Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 241: Chương 241: Trương gia phát động




Nam Lĩnh Thành!

Trần gia!

- Tộc trưởng, người của Trương gia đã tập hợp rất nhiều, nhìn hướng đi của họ là đang đi sang gia tộc ta!

Tên tộc nhân chạy vào chính sảnh thông báo cho tộc trưởng Trần Hạo.

- Ha ha, các ngươi yên tâm, Trương gia có ý tốt, sẽ không làm hại chúng ta, có lẽ chúng qua đây vận động người để đánh Vương gia với Đổng gia (thành chủ).

Trần Hạo tự tin cười lớn, hắn đã theo Trương gia rồi nên không sợ Trương gia gây khó dễ cho mình. Vì mới vừa hôm qua hắn còn nhận được đan dược của Trương gia kia mà.

Chỉ có một đám không biết thức thời mới chống lại Trương gia, hắn tin rằng tính toán của mình là chính xác nhất, những người kia chỉ là một đám thất bại mà thôi.

Trần Thiên Hàn cùng hai vị trưởng lão nghe vậy thì chau mày, bọn họ không tin là vậy, với lại thấy mối quan hệ của Trần Hạo với Trương gia có nhiều khả nghi, làm bọn họ càng không tin được lời của tên này nói.

Làm cho lời nói của Trần Hạo trong gia tộc ngày càng đi xuống, hầu như là hai vị trưởng lão cùng Trần Thiên Hàn không có quan tâm nhiều đến lời nói của hắn ta.

- Ngươi nghĩ Trương gia sẽ tốt với chúng ta như vậy sao? Đúng là ngu ngốc!

Đại trưởng lão Trần Khiếu Thiên nghe vậy thì cười nhạt nhẽo, lúc trước chấp nhận cho tên này làm tộc trưởng đúng là dự định sai lầm nhất.

- Ngu ngốc!

Trần Thiên Hàn nhàn nhạt nói, sau đó đứng dậy rời khỏi chính sảnh, lão nhanh chóng đi đến chỗ của Hàn Nguyệt cùng con trai mình, lập tức cho hai người mang một ít tộc nhân rời đi.

Con trai của lão Trần Chính Thiên cùng Hàn Nguyệt lập tức mang theo hai mươi người, giả dạng làm người thường, nhanh chóng lẻn ra khỏi Trần gia.

...

Chưa đầu một khắc đồng hồ sau, Trương gia đã mang theo tám trăm người đi vây phủ Trần gia lại, không một người nào có thể từ bên trong đi ra.

- Ha ha, tên Trần Hạo kia chắc vẫn còn tưởng rằng chúng ta sẽ giúp đỡ hắn thật sự, đúng là một tên ngu ngốc!

Đại trưởng lão của Trương gia Trương Điền nhìn vào bên trong cười lớn, Trần Hạo chỉ là một nước cờ của bọn họ để làm ba nhà Trần Vương Đổng không hợp tác lại được mà thôi, nhưng lần này bọn họ đã mời tới được ba vị cường giả, bọn hắn muốn nhìn xem ba đại gia tộc kia làm sao chống đỡ được.

- Ha ha, tên đó đúng là quá ngây thơ, Lưu Vân Tông không giúp thì ta xem chúng chống cự được bao lâu.

Trương Nộ Lãng không chút nghi ngờ, hiện tại gia tộc hắn có ba cao thủ Binh Khí Cảnh, mười tên Bạo Khí Cảnh và một mình hắn là Hóa Khí Cảnh, thực lực này tạm được xem như là mạnh nhất trong thành rồi.

- Không nên tốn nhiều thời gian của chúng ta, mau bắt đầu khai chiến đi!

Giọng một trung niên khàn khàn vang lên, người vừa lên tiếng chính là Ngưu Bôn, là một trong ba cường giả mà Trương gia mời tới được, người này khuôn mặt hốc hác, nhìn vào vô cùng hiểm ác.

- Được!

Trương Nộ Lãng không chần chừ nữa, đây chính là kế hoạch mà hắn ấp ủ mấy năm qua, hôm nay rốt cuộc cũng sắp thành công làm bá chủ trong Nam Lĩnh Thành rồi.

Lúc này Trương Nộ Lãng mang các cao thủ từ gia tộc đến trước cửa lớn Trần gia, không nói lời nào, chân khí màu đỏ lưu chuyển quanh thân, đạp một cước vào đại môn Trần gia, đại môn lập tức sụp đổ ầm ầm, Trương Nộ Lãng bối hai tay sau lưng sải bước tiến vào bên trong Trần gia như là nhà của mình.

Một đám thị vệ tộc nhân Trương gia ở phía sau nhanh chóng đi theo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Bên trong phủ Trần gia, Trần Hạo còn đang mỉm cười thì chợt nghe một tiếng động lớn, khuôn mặt lập tức cau lại, hắn còn tưởng rằng có người dám đến phá rồi Trần gia.

