Bạch Nguyệt Lâu thấy hắn rốt cục nguyện ý cùng mình luận bàn, không khỏi đại hỉ, cuống quít tìm kiếm ở trên người, tìm tới ba khối Thanh Hồng tệ cùng mấy chục mai ngũ thù. Tô Vân nhận lấy, đem tiền ngũ thù trả lại cho hắn:
- Hôm nay ta còn có việc, không thể cùng ngươi đọ sức. Ngươi chọn một ngày đẹp trời, ngươi ta nhất quyết thư hùng!
Bạch Nguyệt Lâu vô cùng vui, xá dài tới đất nói:
- Ngươi ta quyết đấu, tự nhiên thận trọng đối đãi.
Tô Vân mang theo ba khối Thanh Hồng tệ trở về bên người Cầu Thủy Kính, Cầu Thủy Kính thu tiền, nói:
- Đủ qua loa. tàng thư trong Văn Uyên các Thiên Đạo viện, ngươi từ lầu một nhìn thấy lầu bảy, mỗi lâu nhìn một trăm sách, xem hết bảy trăm sách, vấn đề của ngươi sẽ được giải quyết dễ dàng.
Tô Vân ngơ ngác:
- Đơn giản như vậy?
- Nói đến đơn giản, kì thực rất khó.
Cầu Thủy Kính nhìn xem cá bơi trong nước hồ, nói:
- Truy nguyên vật liệu đồng dạng, cùng là một người, tầm mắt khác biệt, tu vi khác biệt, tâm cảnh khác biệt, lấy được cảm ngộ khác biệt.
- Học càng nhiều, lĩnh ngộ càng nhiều mới có thể truy nguyên càng nhiều.
- Ngươi đại nhất thống công pháp cũng không hoàn mỹ, bởi vì lúc truy nguyên trọng điểm không ở chỗ vật, mà ở chỗ ngươi, ngươi chính là cái chén chứa nước, ngươi lớn bao nhiêu mới có thể đựng bấy nhiêu nước.
Tô Vân ngẩn ngơ:
- Đây chính là khí uẩn?
Hắn rốt cục lĩnh ngộ cái gì gọi là Uẩn Linh cảnh giới, khí uẩn là vật gì!
Khí trong khí uẩn thật ra chính là Linh Sĩ của mình, đã là lòng dạ, cũng là tích lũy, càng là nội tình!
Khí uẩn có thể lớn mạnh từng điểm từng điểm, có thể trưởng thành, để cho mình dung nạp càng nhiều!
Đêm hôm đó Tô Vân giết Đồng Hiên, Đồng Hiên cũng đã nói đến khí uẩn, nhưng Đồng Hiên không thể nói vật liệu, không có lĩnh ngộ vật liệu, bị Cầu Thủy Kính nói thật đơn giản!
- Ta thu ngươi nhiều Thanh Hồng tệ như vậy, lại chỉ nói vài câu vô cùng đơn giản, ngươi khẳng định không phục, nói ta công phu sư tử ngoạm.
Cầu Thủy Kính mỉm cười nói:
- Ngươi thi triển ra đại nhất thống công pháp của ngươi, ta lại chỉ điểm ngươi tu luyện Uẩn Linh cảnh giới như thế nào.
Tô Vân đại chấn tinh thần, lập tức thôi động Hồng Lô Thiện Biến, thiên địa nguyên khí lập tức cuồn cuộn mà đến hình thành mười hai thần thánh như có như không hư ảnh tại phía sau hắn!
Cầu Thủy Kính nhìn xem hư ảnh mười hai thần thánh này, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm, đột nhiên cất tiếng cười to. Âm thanh của hắn to rõ lại không điếc tai, âm thanh hùng hậu mà ôn nhuận, có thể từ trong tiếng cười của hắn nghe ra trong lòng của hắn vui sướng vô hạn. Đó là một loại vui sướng khi nghĩ đến đạo, trông mong đạo sau đó gặp được đạo, là vui sướng khi đạo của của mình đạt được nghiệm chứng!
Thật lâu, tiếng cười của hắn mới chầm chậm dừng lại.
- Ngươi phải chăng gặp được một bệnh thiếu niên ở trong Thiên Đạo viện?
Cầu Thủy Kính hỏi.
Tô Vân không cần nghĩ ngợi, bật thốt lên:
- Đế Bình!
- Không sai, chính là Đế Bình. Hắn dẫn dụ ngươi đi xem loại công pháp Triều Thiên Khuyết, bởi vì hắn biết, ta cũng tại Sóc Phương.
Cầu Thủy Kính mỉm cười:
- Hắn một mực không có cam lòng. Hắn muốn trường sinh, muốn ép khô ta tài trí trợ hắn trường sinh! Nhưng hắn lại rất phiền chán ta, không muốn lại nhìn thấy ta. Cho nên, hắn mượn tay của ngươi, đến nói ta thay hắn hoàn thiện đại nhất thống công pháp! Bởi vậy, hắn dẫn dụ ngươi đi xem Công pháp Triều Thiên Khuyết!
Tô Vân hoàn toàn không biết gì đối ân oán giữa bọn hắn, chỉ có thể lẳng lặng nghe.
