những người còn lại, thì họ sẽ làm hết những gì mình có thể làm được, giải quyết mặt trận trên đất liền.
Vừa chiến đấu, Natasha vừa quay sang nói với Cap, giọng điệu có hơi khó chịu: “Damn, nếu tôi có cây búa giống Thor, tôi đảm bảo sẽ nướng chín bọn gớm ghiếc này”
Trên bầu trời, kết hợp với Tony, Alex đang lạng lách đánh võng né tránh tấn công, phản kích lại, nghe thấy Nat cảm thán, không khỏi bật cười
“Bae, sau cuộc chiến, anh đưa em lên Asgard, xin Odin chế tạo cho em một món vũ khí giống với Thor”
Thor lúc này đang đứng trên đỉnh toà Emprise State, giơ búa lên không trung, tạo ra những tai sét chói lóa, kết hợp với Kirin của Sasuke, đốt cháy những tên địch nhân nào vừa vượt qua khỏi cánh cổng. Nghe được cuộc nói chuyện của cha mẹ mình, cũng không hề phản đối
“Cha nói đúng, con sẽ nói với Phụ Vương, để những người lùn ở Nidavellir chế tạo cho mẹ một chiếc Mjolnir giống con”
“No, mẹ không thích búa. Làm một thanh kiếm giống của cha con là được!”
Alex bật cười một tiếng. Sau đó nhìn thấy một đám rất đông quân đoàn Chitauri trước mặt, hắn hơi nhếch lên khóe môi, ánh mắt lạnh lùng
“Cho các ngươi hưởng thụ một chiêu ta mới sáng tạo”
Vừa nói xong, trên tay hắn hiện ra một quả cầu màu xanh lam, xung quanh nó, những vòng xoáy trông như một chiếc shuriken xoay tròn liên tục, cùng với ngọn lửa màu đen vờn quanh, sức nóng mạnh liệt
“Ta gọi nó là...Ama Rasenshuriken!”
Nói rồi, Alex ném mạnh quả cầu tới phía trước. Vừa tiếp xúc với một tên Chitauri, nó lập tức phát nổ, sinh ra sóng xung kích cực lớn. Nhưng chưa hết, vụ nổ chỉ là khở đầu, theo sát phía sau là những ngọn lửa màu đen giống như đột nhiên xuất hiện trong không khí, thiêu đốt lấy những đám còn lại.
Tàu sân bay của S.H.I.E.L.D, Nick Fury thông qua màn hình giám sát, trông thấy những người chiến binh kia dùng tất cả những gì mình có, cố gắng tiêu diệt địch nhân, bảo vệ hòa bình cho ngôi nhà của họ, trên khuôn mặt ông hiện lên một nụ cười mãn nguyện.
Ý tưởng mà ông ấp ủ bao lâu nay, cuối cùng cũng có thành quả, thậm chí không muốn nói là thành công mỹ mãn. Có lẽ, Alex nói đúng, mình nên kết thúc ‘giai đoạn 2’. Trái Đất có những con người như họ bảo hộ, là đủ rồi!
Đúng lúc này, đặc vụ Hill vội vã đi tới, nét mặt nghiêm trọng, “Sir, Hội đồng đang họp...”
Nick Fury chán nản thở dài, tắt đi màn hình giám sát, chuyển sang chế độ phòng hội nghị.
................
Quay lại với New York...
Iron Man Tony vẫn đang tiếp tục cược rượt đuổi với đám Chitauri, trông có vẻ khá căng thẳng. Mà bên phía Alex, đang bay lượn trên bầu trời, bỗng nhiên hắn nhìn về một tòa nhà, nơi đó, đang xuất hiện một bé gái, vài tên Chitauri đang tiến tới, dự định giết chết cô.
Lập tức, Alex vội vàng nói vào trong bộ đàm: “Clint, hướng 2 giờ của anh, see that, bắn rơi mấy tên đó giúp tôi”
Nhận được đề nghị, Clint nhanh chóng quay đầu sang, trông thấy tình huống như vậy, không ngần ngại rút ra một mũi tên đặc chế, bắn tới
“Đã xong!”
Sau đó, Alex bay tới vị trí của cô bé, đáp xuống. Nhìn khuôn mặt vẫn còn sự hoảng sợ chưa tan đi, hắn liền khẽ vuốt khuôn mặt cô, nhẹ giọng an ủi: “It’s okay! What’s your name, kid?”
— QUẢNG CÁO —
Cô bé không lập tức trả lời hắn, mà liếc nhìn sau lưng Alex một lúc, sau đó mới quay sang, “...Kate...Kate Bishop..”
Nghe cô bé nói ra tên của mình, Alex hơi sững người lại một lúc, tiếp đo mỉm cười, chỉ tay về phía sau lưng mình, trên toà nhà gần đó, Clint vẫn đang tiếp tục lợi dụng khả năng xạ tiễn bách phát bách trúng của mình, bắn hạ từng kẻ địch
“Cháu thấy chú ấy chứ? Chú ấy tên là Clint Barton, biệt hiệu Hawkeye. Có muốn giống như chú ấy không?”
Kate lại tiếp tục một lần nữa liếc nhìn hướng Clint, ánh mắt hâm mộ, sau đó quay sang Alex, gật mạnh một phát, “Yes!”
“Vậy thì cố gắng trưởng thành, kid. Và nhớ...mua một bộ cung tên!” Nói xong, Alex bay đi, để lại cô bé tên Kate kia, vẫn còn đứng đó trông ngóng về phương xa, ngắm nhìn một thần tượng đã bắt đầu bén lên trong lòng mình.
