“Cô cười thật làm cho người ta cảm thấy không thoải mái”
Hm? Kimura Kiyoshi ngẩng đầu nhìn thấy Kuran Kaname chẳng biết lúc nào đã đứng ở bên cửa sổ.
Kimura Kiyoshi đứng lên, nghẹn cười “Kaname sama”
Kimura Kiyoshi thấy Kuran Kaname nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ không để ý
đến cô, hm, gò má cũng thật đẹp, sống mũi cao thẳng, khóe miệng tinh
sảo, ánh mắt u buồn, lông mi dài thanh tú……, thật là xinh đẹp, Kimura
Kiyoshi nuốt nước miếng.
Dời đi chú ý, dời đi……, Kimura Kiyoshi nhìn cửa phòng đang mở rộng ra, định đóng lại, vừa đưa tay ra
thì đột nhiên Ichijou Takuma xuất hiện ở trước mặt.
‘hoàng tử mỉm cười’ vuốt mái tóc vàng của mình một cái, mang theo nụ
cười mê người tiêu chuẩn “Kiyoshi, vừa rồi quên nói cho cậu biết, buổi
tối hôm sau chúng ta bắt đầu chính thức đi học, theo như yêu cầu thì
chúng ta phải mặc đồng phục học sinh, tớ đã đem đồng phục học sinh để
vào tầng thứ hai tủ quần áo , đến lúc đó đừng quên nhé”
Ichijou nhìn cô gái ngây thơ vui vẻ cười, ánh mắt như vậy……, là thứ
vampire không có, tinh khiết như vậy, sáng ngời như vậy, không có một
chút u buồn cùng tịch liêu, Ichijou không nhịn được đưa thay chạm khóe
mắt Kimura Kiyoshi, “Thật là xinh đẹp!” Chẳng qua là, không biết bản
thân cô có tinh khiết giống như ánh mắt cô hay không? Con ngươi của
Ichijou hơi co lại, nụ cười khóe miệng càng lớn hơn.
“A!! ha ha, rốt cục có một Huyết tộc khen tớ xinh đẹp, ha ha” đáy mắt
Kimura Kiyoshi lộ ra vui sướng vô hạn, bất kể thiệt giả, đây chính là
vampire mỹ hình đầu tiên khen cô xinh đẹp; dĩ nhiên, Ichiru khích lệ
không tính, trong mắt của cậu, Shizuka Hiou vĩnh viễn là đẹp nhất.
Ichijou không khỏi kỳ quái, “Cậu là thiên kim gia tộc Kimura, chẳng lẽ không ai khen ngợi cậu sao?”
“Có chứ, đáng tiếc đều là ‘ người ’, nhưng vampire thì không có. Bên cạnh tớ trừ ông nội và quản gia ra đều là loài người”
“A……, không trách được hương vị Huyết tộc trên người cậu lại nhạt như vậy”
Gia tộc Kimura vẫn luôn ở phía trung lập giữa vampire và nhân loại,
không giết con người, cũng không giết Level D, đối với hành động
vampire giết người cũng không có phản ứng, từ trước đến nay luôn giữ
vững trạng thái thăng bằng giữa loài người và vampire, dĩ nhiên, điều
kiện tiên quyết là vampire và con người không được đi quấy rầy phía
trung lập.
Ichijou rất bội phục Kaname sama thế nhưng
có thể kéo thiên kim gia tộc Kimura về. Thiên kim gia tộc Kimura trừ bỏ
nghe qua tin tức qua báo chí, thật đúng là chưa người nào gặp qua, nghe
nói lão gia Heiji bảo vệ con gái duy nhất của mình vô cùng nghiêm mật. ‘ nghiêm mật ’—— đây thật là một từ làm cho người ta dễ dàng mơ tưởng
viển vông.
“Thật vui vẻ nha” đối với nam tử mỹ hình khen mình xinh đẹp thật sự rất hưởng thụ nha, bởi vì mỗi lần thấy vampire mỹ hình như bọn họ, Kimura
Kiyoshi cũng sẽ biến mình nhỏ đi vô hạn, cảm giác mình vẫn là một học
sinh tốt nghiệp trung học bề ngoài thường thường. Ichijou vừa khen như
vậy, lập tức lòng tin của cô vô hạn phóng đại……
Pia! Tiếng đèn treo thủy tinh vỡ vụn.
“Kaname…… Kaname sama, cậu cũng ở đây sao, Kiyoshi, tớ còn có chuyện,
phải đi trước” Ichijou lập tức ế, Kaname sama lại bị không nhìn, cậu vẫn nên chạy trốn thì tốt hơn.
