Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!

Chương 6: Chương 6: Du học (2)




Rồi cứ như thế 3 người trở thành bạn thân với nhau, cùng nhau đi chơi, cùng nhau đi học và cả cùng nhau cãi cọ nữa.

Đợi đã! Để mỗ tui giới thiệu sơ qua về hai người bạn mới của Bảo Yết nhé! Vũ Hàn Tử, sinh ra trong một gia tộc có truyền thống làm việc trong quân đội, từ nhỏ lại bị ba và ông nội dạy dỗ theo cách huấn luyện binh sĩ, tức là học võ, rèn luyện cho mình phải có tính cách thật mạnh mẽ. Chính điều đó đã làm nên một Hàn Tử tomboy như bây giờ, tuy vậy tính cách cô vẫn có phần giống con gái, ví như hay thích làm nũng, bán manh để Bảo Yết cho mượn vở chép mỗi khi quên làm bài tập.(học hành vậy đó!!. HT: “ngươi nói gì cơ mụ mẹ kế kia????”, “còn không đúng sao?”, HT:“NGƯƠI....”BY;*tỏa sát khí*: hai người có thôi không?, mỗ tui+HT:“dạ em im!”).

Còn tên còn lại là Lê Dương, nhà cậu ta lại chủ yếu làm quan chức chính phủ. Chính trị và quân sự là hai thứ luôn đi đôi với nhau quyết định đến sự tồn vong của một quốc gia. Chính vì vậy mà hai gia tộc Vũ gia và Lê gia quan hệ rất tốt với nhau. Đến đây thì ai cũng hiểu Hàn Tử và Lê Dương chính là thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ. Nhưng không biết vì một lí do gì đó mà khi cả hai đi học lại không thân thiết với nhau như trước nữa(lí do gì sau này mới tiết lộ). Cho đến khi cùng làm bạn với Bảo Yết thì bọn họ mới chơi vs nhau như trước. Giới thiệu thế thôi, bây giờ chúng ta quay trở lại với ba con người kia.

Bây giờ Hàn Tử và Lê Dương cùng Bảo Yết đã lên lớp 9, tuy nhiên thực sự học lớp 9 chỉ Hàn Tử và Lê Dương thôi, còn Bảo Yết nhà chúng ta thì sao. Khụ....Khụ..... cô là đang làm nghiên cứu trong trường đại học Zodiac, liên kết với trường Golden Star. Mọi học sinh của trường nếu tốt nghiệp loại xuất sắc đều được tuyển thẳng vào trường đại học này. Bảo Yết nhờ vào cái não khủng bố có IQ 195/200 mà đã tốt nghiệp từ năm ngoái, tất nhiên là loại xuất sắc. Cô vào trường Zodiac học ngành quản trị kinh doanh và khoa học công nghệ. Nhờ vào một số ứng dụng cô lập trình ra đã đạt hiệu quả kinh ngạc mà Bảo Yết được tự ý sử dụng phòng thí nghiệm đặc biệt ở trường. Ở đây cô tiếp tục nghiên cứu chế tạo Silver Knight, tiến độ đang rất tốt và tương lai không xa sẽ thành công.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ba người Hàn Tử, Lê Dương và Bảo Yết đang ngồi ở trong thư viện trường GoldenStar. Hàn Tử thấy Bảo Yết chỉ chúi mũi vào cái laptop, trên màn hình những đoạn mã nhị phân đặc biệt đang không ngừng xuất hiện một cách chóng mặt, cô liên tục lên tiếng nài nỉ:

-Tiểu Yết à, làm ơn! Cho mình xem nó đi được không? Một chút chút thôi có được không?

-Không được!! Silver Knight vẫn chưa hoàn toàn ổn định. Nếu cậu vào đó nếu có chuyện gì xảy ra thì ai chịu trách nhiệm!

-Đúng rồi đó! Tôi nghĩ là cậu không nên vào. Nhớ lần trước Bảo Yết cho cậu xem thử sáng chế mới của cậu ấy mà cái phòng thí nghiệm suýt chút nữa nổ vì cậu không? Còn cả cái lần cậu vô tình xóa mất đoạn mã Bảo Yết vừa mất công sửa nữa! Còn cả cái lần....! Và cái lần........

Lê Dương kể một tràng dài liên tục không ngừng nghỉ đến nỗi Hàn Tử không chịu nổi nữa mà hét lên:

-THÔI ĐỦ RỒI!!!!! Mình cũng không có cố ý mà!

-Haizzzz........Tử nhi à! Mình cũng không muốn làm cậu buồn nhưng mỗi lần cậu vào phòng thí nghiệm thì đều có chuyện không hay xảy ra nên mình đành ủy khuất cậu chút vậy. Mình không dám mạo hiểm đâu!

-Oa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Đến cậu cũng bắt nạt tớ là sao hả tiểu Yết!

