Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay

Chương 25: Chương 25




Vợ mình hề HN mất rồi, chán chẳng muốn update gì nữa cả. vào coi cm của các Thánh phán mà buồn cười quá đi mất. Mình review lại cho các thím không phải là tất cả các tình tiết, các biểu hiện của những nhân vật, chỉ là 1 số nét chính thôi, vậy mà cũng phán như đúng rồi được, sợ các Vozer quá đi!

Mình xin báo cáo lại lần nữa là không phải vợ mình nó có tình cảm khác với mình đâu. Nó với thằng H yêu nhau cực kì luôn, thằng H thế thôi nhưng có lẽ về khoản “trị vợ” mình còn phải học hỏi nó quá! Theo những gì mình thấy thì diễn biến tình cảm của tụi nó đang là rất tốt đẹp, tức là yêu thương có, giận hờn có, nhõng nhẽo có, nghiêm khắc có, ….có thể nói là tương đối hoàn hảo đấy ợ! Mình cũng chẳng có ý định xem vào đâu ợ!

Tiếp cái vụ vợ mình với papa đi Phú Quốc trở về.

Chiều thứ 5, mình ra sân bay đón 2 người, không nằm ngoài dự đoán, ông bố vợ mình tính mang cả cái Phú Quốc về nhà hay sao ý, bao nhiêu là đồ đạc. Vợ mình thì nhìn thấy mình nó cũng chẳng thèm cười nữa, cái mặt thì nhăn nhó, cau có, chắc là vì bị ông bố quý hóa giao cho 1 núi đồ, nó chẳng có thời gian mà điệu đà với thiên hạ nữa. Kaka, thấy nó mình buồn cười lắm nhưng ko dám cười. Vợ mình đem đi nhiều, chắc lại suốt ngày phơi mặt ra ngoài biển đây, hai gò má với bả vai thì có phần đỏ ửng lên nữa. Đưa 2 người về mà tâm trạng trái ngược nhau hoàn toàn, ông bố vợ thì thao thao bất tuyệt những “chiến tích” của ông ấy ngoài Phú Quốc, vợ mình thì co vẻ vẫn còn bực, nó đút tai nghe vào tai rồi nhắm mắt làm 1 lèo về đến nhà luôn. Tối đó cũng chẳng thấy qua phòng mình chơi, chắc là nó mệt.

Sáng thứ 6 thì bố vợ mình về HN, vợ mình xin ở lại thứ 2 mới về vì nó có con bạn ở bên kia người SG, nghe đâu là cuối tuần này nó cũng VN nên vợ mình muốn ở lại chơi chút nữa. Mình với bác mình đưa bố vợ ra sân bay khá sớm, vợ mình còn ngủ nên để cho ngủ luôn, chẳng gọi dậy đi tiễn nữa. 2 ông cụ ngồi trong xe nói chuyện làm ăn, mình cũng chẳng buồn nghe, đột nhiên ông bố vợ với mình hỏi:

- Sao, thấy con P.Anh dạo này thế nào?

- Thế nào là thế nào ạ?

- Thì mày thấy nó dạo này thế nào chứ sao nữa!

- Ah`, dạ thì xinh hơn, người lớn hơn, dễ thương hơn, nói chung là thấy tự hào về vợ con bố ạ!

- Các anh bây giờ thấy con gái xinh 1 tí là đã lác hết cả mắt đi, biết gì nữa mà tự hào? Ông Bác mình xem vào

- Ơ hay chứ chẳng lẽ thấy gái đẹp lại nhắm mắt vào ạ?

- Thế nó yêu đương thế nào? Bố vợ mình lại hỏi

- Là sao ạ? Mình hơi thốn

- Nó có người yêu rồi phải ko? Bác đã bảo là máy tìm hiểu cho bác cơ mà?

- Ah` dạ ….vâng. P.Anh nói với bác rồi ạ? Mình choáng trước câu hỏi này của ông bố vợ luôn, ông ấy thâm thật đấy!

- Nói cái gì? Chúng tôi còn đẻ ra các anh các chị chẳng lẽ lại ko biết? Thế thằng đó thế nào?

- Chắc cũng được ạ! Con cũng hỏi sơ sơ ah`! Mình giấu, hơi run rồi đấy

- Được là thế nào? Đàn ông con trai ăn nói phải dõng dạc, có đầu có đuôi chứ ….bla …bla….

