Tháng 12, tháng cuối cùng của năm, thời gian còn lại của năm 2007 không còn nhiều, vì vậy khoảng thời gian này vô cùng quý giá.
Đặc biệt là tới gần lễ Noel, rất nhiều cửa hàng đều có chương trình Christmas Sale, nơi nơi, nhà nhà chuẩn bị vật trang trí, cây thông...khiến các con phố của mọi nơi ở nước Mỹ, đặc biệt là New York trở nên cực kì nhộn nhịp.
Chirstmast, đối với đa số các quốc gia phương tây là một ngày lễ vô cùng trọng yếu.
Người ta tình nguyện bỏ lỡ năm mới, cũng không tình nguyện bỏ lỡ ở bên người thân gia đình trải qua lễ Noel.
Cho dù là các đặc vụ, cũng không ngoại lệ...
Hôm nay, Coulson gọi cho Alex, ý muốn đi tới vườn cây ảnh ở ngoại ô New York, mua một cây thông Noel. Vì vậy khoảng hơn 9h sáng, Alex đi đón Natasha về nhà của hắn ở Hell’s Kitchen, đợi buổi trưa Coulson đến đón.
Những năm trước đây, sau khi mẹ nuôi hắn qua đời, Alex thường đón Noel một mình, đôi lúc cảm thấy cô đơn, nhớ lại đời trước của mình, cùng người thân trong gia đình có một buổi tối ấm cùng trên bàn ăn.
Năm nay thì mọi chuyện đã khác, có người yêu, có người “Chú nuôi” cùng một chỗ, Alex lại cảm thấy mong chờ vô cùng.
Khi Coulson lái xe đến, vừa bước vào nhà Alex, liền thấy Natasha đang ngồi trên quầy bar tự chế một chiếc humberger cho mình, cảm thấy ngạc nhiên.
“Natasha! Sao cô lại ở đây?”
Nat cười cười, không nói, chỉ nhẹ vẫy tay với Coulson, chào hỏi: “Hi, muốn một chiếc humberger chứ?”
Ngay lúc này, Alex từ trên tầng bước xuống, hướng Coulson giải thích, “Cháu cảm thấy cô ấy một mình đón Noel có chút cô đơn, nên gọi cô ấy tới chung vui với hai chú cháu chúng ta”
Coulson nghe vậy, vẫn tiếp tục dùng khuôn mặt nghi ngờ nhìn Alex, bộ dáng giống như đang nói: “Ngươi là một người nói dối rất tệ!”
Thấy vậy, Alex đành thở dài trả lời: “Ok...cô ấy là bạn gái của cháu!”
“Really, hai người khi nào đã...?” Coulson ngạc nhiên
“Ngay từ lúc còn ở Nga thi hành nhiệm vụ. Chú đừng nói việc này cho giám đốc Fury biết, ông ta không thích đâu”
Nhẹ nhàng gật đầu, Coulson cũng hiểu quan điểm của Nick như thế nào. Một người đặc vụ không nên vướng bận vào chuyện tình cảm đôi lứa, thậm chí là không hề muốn một nhân viên cấp dưới nào của mình trong thời gian công tác có người yêu hoặc lập gia đình. Quan điểm này tuy cũng đúng, nhưng nhiều người cảm thấy có chút hà khắc. Thậm chí, một số người còn đồn rằng, trước kia khi chưa lên làm giám đốc của S.H.I.E.L.D, Nick Fury từng bị một cô gái từ bỏ chỉ vì hắn là một tên đặc vụ, vì vậy ông ta mới đưa ra quan điểm này.
Về phần Clint Barton là một trường hợp đặc biệt, bởi vì anh ta đã có gia đình từ trước khi gia nhập tổ chức. Nick cũng tốt bụng an bài cho gia đình Clint một nơi ở. Nhưng vì lý do cơ mật, điều này rất ít người biết, Alex là một trong số đó. Trong nguyên tác thì có Natasha, nhưng giờ đây cô cũng không còn thân thiết với Hawkeye do có “tác nhân gây xáo trộn” là Alex.
Việc Alex có bạn gái, Coulson cũng không hề có ý kiến, ngược lại còn cảm thấy vui mừng thay cho hắn. Con trai của người bạn thân năm xưa, cuối cùng cũng có một bến đỗ, thậm chí girlfr còn là một cô gái cực kì tài giỏi.
Sau sự việc “phát hiện bí mật động trời” này, ba người cùng lên xe của Coulson, bắt đầu hành trình đi mua sắm.
