Một hôm anh đọc tạp trí, cô đứng tập kịch bản gần cửa sổ. Anh nhìn cô lại cúi đầu nhìn vào hình cô trong tạp trí. Cô hỏi anh việc gì.
“Em trong hình cao hơn ngoài đời rất nhiều”
“À photoshop ấy mà” Cô tự nhiên trả lời
Lát sau, anh lật sang tấm hình cô mặt trang phục thoải mái đi chơi cảnh biển của thành phố San Diego, California, Mỹ
“Em, da em trong hình tối hơn”
“Phong cách trang điểm cho phù hợp với bối cảnh”
Lát sau nữa anh thấy tấm hình cô trong mái tóc xoăn bồng bềnh bóng mượt
“Trước đây em từng nhuộm tóc à?”
“Không”
“Tóc em trong đây có màu nâu đỏ, photoshop luôn à?”
“Hình như... Là vậy” Cô cười hì hì
“Hình như?” Anh lên cao giọng
“Vâng! Hình như”
Anh cúi đầu tiếp tục xem tạp trí, cô tiếp tục học kịch bản. Đoạn này rất dễ chỉ là học mãi không nhớ
“Em học hoài không thuộc”
“Hình như... do em thông minh”
“Hình như?” Cô liếc anh sắc bén
“Vâng!”
Tên nhỏ mọn! Cô mắng thầm
____________
Giáng sinh khí hậu xuống thấp một chút, không lạnh mấy nhưng ít nhiều cũng phải mặc áo ấm ra đường. Người người nhà nhà tấp nập, Singapore là đất nước tập trung đông đủ mọi sắc dân trên thế giới không thua gì Mỹ, lại nhỏ gọn nên đi vài bước chân lại có thể chiêm ngưỡng phong cách đón Giáng sinh khác nhau.
Trịnh lão có con dâu người Anh là mẹ của Vũ Minh, Vũ Quân. Không ít cháu con sinh hoạt học tập ở Châu Âu, Châu Mỹ nên ông chọn phong cách phương Tây, trưng một cây thông cao 8 mét giữa nhà, đèn giăng xung quanh sáng rực rỡ, chu đáo đến nỗi từng cái ly, khăn giấy đều được in hoạ tiết phù hợp với Giáng sinh.
Tề tựu về sớm nhất là Vũ Quân cùng ba mẹ anh ta Trịnh Trung Vũ, con cả trong nhà, mẹ anh ta dâu trưởng bà Smith Alexandra Rachel Vivianna. Họ biết vụ việc của Vũ Minh, ông Trung Vũ không ý kiến gì còn mẹ anh ta thì nhất quyết không để Trạch Nhu tiến vào nhà cho nên Vũ Minh bỏ đi, hành tung của Trạch Nhu theo đó mất dạng.
Tiếp theo là Trịnh Cảnh người con thứ ba của Trịnh lão, ông trước đây là một trùm xã hội đen lẫy lừng, quan chức cấp cao cũng không dám gây thù với ông, nhưng nay Trịnh Cảnh chọn con đường làm ăn chân chính, cực kì thương yêu gia đình. Đặc biệt là vợ ông, bà Trần Bạch Yên hiện tại là thẩm phán tối cao của toà án Quốc tế, chuyện tình của họ từng kinh động trời đất một thời, đại luật sư trẻ tuổi lại đem lòng yêu trùm xã hội đen bất chấp dị nghị khiến người ta cảm phục. Họ có một con trai cũng là cháu đích tôn của Trịnh lão - Anh ta là Trịnh Cảnh An, kế thừa mẹ anh ta làm một luật sư tiếng tăm lẫy lừng, bách chiến bách thắng chưa từng thua trận.
Cuối cùng con gái út của ông - Trịnh Dao từ nước Ý mộng mơ trở về, chuyện tình của bà cảm động không kém anh trai mình. Ai ngờ thiên kim tiểu thư xinh đẹp quý phái lại yêu chàng đầu bếp trẻ trong gia tộc - Vương Thanh. Bị cấm đoán, thậm chí nhốt lại nhưng bà vẫn quyết tâm cho tình yêu của mình, hai người trốn chạy đến Ý, tại đây hai người xây dựng được một nhà hàng rất lớn phong cách châu Âu nhưng pha lẫn hương vị Á Đông đặc sắc. Không đến mức dư giả lại đủ nuôi sống cho đứa con gái nhỏ học ở trường lớn, mà cô bé cũng rất thông minh yêu thương cha mẹ mình - Vương Băng Băng, 17 tuổi có thể thông thạo nhiều thứ tiếng dù được sinh ra tại Ý.
Không chỉ hậu bối mà anh em trong gia tộc cũng đến Trịnh gia. Những ông già lão luyện trong chính trị, kinh doanh. Các quý phu nhân đầu óc sắc bén. Vì hằng năm đều chọn một nơi để tề tựu về, năm nay lại đến lượt Trịnh Trung lão gia, Chính Phong lần đầu có dịp ra mắt trưởng bối nơi này. Khí thế quả thật không nên coi thường.
