Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 205: Chương 205: Đấu giá hội




Tiểu Vũ không để ý đến hắn nữa mà bước tới phòng đấu giá, vừa đến người canh giữ bên cạnh phòng đấu giá liền nói:

- Muốn vào phải nộp ba mươi kim tệ!

Tiểu Vũ không trả lời trực tiếp lấy kim đệ đưa người kia rồi vào một gian phòng bình thường, trong đó hẳn có rất nhiều người ngồi rồi.

Tiến vào đấu giá đại hội xong, gã liền cảm thấy hơi ngạc nhiên vì gã dự định nơi này sẽ không chứa nhiều người nhưng nhìn lại thì đấu giá đại hội này thật đông đúc, ít nhất cũng phải là hai nghìn người.

Tiểu Vũ vẫn cho rằng mình là người giàu có, đến bây giờ hắn phát hiện ra, mình ở trong Như Mộng Các chỉ xứng đáng làm một tiểu tư, mà có khi còn được xem là một tên xém làm đại phú mà thôi!

Một đấu giá có hai nghìn người, vé vào cửa là ba mươi kim tệ, cao nhất là mấy trăm kim tệ, tính toán như vậy thì Như Mộng Các một lần đấu giá có thể thu tới hơn mười vạn kim tệ, đây vẫn chỉ mới là lợi nhuận từ tiền bán vé.

Tìm vị trí thích hợp cho mình xong gã liền ngồi xuống, hắn cũng cẩn thận đánh giá cái kỳ đấu giá hội này, cả đấu giá hội này có kiến trúc hình tròn, tổng cộng có năm tầng.

Một lát sau mọi người liền tiến vào trong hội trường, ở bên trong cũng có một nữ ba nam, bốn người chậm rãi đi tới.

Ba người nam mặc một trường bào màu vàng, tuổi trung niên, Tiểu Vũ nhìn khí tức thì thấy ba người này có thực lực khoảng chừng Binh Khí Cảnh, loại thực lực này cũng tạm xem là mạnh rồi.

Nữ tử kia mặc cẩm phục màu xanh, dáng người vô cùng mê mẩn và kiều mị.

- Các vị, lần này Như Mộng Các chúng ta tiến hành đấu giá đại hội, vật phẩm đấu giá lần này nhất định sẽ khiến cho các vị được đại khai nhãn giới!

Cô gái áo vàng nhìn thoáng qua mọi người rồi nói tiếp:

- Tiểu nữ không nói nhiều nữa, hôm nay vật đấu giá thứ nhất chính là một khỏa Huyết Dương Đan là đan dược nhị phẩm, nó là đan dược chuyên chữa thương, chỉ cần vết thương không quá nặng, thì chỉ cần ăn nó vào trong vòng một canh giờ vết thương sẽ lành lại.

Vật phẩm thứ nhất chính là một khỏa nhị phẩm đan dược, quả nhiên là đại tài khí thô.

- Đan dược này lần trước ta luyện cũng được năm sáu khỏa cũng chưa có dự định bán, mà không ngờ nơi đây lại có người đem ra bán, nhưng không sao, hóng xem giá bán sẽ lên như thế nào, nếu giá ngon thì mình sẽ luyện đem bán!

Tiểu Vũ thầm nói trong lòng.

Đối với chút ít đan dược này gã đơn nhiên sẽ không để ý trong lòng, dù sao thì mấy loại đan dược này hắn có thể thoải mái luyện ra, nhưng mà đối với người khác chính là đan dược cứu mạng.

Kết quả vật phẩm thứ nhất đã được người khác mua với giá hai mươi nghìn kim tệ, con số này cũng xem như là không tệ rồi, mà thanh danh đan dược đã vang rền, rất nhiều người có ý định nhờ Như Mộng Các mua giúp loại đan dược này.

Vật phẩm thứ hai chính là một bộ công pháp phòng ngự Huyền Cấp, có giá một vạn kim tệ, con số này sau đó đã được đẩy lên tới hai vạn kim tệ khiến cho Tiểu Vũ cũng phải giật mình.

Cuối cùng thì quyển trục này đã được mua với giá hai vạn ba nghìn kim tệ, Tiểu Vũ nhìn thấy kết quả này thì cũng ngạc nhiên rất nhiều hắn cũng có ý định đem công pháp bán lấy tiền chơi, nhưng sợ sư phụ sẽ chẻ đầu mình nên thôi.

Vật phẩm thứ ba chính là một linh dược cấp năm, linh dược này được mọi người mua với giá ba trăm nghìn kim tệ.

Vật phẩm thứ tư chính là một cây Huyền Binh cấp hai, nghe nói được một vị Luyện Khí Sư cấp ba luyện chế.

Thanh kiếm này cũng không làm hắn có chút động tâm nào, hiện tại hắn không biết mình vào đây có kiếm được thứ gì tốt không nữa.

- Thanh bảo khí Huyền Binh Cấp hai này do một Luyện Khí Sư cấp ba luyện chế, thanh kiếm này có thể gia tăng nửa thành công kích, một vạn kim tệ là giá khởi điểm.

Cô gái áo vàng nói.

- Một vạn một nghìn kim tệ.

- Một vạn hai nghìn kim tệ.

Mọi người bắt đầu kêu giá tứ tung, không ít người sau đó cũng tăng giá theo, vật do Luyện Khí Sư cấp ba chế tác thật là hấp dẫn, cho dù bỏ ra số tiền lớn một chút cũng là điều bình thường.

Thanh kiếm này sau đó được nâng lên giá hai vạn kim tệ, nhìn thấy số tiền này Tiểu Vũ chợt nhớ tới thanh Phi Kiếm mình luyện chế có thể tăng ba thành thực lực nếu mà đem bán đầu giá sẽ không biết sẽ thế nào nữa.

Tiểu Vũ âm thầm thề, lần sau nhất định mình cũng sẽ luyện chế vài binh khí đem bán, ít nhất cũng phải bán được tới mười vạn kim tệ.

Cuối cùng thanh Huyền Kiếm cũng được một người khác mua với giá ba vạn một nghìn kim tệ.

Nhìn thấy bộ dạng của tên mới chiếm được thanh Huyền Binh kia làm hắn không khỏi cười thầm, hiện tại tầm mắt của hắn đã cao lên nên sẽ không để ý tới mấy thứ cùi bắp đó.

Mấy vật phẩm kế tiếp mặc dù vô cùng tốt nhưng mà Tiểu Vũ cũng không hề có hứng thú, hắn ngồi chống tay lên cằm nhìn mọi người tranh giành vật phẩm với nhau, tới khi đại hội đấu giá kết thúc hắn cũng theo dòng người mà rời khỏi.

Ra ngoài đi vài vòng một chút thì mọi người cũng bắt đầu đem đồ vật ra rao bán, khắp nơi mọi người lại bàn tán với nhau về kỳ đấu giá vừa rồi, có người tắm tắt khen kỳ đấu giá này có nhiều đồ tốt nhưng cũng có nhiều người lắc đầu ngao ngán.

- Mọi người mau mau đến đây xem một chút, nơi đây có đồ cổ mới vừa được khai quật...

Bỗng nhiên, phía xa xa truyền đến một giọng nói to lớn, tiếng rao bán quả thực quá lớn nên nhanh chóng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.