Sau khi lên xe, ngồi ở hàng ghế sau, Alex nằm ườn người ra, tựa đầu lên đùi Natasha, dự định chợp mắt một lúc. Dạo này bởi vì càng ngày càng rảnh rỗi, đâm ra Alex bắt đầu có tật xấu là rất hay ngủ, đôi mắt của hắn cả ngày hầu như đều ở trạng thái “mắt cá chết”, bắt đầu có dấu hiệu trông giống bộ dáng của Kakashi.
Nhưng chẳng biết tại sao, Coulson có chút hưng phấn, mở ra chiếc “loa phát thanh”, nói liên hồi.
“Đúng rồi, sau ta tưởng cháu ở cùng với Tony Stark, không đón Noel với anh ta sao?”
Nghe được người “chú nuôi” hỏi mình vấn đề này, đang nằm dựa vào đùi của người yêu, Alex ngáp một cái, có chút lười biếng trả lời: “Một năm, hắn hầu như ngày nào cũng ở ngoài, một tuần về biệt thự được nhiều lắm là 2 buổi, còn lại để cháu ở nhà một mình tâm sự với Jarvis, coi như là Christmas, hẳn là anh ta đang trên giường với một cô gái nào đó...”
Đang ngồi vuốt mái tóc đen dài của Alex (Tóc kiểu Itachi ý, mình thích kiểu này nên để hình tượng main như vậy), Natasha cảm thấy có chút hiếu kỳ
“Tony Stark, tỷ phú giàu nhất nước mỹ, thiên tài, ông trùm buôn bán vũ khí, Playboy, ông chủ tập đoàn vũ khí Stark?”
“Yup, chính hắn..”
“Anh đang ở cùng một nhà với hắn ta? Việc quan trọng như vậy mà anh không nói với em?” Natasha có chút hờn dỗi nhéo nhéo tai Alex.
“Au...Im sorry, việc này...anh quên” Alex cười ngượng ngùng đáp lại.
“So...anh có quên mất bản thân mình mà ăn chơi lăng nhăng như hắn ta không?” Natasha nheo mắt lại, dùng giọng điệu nguy hiểm “lấy khẩu cung”.
“No, tại sao anh phải như anh ta, có một mình em đã quá nhiều rồi...ayy”
“Ý anh là có em, anh cảm thấy phiền phức?”
“No, no, ý anh là..anh chỉ một lòng với em”
Coulson ngồi trên ghế lái, nhìn qua gương chiếu hậu thấy cảnh này liền mỉm cười.
Natasha nheo mắt lại, bộ dáng nguy hiểm, sau đó hỏi tiếp: “Thế Jarvis là ai?”
“Em không biết? anh tưởng em biết chuyện này rồi chứ?” Alex có chút ngạc nhiên hỏi.
“Em biết làm gì?! anh ta cũng đâu liên quan đến em, tại sao phải điều tra kỹ càng về anh ta làm gì?”
Alex nghe vậy liền hơi mỉm cười, nếu như mấy năm sau Nat biết mình rất có khả năng có nhiệm vụ tiếp cận và bảo vệ Tony Stark, đành phải tìm hiểu thông tin liên quan đến Tony, nhớ lại lần này sẽ có biểu cảm gì. Alex rất hiếu kỳ.
“Jarvis là trí tuệ nhân tạo mà Tony phát minh ra, dựa trên cố quản gia đã qua đời của gia đình anh ấy. Có nhiệm vụ quan tâm, chăm sóc, thực hiện mọi yêu cầu của Tony, v.v... Nó giống như là trí tuệ nhân tạo của S.H.I.E.L.D vậy, nhưng cao cấp hơn rất nhiều!”
“Thú vị như vậy?!”
“Um...kỳ thật nếu bỏ qua những tật xấu, thì Tony thực sự là một thiên tài, thiên tài no.1 của Trái Đất, giống như gã “Titan Điên” nào đó nói Tony bị nguyền rủa bởi trí thông minh vậy”
“Gã “Titan Điên” lại là ai?” Natasha tiếp tục nghi vấn bởi những câu nói kỳ lạ của bạn trai mình.
“Oh...no, nothing, mặc kệ hắn, sau này anh gặp hắn chắc chắn anh sẽ nhắm vào đầu!”
