Moscow, Nga... 2 tháng trước...
Trong một căn nhà nhìn như khu ổ chuột, nằm trong một con hẻm nhỏ không có mấy bắt mắt giữa lòng thủ đô nước Nga.
Một ông lão nhìn khoảng chừng 70 80 tuổi đang nằm trên chiếc giường nhỏ chật chội, cái trán cao điển hình người Liên Xô với mái đầu bạc trắng ít tóc đến đáng thương. Đôi mắt ông lão lim dim nhìn vào màn hình chiếc tivi nhỏ cũ kĩ thuộc thập niên 90, vừa xem lão lại càng cảm thấy căm phẫn theo từng câu nói của người đàn ông trên truyền hình.
[“...Tôi biết hơi khó hiểu. Nhưng nghi ngờ giả thuyết chính thức là một chuyện, còn chuyện hoàn toàn khác là việc cứ quy kết bừa hoặc bóng gió bảo tôi là siêu anh hùng...”]
[“...Nói thẳng, tôi chẳng phải là dạng anh hùng gì cả. Có hẳn một danh sách dài các khiếm khuyết với bao nhiêu chuyện sai lầm tôi đã thực hiện trước đông đảo công chúng. Thực ra thì...I am Iron Man!”]
Nghe đến khúc này, ông lão ốm yếu nằm trên giường không thể chịu được nữa, cố gắng kêu lên những tiếng đứt hơi, dường như là đang gọi một ai đó.
“Ivan...Ivan...Vanya...khụ..khụ..khụ”
Bên ngoài căn phòng, một người đàn ông đang đứng quay lưng úp cái trán vào tường, trên tay cầm một chia rượu, hắn có một bộ dáng rất xuề xòa với mái tóc rối bời dài đến ngang vai, râu ria xồm xoàm trên mặt kèm theo những hình xăm chằng chịt.
Lúc ông già gọi tên hắn, hắn không để ý, nhưng khi ông lão bắt đầu ho dồn dập, người đàn ông đó lập tức quay lại vội vã tiến vào trong phòng ngủ, đi tới bên giường chỉnh lại chiếc chăn, đồng thời lên tiếng gọi: “Cha!”
Nhìn thấy người con của mình đang ngồi bên cạnh, ông già liền thốt lên, giọng nói tràn đầy thổn thức cùng căm phẫn: “Lẽ ra vị trí đó phải là của con”
“Cha đừng nghe những chuyện vô nghĩa đó”
Lúc này, hô hấp của ông lão nằm trên giường đang ngày càng yếu dần đi, đi theo đó là những tiếng ho khan, có vẻ như ông đang đến những giây phút cuối đời
“Tha thứ...cho ta, ta chỉ...có kiến thức...để lại cho con”
Nói xong những lời nói đứt quãng, ông lão chút hơi thở cuối cùng, ra đi, mang theo những hối hận, căm phẫn, không bằng lòng xuống dưới địa ngục.
Người đàn ông ngồi cạnh giường, hay chính là con trai của ông già kia, nhìn thấy người cha của mình mất đi, trong lòng hắn đau đớn, tức giận, từng giọt nước mắt chảy xuống trên khuôn mặt hắn. Hắn khẽ ôm lấu người cha của mình, hắn khóc, nhưng không khóc ra tiếng, hắn đau khổ, nhưng phải cố nén nó vàp trong lòng, bởi vì hắn cần tỉnh táo, hắn cần phải làm một việc, trả thù!
Nhưng việc mất đi người cha, nén nỗi đau cũng không dễ dàng, và để có thể tìm lại sự tỉnh táo, người đàn ông cầm lấy chai rượu trên bàn, tu một hơi thật dài, sau đó ngửa mặt lên, hét to, tiếng hét vang vọng từ con hẻm ra đến ngoài phố, làm những người đi đường thưa thớt dưới trời tuyết dày đặc phải giật mình.
“A....a.....a.....!”
...................
Tòa nhà Treskelion, tổng bộ của S.H.I.E.L.D, Washington D.C.
