Làm Sao Ăn Tươi Chú Bal

Chương 47: Chương 47: Dò xét




Cuối cùng Hill cũng đánh thức Hannibal, biết được bản thân đã bỏ lỡ giờ cơm, Hannibal với sở trường nấu nướng đành xuống bếp làm cho hai người cơm chiên Tây Ban Nha giản đơn, đương nhiên nguyên liệu nấu là món thịt mới tới tay.

“Muốn vài cái bánh cookie không?” Hannibal cầm trong tay một khối bơ ngon hỏi.

Hill có phần kinh ngạc, hắn quả thực ưa đồ ngọt, thế nhưng sở thích này không có ai biết, bởi vì cái khẩu vị như nữ sinh này mà bị đồng nghiệp FBI biết được nhất định sẽ cười nhạo cả ngày.

Hannibal đại khái nhìn ra nghi vấn của hắn, bình tĩnh đáp: “Mấy ngày hôm trước tôi có đi qua nhà cậu.”

Vậy là đi qua nhà bếp rồi… Chờ một chút! Hannibal nếu như tới nhà hắn thì hẳn là muốn thanh lý các chứng cứ mà có thể mình đã lưu lại, miễn cho FBI đến điều tra sau khi mình chết sẽ liên lụy đến y. Nói cách khác, thứ Hannibal thấy không chỉ có nhà bếp mà còn cả phòng sách nữa.

Hắn nghĩ tới con búp bê thủ công tinh xảo mình đặt ở ngăn tủ trong phòng sách. Biểu cảm Hannibal vẫn bình thường, hoàn toàn không nhìn ra điều gì, thế nhưng trước giờ y rất giỏi ngụy trang, nếu trực tiếp hỏi có phải thô lỗ quá không?

Xin hỏi anh có thấy con búp bê lấy anh làm hình mẫu đặt trong phòng sách của tôi không? Xin hỏi, lúc đó anh có nghĩ gì không? Nếu anh đã mang đi, giờ không biết có thể trả lại cho tôi không?

Chỉ cần biết nghĩ đều biết Hannibal sẽ phản ứng thế nào, hơn nữa nếu như là thứ Hannibal lấy đi, y làm sao có thể trả trở lại? Hill trong lòng vẫy vẫy tay chào tạm biệt con búp bê đã một đi không trở lại.

Hắn còn có chuyện trọng yếu muốn nói với Hannibal.

“Về Will…” Hill đắn đo việc chọn từ, mặc dù Hannibal đã chấp nhận địa vị tình nhân của hắn, thế nhưng điều đó không có nghĩa hắn có quyền không kiêng nể gì cả can thiệp tới cuộc sống và quyết định của đối phương.

“Cậu không hy vọng tôi tìm cậu ta? Đây là quyết định của Crawford, gã mời tôi giám sát bộ não của Will.” Hannibal bình tĩnh trả lời, sau đó bắt đầu làm bánh cookie.

“Thẳng thắn mà nói, anh chỉ muốn đem bộ não của cậu ta quậy tung lên, đừng có chối, Hanni, anh chỉ muốn nhìn cậu ấy tan vỡ mà thôi.” Hill nhún vai, tiếp tục: “Đó là sở thích của anh.”

“Will Graham là một người thú vị, cậu ta có thể bắt chước phương thức tư duy của bất cứ ai, dùng thị giác của họ mà nhìn nhận vấn đề, thậm chí là những tên giết người hàng loạt, điều này làm cậu ta mù mờ về nhân dạng chính mình. Rồi sẽ có một ngày, cậu ta không rõ khái niệm về bản thân, cậu ta sẽ biến thành bất cứ ai có thể. Mà tôi thì muốn biết cậu ta có thể biến thành bộ dạng gì.” Hannibal không ngại nói rõ ý đồ và ý định bất thiện của mình.

