Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 4: Chương 4: Thượng cương tiền bồi huấn




Bên trong ngự thư phòng yên tĩnh không một tiếng động, chỉ thấy trong phòng một lư hương lớn hoa văn hình rồng bằng bạc mạ vàng cao cỡ nửa người đang tỏa khói nhẹ lượn lờ, đem hương khí thanh nhã phủ kín cả thư phòng.

Tân hoàng nước Đại Tề Tề Diễn Chi lúc này đang vùi đầu ở trước án thư, tay cầm bút son phê duyệt tấu chương, thiếp thân thái giám Lý Đắc Nhàn đứng yên một bên hầu hạ. Nhiều lần, Hoàng thượng tựa như nhớ tới điều gì, bút trong tay hơi dừng một chút, hỏi: ”Tuyển tú đã chấm dứt chưa?”

”Bẩm hoàng thượng, tuyển tú đã kết thúc rồi, tổng cộng tuyển được bốn mươi mốt tú nữ. Hoàng hậu nương nương đã an bài các tú nữ ở tạm Lâm Hoa điện. Lý Đắc Nhàn nhanh chóng đáp lại, đồng thời cho tay vào trong áo lấy ra một bản danh sách trình tới trước mặt hoàng thượng: ”Đây là danh sách tú nữ, mời Hoàng thượng xem qua.”

Tuy rằng Lý Đắc Nhàn chỉ một mực hầu hạ ở ngự thư phòng, nhưng tin tức tuyển tú này tự có từng nhóm tiểu tháu giám là thuộc hạ truyền lại để nếu Hoàng thượng đột nhiên hỏi tới thì mình có thể kịp thời bẩm báo lại, Lý Đắc Nhàn là người hầu ở bên cạnh Hoàng thượng từ nhỏ, hầu hạ thánh thượng từ khi còn là hoàng tử mãi cho đến khi trở thành vua một nước, vẫn rất được Hoàng thượng tin cậy chính là dựa vào cách xử sự chu đáo cùng tính tình khá cẩn thận của hắn.

Gần vua như gần cọp cũng không đơn giản chỉ là một câu nói như vậy.

Hoàng thượng chỉ nhìn lướt qua tập giấy cũng không nói gì, đặt bút xuống cầm lấy một phần tấu chương xem qua. Lý Đắc Nhàn thấy thế động tác nhẹ nhàng chậm chạp đem chén trà đặt trên án đi thay, rồi lui tới một bên tiếp tục đảm nhiệm làm một bình hoa trong suốt.

Hoàng thượng tuy là nhìn tấu chương, nhưng trong đầu lại nhanh chóng nổi lên suy nghĩ. Ở Lâm Hoa điện? A, hắn nhớ rõ Lâm Hoa điện này chỉ cần đi qua một con đường nhỏ liền đến được ngự hoa viên sao? Hoàng hậu tốt của hắn thật đúng là phí tâm.

Còn có đích nữ của Thừa Ân hầu phủ Chu Liên Đông? Trong danh sách bất ngờ ở hàng vị đầu tiên, chính là muội muội nhà mẹ đẻ hoàng hậu tốt của hắn. Xem ra hoàng hậu nhiều năm không có con cuối cùng cũng khiến Thừa Ân hầu không kịp đợi, ngay cả nữ nhi con vợ cả đều không tiếc đưa vào cung. Nhớ kỹ lúc vừa mới đại hôn muội muội này của hoàng hậu chẳng qua vẫn còn là một đứa trẻ con, thật là có hứng thú.

Còn sót lại tú nữ mấy nhà chẳng phải là phụ mẫu trong triều lấy con nối dòng làm lý do để tranh thủ, cầu tuyển tú con gái các đại thần sớm, những thứ này phần lớn các thần tử đều có công phò tá, hắn từ sau khi lên ngôi cũng có ban thưởng, đáng tiếc rằng lòng người không đủ.