Lúc này, Coulson mới tiếp tục lên tiếng, đánh gãy cuộc trò chuyện “đầy ắp tình cảm” của hai người, hỏi: “Anh ta suốt ngày chơi bời như vậy, không làm cái gì khác sao? Ví dụ như công việc”
“Not really, Tony thi thoảng vẫn đến công ty, mặc dù mọi việc ở đó đều do ông chú già của anh ta làm thay, nhưng dù gì là người đứng đầu, đôi lúc vẫn phải có mặt. Với cả, dạo này anh ta đang nghiên cứu một loại vũ khí mới, cháu nghe anh ta khoe khoang là tên lửa Jericho gì đó, có vẻ rất mạnh!”
Đúng vậy, rất mạnh, mạnh đến nỗi thay đổi cả cuộc đời!
Cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục, bầu không khí trong xe cũng rất vui vẻ hòa thuận, đến nỗi Alex cũng quên mất cơn buồn ngủ, nằm nói chuyện với hai người.
Cũng trong lúc bất tri bất giác, xe đã đi ra khỏi nội ô, đi tới vùng ngoại ô New York.
Cảnh sắc xung quanh, từ tần tầng lớp lớp cao ốc, dần dần đã biến thành những kiến trúc, ngôi nhà nhỏ bé. Rất nhanh, ba người cũng đến nơi cần đến.
Mất khoảng hơn nửa giờ đồng hồ, ba người mới chọn được một cây thông nho nhỏ, cành lá gọn gàng chỉnh tề, sau khi bê để lên chiếc xe bán tải, liền bắt đầu lái xe trở về.
Bởi vì Alex cũng không đón Noel ở biệt tự Tony, nhà của Coulson thì anh ta cảm thấy không thích hợp, bởi vậy mọi người quyết định sẽ mang cây thông mang về nhà của Alex và bắt đầu Christmas party ở đây.
Sau khi trở về, mang cây thông để ở góc nhà gần cửa chính, nơi hai chú chó Tom và Jerry hay nằm, Alex và Natasha liền vội vàng bắt tay vào làm một nhiệm vụ cao cả, trang trí cây thông Noel.
Mấy ngày sau...
Christmas, mang theo một trận tuyết đầu mùa, đúng hẹn mà tới.
Khi toàn bộ New York City bị một mảnh màu trắng tinh khiết bao phủ, người đi trên đường, lại bắt đầu nổi lên tâm tính ham chơi.
Nếu không phải là cầm một quả cầu tuyết, ném tới đằng xa, thì lại cùng người yêu dạo bước dưới những bông tuyết bay tán loạn, hưởng thụ lấy mùa đông yên tĩnh.
Mà trong nhà của Alex, Natasha cũng đang trải qua một lễ Noel có chút đặc biệt. Nhìn một bên ăn gà tây, một bên trò chuyện với nhau, người chú Coulson và bạn trai Alex, Natasha cũng nở một nụ cười rạng rỡ.
Đêm đến, Coulson sau khi bị chuốc say mèm, trở về phòng nằm liệt ra giường, chỉ còn Alex và Natasha ngồi bên thềm cửa, ôm lấy nhau tâm sự.
“Trước đây, chưa bao giờ em nghĩ rằng, sẽ có một ngày mình sẽ được đón Noel vui vẻ ấm cúng như vậy!”
“Um, kể cho anh nghe hồi còn ở đó, Christmas của em trải qua như thế nào?”
“Với bọn em, không hề có định nghĩa Christmas, Thanksgiving hay New Year.... ở đó, khi lần đầu mới tới, chúng sẽ cho bọn em vào một căn phòng, trong đó có cây thông, có hộp quà, có đủ mọi thứ như một ngày lễ bình thường. Chúng làm vậy chỉ để quay lại video hay chụp ảnh, đơn giản dùng để ngụy trang với những ánh mắt bên ngoài. Bọn em chưa hề được đón Noel đúng nghĩa!” Natasha kể lại cho Alex quá khứ, khóe mắt có chút hồng lên.
Thấy vậy, Alex khẽ ôm cô chặt hơn, nhẹ nhàng nói: “Không sao, không phải là từ bây giờ em sẽ được tận hưởng cảm giác những ngày lễ như này rồi sao. Em còn có anh, có chú Phil nữa, we r family, không phải sao! Vì vậy không cần cảm thấy ám ảnh vì chuyện quá khứ!”
Natasha nhẹ nhàng mỉm cười, tựa đầu vào vai Alex, “Đúng vậy, có anh là điều tuyệt vời nhất của em!”
“Me too!”
Đây là lễ Noel đầu tiên trong đời của Natasha, lần đầu tiên cô thật sự được trải qua hạnh phúc...