Hàn Tử khóc lóc một thôi một hồi xong liền như nhớ ra cái gì rồi ngưng khóc quay sang hỏi Bảo Yết

-À đúng rồi! có một việc mình luôn muốn hỏi cậu?

-Có việc gì?

-Tại sao cậu đủ khả năng vào đại học rồi nhưng vẫn quay lại học lớp 9 với bọn mình, để rồi vừa học trung học vừa học đại học vậy?

-Nhắc đến mới nhớ, mình cũng thắc mắc chuyện này đó!

Nghe xong câu hỏi Bảo Yết bỗng nhìn hai người kia bằng ánh mắt giảo hoạt rồi hỏi lại:

-Muốn biết không?

Cả hai liên tục gật đầu như giã tỏi nói:

-Muốn!

-Ài........... cái này chỉ bởi mình không nỡ bỏ hai cậu lại một mình!......... Nhưng đó chỉ là phần nhỏ. Nguyên nhân quan trọng là................. mình không muốn phải bỏ chất xám cho cái đám giáo sư đó! Cứ mỗi lần nhìn thấy mình ở phòng thí nghiệm là mấy ông lại muốn tớ nghiên cứu cái nọ xem xét cái kia cho mấy ông! Mình lười không muốn làm nên lấy lí do tuổi còn nhỏ trốn vô lớp 9. Kiến thức lớp 9 mình đã học xong hết rồi, đến lớp cũng chỉ để chơi. Vừa chơi vừa trốn được mấy lão đó ngu gì mà không làm!

-RẦM!!!

Cả hai đều nghe xong đều lăn đùng ngã ngửa trước cái lí do bá đạo của Bảo Yết. Còn cái người nào đó kia vẫn rất tỉnh như chưa có gì xảy ra, tiếp tục với công việc gõ bàn phím không ngừng của mình! Hàn Tử cùng Lê Dương đều đồng thời giật khóe mắt bó tay với Bảo Yết. Lấy lại được bình tĩnh, Hàn Tử lại lên tiếng:

-Vậy sau khi cậu tốt nghiệp đại học xong còn có thể ở lại không?

Đôi tay trên bàn phím bỗng dừng lại. Bảo Yết chậm rãi nói:

-Cái này thì mình đành xin lỗi với hai cậu. Mình đã hứa với ba mẹ là sẽ học đến năm 17 tuổi thì về nên có lẽ hai cậu chưa tốt nghiệp thì mình đã về nước V rồi. Mặc dù mình rất muốn ở lại nhưng mình phải học xong càng nhanh càng tốt, chế tạo thành công Silver Knight để có thể nhanh chóng quay về bắt đầu làm quen với việc tiếp quản tập đoàn!

-MÌNH KHÔNG CHO PHÉP!!!!!

-Hả?

-Mình không cho phép bọn mình bị chia cắt nhau như vậy! Hàn Tử mình đã quyết định rồi! Tốt nghiệp xong mình sẽ bay đến nước V du học!

-Như vậy sao được! Còn gia đình cậu thì sao?

-Không sao đâu, họ sẽ hiểu cho mình mà! Với lại ở nước V cũng có trường đại học BluSky cũng đâu kém gì so với Zodiac đâu! Chẳng qua nếu mình đoán ko nhầm thì do công nghệ của nước M phát triển hơn nên cậu sang đây học có đúng không?

-Haizzz...cái này cậu nói đúng!

-Vậy nên cậu cứ về nước trước, ngay khi tốt nghiệp mình sẽ đến tìm cậu!

-Ê! Hai cậu vứt tôi đi đâu vậy!

Lê Dương nhìn hai người với ánh mắt trách móc làm Hàn Tử và Bảo Yết phải xấu hổ cười trừ

-Ờ thì cậu có gì muốn phát biểu thì cứ nói! – Hàn Tử lên tiếng trước

-Hừ!

-Hì hì..

-Tôi quyết định rồi! Tốt nghiệp xong tôi cũng bay sang V du học! Tôi không yên tâm để đứa nào đó bên đấy cùng cậu! Nhỡ may gây ra rắc rối cho cậu thì sao! Vậy nên tôi sẽ đi theo để canh chừng!

-CẬU DÁM NÓI AI GÂY RẮC RỐI??

-Ai thì tự biết lấy!

- Cậu quá lắm rồi đấy!

-Thì làm sao?

- Cậu.... Bla...bla

Bla......... bla........

Bảo Yết lắc đầu ngán ngẩm nhìn hai người họ lại cãi cọ mà trong lòng thầm hạnh phúc không thôi! Bọn họ vì cô mà làm như vậy làm trái tim cô liên tục có dòng nước ấm chảy qua! Vô cùng dễ chịu! Có hai người bạn tốt như vậy cô còn đòi hỏi gì nữa!

����'��

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.