“Tôi biết cậu ấy trong quá trình dạy học ở FBI, Hanni, cậu ấy không yếu đuối như anh nghĩ. Ở một ý nghĩa nào đó, bởi vì cậu ta dễ tan vỡ hơn nữa cậu ta cũng ý thức được điều này cho nên cậu ấy lại càng khó tan vỡ hơn một vài người.” Hill nỗ lực khuyên bảo: “Hứng thú của anh với cậu ấy sẽ khiến anh phạm sai lầm, phán đoán thiếu chính xác, một ngày Will phản kháng lại được, anh sẽ có nguy cơ bại lộ. Đừng cố khơi dậy lửa giận của FBI chân chính, không ai có thể gánh chịu hậu quả.”

“Cậu ám chỉ tôi không thể khống chế hành vi bản thân.” Đôi mắt nâu của Hannibal có chút không vui.

“Tôi đang giải thích rằng Will và FBI không dễ chọc.” Hill không hề sợ hãi nhìn Hannibal, sau đó thở dài: “Từ trên người Catherine tôi học được một điều, đừng để công tư lẫn lộn. Tình cảm sẽ làm người ta phạm sai lầm, hứng thú sẽ làm người ta chần chờ. Nếu như anh tiếp xúc nhiều với Will, trò chơi dù vui như thế nào một khi đã thêm tình cảm vào thì sẽ chẳng còn hay ho gì nữa.”

“Vì sao cậu nghĩ tôi sẽ nảy sinh tình cảm với cậu ta?” Lúc này Hannibal không tức giận, trái lại y hiếu kỳ.

“Không phải có tình cảm theo ý đó, tôi biết. Thế nhưng không thể nghi ngờ, hứng thú sinh ra hiếu kỳ, thăm dò tạo nên thiện cảm. Mà tôi cũng phải thừa nhận, một ngày chân chính quen thân với Will, anh sẽ phát hiện cậu ấy là một người bạn rất tốt.”

Hannibal tiếp tục đem đường nhìn dời đến cookie: “Về điểm ấy, tôi có phán đoán của mình, Hill, cậu không cần lo cho an toàn của tôi.”

Thấy thái độ không muốn bàn lại của Hannibal, Hill cũng không nói gì thêm, cứ tiếp tục nói thì chỉ làm y không vui mà thôi. Người hắn yêu là một kẻ cố chấp, đồng thời vô cùng tự ngạo. FBI quả thực thua trên tay y rất nhiều lần, thế nhưng chỉ cần FBI thành công dù chỉ một lần, đối với Hannibal mà nói thì đó chính là tai ương ngập đầu.

Hắn quả thực không cần quan tâm, dù sao nếu như thật sự xảy ra chuyện, hắn cuối cùng cũng sẽ không mở mắt nhìn Hannibal bị bắt. Tốt nhất nên tìm thời gian trở về BAU càng sớm càng tốt, lúc đó có thể coi chừng Will, cũng tiện việc cung cấp mật báo cho Hannibal.

Nghĩ tới đây, Hill cũng không khuyên thêm nữa, nói đùa muốn Hannibal bỏ thêm nhiều hạt chocolate lên cookie.

Đương nhiên, khi sự việc đi đến tình trạng không thể cứu vãn nổi, Hill đã nghĩ nếu như hắn vẫn tiếp tục khuyên can, không biết Hannibal có chịu nghe lời hắn nói không, dù chỉ một hai câu, cũng tốt hơn nhìn Hannibal nằm trong bệnh viện không biết sống chết ra sao, cho dù tỉnh lại cũng không thể không đối mặt với tội danh mưu sát.

#

“Cậu biết, cái chết của Hobbs không phải lỗi của cậu, Will.” Hill buông lon Coca trong tay.

Will gật đầu, dùng giọng tán thành châm chọc nói: “Quả thực không phải lỗi của tôi, ngoại trừ việc tôi là người bắn chết gã ra.”