Trong văn phòng giám đốc, Nick Fury đang ngồi trên ghế, khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng nhìn về phía trước bàn làm việc. Ở đó, đang đứng một cô gái với mái tóc hơi xoăn dài màu rượu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thon gọn bốc lửa, có lồi có lõm, khiến cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào cũng không thể cưỡng lại được. À quên, trừ thằng cha da đen đầu trọc một mắt nào đó đang ngồi đây.
“Một nhiệm vụ mới cho cô, đặc vụ Romanoff!” Nick Fury lên tiếng.
“How’s mission?” Natasha lập tức hỏi đồng thời cầm lấy tập tài liệu Nick Fury đang đưa cho cô.
Nhìn xem Natasha cầm lấy tập tài liệu đó mở ra xem, Fury khẽ tựa lưng vào ghế, bình tĩnh giải thích: “Lần này nhẹ nhàng thôi, nhưng không thiếu phần quan trọng. Theo thông tin mà chúng ta điều tra được, tỷ phú thiên tài, Iron Man Tony Stark hiện nay đang gặp vấn đề về sức khỏe, có vẻ như là trúng độc Paladium, nguyên tố chính tạo ra năng lượng cho chiếc Arc Reactor trên ngực anh ta”
Vừa nghe Nick Fury nói, vừa xem thông tin trên tài liệu, Natasha đã hiểu được kha khá về nhiệm vụ lần này cô phải làm nhưng vẫn mở miệng hỏi
“Vậy tôi phải làm những gì?”
“Tôi cần cô đóng giả một thân phận khác, xin vào làm thư ký trong tập đoàn Stark, để tiện theo dõi tình hình của Tony, ít nhất là cho đến khi anh ta tìm ra được nguyên tố mới thay thế hoặc tìm được cách giải quyết vấn đề trúng độc!” Nick Fury lập tức trả lời.
“Đã rõ!” Natasha đáp lại ngắn gọn, sau đó liền quay người rời đi. Nhưng chưa kịp mở cửa ra khỏi phòng, Fury đã gọi cô lại
“Hey, ở nhà Tony, có một đặc vụ cấp 8 của chúng ta, tên là Alex Nguyen. Nói là đặc vụ nhưng chính xác phải là cố vấn hay nói đúng hơn là...”boss”, thực tình tôi không muốn nhưng thực sự nó là như vậy. Anh ta gần như luôn 24/24 theo bên cạnh Tony, nhất là khoảng thời gian gần đây từ khi Mr.Stark nhiễm độc. Rất có thể Alex sẽ nhận ra thân phận của cô, tuy sẽ không tiết lộ nhưng đặc vụ Romanoff, cô vẫn phải cẩn thận, tốt nhất là nên hạn chế tiếp xúc!”
Nghe lời nhắc nhở ‘thiện ý’ của Nick, Natasha hỏi: “Quý ngài superhero Nightcrow đó ư?”
“Yes!”
Natasha hơi mím môi nở nụ cười, nói ra vài lời như là đang trêu tức vị giám đốc S.H.I.E.L.D: “Nghe nói anh ta rất đẹp mã, ánh mắt hút hồn người khác, lại còn là một hero nổi tiếng như vậy...Có lẽ tôi sẽ tiếp xúc nhiều hơn với anh ấy đó!”
Nói xong Nat rời khỏi văn phòng, để lại Nick Fury với khuôn mặt mộng bức ngồi im trên ghế
“Nhân viên càng ngày càng thiếu kỷ luật...Mother F*cker!”
...................
“So, tuần trước khi tôi không có ở nhà, anh đã có một màn tiếp đất ‘trang bức’ với bộ giáp mới trước hàng vạn khán giả ở buổi triển lãm tập đoàn Stark, sau đó bị chính phủ mời đi ra mắt với Ủy ban thượng viện về vấn đề quân đội cũng cần vài bộ giáp để ‘trang bức’ giống anh trước mặt nhân dân?”
Lúc này, Alex cùng với Sasuke ngồi trong phòng Boxing nhìn xem Tony và Happy đang so găng khá là ‘căng thẳng’ trên sàn, vừa theo dõi hắn vừa lên tiếng hỏi.