Tề Diễn Chi đối với nữ sắc cũng không quá coi trọng, nếu không cũng không đến mức từ khi thành hôn tới nay nữ nhân chỉ có mấy mống. Hắn thấy những nữ nhân này phí hết tâm tư muốn đoạt lấy sủng ái của bản thân chẳng qua là vì hắn có thể cho các nàng quyền thế, bao nhiêu ân cần thăm hỏi nhìn như chân thành tha thiết, bưng nước đưa thuốc thang nhưng ở phía sau nhất định là có điều cần cầu xin. Một người tính tình luôn luôn không câu nệ như hắn cũng lười cùng những cô gái này hư tình giả ý, ngươi đến ta đi.

Trong triều đã sứt đầu mẻ trán còn phải lao tâm lao lực cùng những nữ nhân này vật lộn, hắn đâu phải người ngu. Những nhóm đại thần này còn mưu toan dùng nữ nhân hậu cung kiềm chế hắn, thật là buồn cười. Cái gì mà kéo dài con nối dòng? Nếu hắn không muốn thì ai có thể mang thai được chứ?

Đem tấu chương cầm trong tay ném tới trên án, liền đứng dậy: ”Đi, Lý Đắc Nhàn, tới giáo trường.”

Sau lưng Lý Đắc Nhàn lập tức đuổi kịp bước chân hoàng thượng, nhưng duy trì khoảng cách nhất định, nháy mắt chỉ huy nhóm tiểu thái giám đi trước chuẩn bị.

Bên trong tiểu viện ở Lâm Hoa điện, Ôn Uyển một chút cũng không dám khinh thường. Lâm Hoa điện tuy là cung điện ở chỗ xa xôi, nhưng dù chỉ là một bông hoa một cây cảnh cũng được tỉ mỉ trưng bày, chỉ là một thiền điện lại khắp nơi dụng tâm tinh xảo đẹp đẽ. Có thể tưởng tượng được các cung điện khác rường cột chạm trổ tráng lệ nhường nào.

A Uyển cùng ba cô nương khác được phân đến sân viện này, sau khi giới thiệu lẫn nhau, A Uyển phát hiện thân phận của mình ở nơi này cùng những tú nữ trong viện xem như là thấp nhất. Một vị là đích thứ nữ (con gái thứ dòng chính do mẹ cả sinh ra) thừa tướng Tả Vô Hạ, một vị là đích nữ của Đô thống đốc Trương Tiêm Nhi, còn có một vị là đích trưởng nữ của Nội các học sĩ Lâm Tự Quân, đều là đại quan nhất…nhị phẩm. So với họ A Uyển chỉ là con gái của tiểu quan ngũ phẩm tất nhiên không tính là gì.

Nhưng mấy quý nữ này trái lại được giáo dục rất, mặc dù A Uyển từ trong con ngươi của các nàng ít nhiều gì cũng nhìn ra chút khinh thị, nhưng biểu hiện trên mặt các nàng vẫn rất chu toàn. Nhưng như vậy A Uyển lại thấy yên tâm, thân phận của mình đối với các nàng không đủ trình độ cạnh tranh cái gì, các nàng tự nhiên cũng sẽ không tốn nhiều tâm tư đến ”chiêu đãi” bản thân.

Sau khi đơn giản nói lời chia tay, A Uyển dẫn tiểu nha hoàn mà quản sự Quan cô cô phân chia cho nàng trở về phòng, lúc này đã mau gần chạng vạng tối.

Bên trong phòng mặc dù bố trí đơn giản nhưng ở những chỗ chi tiết lại lộ ra vẻ đẹp quý giá của hoàng gia, thế nhưng chỉ cần là bức bình phong mai lan cũng là dùng gỗ hồng toan thượng hạng để làm.

A Uyển ngồi trên chiếc ghế nhỏ hình tròn, nhìn nha hoàn có vẻ có chút thật thà này, liền đi thẳng vào vấn đề hỏi: ”Ngươi tên gì? Bao nhiêu tuổi? Trước kia là người hầu ở nơi nào?”

Nha hoàn kia ngược lại cũng nhanh chóng đáp lời, tựa như hạt đậu cân đảo: ”Bẩm cô nương, nô tỳ tên là Thanh Sam, đã mười sáu, vốn là người hầu tại Lâm Hoa điện đây. Nô tì chân tay vụng về, tay nghề cũng không so bì được với những tỷ tỷ lợi hại khác, nhưng nô tỳ sức lực thật ra rất lớn, xin cô nương đừng nên đem ta đuổi trở về, nô tỳ khẩn cầu cô nương để cho ta được làm một lần.” Một lòng sốt ruột, ngay cả chữ ta cũng nói luôn ra.