- Thì con thấy nó cũng đẹp trai, cao ráo, làm NH thì chắc ổn, nghe nói là gia đình cũng cơ bản lắm. Nó cũng có vẻ hiền lành ….. Mình chẳng thể dấu được nữa, đành phải nói tốt về thằng H, kể 1 số thứ, tất nhiên là vẫn cố gắng khai càng ít càng tốt

- Thế là anh hỏng rồi à? Bác mình hỏi

- Con gái bố Lợi thì sao con đủ trình bác ơi! Em nó chưa có người yêu đi nữa thì con cũng theo sao kịp

- Có gì mà không kịp, cái thằng này nhìn vậy mà ngu! Ông bố vợ quay ra chửi mình

- Hihi (cười trừ chứ biết sao được)

- Mày bảo cái P.Anh hôm nào dẫn thằng đó về nhà cho bác. Nó thích thì bán luôn cho rảnh nợ ông ạ! Bố vợ nói với mình rồi quay ra nói với bác

- Dạ vâng

- Thế thằng đó vào đây mấy ngày?

- Dạ vào có 2 ngày cuối tuần hôm P.Anh vào à! (Sao cái gì ông ấy cũng biết thế?) Tài năng nói láo của mình không biết có ăn thua gì ko nữa!

Ông bố vợ mình trầm ngâm chút rồi quay qua nói chuyện với ông Bác mình. Mình thì lái xe mà sao cứ thấy lo ngay ngáy, cũng may là ổng ko hỏi gì thêm nữa!

Mình về nhà thì vợ mình đã dậy rồi, đang ăn sáng, thấy mình là nó cười toe toét, chắc lại muốn nhờ vả gì đấy! Nó ăn vội miếng bánh rồi chạy theo kéo tay mình lúc mình đang đi lên cầu thang

- Này em bảo này

- Lại nhờ vả gì chứ gì? Có gì nói luôn đi nào

- Hihi, nhờ có tí mà cũng bày đặt làm cao nữa

- 1 tí cũng là nhờ nghe chưa!

- Rồi! Nay anh đi chơi với em nhá

- Ơ hay anh phải đi làm nữa chứ? Sáng giờ đưa Bố ra sân bay đã phải chịu đi muôn rồi đấy

- Đi muộn rồi thì nghỉ luôn đi, chứ đi làm gì nữa? nó nháy mắt với mình, mặt thì như này

- Thế đi đâu? Anh chở đi rồi anh đi làm, lúc nào về anh đón

- Không phải, chở đi thì thà em đi taxi cũng được vậy. Đã bảo là nay đi chơi với em cơ mà

- Chơi cái gì? Anh sợ thằng H nó mần thịt anh lắm!

- Anh mà biết sợ ai thì em đã được nhờ! Đi chơi với đứa bạn em ý, nó đi với người yêu nó, chẳng lẽ em đi 1 mình à?

- Ax ax, đi với bạn em ah’? Thôi cho anh nghỉ đi

Chẳng biết con vợ mình nó học được ở đâu cái trò dai như đỉa, nó cứ bám riết lấy mình nhõng nhẽo. Mình vào nhà tắm thay đồ đi làm mà nó cũng còn bám theo nữa, sợ nó luôn! Mà chắc lần này nó cần mình đi thật, chứ bình thường mấy khi nó năn nỉ ai thế này! Và sau 1 hồi bị vợ theo đuổi mình cũng đã phải mềm lòng xin nghỉ ngày thứ 6 luôn để đi chơi với nó. Lúc mình đồng ý thì nó hét vang cả nhà, nhảy lung tung, nhìn cứ như mấy đứa nhóc nhà mình cuối tuần được bố mẹ hứa cho đi chơi vậy.

- Chưa xong đâu anh có việc nói với em đây

- Gì thế anh? Nó quay lại khi nghe giọng mình có vẻ nghiêm trọng

- Bố biết em có người yêu rồi đấy!

- Cái gì cơ? Nó tròn cả mắt

- Bố lợi biết em có người yêu rồi, bảo hôm nào dắt về cho cụ duyệt đấy!

- Sao bố lại biết? Có phải là anh nói ko?