Bây giờ đã là 4 tháng sau khi Alex từ Đại La trở về, công cuộc dung hợp với cuộc sống mới của Sasuke, dưới sự giúp đỡ của Alex, Tony và Jarvis đã tiến triển rất tốt đẹp. Cậu ấy đã học tiếng Anh, làm quen với xã hội hiện đại hơn rất nhiều so với thế giới Nhẫn Giả, làm quen với văn hóa, con người mới. Đến hiện tại, Sasuke đã gần như triệt để dung hợp vào thế giới này.
Tạm ngừng so găng, Tony lấy khăn lau mồ hôi, sau đó bước xuống võ đài, đi đến bên cạnh bàn nơi Alex đang ngồi, uống một hớp nước
“Yeah, chỉ là mấy thằng tép riu mà thôi, tôi dễ dàng xử lý, xâm nhập vào máy tính nội bộ của chúng, công khai ra thông tin của tên gọi là...gì ấy nhỉ...Justin..Bieber..”
“Là Justin Hammer, Tony!” Đúng lúc này, Pepper bước vào, trên người cô đang mặc một bộ đồ công sở. Gần đây, Pepper mới được Tony bổ nhiệm lên làm chủ tịch và CEO mới của Stark Industries. Sau khi đính chính lại lời nói của Tony, Pepper tiếp tục nhắc nhở
“Công chứng viên đến rồi, anh có thể ký giấy tờ chuyển giao công ty không?”
“Ok!” Tony vui vẻ đáp lại, sau đó ngồi xuống cạnh Alex, tiếp tục ừng ực uống nước.
Đúng lúc này, một cô gái mặc một chiếc áo sơ mi công sở màu trắngcộng thêm một chiếc quần âu đen làm đường cong quyến rũ lúc ẩn lúc hiện sau bộ đồ, gương mặt xinh đẹp hút hết ánh nhìn của cánh đàn ông trong phòng.
Tony và Happy thì thẫn thờ nhìn theo từng bước đi của cô gái, còn Alex thì ánh mắt hơi híp lại, kín đáo nở một nụ cười vui vẻ. Những người ở đây, trừ hắn ra, không ai biết được danh tính thật của cô gái kia, Natasha Romanoff – đặc vụ cấp 7 của S.H.I.E.L.D. Đến đây với một nhiệm vụ bí mật mang theo bên người. Và cô còn có thêm một bí mật nữa ngay cả giám đốc Nick Fury cũng không hề hay biết, bạn gái của Nightcrow Alex Nguyen, chuyện này đến nay chỉ có 5 người với nhau biết, đến cả Tony, bạn thân nhất của mình, Alex cũng không nói.
Không phải là Alex không muốn tiết lộ với Tony, chỉ là bởi vì hắn biết kịch bản sẽ như thế nào, đơn giản là muốn cho Tony bất ngờ, chỉ thế thôi. Alex dự định lần này, kịch bản của Iron Man 2, hắn sẽ công khai quan hệ với Nat.
“Ni-san, tại sao hôm nay chị dâu...” Sasuke nhìn theo Natasha bước vào, nhẹ giọng hỏi Alex, nhưng lại bị người nào đó lập tức bịt mồm lại, sau đó ra dấu im lặng, chuyện không nên hỏi.
“Em hứa đây là lần duy nhất đề nghị anh ký giấy chuyển nhượng công ty” Pepper tiếp tục nói, không quan tâm đến việc Tony đang đứng đờ người ở đó.
Natasha chậm rãi bước đến bên cạnh Pepper, mở ra tập tài liệu, nói: “Tôi cần cô ký vào mỗi ô đây”
Bị Alex bóp mạnh vào đùi, Tony lấy lại tỉnh táo, phàn nàn với hành động vừa rồi “Ouch... What r u do?”
Sau đó cũng không đợi Alex trả lời, hắn liền quay sang hỏi Natasha
“What your name, Lady?”
“Natalia Rushman!” Nat lập tức trả lời, sau đó không ai phát hiện được, cô đưa ánh mắt như có như không khẽ liếc về phía Alex đang ngồi trên ghế sofa bên cạnh Tony, trong ánh mắt hơi mang theo vẻ u oán giận hờn.