Ok! Nữ Hawkeye tương lai à, thật thú vị!
Dưới mặt đất, khu nhà ga, Natasha vừa tiêu diệt xong một tên địch nhân, khuôn mặt cô có chút mệt mỏi. Mặc dù đã nhận được sức mạnh của Thần Sấm, tố chất thân thể tăng lên khác nhiều, nhưng số lượng quân đoàn Chitauri quá nhiều, không tránh khỏi Nat vẫn cảm thấy quá tải.
“Cap, việc chúng ta làm chẳng có ích gì. Dù Alex hay Thor có sức hủy diệt bao nhiêu, nếu như không đóng được cánh cửa đó lại” Cô quay sang nói với Steve vừa mới quay trở lại.
Nghe vậy, anh cũng gật đầu đồng ý, nhưng sau đó lại lo lắng trả lời: “Hỏa lực mạnh nhất của chúng ta cũng không phá nổi thứ đó”
“Vậy thì có lẽ không phải do vũ khí” Bỗng nhiên, Nat hô lên, trong đầu cô tự nhiên nghĩ tới một việc, cảm thấy trong cái khó ló cái khôn, “Guys, mọi người còn nhớ kiến thức Alex nói về Infinity Stone chứ?”
“Không quên được, sao vậy?” Stark nhíu mày hỏi lại.
“Khối Tesseract là một trong 6 viên đá vô cực, vì vậy, nếu như chúng ta dùng một viên đá khác, liệu có thể xuyên qua lớp màng chắn đó, kích hoạt khối Tesseract, đóng lại cánh cổng hay không?”
“Ý cô là...cây quyền trượng của Loki?” Steve thốt lên.
“Yes!” Từ trên cao hạ xuống, Alex liếc nhìn lấy hai người, đưa ra đáp án, “Lấy đá có thể trị được đá!”
Tiếp đó hắn quay sang Nat, không để cô kịp phản ứng, vòng tay ôm lấy eo cô, phóng lên, “Em sẽ là người làm việc đó, Bae. Cây quyền trượng ở trên Stark Tower, dùng nó, có thể đóng lại cánh cổng”
“Em hiểu rồi!”
Mỗi người một việc, những Avengers, họ đang cố gắng hết sức để bảo vệ quê hương của họ.
Quân đội vì sự chậm trễ của mình, bây giờ xuất hiện, nhanh chóng hợp sức với đội Avengers, tiêu diệt địch nhân.
Mà lúc này, trên tàu sân bay, Nick Fury đang có một cuộc họp với Hội đồng bảo an UNSC.
“Sir, Hội đồng đã ra quyết định”
“Tôi biết điều đó, nhưng đó là một quyết định ngu ngốc, nên tôi quyết định làm ngơ nó”
“Nick, anh là cấp cao nhất trong số cấp dưới, anh phải cho chiếc máy bay đó cất cánh....”
Không đợi viên Thượng nghị sĩ kia nói hết câu, Nick Fury đã tức giận hét lên: “Đó là Manhattan, thưa các ngài. Cho đến khi tôi chắc rằng nhóm của mình không kháng cự được, thì tôi sẽ không ra một lệnh cho một cuộc tấn công hạt nhân. Hơn nữa, tôi tin tưởng vào họ”
Kết thúc phát biểu, Nick Fury tắt đi màn hình liên lạc, “Vẫn như vậy, vẫn là một đám ngu xuẩn!”
..................
“Hey guys, tôi tìm thấy Loki rồi, cho phép tôi được trả thù riêng nhé?”
Clint vẫn đang tiếp tục nhiệm vụ của mình, bỗng nhiên, nhờ đôi mắt sắc bén hơn người của mình, phát hiện ra Loki trên một chiếc phi hành.
“Cứ làm điều gì anh muốn!” Alex trả lời một câu.
Sau đó, Clint giơ lên cung tên trong tay, ngắm chuẩn xác, một mũi tên bắn về vị trí Loki. Tên này không hổ là Thần, mũi tên bay với tốc độ nhanh như vậy, vẫn có thể dùng tay không bắt được. Hắn mỉm cười khinh thường môt cái, nhưng bông dưng, không lường trước được, mũi tên phát nổ, Loki ngã ra khỏi máy phi hành, rơi vào Stark Tower.
Thấy vậy, Alex mỉm cười, ra lệnh: “Hulk, đến phiên anh!”
Rất nhanh, khi Loki vừa tức giận đứng dậy, bỗng Hulk đột nhiên từ đâu nhảy tới, xuất hiện trước mặt hắn.
Bành!
Một cú húc cực mạnh, thân ảnh của Loki, giống như một chiếc ô tô mất không chế, lao nhanh về đằng sau, cùng với cửa kính và bức tường, có một lần tiếp xúc thân mật.
“Enough!” Loki vội vàng đứng dậy, tức giận hét to về phía Hulk, “Lũ người các ngươi đều thấp kém hơn ta! I’m a God, và ta sẽ không bị hạ bởi...”
Chưa nói hết câu, đôi chân của hắn bị Hulk túm lấy. Và một hình ảnh không mấy thân thiện xuất hiện.
Bành...bành...bành...
Giống y hệt như trong điện ảnh, Loki liên tiếp hứng chịu những cú quật dữ dội của Hulk, đem hắn giống như một tấm vải rách, không một chút thương xót mà tra tấn.
Lớp gạch đá trên sàn nhà văng tung tóe theo từng phát, từng phát một. Cuối cùng, cảm thấy đã hả giận, Hulk thả hắn xuống, quay người rời đi, để lại Loki với đôi mắt trợn to, nằm bất động.
“Thần gì mà yếu xìu!”