Cầu Thủy Kính cười lạnh nói:
- Hắn là đệ tử yêu nghiệt nhất ta dạy qua, cũng là đệ tử tự phụ nhất, tự phụ đến trình độ không ai bì nổi! Tô Vân, ta có thể truyền thụ cho ngươi Hồng Lô Thiện Biến chân chính, nhưng ta muốn ngươi vì ta làm một chuyện!
- Hồng Lô Thiện Biến chân chính?
Tô Vân giật mình trong lòng, chẳng lẽ hắn hiện tại tu luyện cũng không phải là Hồng Lô Thiện Biến chân chính?
Hắn lấy lại bình tĩnh, khom người nói:
- Tiên sinh phân phó.
- Đánh bại Đế Bình!
Cầu Thủy Kính gằn từng chữ:
- Đem kiêu ngạo của hắn giẫm tại dưới chân cho ta, lại vặn vặn một hồi, vặn đến khi nát! Ngươi, có thể làm được không?
Tô Vân nghĩ nghĩ, thử dò xét nói:
- Như vậy ta sau này đến thỉnh giáo tiên sinh, tiên sinh còn lấy tiền không?
Cầu Thủy Kính chớp động ánh mắt:
- Ngươi đáp ứng thì sẽ tựa như Đế Bình, là đệ tử thân truyền của ta, ta không thu tiền ngươi.
- Việc này...
Nội tâm Tô Vân thản nhiên mà bình tĩnh:
- Lão sư, loại chuyện này giao cho ta là chính xác nhất, ta là hành gia trong việc bán hành cho sư ca.
Cầu Thủy Kính quay người nhìn xem hắn:
- Ngươi không sợ Đế Bình?
Tô Vân đón Cầu Thủy Kính ánh mắt:
- Vì sao phải sợ?
Cầu Thủy Kính thấy được cuồng dã từ trong ánh mắt của hắn, giấu ở trong ánh mắt hắn là dã tính đánh vỡ hết thảy trói buộc, dã tính đến ngay cả Thiên Vương lão tử cũng vô pháp làm cho hắn khuất phục!
- Vân, còn nhớ rõ ta dạy cho ngươi Hồng Lô Thiện Biến không?
Cầu Thủy Kính cởi giày để ở một bên, đem chân bỏ vào trong nước hồ, nói:
- Hồng Lô Thiện Biến, tạo hóa làm thợ, lấy bản thân làm thiên địa, nội uẩn hồng lô, kích phát tiềm năng tạo hóa, luyện Âm Dương coi là than lửa, luyện thiên địa vạn vật trong cơ thể coi là đồng.
Lão cúi đầu nhìn xem cá bơi qua bơi lại, gặm chân của mình, thản nhiên nói:
- Ngươi có nghĩ tới hay không, Linh giới cũng là một phương thiên địa, cũng có thể là hồng lô?
Tô Vân cũng cởi giày, vừa đem chân đặt ở trong ao, nghe vậy không khỏi tâm thần đại chấn.
“Linh giới là thiên địa, diễn hóa hồng lô?”
- Linh giới chính là một phương thiên địa kỳ diệu, tự nhiên cũng có thể hóa thành một tòa hồng lô. Cái gọi là Uẩn Linh, chính là uẩn dưỡng lớn mạnh ngươi tính linh trong tòa Linh Giới Hồng Lô này, cùng tính linh thần thông ngươi, hoàn thành diễn biến.
Cầu Thủy Kính nhìn xem con cá trong ao, ánh mắt chớp động:
- Tính linh ngươi cũng là một chỉnh thể, tính linh trong cơ thể phải chăng cũng có một phương thiên địa? Phải chăng cũng có thể làm làm một tòa hồng lô, tu luyện Hồng Lô Thiện Biến?
Trong đầu Tô Vân ầm vang, đột nhiên tỉnh ngộ:
- Như vậy tu luyện tính linh một phương thiên địa trong cơ thể, chính là cảnh giới Nguyên Động?
Cầu Thủy Kính nói:
- Linh Sĩ tu luyện, từ ngoài vào trong, tu luyện tới Nguyên Động cảnh giới, nguyên khí liền sẽ hóa thành đan nguyên. Ngươi cách cảnh giới này còn xa.
Tô Vân chỉ cảm thấy có cá đang gặm chân của mình, thế là giật giật ngón chân dọa con cá sợ quá chạy mất, suy tư nói:
- Lão sư lúc trước nói qua, cảnh giới khác nhau, có công pháp khác biệt, vì sao Hồng Lô Thiện Biến có thể vận dụng đến trong những cảnh giới khác?
Ánh mắt Cầu Thủy Kính thâm thúy, quay đầu lườm Bạch Nguyệt Lâu một chút:
- Sóc Phương Thánh Nhân nghĩ thoáng qua việc sáng tạo một môn công pháp một thể công pháp, hắn muốn dựa vào cái này thành thánh, công pháp của hắn, công chính là pháp, pháp chính là công. Nhưng ta lại muốn phương pháp trái ngược, ta khai sáng ra một loại đại nhất thống công pháp, có thể vận dụng đến trong từng cái cảnh giới.
- Nó không cần cái gì công, tất cả công pháp lấy ra là được dùng.