“… Cậu nghĩ cậu hại chết cha mẹ Abigail cho nên muốn nhận nuôi cô bé để bù đắp? Cô bé chưa chắc đã chấp nhận chuyện này, với lại Abigail cũng chỉ còn vài năm nữa là đủ tuổi.” Hill không đồng ý.

“Thế nhưng bây giờ vẫn chưa đủ tuổi, cho nên cần người giám hộ. Không chỉ tôi, bác sĩ Lecter cũng là một trong những người giám hộ của Abigail.” Will phản bác, trong lòng chỉ nghĩ đến cô gái trẻ đáng thương còn đang hôn mê.

Hannibal đã hạ một nước cờ hay, Will là một người nhạy cảm đa nghi, muốn tiếp cận anh ấy không phải chuyện dễ dàng. Lúc trước Hill dùng thân phận của giảng viên dùng hơn nửa năm mới được Will chấp nhận với tư cách bạn bè. Hannibal không có kiên trì chờ đến như thế, cho nên dùng Abigail để tiến, chỉ cần việc nhận nuôi trên danh nghĩa này, Will sẽ buông bớt đề phòng.

“Cậu biết Crawford sẽ nói thế nào không.”

“Jack? Chắc sẽ nói tôi xử trí theo cảm tính?” Will không quan tâm.

“Cậu đó hả? Không, tôi nói Abigail ấy, đến khi cô bé này tỉnh lại, chuyện đầu tiên cô đối mặt không phải là mất đi cha mẹ mà là giải thích xem cô có phải đồng lõa của cha cô không, Crawford sẽ hoài nghi cô, cậu không thể phủ nhận chuyện này.” Hill nói trắng ra.

“Đồng lõa? Không, không có khả năng.” Will không cần suy nghĩ mà phủ nhận.

“Tôi có nghe qua một câu nói thế này, nếu đối phương ngay cả tự hỏi cũng không thèm làm mà đã trả lời ngay thì đó chắc chắn là lời nói dối. Will, cậu chưa từng nghĩ đến khả năng cô bé này chính là đồng lõa, cậu chỉ hy vọng cô ta không phải.” Hill bình tĩnh đáp.

Đối với Hill mà nói, Will là bạn, Hannibal là người yêu, còn Abigail là ai? Nobody! Nothing but a name! Mặc kệ Abigail rốt cuộc có phải đồng lõa hay không, hắn đều đem chậu nước bẩn này đổ lên người cô bé, nhất là trước mặt Will.

Will bởi vì cái chết của Hobbs mà nảy sinh tình cảm bảo vệ cha con với Abigail, trong óc của cậu ta, chuyện của Abigail phải đặt ở ưu tiên số một. Trước đó, Hannibal gọi điện cho Hobbs, người tiếp điện thoại theo như Hannibal nói, ngoại trừ Hobbs thì chỉ còn Abigail.

Có thể hoảng loạn quá mức sẽ làm ký ức thác loạn, thế nhưng khó đảm bảo Abigail không nhận ra giọng của Hannibal. Dù cho không ai tin tưởng Abigail, nghĩ rằng cô bé sợ hãi quá mức, thế nhưng một ngày hạt giống hoài nghi đã được gieo, mọi cử động sau này của Hannibal sẽ bị người khác suy nghĩ, tìm hiểu… Hannibal dù có che giấu giỏi đến cỡ nào thì sao có thể che giấu mọi chuyện được?

FBI không phải ngu ngốc, một chuyện ngẫu nhiên xảy ra chỉ là ngẫu nhiên, hai chuyện ngẫu nhiên xảy ra là bí mật, ba chuyện ngẫu nhiên xảy ra thì đó chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

Y nên để Abigail chết trên hiện trường mới đúng, không nên vì nâng cao tin tưởng của Will với mình mà cứu cô bé. Cho nên Hill cần để cho người khác hoài nghi Abigail, cứ như vậy, Will sẽ vội vàng rửa sạch hiềm nghi cho Abigail mà không rảnh bận tâm đến người gọi điện thoại, với lại, lời một kẻ đồng lõa nói ra tất nhiên sẽ không ai đơn giản tin tưởng, họ chỉ nghĩ Abigail có ý khác nên nói xấu Hannibal.