Kimura Kiyoshi nhìn mảnh
vụn đèn thủy tinh trên đất, mới cảm giác được bên trong phòng sớm bị tản ra đè nén vô hình.”Kaname sama” Kimura Kiyoshi chột dạ kêu.
Kuran Kaname vẫn ưu nhã đứng ở nơi đó nhìn ngoài cửa sổ……
Đây, là có ý gì? Không nói lời nào, còn tức giân, kỳ quái nha. Kaname
sama có đủ chỗ không bình thường, bất quá trong vampire phải kể tới
Kaname sama có khí chất cực kỳ cường đại, cái cưởng đại của một đời quân vương Huyết tộc cao ngạo, khiến người ta sùng bái cùng hướng tới. Cô có nên thay đổi đối tượng hay không? Ichijou vô cùng tốt, nụ cười mê chết
người! Ừ…… Thật ra thì Cross Kaien cũng rất đẹp trai, chỉ là che đậy vóc người và tuổi thôi, hơn nữa ông ta đã sống mấy trăm năm rồi, có phần
giống vampire, rất tốt, cũng dễ gần, trừ có vài lần cố ý giả vờ ngây
ngốc ra.
Kimura Kiyoshi không dám quấy rầy Kuran
Kaname, rảnh rỗi nhìn khắp phòng, ủa? Đúng rồi, trong phòng này còn có
cả một giá sách lớn, nhất định có rất nhiều loại sách, lăn qua lộn lại
tìm, ừ, chọn quyển này, tiểu thuyết Zaria. Oa ken két, Kimura Kiyoshi
ngồi ở trên chiếc bàn tinh xảo liền cẩn thận đọc.
……
Kết cục thật bi thảm, nam chính ôm nữ chủ đã chết nhảy xuống vách núi,
aiz……, Kimura Kiyoshi giương mắt nhìn đồng hồ, đã chỉ hướng sáu giờ rồi, a, trời sáng nhanh quá, nên ngủ!
Kimura Kiyoshi giương mắt lập tức 囧囧 phát hiện, Kaname sama nhắm mắt nằm trên ghế sa lon màu
tím cổ điển bên cạnh cửa sổ, người ta luôn nói lúc người ta ngủ say mới
có thể lộ ra bản tính. Nhưng là Kaname sama khí thế không giảm, có lẽ là bởi vì anh chưa từng thật sự ngủ say đi, một người ‘ trăm năm cô độc ’
chân chính.
Kimura Kiyoshi cầm chăn trên giường nhẹ nhàng phủ lên người Kuran Kaname, lặng lẽ đẩy cửa đi ra ngoài.
……
Kimura Kiyoshi nhảy vào gian phòng Kiryu Ichiru, Ichiru vẫn còn ngủ
say, ngay cả gươg mặt khi ngủ cũng đáng yêu như thế. Kimura Kiyoshi cười chỉnh lại chăn cho Ichiru, cô đã yêu cầu hiệu trưởng không để cho
Ichiru cùng anh trai của cậu vào cùng một lớp học, bất quá khó tránh
khỏi sẽ đụng phải đi. Ichiru bị ‘ưu đãi đặc thù’ chính là học năm thứ
hai trung học cấp một, mà Yuki cùng Zero mới lên năm nhất, cơ hội gặp
phải sẽ rất ít
Kimura Kiyoshi sờ sờ mặt Ichiru, nói thế nào thì ‘ cô ’ đã làm hại bọn họ, nếu như cô sớm xuyên qua, thì có phải có thể ngăn cản bi kịch nhà Ichiru hay không. Dù sao thì hai anh em bọn họ thật sự yêu quý nhau……
Kimura Kiyoshi cảm giác
Ichiru tựa hồ sắp tỉnh, vội vàng đem trong tay búp bê lắc đầu để vào đầu giường Ichiru, từ cửa sổ nhảy ra ngoài……
“Chị?” Ichiru tỉnh lại tìm Hiou sama, rõ ràng cảm giác thấy cô ấy đã tới, trong không khí còn lưu lại mùi hương của cô.
Ichiru đảo mắt thấy búp bê lắc đầu đầu giường, liền nở nụ cười, lúc
trước, cậu có bồi Hiou sama đi mua đồ, Hiou sama nhìn trúng nó, búp bê
nữ mặc quần áo đỏ tóc quăn màu đen, búp bê nam mặc quần áo trắng tóc
bạch kim, Hiou sama nói hai búp bê này là vì cậu và cô mà thiết kế.
