Emily chỉ chỉ Thiện Sơ, nói với Thi Tiêu Nại: "Đây là Thiện Sơ, cũng là học sinh Athens giống cậu."
Thi Tiêu Nại nghe vậy, hơi nhíu đôi mày cong như trăng non: "Vậy sao?" Nói rồi ánh mắt hắn băn khoăn xoay một vòng trên người Thiện Sơ: "Trang phục của cậu thuộc bộ sưu tập thu đông năm nay của MCQ đúng không?"
"Đúng thế." Thiện Sơ nói, "Xem ra ngài thật sự am hiểu thời thượng trong lòng bàn tay."
"Trang phục thế này không tính là thời thượng." Thi Tiêu Nại đánh giá, "May quân áo kiểu truyền thống đến mức cứng nhắc, nhưng cố tình thêu dệt yếu tố mới mẻ, chẳng ra ngô ra khoai. Tôi không tưởng tượng nổi có kẻ ngu ngốc nào chi mấy ngàn bảng Anh để mua bộ đồ này. Cuối cùng thì tôi cũng được diện kiến."
Emily nghe thấy Thiện Sơ bị phán xét, lập tức sảng khoái như ăn dưa hấu vào mùa hè.
Thiện Sơ vẫn rất bình tĩnh, nở nụ cười: "Kỳ thật đều là người mặc quần áo, làm gì có quần áo mặc người? Tựa như Thi công tử mặc áo gấm, cho dù là người mẫu mặc cũng sẽ như áo ngủ, chỉ có ngài mặc mới toát được cái hồn."
Emily hơi kinh ngạc mà nhìn Thiện Sơ, không nghĩ tới trong tình huống bị người đối diện làm mất mặt, còn có thể trưng vẻ mặt nghiêm túc mà nịnh nọt. Do đó Emily bất giác có chút xem thường: Nghèo hèn quả nhiên đủ đê tiện, hoàn toàn không biết xấu hổ, ai cũng học không được.
Thi Tiêu Nại nghe Thiện Sơ ca ngợi, hoàn toàn không để trong lòng, chỉ nói: "Nói chuyện dễ nghe như vậy, bảo sao dựa vào học bổng để sống cũng có thể mặc MCQ."
Trong lòng Emily càng thêm đắc ý: Quả nhiên, cho dù Thiện Sơ dối trá đến đâu cũng không chiếm được lợi ích trước mặt Thi Tiêu Nại.
Thiện Sơ cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, cậu kinh ngạc không phải Thi Tiêu Nại không chút khách khí, mà là vì Thi Tiêu Nại biết mình. Nếu không, làm sao Thi Tiêu Nại có thể biết mà nói "Dựa vào học bổng để sống"?
Lúc Emily giới thiệu cậu, cũng không nói cho Thi Tiêu Nại chuyện này.
Làm sao Thi Tiêu Nại lại biết cậu?
Thiện Sơ suy đoán, có thể Thi Tiêu Nại từng nghe đến tên cậu, hơn nữa còn nảy sinh thành kiến với cậu.
Emily rốt cuộc cũng chỉ mới là thiếu nữ nhỏ, không nghĩ sâu xa đến vậy, chỉ cảm thấy Thi Tiêu Nại mắng Thiện Sơ đến hả hê lòng người.
Emily nháy mắt mấy cái với Thiện Sơ, ra hiệu bảo cậu nhắc đến chuyện quyên tặng với Thi Tiêu Nại.
Ở tình huống hiện tại, Thiện Sơ lại đi đề xuất yêu cầu, chắc chắn sẽ phải nếm mùi thất bại.
Thiện Sơ giả vờ không tiếp thu được tín hiệu, mờ mịt nhìn Emily
Emily thấy Thiện Sơ không phản hồi, thong thả mở lời: "Là như này, Thiện Sơ đại diện 'Hội quỹ của Grey' nói chuyện cùng cậu."
"'Hội quỹ của Grey?" Thi Tiêu Nại suy nghĩ một chút, cười khẩy, "Tôi biết rồi, lại tới ăn xin, đúng không?"
Sắc mặt Emily đỏ lên, liếc mắt nhìn Thiện Sơ một cái.
Lúc này Thiện Sơ cũng không thể tiếp tục làm rùa đen rút đầu, dùng âm thanh ôn hòa như chuyên viên tư vấn cho khách hàng nói: "Từ một số góc độ khác, 'Bán hàng từ thiện' và 'ăn xin' quả thật có chút tương tự. Nhưng hạng mục công ích này của chúng tôi nhằm giúp đỡ một phần nhỏ bộ phận, nếu có thể nhận được sự ủng hộ của ngài, thì không thể tốt hơn."
"Nếu cậu muốn gọi là 'Bán hàng từ thiện', thế thì chúng ta cứ gọi 'Bán hàng từ thiện' vậy" Thi Tiêu Nại búng búng tay, đuôi mắt cũng không nhìn Thiện Sơ, "Bá tước thích làm việc thiện, vậy tại sao không bán đồ mà mình cất giữ?"
Thiện Sơ vừa muốn lên tiếng, Thi Tiêu Nại lại đánh gãy cậu, tự nhiên nói tiếp: "Bởi vì hắn ta thông minh. Hắn bán đồ của người khác, xây dựng thanh danh của mình."
Thiện Sơ không thể không đồng ý lời giải thích của Thi Tiêu Nại, nhưng ngoài miệng lại phản bác: "Thật ra..."
Thi Tiêu Nại nhanh miệng hơn cậu, ngắt lời nói: "Hắn thông minh, tôi cũng không dốt nát. Vì sao tôi phải làm kẻ ngốc chứ?"
Thiện Sơ cuối cùng cũng hiểu rõ, tại sao Emily đẩy Thi Tiêu Nại cho mình.
Cái tên Thi Tiêu Nại này, quả đúng là một kẻ khó xơi.
Mềm cứng đều không muốn ăn, thảm nhất chính là hắn và quý tộc chủ lưu nước Anh khômg giống nhau, hắn không biết xấu hổ.
Người thuộc xã hội thượng lưu đều coi trọng mặt mũi, cho dù không đáp ứng, cũng sẽ không trở mặt.
Mà Thi Tiêu Nại không giống thế, điều hắn yêu thích chính là trở mặt, xé đến càng nát càng tốt.
Người như vậy cực kì khó đối phó. . Đọc