Họ cũng bất ngờ khi biết Tề Vy đã kết hôn cùng cháu trai Ngô gia. Chào hỏi sơ lược cũng khá vui vẻ thoải mái, Trịnh gia từ nghèo đói đi lên nên phong cách của mỗi người đều có sự dễ chịu riêng, duy chỉ Trịnh Trung lão gia là khó tính nhất nhưng mọi người cũng có thể thấy ông đôi lúc cũng “điên điên” như ai
“Vậy hiện nay cháu ở cùng ông già Trịnh Trung à?” Em trai của Trịnh lão vui vẻ hỏi
“Vâng!” Chính Phong nhận ra người này, ông ấy là tiến sĩ nghiên cứu vũ trang, phát minh của ông được ứng dụng rộng rãi trên toàn thế giới cho lợi ích quân đội. Bề ngoài hoạt náo vui vẻ, nhưng thông tin thời còn trẻ của ông cũng khiến người ta e dè, trước đây vũ khí Trịnh Trung cùng Trịnh Cảnh sử dụng để một bước nhuộm máu thế giới ngầm đi lên làm trùm là nhờ ông ta mà ra. Nói chung ông là kẻ tiếp tay cho xã hội đen mở rộng thế lực
“Ở cùng gì chứ? Hết Giáng sinh này nó sẽ về lại Ngô gia” Trịnh lão nhăn mặt dáng vẻ không hài lòng
“Anh già à, khó chịu gì chứ? Tôi thấy nó ở với người khó khăn như anh thật tội thằng nhỏ quá đi”
“Chú nói cái gì? Chú nhỏ hơn tôi rất nhiều đấy nhé!”
“Lại giở thói gia trưởng! Anh giỏi đấu cờ với tôi một ván”
“Được! Tôi không tin tiến sĩ bận rộn như chú lại có thời gian luyện cờ thắng tôi”
Hai ông lão tranh cãi như trẻ con sau đó rủ nhau đi đánh cờ, trưởng bối xung quanh vừa mất mặt vừa buồn cười. Hai lão này gặp nhau chỉ có cãi vả nhưng thật sự tình cảm anh em của họ là thắm thiết nhất từ lúc nhỏ đến khi gần lìa đời.
Đến chiều tiểu tử Tề Uy vừa nói lời tạm biệt hai tháng trước lại vác va li chạy về, miệng nói muốn ở Anh ôn bài rốt cuộc cũng vì mê chơi mà để lại đống bài tập chưa xong ở trường. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, đầm ấm. Điều kì lạ nhất là ai nấy đều né tránh nhắc đến ba mẹ Tề Vy. Cô cũng hiểu nên tỏ ra rất bình thường, ngày này tuyệt nhiên không nên nhắc đến chuyện không vui. Chỉ có Phong luôn bên cạnh cô, âm thầm nắm tay an ủi Vy. Cô cũng thật biết ơn anh, nhờ anh cô cảm giác mình không trơ trọi.
Sau bữa chiều hai người tách ra một chút để phụ nữ cùng đàn ông chia ra mà trò chuyện
Phong ngồi đối diện Cảnh An rất từ tốn trò chuyện như bạn bè lâu ngày không gặp. Cảnh An trước đây đã gặp Chính Phong vài lần khi đến thăm Trịnh lão. Dù đã nghe qua nhiều chuyện từ ông nhưng đến khi Vũ Quân đến tìm anh mới khẳng định - Chính Phong là người nguy hiểm cực kì. Tư duy cùng tâm địa của anh ta tàn nhẫn hơn vẻ ngoài gấp trăm lần. Cảnh An ban ngày là luật sư hiên ngang bảo vệ luật pháp, ban đêm lại âm thầm cai trị hắc đạo, liên thông bên phía Mafia khắp nơi. Nhưng tính cách của anh chỉ có một là lạnh lùng, trầm tính. Dù trong tối hay ngoài sáng đều là như vậy. Không ít người trong ngành luật đùa rằng anh có khí chất của hắc đạo. Còn Chính Phong chuyện đang làm và thái độ đang thể hiện thực sự không có điểm chung, rất dễ đánh lừa người ta chết một cách không minh bạch
____________
Buổi tối ai nấy đều ra về, Chính Phong ngồi xoa bóp vai giúp Vy. Hôm nay cô bận bịu đi mua sắm với mấy vị phu nhân tiểu thư kia mấy tiếng đồng hồ quả thật mệt muốn xỉu, chưa kể phải kí tặng rất nhiều cho mấy đứa em nhỏ bên nhà mấy vị tiền bối kia, còn bạn bè của chúng cũng rất hâm mộ cô.
“Em có mua một bộ vòng tay rất đẹp, anh một chiếc em một chiếc!” Vy nói rồi nhỏm người lên lại bị anh đè xuống
“Em mệt rồi, để anh” Phong vui vẻ tìm trong mớ trang sức Vy vừa mua để trên bàn trang điểm
“Cái này à?” Anh quay lại trong tay là một chiếc hộp vuông bằng vải nhung đen quý phái
“Vâng”
Vy đón lấy mở ra bên trong có hai cái vòng tay bằng vàng trắng khảm đá quý, sợi của nữ có một phần ba làm từ ngọc trai màu trắng, của nam thì bằng ngọc trai đen.