Việt Anh nghe vậy cười mỉm(thì ra là lấy tên trong game!), Vy Vy nhìn cậu thắc mắc:
- Sao cậu lại cười?
Anh liền đi ra cửa phòng rồi quay lại nháy mắt với cô:
- Không có gì, chúng ta về lớp thôi! Chắc cô bạn thân của cậu đang mong ngóng lắm đấy!
Vy Vy thấy vậy đỏ mặt, cô chạy theo anh về lớp. Vừa bước vào thì hàng chục con mắt hướng về 2 người(Nhìn kìa, nhìn kìa! Về rồi đó!). Cô Hoa đã vào lớp từ bao giờ, cô nhìn họ rồi hỏi:
- 2 em đi đâu mà bây giờ mới vào lớp vậy?
Việt Anh vội trả lời:
- Em học kém môn Lịch Sử nên nhờ Vy Vy chỉ hộ mấy bài! Tập trung quá nên quên cả giờ vào lớp!
Nghe anh nói vậy cô Hoa mỉm cười:
- Được rồi, chăm chỉ như vậy là tốt nhưng lần sau đừng vô trễ như này nữa nha! Mau vào chỗ ngồi đi!
Vy Vy vội chạy vào trước, ra kí hiệu OK với Anh Anh khiến cô thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói:
- Cảm ơn cậu, Vy Vy!
Việt Anh đi sau, Anh nhìn chằm chằm Anh Anh với nụ cười nham hiểm khiến cô hơi nghi ngờ(Cậu ta cười kiểu gì vậy?)
Học xong, Anh Anh chợt cảm thấy đau bụng nên nhờ Vy Vy đưa về. Thấy Tam thần mặt xị hết ra, cô lại gần vỗ vai họ:
- Cho mình xin lỗi mà, chắc tại hôm qua mình ăn khuya nên giờ mới bị vậy? Mình thật sự xin lỗi!
Vẻ mặt tội nghiệp cùng lời xin lỗi vô cùng thành khẩn của Anh Anh khiến Tam thần rung động, Cận Hằng nhẹ nhàng nói:
- Không sao đâu, tiểu Mỹ Nhân cậu nhất định phải khỏe lại nhanh đó nha!
Thiên Phong cầm tay cô:
- Phải đấy Nữ thần, lần này không được thì còn lần sau mà!
Hạo Thiên cầm lấy tay Thiên Phong rồi kéo ra:
- Cậu làm gì vậy hả? Không thấy Thiên Nữ đang bệnh hay sao mà còn động tay động chân nữa!
Anh Anh nhìn họ rồi mỉm cười:
- Cảm ơn mọi người!
Tam thần sững sờ khi nghe tiếng cảm ơn nhẹ nhàng phát ra từ miệng của Anh Anh khiến họ cảm thấy rất sung sướng. Vy Vy dìu cô ra lán xe rồi đưa cô về nhà. Khi đi qua tiệm sửa máy tình thì bác chủ quán bỗng gọi lại:
- Vy Vy, bạn ngồi đằng sau cháu có phải là Nguyệt Anh Anh không?
Vy Vy nghe vậy liền tạt vào quán 1 chút, chủ quán lấy ra chiếc máy tính rồi đưa cho Anh Anh:
- Máy tính của cháu này!
Anh Anh ôm bụng, hỏi:
- Sao...sao bác bảo ngày kia mới lấy được ạ?
Chủ quán nói:
- Hôm đó bác tưởng máy cháu là đời cũ nên chắc sửa hơi lâu, ai ngờ gỡ ra mới biết là loại mới nên sáng nay đã sửa xong rồi. Bác cũng thay ram khỏe cho cháu rồi!
Anh Anh cảm ơn rồi cố gắng lấy tiền đưa cho bác, thấy cô lấy có vẻ khó khăn, Vy Vy hỏi:
- Tiền để ở đâu tớ lấy cho!