- uh` anh nói

- Anh đúng là điên! Sao anh lại nói? Nó gắt lên với mình, may mà nhà lúc này ko còn ai

- Tại anh quyết rồi, ko cho nó yêu em nữa, bố gả em cho anh rồi mà!

- Aaaaaaaaa, ko biết ko biết, em kệ anh, anh bị điên à, …. Bla….bla…...

- Nhìn lại xem đứa nào điên kìa! Mình ngồi uống nước nhìn nó la hét cũng thấy buồn cười

- Anh còn nói nữa à? Nó quay lại, chẳng hiểu sao mà nó ko khóc nhè nữa, chọ mà ko thấy nó khóc làm mình cụt cả hứng

- Gì mà giãy nảy cả lên thế, ngồi xuống đây anh bảo

- Ko thèm ngồi, anh cút đi, em đi về đây! Nó nói rồi vùng vằng định bỏ lên nhà

- Có mà dám về, Bố ko cho em no đòn. Hahahah

- Anh còn cười được nữa?

- Nhìn em buồn cười thì anh cười chứ sao! Đùa thôi chứ ko phải anh nói bố biết đâu

- Cái đồ đểu giả, không thể tin anh được. Nó nói rồi tiện tay nhặt được cuốn truyện ném về phía mình

- Anh nói thật đấy ko đùa đâu, chọc em chút vậy thôi, anh hâm mà tự nhiên khai ra là đồng phạm với em, nhưng mà bố biết thật rồi đấy

- Nhưng sao bố lại biết? Nó đã hạ giọng và đi lại chỗ mình

- Sao biết được? Tự nhiên lúc nãy đi cụ hỏi

- Hỏi chuyện gì? Anh kể mau mau xem nào!

Mình kể lại cho nó nghe sự việc, mặt nó chuyển từ tức giận sang ỉu xìu, lo lắng rõ rệt

- Thế là tiêu em rồi! Nó than dài

- Gì đâu mà tiêu? Dắt về nhà công khai càng tốt chứ sao?

- Anh hâm à? Dắt về có mà chết với Bố!

- Sao mà chết? Em cũng 22 – 23 rồi, giờ chưa có người yêu có mà bố em chả ngồi trên đống lửa ấy chứ. Với lại Bố cũng là người tử tế, chẳng làm xấu mặt đâu mà lo, cứ yên tâm đi. Anh tưởng em ghê gớm lắm chứ?

- Nhưng em sợ Bố lắm!

- Vẫn còn biết sợ là tốt. hahah, thôi em liệu mà dẫn thằng H về nhà đi, bố đã nói rồi đấy! Cứ bình thường như bạn bè em thôi chứ có gì mà phải sợ.

Mình nói rồi đi lên nhà, còn phải viết mail xin nghỉ, xử lí mấy chuyện linh tinh nữa. Vợ mình ngồi đừ ra ở ghế, cầm điện thoại bấm bấm. lát sau thấy có tiếng nc, chắc là đang gọi điện cho thằng H rồi! Mà kể cũng lạ nhỉ, tụi nó lớn cả rồi mà sợ sệt gì ông Bố vợ hờ của mình ko biết nữa, mình thấy ổng cũng vui tính, thanh niên lắm mà! Gặp thằng H chắc ổng cũng khoái thôi.

Vợ mình nó ở dưới nhà nói chuyện điện thoại lâu lắm. Mình ngồi trên phòng check mail xử lí mấy việc, chốc chốc lại thấy nó cười, nó hét rồi lại im bặt. Kệ nó, mình lo việc của mình đã! Một lúc sau mình nghe tiếng bước chân rất nhẹ vào phòng mình, lại tính dọa mình đâ mà, đã thế cho nó biết thế nào là gậy ông đập lưng ông luôn, nó ko biết là cái màn hình máy tính của mình chiếu được bóng hướng từ phía của đi vào

- Hu``````````````! Mình quay lại hù nó trước khi nó định làm thế với mình

- Anh đúng là đồ ăn gian xảo trá! Nó vừa hét, vừa nhảy, vừa rung mình

- Hahahah, ko có gan mà bày đặt đi hù người khác, (thật sự là mình ko nhịn được cười)

- Ko thèm chơi với anh nữa, đồ dã man (nó vẫn còn cay cú mình)

- Vậy để anh đi làm, may quá vẫn chưa xin nghỉ (mình chọc nó chứ xin nghỉ rồi). Nói rồi mình toan quay đi mở tủ lấy đồ đi làm như thật

- Xí xí, làm thật đấy à? Nó kéo mình lại

- Chứ đùa à? Tưởng ko cần anh đi chơi cùng nữa?

