Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ---------------------
Thánh Nhân đến từ thế gia Đông Đô, nghe nói là nhà ba Thánh, là Thánh Nhân thế gia!
Lý Trúc Tiên sờ đầu Thanh Khâu Nguyệt, đưa vào miệng nàng một cục đường, nói lên lai lịch Thánh Nhân ở Sóc Phương, trong lời nói tràn đầy hâm mộ.
- Lý gia Ta tại Sóc Phương cũng là thế gia, nhưng so sánh cùng Thánh Nhân, chính là gà rừng cùng Phượng Hoàng, thực sự chênh lệch quá nhiều.
- Một nhà ba Thánh?
Tô Vân cùng Hoa Hồ liếc nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi ngạc nhiên.
Trên đời này lại có ai có thể làm được một nhà ba Thánh!
Tô Vân hỏi,
- Trúc Tiên cô nương, một nhà ba Thánh, ba vị Thánh Nhân này đều có học vấn gì?
Lý Trúc Tiên lắc đầu nói.
- Cái này ta không biết. Trong ba vị Thánh Nhân này, hai vị trước là do Đông Đô Đại Đế phong Thánh.
Tô Vân bật cười,
- Nguyên lai là hoàng đế phong! Tên tuổi Thánh Nhân này, hẳn không đáng tiền?
Lý Trúc Tiên ngẩn ngơ, khiêm tốn thỉnh giáo.
- Tiểu Vân ca, vì cái gì nói vậy?
Tô Vân nghiêm mặt nói.
- Ta vốn cho rằng Thánh Nhân nhất định phải sáng tạo một môn học thuyết nổi tiếng, học thuyết nổi tiếng có thể ảnh hưởng đến vạn vạn ngàn ngàn người, để thế nhân cầu học tiến tới, thu hoạch được lớn lao công ích. Đây mới là Thánh Nhân. Không nghĩ tới, chỉ là hoàng đế thuận miệng phong!
Hắn lắc đầu, vạn phần thất vọng.
- Dưới thanh danh vang dội, kỳ thật khó có người thực tài. Khó trách đệ tử Thánh Nhân Thánh công tử không chịu nổi một kích.
Lý Trúc Tiên vội vàng nói.
- Đừng nói như vậy! Nếu ngươi nói điên cuồng sẽ bị người coi là dị loại, thậm chí nói không chừng sẽ rước lấy đại họa!
Tô Vân buồn bực cười nói.
- Rõ ràng là đúng, làm sao lại biến thành lời nói điên cuồng?
Lý Trúc Tiên thầm nghĩ.
- Tâm tính người này có một loại dã tính khó nói nên lời! Hắn cho rằng là đúng, cho dù thế nhân đều nói sai, hắn cũng sẽ không đổi.
Nàng tỉ mỉ dò xét Tô Vân, thầm nghĩ trong lòng.
- Tuổi của hắn mặc dù ngang ta nhưng khí phách lại cho người ta một cảm giác dị thường cao lớn.
Nàng lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói.
- Thánh Nhân Sóc Phương, hắn đều học qua tân học cựu học, cũng đã làm được dung hội quán thông, thực lực sâu không lường được. Đệ tử của hắn, Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu cũng không có cầu học các quan học ở Sóc Phương mà đi theo Thánh Nhân tư học. Thánh Nhân dung hội quán thông sở học của cựu thánh cùng tân học khai sáng một công pháp Trúc Cơ, gọi Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên. Nghe nói môn công pháp này quan tưởng nhật nguyệt, công pháp hợp nhất, khác biệt chúng ta ngày bình thường tu luyện Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên quan tưởng Tất Phương. Thánh công tử tu luyện chính là môn công pháp này.
Quan tưởng nhật nguyệt, công pháp hợp nhất?
Tô Vân có chút động dung, không tự chủ được nhìn lại công tử áo trắng, thầm nghĩ.
- Pháp môn tu luyện Môn Dưỡng Khí Thiên này hoàn toàn không giống bình thường, rất có học vấn.
Lý Trúc Tiên biết tin tức không nhiều, nhưng nghe nàng nói, Tô Vân có thể tưởng tượng được Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên này cường đại.
Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên, Tiên Viên Dưỡng Khí Thiên, cùng Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên, ba môn Trúc Cơ công pháp này, công là công, pháp là pháp, đều chưa từng làm đến công, pháp hợp nhất.
Mà Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên rất có thể chiêu thức và tâm pháp sẽ cùng một thể, chiêu thức chính là tâm pháp, tâm pháp chính là chiêu thức, không chia trên dưới!
Không nói những cái khác, vẻn vẹn nói tới lý niệm, Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên đã thắng Hồng Lô Thiện Biến rất nhiều của Thiên Đạo viện!
Vị Thánh Nhân này hoàn toàn có chút bản sự, cũng không phải mua danh chuộc tiếng.
Tô Vân thầm nghĩ.
- Nhưng so với Lâu Ban, hắn còn kém xa. Lâu Ban khai sáng luyện khí pháp, khắp nơi có thể thấy được, cũng đã trở thành tài liệu giảng dạy, Thánh Nhân Sóc Phương khai sáng công pháp chỉ có một người Thánh công tử học tập, không thể tạo phúc thiên hạ, cho dù tốt cũng không đủ xưng Thánh.