A Uyển thấy nàng thế nhưng thật hoạt bát đáng yêu, vả lại thoạt nhìn nàng cùng quản sự Quan cô cô quan hệ có vẻ không tệ. Mình bây giờ còn chưa phải người quan trọng gì, như vậy đây cũng sẽ không phải người do quý nhân nào đó sắp đặt vào, bèn đem nàng lưu lại.

”Bây giờ ta muốn rửa mặt chải đầu một phen, ngươi hãy đi mang nước nóng đến đây, để ta nhìn ngươi một chút xem sức lực có phải thật lớn như vậy hay không?”

Thấy cô nương không có ý đuổi mình đi, lại còn nói chuyện rất thân thiết, tiểu nha hoàn tên Thanh Sam kia liền khoái trá mà đi chuẩn bị dụng cụ tắm rửa cho A Uyển, sau khi trở về đem theo một bọc nhỏ, là xiêm y đồ trang sức trong cung thống nhất phát cho tú nữ. Theo quy củ tuyển tú Đại Tề, trong thời gian nửa tháng tại đây, chi bằng tú nữ thống nhất ăn mặc, vì đó có thể đủ để người trong cung lập tức biết thân phận bên ngoài, tránh đi một ít phiền toái không cần thiết.

Đơn giản rửa mặt chải đầu xong, A Uyển phái Thanh Sam ra ngoài, rồi cầm lấy một quyển cung quy trong cái bọc nhìn, đây là thứ mà trong nửa tháng phải học tập, tuy rằng nàng theo Tống ma ma cũng học tốt những quy củ này, thậm chí còn biết biện hương như thế nào, làm thế nào để nhận biết đồ ăn có tương khắc hay không, thưởng phạt cho cung nhân thế nào, vân vân… cũng học không ít, nhưng hệ thống quy nạp cung quy A Uyển nghĩ vẫn nên cầm lấy lật xem chút.

Tại sao Ôn phu nhân lại nói Đại Tề tuyển tú phiền phức, lo lắng trạng thái cơ thể của A Uyển không cách nào kiên trì nổi? Nguyên nhân chính là do tổ chế huấn luyện này. Hơn phân nửa tháng tại đây nhóm cung nhân sẽ dạy bảo tú nữ hầu hạ Hoàng thượng dùng bữa thế nào, thay y phục vân vân, thâm chí còn phải học cách đấm lưng xoa bóp, dù sao tất cả chính là lấy việc hầu hạ Hoàng thượng thoải mái làm trung tâm, đương nhiên cũng không phải là sẽ đem tú nữ bồi dưỡng thành toàn năng, học tập những thứ này chẳng qua là vì có thể để cho Hoàng thượng ở phía hậu cung là lúc có thể thả lỏng người, cũng có thể trợ giúp các quý nhân đoạt ân sủng.

Tiện thể cũng được học cách đối mặt với các quý nhân phẩm cấp khác nhau thì hành lễ vấn an thế nào, cùng với việc thông qua phương diện quần áo trang sức của các quý nhân để phán đoán phẩm cấp quý nhân, cùng với việc phải ăn nói làm việc thế nào để không vượt quá quy củ vân…vân… một loạt chương trình học rườm rà.

Ở Đại Tề, trở thành nữ nhân của hoàng đế thật không dễ dàng, ban ngày phải trải qua chương trình học phức tạp như thế, buổi tối còn phải chép nữ giới nữ huấn để tu thân dưỡng tính, càng phải lĩnh hội được tầm quan trọng của tư tưởng lấy Hoàng thượng làm trung tâm, việc này so với đi bộ qua sân rộng không phải chỉ khó hơn một hai điểm nha.

Thời gian nửa tháng này sẽ có người bởi vì không đủ tư cách mà bị đào thải, mà A Uyển trải qua tuyển chọn hôm nay đã cảm giác hai chân có chút mệt nhọc, cỗ thân thể này dù sao không thể so với trước đây, để sách xuống, liền dự tính đi ngủ.

Những cực khổ này vẫn còn đang ở phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.