Ngón tay thon dài của Ichiru chạm vào mái tóc đen của búp bê nữ, không
nghĩ tới Hiou sama lại tặng búp bê nữ này cho cậu, Hiou sama quả nhiên
luôn quan tâm cậu.
……
“A ô ——” thật
buồn ngủ, trời sắp sáng rồi, đi đâu ngủ đây. Ngồi ở trên cây to, Kimura
Kiyoshi đảo con ngươi một vòng, có! Ha ha ——
Hm…… Giường rất mềm, thoải mái……
……
“Yuki, Zero, nào…… Mau tới nếm thử bữa ăn sáng yêu thương mà bố làm ” Cross Kaien cầm cái dĩa, mặt hưng phấn.
“Ông cũng biết làm bữa ăn sáng?” Zero lạnh nhạt nhìn Cross Kaien.
Cross Kaien đẩy mắt kiếng một cái nói: “Đây là việc mà một người cha phải làm!”
“Nào…… Nào…… Nào……” Cross Kaien đột nhiên cầm dĩa quơ quơ “Dĩ nhiên là
phải ăn mừng Yuki cùng Zero thuận lợi tiến vào trung học cấp một học
viện Cross! Đây chính là trường học mà bố mở nha. Ngày mai sẽ đi học,
làm hiệu trưởng, bố muốn nhắc nhở hai đứa phải chuẩn bị một chút “
“Vâng, hiệu trưởng” Yuki vui vẻ giơ tay trả lời.
Cross Kaien lập tức lệ đầy mặt, “Quả nhiên vẫn là Yuki khả ái nhất, không giống người nào đó, mặt giống hệt lừa đá vậy”
“Ông…… hừ! ” Zero lạnh lùng nói.
“Đúng rồi, bố có chuyện muốn nói với hai đứa, lần này trường học thiết lập bộ ban đêm”
“Chính là trung học cấp hai lớp học ban đêm sao?”
“Không, không phải là trung học cấp hai cũng không phải là bộ đại học nha”
Cross Kaien tiếp tục giải thích.
“Bộ ban đêm chuyên nghiên cứu cao cấp, không quy định tuổi, bởi vì bọn
họ sống lâu hơn so với chúng ta, bởi vì bộ ban đêm đều là vampire”
“Ông mang cái thứ đó về, đến tột cùng muốn làm cái gì?!?” Kiryu Zero tức giận vứt mạnh đồ ăn trong tay xuống bàn.
“Đương đương đương…… Đương nhiên là vì có thể làm cho vampire cùng nhân loại hòa bình cùng tồn tại, giáo dục thế hệ trẻ vampire thành ‘phái
vững vàng’” Cross Kaien tiếp tục động kinh giải thích.
“Quá hồ đồ, vampire không thể nào cùng nhân loại tồn tại, bản chất xấu
xa của chúng không thể thay đổi được, làm sao có thể?” Zero xốc lên cổ
áo Cross Kaien gần như la hét.
“Ta cũng chỉ là muốn kết thúc hết thảy, ta cũng giống Zero, đã từng mất đi đồng bạn”
“Bất kể như thế nào, vampire vĩnh viễn là những con quỷ độc!” Kiryu Zero hét to rồi chạy ra ngoài.
“Zero? Zero? Cậu đi đâu vậy?”
“Không sao không sao, Yuki, con không cần lo nó, đến đây, nếm thử trứng tráng của ta một chút!” Cross Kaien nhìn phương hướng Zero rời đi, một
năm rồi, tính tình của đứa nhỏ này vẫn không được tự nhiên như vậy.
“Kaname và bạn bè của cậu ấy cũng tới trường của bố đi học, Yuki” Cross Kaien gãi đầu 囧囧 nói.
Yuki nghe vậy hai mắt sáng lên “Thật ạ? Kaname onii-chan cũng ở học viện Cross?”
Yuki lấy được một lần nữa khẳng định từ Cross Kaien, hưng phấn đứng dậy “Con muốn đi tìm Kaname onii-chan!” Gặp người mà nội tâm cô vẫn luôn
nhớ đến!
“Yuki! Con đừng quên bây giờ là ban ngày”
“Vâng, vậy buổi tối con đi tìm Kaname onii-chan!”
Cross Kaien đột nhiên hưng phấn nói: “Hay là Yuki bồi bố đi siêu thị trước đi, trong nhà có rất nhiều thứ cần mua!”