Tại Học Viện Hoàng Gia
Tô Minh Hiệp nói tiếp:
- “Sau đây...xuất hiện trên hội trường này...chính là những vị khách đặc biệt nhất của buổi tiệc tối ngày hôm nay. Mọi người hãy cho một tràng pháo tay để chào đón 2 đại diện của Hoàng Gia Anh: Công chúa ISA và Hoàng Tử Philips.”
2 người từ trong bước ra, điệu bộ của họ trông thật ra dáng là người trong Hoàng Thất. Những tiếng hò hét từ phía dưới vang lên:
“AAAAAAAA! Hoàng tử Philips đẹp trai quá!”
“Công chúa cũng cute zễ sợ, tui cũng muốn có mái tóc màu vàng như công chúa!”
(...)
Tô Diệu Linh giật mình khi thấy ánh mắt màu xanh quen thuộc ấy nhìn chằm chằm vào mình, cô nhìn sang bên cạnh thì không thấy cô gái mình vừa bắt chuyện đâu cả, khuôn mặt tỏ vẻ lo lắng(Không ngờ cô ta lại là Công chúa của Hoàng Gia Anh!)
Tô Minh Hiệp tiếp tục:
- “Ngoài ra còn có 5 người thừa kế của 5 đại gia tộc cũng đặc biệt tới tham dự....xin mời các đại diện của Kim Gia; Nguyệt Gia; Lâm Gia; Bạch Gia và Tô Gia!”
Tô Tổng dứt lờ thì 3/5 người xuất hiện trước hội trường, nhìn thấy Việt Anh...những tiếng hò hét ngày một dữ dội. Vy Vy đưa mắt nhìn người đàn ông tay đeo chiếc nhẫn hoa hồng màu đỏ, khẽ mỉm cười(Là anh ấy...người kết hiệp lữ với mình...Tô Tuấn Kiệt-Hạo Thiên Cơ)
Những tiếng hò reo cổ vũ bắt đầu lắng xuống, thay vào đó là những tiếng xì xào khi 2 người thừa kế của 2 đại gia tộc còn lại không xuất hiện.
A: “Ê...sao không thấy Thiếu gia của Kim Thị và Tiểu thư của Nguyệt Thị đâu nhỉ?”
B: “2 Gia tộc này vẫn luôn thần bí như vậy, không hay xuất hiện trước đám đông. Những tin tức về họ đều có thể đếm được trên đầu ngón tay đấy!”
C: “Tôi chưa nhìn thấy họ bao giờ, không biết có phải là một mỹ nhân, một mỹ nam không nhỉ?”
D: “Đoán làm gì? Theo tôi thấy thì trong 5 đại gia tộc...Lâm gia và Bạch Gia là Long Phụng rồi...2 người đều là trai tài gái đẹp, rất xứng đôi vừa lứa. Còn Kim Gia với Nguyệt Gia...chắc không có cửa đâu, khéo lại làm ăn thất đức nên mới được leo lên vị trí đó thôi, haha!”
“D” vừa dứt lời thì bị một viên đạn không biết từ đâu bay tới xuyên qua đầu khiến tất cả mọi người đều hốt hoảng bỏ chạy. Nhìn theo hướng đi của viên đạn thì thấy có một người đàn ông ăn mặc sang trọng, tay cầm khẩu súng ngắn đang nhìn chằm chằm về phía “D“. Ông lớn giọng:
- “Ai cho các người lá gan dám đàm tiếu chuyện riêng của 2 đại gia tộc thế hả? Cái này coi như là cảnh cáo...nếu có lần sau...ta có thể làm tốt hơn đấy!”
Tất cả mọi người sợ hãi gật đầu vâng dạ lia lịa.
- “Ồ...là Kim Tổng sao? Xin chào...!”
Tô Tổng đi tới với vẻ mặt rạng rỡ, Người đàn ông đưa súng cho vệ sĩ rồi lau lại tay, khẽ nói:
- “Chào...Tô Tổng!!?”
Tô Minh Hiệp nhìn mọi thứ xung quanh, cười:
- “Có chuyện gì sao?”
Kim Duy Quân nhau mày:-”Không có gì cả...chỉ là có người dám nói xấu Kim Gia chúng tôi thôi! Tôi đã cảnh cáo theo Châm ngôn sống của mình...Không vấn đề gì chứ?”
Tô Mình Hiệp gật nhẹ:-”Không vấn đề...ngài cảnh cáo như vậy là còn nhẹ rồi! Người nói xấu Ngũ đại gia tộc thì nên bị như vậy...Lần sau tôi nhất định sẽ kêu Hiệu Trưởng các trường nghiêm ngặt hơn!”
Tô Minh Hiệp ra lệnh hủy bỏ buổi họp, 2 người vừa đi vừa nói chuyện. Tô Tổng nhìn đoàn người phía sau, thắc mắc:
- “Sao hôm nay không thấy Kim Thiếu tới vậy? Bận việc gì rồi?”
Kim Duy Quân khẽ cười:
- “Không biết nữa...nó chỉ nói là cần chuẩn bị thật kĩ thôi(vì tối nay cũng có vị hôn thê của nó mà)!”
Kim Tổng nhìn ngó xung quanh, không thấy có sự xuất hiện nào của Nguyệt Gia ở đây cả, ông cười mỉm(Thần bí đến vậy sao? Qủa không hổ danh là thông gia với Kim Thị ta)
2 người cùng nhau về phòng để nghỉ ngơi, vậy là cuộc họp kết thúc, nỗi ám ảnh về phát súng kia vẫn còn ghê rợn trong tâm trí của mọi người. Họ nhìn nhau định bàn tán thì nhanh chóng ngậm miệng lại(Cái tội khẩu nghiệp đấy, hừm!)