Anh Anh tay ôm bụng chặt hơn rồi nói:
- Ngăn..ngăn nhỏ nhất ấy!
Bác chủ quán thấy vậy cũng lo lo:
- Cháu đau bụng à? đau lắm không?
Anh Anh gặng nói:
- Vâng! Nhưng chắc tại hôm qua...hôm qua cháu tự dưng ăn khuya nên mới vậy ạ!
Vy Vy lấy tiền rồi đưa cho bác chủ quán, cô nhanh chóng chở Anh Anh về nhà.
Dìu Anh Anh nằm trên giường, cô nói:
- Cậu chịu khó ở đây nhá! Mình đi mua thuốc cho cậu!
Anh Anh vội cầm lấy tay Vy Vy:
- Không cần đâu! Theo như mình đoán thì...thì hôm nay là ngày Bà dì đến hỏi thăm rồi!
Vy Vy ngồi bên cạnh cô, hỏi:
- Vậy à! Thế cậu có cái đó chưa?
Anh Anh trả lời:
- Mình có, hôm nay thật sự cảm ơn cậu nhé!
Vy Vy nói
- Cậu khách sáo quá đó! Chúng ta là bạn...bạn thân cậu có hiếu không?
Anh Anh cười:
- Ừm! À mà không phải 12h trưa nay có kết quả của cuộc thi trên Thiện Nữ sao? Cậu nên nhanh chóng về nhà xem xem!
Vy Vy nghe vậy ngập ngừng:
- Vậy...còn cậu thì sao?
Anh Anh nói:
- Không sao đâu! Dù gì tí nữa Dì Thẩm cũng lên mà, có gì mình sẽ nhờ dì ấy!Cậu được giải mà lại đến trễ thì không hay đâu!
Vy Vy nghe vậy thì đã an tâm, chào tạm biệt Anh Anh rồi ra về nhưng trong lòng thì vẫn lo cho cô(Không biết cậu ấy có xử lý được không nữa!). Còn Anh Anh, sau khi xử lý xong thì cô liền ngủ một giấc sâu đến tận buổi tối, miên man tới mức Vy Vy điện thoại cho cô hơn 10 cuộc mà không nghe máy. Sau khi thức dậy, cảm thấy bản thân đã ổn, Anh Anh gọi điện cho Vy Vy để báo tình hình thì một giọng cười vui vẻ ở đầu dây bên kia vang lên:
- Anh Anh, mình thắng rồi, mình thắng rồi Anh Anh ơi!
Anh Anh không hiểu chuyện gì, cô hỏi:
- Thắng? Thắng chuyện gì vậy?
Vy Vy tươi cười:
- Cuộc thi Nữ Hoàng Thiện nữ đấy! Mình đã thắng rồi, quán quân luôn đấy!
Anh Anh nghe vậy cảm thấy rất vui, cô cười nói:
- Chúc mừng cậu nha...Nữ hoàng của chúng tôi! Ahihi!
Vy Vy đỏ mặt:
- Cậu..cậu đừng gọi mình thế mà! À mà, sức khỏe cậu sao rồi? Suốt cả buổi chiều mình gọi cho cậu mà không được, mình còn tưởng đã xảy ra chuyện gì rồi chứ!
Anh Anh trả lời:
- Ha, mình không sao rồi! Ngủ mấy tiếng đồng hồ liền nên bh khỏe lắm! Mà phải khỏe để mai cô bạn Vy Vy của tui khao chứ!
Vy Vy nghe vậy cười:
- Được rồi, được rồi... Gì chứ đãi Anh Anh cậu thì mình luôn sẵn lòng!Mà cậu nghỉ đi nha, mai mình qua đón cậu đi học!
Anh Anh trả lời rồi cúp máy, cô ra ngoài ban công nhìn lên mặt trăng đang chiếu sáng vằng vặc trên bầu trời, cô chợt nghĩ về Vy Vy(Thật sự cảm ơn cậu, Vy Vy! Đối với tớ, cậu như là một Nữ Hoàng vậy!)