Đối với thực lực Thánh công tử, hắn không để trong lòng.
- Vừa rồi Thánh công tử bị ngươi đánh nôn, hắn hơn phân nửa không có tu luyện ra tính linh.
Lý Trúc Tiên nói nhỏ.
- Nếu như tu luyện ra tính linh, thực lực của hắn sẽ rất đáng sợ. Ngươi đã tu thành tính linh đúng không?
Tô Vân gật đầu.
Lý Trúc Tiên vạn phần hâm mộ.
- Vậy ngươi phải cẩn thận. Phàm là tu thành tính linh, đến trong Thập Cẩm Tú Đồ đều sẽ bị phong ấn trong Linh giới, không thể vận dụng lực lượng, chỉ có thể vận dụng lực lượng cảnh giới Trúc Cơ.
Tô Vân không hiểu, buồn bực nói.
- Tu vi ta cao bởi vì học vấn ta cao, học vấn ta cao bởi vì ta thông minh, cố gắng. Học sinh khác không có tu vi cao, cũng không có học vấn cao, vừa nát lại lười. Học cung tuyển bạt không phải người thông minh cố gắng học vấn cao tu vi cao sao? Vì cái gì chiếu cố những người yếu này, phong ấn lực lượng ta?
Hồ Bất Bình nói.
- Tiểu Vân ca, ngươi sớm muộn cũng sẽ bởi vì quá thành thật mà bị người đánh chết, phơi thây đầu đường.
Lý Trúc Tiên cũng có xúc động hận không thể đánh Tô Vân, thật vất vả mới đè xuống nộ khí.
Tô Vân khó hiểu nói.
- Chẳng lẽ không phải dạng này sao? Học cung không muốn tuyển nhận người thông minh?
Lý Trúc Tiên hận cắn răng, cả giận.
- Không phải ai cũng có thể tại tuổi ngươi tu thành tính linh thần thông! Không để ý tới ngươi!
Sau một lúc lâu, nàng lại không nhịn được nói.
- Tu vi ngươi cao, nhưng đến Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ ngươi sẽ bị áp chế cảnh giới, đến lúc đó, đừng nói Thánh công tử, những học sinh kia cũng có thể đánh ngươi chết tươi!
Hoa Hồ, Thanh Khâu Nguyệt, Ly Tiểu Phàm cùng Hồ Bất Bình, kêu lên:
- Trúc Tiên cô nương nói đúng, tốt nhất bọn hắn có thể đánh Tiểu Vân ca chết đi!
Lý Trúc Tiên dở khóc dở cười.
Nàng không biết, trong lòng bọn Hoa Hồ, nếu như ở cảnh giới Uẩn Linh, Tô Vân có thể sẽ thua, nhưng nếu như tất cả mọi người ở cảnh giới Trúc Cơ, Tô Vân căn bản không có khả năng thua!
Bởi vì, bọn hắn do Cừu Thủy Kính dạy!
Lúc này, Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ trên bầu trời từ từ giãn ra.
Đám học sinh trên đài nhao nhao ngửa đầu nhìn lên, Tô Vân cũng dò xét, chỉ thấy Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ đang càng lúc càng lớn, dần dần bao phủ trên không bình đài.
Đó là một bức tranh Sơn Thủy, trong tranh là thanh thiên bạch nhật, ánh nắng tươi đẹp, sắc trời xanh nhạt, nước hồ chiếu lên sơn mạch, nước hồ bình tĩnh không bất kỳ gợn sóng nào, lại tỏa sắc trời.
Quả thật là rừng trời cảnh thiên!
Trong một lát ngắn ngủi Tô Vân dò xét Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, bản vẽ này đã to đến có thể bao phủ toàn bộ bình đài, bầu trời sơn thủy trong bức tranh chẳng biết lúc nào đã trở nên lập thể.
Bản vẽ này, lại giống như một khoảng trời thật có bao phủ sông núi, nước hồ treo ngược, lục địa trôi nổi, đỉnh núi hướng phía dưới, bầu trời phía dưới đỉnh núi!
Đây chính là Tính Linh Thần Binh giấu vào Linh giới?
Vẻ mặt Tô Vân có chút hốt hoảng, tồn tại cường đại như thế nào mới có thể luyện bảo vật như vậy? Người nào lấy được Thập Cẩm Tú Đồ lại cam lòng đem bảo vật tặng người?
Lòng dạ người tặng bảo có khí lượng lớn bao nhiêu?
Bất quá, vì sao Tả phó viện trưởng Văn Xương học cung không có ngăn cản đại khảo?
Tô Vân ngẩng đầu nhìn tới từng tòa lầu cao, nơi đó là Thần Tiên cư.
Trong khí huyết cảm ứng của hắn, trong Thần Tiên cư có từng luồng khí huyết vô cùng cường đại, hình thành dị tượng khác biệt, có lâu vũ, chung đỉnh, thần linh, bảo tháp, bảo thụ những, hẳn là phương vị thủ lĩnh các đại học cung.