- Anh nhớ chuyện hôm nay đấy, sáng giờ anh hù em mấy lần rồi hả? Nó nói rồi nhéo mình sau mỗi lần “hả”

- Thế giờ sao có đi chơi ko đây? Tôi còn liệu!

- Đi! Nhưng mà đang tính hỏi anh đi ăn ở đâu đây?

- Ơ hay đi vs bạn em mà, nó đi đâu thì đi đó

- Nhưng nó ko biết chỗ nào hay ho cả

- Hay ho là thế nào? Ăn nhanh rồi lượn hay là nhậu nhẹt đàn đúm, phòng lạnh hay sân vườn, trên bờ hay dưới nước?

- Em biết đâu, để hỏi bạn em

Nó nói rồi lại hăm hở nhắn tin, chắc là cho con bạn. Mình thấy cái mặt nó lúc này thư thái lắm, chứ ko thấy lo lắng gì vụ Bố đòi xem mặt thằng H lắm. Chắc là thông rồi

- Nãy nói chuyện với H về chuyện Bố biết hả?

- Vầng, em nói rồi

- Thế sao rồi? Ổn chưa?

- Dạ ổn, anh H cũng bảo y như anh

- Ngon, thằng đấy vậy mà được!

- Ngon gì? Em đang lo ngay ngáy đây này

- Lo gì? Anh nói sơ sơ với Bố rồi, yên tâm đi, lúc anh kể về H thấy Bố cũng ko khó chịu đâu

- Ko phải chuyện đó! Mà bố em thích mấy tên con trai bựa bựa như anh cơ, còn anh H thì hiền quá. Sợ đến nghe bố nói mấy câu rồi tè cả ra quần

- Cái gì cơ? Em nói ai bựa? Mà có bựa thi mới điều trị được cái đứa như em. Dấy là anh còn chưa ra tay đấy, có muốn biết thế nào là bựa ko?

- Này này, sáng giờ anh trêu em nhiều lắm rồi đấy nhá! Hôm nay anh bị làm sao thế? (Nó lại nhéo mình)

- Anh ơi bạn em nó bảo đi ăn ở đây!

Nó nói rồi chìa cái điện thoại cho mình xem tin nhắn. Đệt, lại nhà hàng hải sản? trưa nay đói cmnr! Mình nghĩ mà xót hết cả ruột

- Anh biết chỗ này ko em bảo bạn em chỉ đường?

- Biết, cái nhà hàng to tướng ngày nào anh chả đi qua

- Vậy là gần hả?

- Uh`, mà có những ai thế?

- Em chưa biết, để hỏi xem đã

Oh shit, nó mà kéo đi ngay 1 đám toàn mấy đứa nhóc nhóc như vợ mình thì có mà bán nhà đi mà trả tiền ăn à? Mình lẩm bẩm nhớ đếm lại tiền thì còn được có hơn 2M, ngồi chờ đợi con bạn vợ trả lời mà cái mặt méo xệch.

- Có bạn em với người yêu nó thôi!

- Oh` vậy được chứ gặp đông ngại lắm! (ngại cho cái túi, hic, cơ mặt giờ mới giãn được tí)

- Em đi thay đồ!

Nó nói sau khi nhìn đồng hồ đã gần 11h, mình ngồi nán lại xử lí nốt tí việc, không quên nhắn tin mượn tiền đi thủ nữa chứ! May quá có ông anh cho mượn đủ xài.

- Đi thôi anh ơi.

Vợ mình nó gọi từ dưới nhà. Mình tắt vội máy tính, vớ cái áo khác thay, tính mặc quần ngố này đi luôn

- Ax, mặc vậy đi sao? Lên thay quần đi, mặc đàng hoàng cái xem nào! Nó lại đẩy mình lên phòng

- Anh mặc vầy ko đẹp à?

- dạ đẹp, nhưng thế kia đẹp hơn, khổ quá!