Tam Thần cùng đám Vy Vy về phòng, 2 người một căn nên rất thoải mái. Cặp ở cùng nhau sẽ do sự sắp xếp của Quản gia Lady và chỉ đc ở lại 1h, sau 1h thì mọi người ai về nhà nấy để chuẩn bị cho tối nay.
Phòng 105
- “Cái gì...? Trong khi Lão đại đang ung dung tự tại một mình một phòng VIP lăn lóc thì tôi lại phải ở chung với một người cũ như cậu chứ, Thiên Phong?” Hạo Thiên nghe có vẻ chống trả rất quyết liệt.
Thiên Phong thì không thèm để ý, Anh nằm trên dường nhìn ánh đèn chùm “sang choảnh” đăm chiêu suy nghĩ:
- “Không biết nữ thần của tôi đang lmj nhỉ? Cô ấy đã...A..!”
Một chiếc gối không biết từ đâu bay tới đập thẳng vào mặt Thiên Phong, Anh nhổm người dậy tức giận quát:
- “Cậu bị điên à? Từ nãy tới giờ mình nhịn cậu đủ lắm rồi đấy!”
Hạo Thiên ném thêm chiếc nữa vào người Thiên Phong, lớn giọng:
- “Ai là nữ thần của cậu? Anh Anh cô ấy là Thiên nữ trong lòng tớ, chỉ riêng tớ thôi!”
2 người bùng phát, thi nhau lấy gối, chăn, nệm ném đối phương. Cũng may đều là phòng cách âm nên bên ngoài không hề nghe thấy “Chiến tranh lạnh”
Phòng 307:
Ngôn Hy vừa bước vào phòng thì nhảy tót lên giường nằm nghỉ, Anh thở phào:
- “Cuối cùng cũng thoát khỏi chỗ đó, đúng thật là hỗn loạn. Nè..Tư Thiếu, 2 chiếc dường này đều là của tôi! Nếu cậu vẫn muốn phân biệt trắng đen thì mỗi người 30“...OK?
Cận Hằng nghe vậy khẽ cười:
- “Haha, sao cậu phải nghiêm túc quá lên như vậy? Nếu cậu thích thì tôi cho cậu cả 1h...nhưng với 1 điều kiện!”
Ngôn Hy mắt nhắm mắt mở, hỏi:
- “Điều kiện gì?”
Cận Hằng ngồi xuống giường, nở một nụ cười nham hiểm:
- “Tôi chỉ muốn biết mọi thứ về Anh Anh thôi! Cậu biết tôi thích cô ấy mà...nhưng xung quanh cô ấy có rất nhiều đối tượng...tôi không thể thua được!”
Ngôn Hy phụt cười, cậu thầm nghĩ(Haha, lâu lâu phản bội con bé một chút chắc không sao đâu nhỉ? Cho chừa cái tội nói dối ^^!), rồi gật đầu:
- “Được, cậu muốn biết điều gì về Nguyệt Anh thì cứ hỏi đi, tôi sẽ thật thà trả lời Nhưng chỉ trong phạm vi thôi nhé!”
Hằng: “Cung Hoàng Đạo?”
Hy: “Bảo Bình”
Hằng: “Vị”
Hy: “Chocolate”
Hằng: “Màu sắc”
Hy: “Hồng và Trắng”
(...)
Cứ như vậy, Ngôn Hy với Cận Hằng hàn huyên với nhau cả tiếng đồng hồ.
Phòng 211
Tô Diệu Linh ngồi trên bàn, tay cầm tách cà phê, suy nghĩ(Nguyệt Anh Anh muốn quyết đấu với mình? Cô ta biết Kiếm Đạo sao? Cô gái mình nói chuyện hồi nãy, không ngờ lại là Công chúa ISA của Anh? 2/5 người thừa kế của Ngũ Đại gia tộc hôm nay không tới...trong đó có Kim Gia và Nguyệt Gia...Nguyệt?...Nguyệt?), Tô Diệu Linh quay sang hỏi Vy Vy:
- “Ê, Nguyệt Anh Anh quê ở đâu vậy? Cô ta đã từng học qua kiếm đạo rồi à?”
Vy Vy trả lời:-”Cô ấy là bạn thân của tôi, nhà cũng ở Hạ Chí...Cô ấy chưa được học kiếm đạo!”
Tô Diệu Linh nghe vậy mỉm cười:
- “Vậy thì bảo cô ta bỏ cuộc đi! Lặng lẽ rút học bạ rời khỏi Quốc Khánh còn hơn ra đi trong sự chê cười đấy!”
Vy Vy không nói gì cả, cô chỉ im lặng cười trong lòng(Tôi đã nói hết đâu Tô Đại Tiểu Thư! Cậu ấy vốn dĩ không được học mà là bị cái trường Hoàng Gia này ép học. Năm 15 tuổi thì đánh thắng Võ sĩ Kiate nổi tiếng của Nhật Bản...cô...cứ cẩn thận đấy ^^)
........................................
Ngoài lề:
Anh Anh: “Hôm nay chương dài quá, vậy tui lại không được xuất hiện! Tui là nhân vật chính cơ mà, hừm!”
Việt Anh: “Tôi cũng thế, có xuất hiện nhưng đến cả một lời thoại cũng không có, cạch xít tác giả!”
Hoa Nhan:-”2 người hôm nay mất đất diễn rồi, tôi đi tìm diễn viên thay thế đây!”
AA+VA: “Ợ....”