Thấy hoảng loạn không chút nào che giấu trên mặt Will, Hill biết hắn đã hoàn thành một bước nữa rồi. Cho dù ngoài miệng không tin, nhưng người đa nghi nhạy cảm như Will trong lòng nhất định đã nghi vấn Abigail.

Lời này do hắn nói, còn đáng tin hơn lời Crawford nói, dù sao, Crawford theo thói quen sẽ đi hoài nghi bất cứ ai, còn Hill chỉ là đứng trên lập trường bạn bè mà đưa ra nghi vấn thôi.

#

Sau khi Will bận rộn xử lý một vụ án giết người trồng nấm kì dị, Hill không để ý đến lời phản đối của bác sĩ Horw nộp đơn xin phục chức lên Crawford. Gần đây, BAU bị các loại giết người hàng loạt biến thái ùn ùn tràn tới mà luống cuống tay chân, nhìn thấy thư giám định của bác sĩ Chilton viết, Crawford cũng không gây khó dễ với Hill nữa mà trực tiếp xếp hắn vào đội.

Trở về nhóm với những đồng nghiệp cũ làm Hill thở dài một hơi, dù sao thái độ thành viên BAU đối với hắn cũng không phải là không thân thiện nhưng lúc nào cũng mang ánh mắt hiếu kỳ, xa lạ, dò xét. Cái cảm giác bị nghiên cứu này khiến hắn cực kỳ khó chịu.

Dù thế, hắn không có thời gian cảm thán lâu lắm đã bị một tin tức quan trọng cướp mất sự chú ý—

Abigail Hobbs tỉnh.

Kết quả chẳng có gì bất ngờ— Hannibal cứu trị đúng lúc, kịp thời đưa đến bệnh viện, không kiểm tra ra bệnh tật, tỉnh lại chỉ là vấn đề thời gian.

“Cô bé không phải đồng lõa.” Trong văn phòng, Will nhịn không được phản bác Crawford.

Crawford thở dài: “Tôi chỉ nói, có thể có khả năng này thôi, chúng ta không thể loại trừ bất cứ khả năng nào, Will.”

“Tôi ủng hộ Will, cô bé còn chưa là trưởng thành, thiếu chút nữa bị cha mình giết chết, Jack, sau đó, anh còn nghi ngờ cô bé giúp đỡ cha mình giết hại những cô gái khác?” Alana đứng về phía Will.

Crawford đem ánh mắt chuyển đến Hannibal ngồi bên cạnh Alana, y suy nghĩ một hồi rồi lựa từ mà nói: “Trước khi có kết quả điều tra, tôi không tán thành vọng đoán.”

“Hill?” Crawford nhìn về phía người cuối cùng trong văn phòng, Will cũng nhìn lại.

“Vì sao không tìm ai đó trông chừng cô bé, không chính thức thôi, để hỏi han? Như vậy có thể tránh kích thích cô bé.” Hill đưa ra kiến nghị điều hoà hai bên.

Alana lập tức nói: “Tôi là nữ, để tôi trông chừng Abigail tương đối hợp.”

Crawford gật đầu, đồng ý cách này: “Will, một ngày nào đó cậu sẽ cảm ơn sự lạnh lùng của tôi lúc này.”

Will im lặng với việc này, Hannibal ngẩng đầu nhìn Hill một cái rồi lại dời tầm mắt nhìn tay mình. Người trong phòng này đều đang tự suy nghĩ, chuyện này phức tạp tựa như một vở kịch.

Một vở kịch đặc sắc tuyệt diệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.