Để trong lòng hắn không hiểu là, tin tức Nhân Ma đã truyền ra, như vậy trong lúc này mấu chốt nhất chính là tìm kiếm vị trí của Toàn Thôn Cật Phạn, tìm tới Nhân Ma!
Vì để tránh cho thương vong, đại khảo cho học sinh nhập học nhất định phải dời lại!
Thế nhưng, vì sao bọn hắn vẫn tế Thập Cẩm Tú Đồ?
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, đột nhiên một mảnh mây trắng thổi qua trước mắt, Tô Vân giật mình, hắn bất tri bất giác đã đi vào Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ!
Hắn vội vàng nhìn bốn phía, chỉ thấy học sinh vừa mới trên bình đài vậy mà đều bị Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ dẫn dắt, bay về phía các bức đồ họa!
Trên không trung, Tô Vân nhìn sang các địa phương khác, từng tòa lầu cao của thành Sóc Phương đều lơ lửng trong một quyển hoạ to lớn, chính là chín bức vẽ khác trong Thập Cẩm Tú Đồ!
Chín bức vẽ, chín tòa lục địa treo trên bầu trời tạo thành một vòng, Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ ở trung ương, được chín đồ vây quanh.
Dưới mỗi phúc đồ đều có ngàn học sinh, được lực lượng Thập Cẩm Tú Đồ dẫn dắt, trôi vào bên trong.
Ba mươi ngàn học sinh Sóc Phương tham gia đại khảo nhập học sắp tiến vào trong Cẩm Tú Đồ.
Tô Vân còn chưa tiến vào Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ liền lập tức cảm giác được Linh giới mình bị một cỗ lực lượng cưỡng ép đóng lại!
Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích.
- Linh giới, chính là tính linh thế giới. Nói như vậy, trong cơ thể của chúng ta đều có giấu một thế giới, tính linh nơi đó, chờ nhục thể tử vong, thế giới sụp đổ, tính linh không nơi nghỉ lại sẽ biến mất. Như vậy. Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ này có thể phong bế Linh giới ta, là bởi vì Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ chính là một Linh giới sao?
Hắn suy đoán nguyên lý phong ấn Linh giới, hẳn là một Tiểu Linh giới tiến vào trong một Linh giới lớn hơn, bị ép phong bế, để Linh Sĩ không cách nào vận dụng tính linh thần thông, bởi vậy sinh ra cảm giác tu vi bị phong ấn.
Nhưng loại phong ấn này cũng không phải phong ấn chân chính, chỉ cần rời Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, hoặc tự thân tính linh thần thông có thể đột phá áp chế, liền có thể thi triển ra tính linh thần thông.
Đúng lúc này, Tô Vân đột nhiên nghe được một tiếng long ngâm kéo dài: A a a cô ——
Hắn theo tiếng nhìn lại, chỉ gặp trên một tòa lầu cao, một đầu Giao Long màu đen du tẩu như giẫm đất bằng, đang chém giết cùng một hòa thượng và một đạo nhân, từ một tầng lầu giết tới một tầng lầu khác!
Toàn thân Giao Long màu đen kia đều là độc, sương độc hiện lên màu vàng để người ta không dám tuỳ tiện đến gần.
Mà lại có một thanh trường kiếm bay ra bay vào trong mây mù màu vàng, chính là Xà Hàm Kiếm mà Tiêu Thúc Ngạo Toàn Thôn Cật Phạn dùng răng độc của mình luyện chế thành!
Chiến đấu cùng Tiêu Thúc Ngạo là Đồ Minh hòa thượng, Nhàn Vân đạo nhân, thực lực hai người này cực cao, là thủ tọa hai học viện lớn, xuất thủ biến nặng thành nhẹ, nhưng không giống như chặn giết Tiêu Thúc Ngạo, ngược lại giống như muốn bức Tiêu Thúc Ngạo đến bên này.
Lúc trước Tiêu Thúc Ngạo vừa mới lột xác thành giao đã đối đầu một đám cao thủ vây công tại khu không người, lại đối đầu tam đại Linh Sĩ Đồng gia, để rất nhiều thôn trang khu không người thương tử thảm trọng, tam đại Linh Sĩ Đồng gia cũng một chết hai bị thương.
Khi đó, Tiêu Thúc Ngạo ở vào trạng thái vừa mới độ kiếp, khí huyết thâm hụt, mà bây giờ thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, đánh cùng Đồ Minh, Nhàn Vân có đến có về.
Tô Vân nhìn qua một chút, đột nhiên giật mình, hắn lờ mờ nhìn thấy trên đỉnh đầu Hắc Giao Long Tiêu Thúc Ngạo biến thành, ở giữa hai sừng rồng, một thiếu nữ mái tóc tung bay đang đứng!
Hắn rơi vào trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, cước đạp xuống mặt đất, lại lần nữa ngẩng đầu nhìn lại, trên không đã bị mây trắng che chắn, không cách nào nhìn thấy tung tích Tiêu Thúc Ngạo cùng thiếu nữ kia.
Nhân Ma đã phụ thể sao? Tim hắn thình thịch đập loạn.