Nó bắt mình lên thay cái quần dài, tiện thể soi gương cái. Đệt, đẹp trai quá mấy thím ợ! Rồi đi dép nó cũng ko cho, bắt mang giày. Mẹ, có phải đi ra mắt bố vợ đâu mà nó làm toáng lên thế ko biết?

Đến nhà hàng thì ko như mình tưởng tượng, cn bạn vợ mình trông cũng bình thường, sành điệu thôi chứ nhan sắc chắc chỉ bằng nửa vợ mình. Ấy thế mà thằng bồ nó ngon zai các thím ợ, trắng trẻo, công tử (yêu cmn luôn)! Mình đoán tình cảnh này chắc bọn nó cũng chỉ vote XH-CT thôi, 2 đứa nó chất chơi lòi ra mà!

Buổi ăn trưa diễn ra nhanh gọn và chóng vánh, chả có đứa nào nhậu nhẹt gì với mình cả, hơi buồn! Chi phí thì share nên cũng đỡ. Ăn xong lại cho tụi nó đi vincom chơi. Mình thì chả thích mấy chỗ đó tí nào, nhưng mình lại thích nhìn vợ mình cười đùa trong đó, cũng may còn có cái thằng kia chơi cùng với 2 đứa con gái nên mình càng rảnh nợ, cứ lẽo đẽo theo sau với ngồi ngắm vợ mình thôi. Một lúc sau thì có vẻ thằng kia cũng ko theo lại 2 đứa con gái, nó đề nghị đi xem film nhưng 2 đứa kia ko chịu. Đáng đời mày ai bắt khơi ra cho tụi nó vào đây chơi!

Vợ mình chơi chán rồi quay trở lại với khuôn mặt mồ hôi nhễ nhại. Mình kéo xuống ngồi cạnh mình, nó lấy cái khăn giấy tron túi ra lau mặt. Chẳng hiểu sao lúc đó mình kéo cái khăn giấy lại lau cho nó, nó chẳng phản đối gì mà còn cười cái rõ tươi rồi nhắm tịt mắt lại 1 lúc lâu cho đến khi mình lau mặt xong nữa chứ. Nói thật với các thím là lúc đó đông người chứ chỉ có 2 đứa thì mình ko kiềm chế nổi quá, yêu lắm!

- Lại nhìn trộm em đấy àh?

- Người ta ngồi đối diện nhìn thẳng thế này mà kêu là nhìn trộm? Nó nói làm mình hơi giật mình

- Xinh ko?

- Vầng xinh, nhưng mà chẳng mần ăn gì được thì cũng rứa à!

- Xì, bỏ ngay cái ý nghĩ đó đi!

- Thôi ngồi đây xíu cho mát rồi lát đi đâu thì đi, nô gì mà ghê quá!

Nó cười tít mắt ngồi xoay lại dự lưng vào vai mình, quay ra nói chuyện với con bạn. Mình chẳng biết nên buồn hay nên vui với cái tình huống này nữa! Cảm giác trong lòng vừa thấy bình yên, vừa thấy thiếu thốn, mất mát khó tả, lại ngồi suy nghĩ GIÁ MÀ ….

Ở Vincom ra thì tụi nó đào đâu được mấy đứa bạn nữa rủ đi xem film. Toàn bọn nhà giàu thôi mấy thím ợ, tay ga đắt tiền, quần áo hàng hiệu, đứa nào đứa đấy trắng trẻo ngon lành. Vợ mình nó giới thiệu mình là anh trai, ấy thế mà mấy đứa con gái mặc dù đi với zai khác nhưng cứ khen “anh trai của vợ mình” đẹp trai mới khổ chứ.

Nói chung là tối thứ 6 cũng ko có gì đặc biệt ngoài chuyện vợ mình càng ngắm càng thấy yêu. Xem film, ăn uống, hát hò đủ cả, tụi nó cũng vui và quậy phá thì banh trời. 9h30 mình đã đưa vợ mình về nhà mà nó thì có vẻ thấm mệt rồi (ko phải say đâu nha, vợ mình uống pepsi ko ah) ngồi dựa hẳn vào vai mình. Cảm giác được ở gần người con gái mình thương lại làm mình bối rối. Xùy xùy, xua tan ý nghĩ ấy nhanh ko có lại làm những điều ko đáng để làm, dù gì thì tình cảm cũng ko thể lấn át ý chí được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.