Còn Trần Thiên Hàn và hai vị trưởng lão thì ngước đầu nhìn lên trời thở dài một cái, nhàn nhạt nói:

- Cái gì nên đến rồi cũng phải đến!

Tất cả cao thủ Trần gia bắn nhanh ra ngoài, tất cả đều hướng đến đại môn Trần gia chạy lại.

Tất cả tộc nhân Trần gia đều tụ tập ở trên quảng trường Trần gia, cùng chung ánh mắt câm phẩn nhìn phương hướng cửa lớn của mình, chỉ thấy đám người Trương Nộ Lãng, Ngưu Bôn chậm rãi đi đến, phía sau một nhóm lớn thị vệ phần phật lao qua, đem mọi người Trần gia vây quanh ở chính giữa.

Trần Thiên Hàn nắm chặt quả đấm, hắn biết được, Trương Nộ Lãng đã sớm gấp gáp khó dằn nổi lòng làm bá chủ rồi.

Đám người Trần Thiên Hàn mặt trầm như nước, hôm nay là thời khắc sinh tử của Trần gia, đáng tiếc không có thể trước đó đem gia tộc đẩy đến cực thịnh, hiện tại cho dù có chết cũng phải chết đường đường chánh chánh, chết cũng phải chết có cốt khí, không thể đọa uy danh Trần gia!

Ánh mắt Trương Nộ Lãng quét qua một đám tộc nhân của Trần gia, lại từ trên thân bọn người Trần Thiên Hàn xẹt qua, lông mày chau lên, những tộc nhân Trần gia này đang đối mặt với tử vong mà lại không có mấy người mặt lộ vẻ sợ hãi, một đám tay xách trường đao vũ khí, vẻ mặt bi tráng, bộ dạng thấy chết không sờn.

- Ha ha, Trương tộc trưởng đến đây rồi sao, nào chúng ta cùng vào trong uống trà nói chuyện!

Trần Hạo nhanh nhảu chạy lại gần Trương Nộ Lãng mỉm cười như hai người quen biết đã lâu.

- Ha ha, uống? Hôm nay ta chính thức qua đây tiếp nhận Trần gia, về sau sẽ không còn Trần gia nữa mà chỉ có Trương gia ta!

Trương Nộ Lãng cười lạnh, ánh mắt nhìn Trần Hạo như một tên rẻ rách, khi đã lợi dụng xong thì không đáng một xu.

- Trương gia chủ nói như vậy là có ý gì? Bình thường chúng ta rất thân kia mà!

Trần Hạo vẫn nắm tâm tư rằng Trương gia chỉ đang giả đò trước mặt mọi người nên hắn miềm dẽo nói.

Chính câu nói này làm tất cả mọi người nhìn hắn bằng con mắt câm phẩn, xem ra Trần Hạo quả thật có cấu kết cùng Trương gia, hết lần này đến lần khác làm theo, không ngừng đưa gia tộc đến bờ diệt vong.

- Ta chính thức tuyên bố, từ nay Trần Hạo không phải người của Trần gia chúng ta, tội cấu kết ngoại tộc giết không tha!

Trần Thiên Hàn lạnh lùng nhìn sang Trần Hạo dõng dạc tuyên bố trước đoàn người.

- Ngươi có quyền gì tước bỏ chức tộc trưởng của ta!

Trần Hạo nhanh chóng nổi giận, lập tức quát lớn.

- Mấy tên Trần gia các ngươi nghe đây!

Trương Nộ Lãng không thèm quan tâm đến Trần Hạo, mà xoay đầu nhìn sang tất cả người của Trần gia, quát lên.

- Hôm nay ta không muốn đại khai sát giới, nếu như các ngươi đầu hàng, làm nô lệ cho Trương gia chúng ta thì chúng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, nếu như các ngươi dám phản kháng thì ta không tiếc thủ đoạn đem các ngươi tận diệt!

Ánh mắt Trương Nộ Lãng âm trầm từ trên thân mọi người Trần gia quét qua, một đám Trần gia tộc nhân cảm nhận được uy áp của cao thủ Hóa Khí Cảnh, cơ hồ không thở nổi, bất quá bọn hắn phần lớn người vẫn cố gắn ngẩng đầu lên, tràn đầy cường quật quyết không cam lòng, vận chuyển chân khí chống lại.

- Trương Nộ Lãng, ngươi cần gì ở chỗ này nói nhảm nhiều như vậy, muốn chiến liền chiến, Trần gia ta không có người nào là bọn hèn nhát!

Trần Thiên Hàn hai mắt trợn lên, đứng ở phía trước mọi người Trần gia tộc nhân, phát ra khí tức của mình, nhưng xem ra vẫn còn kém xa Trương Nộ Lãng nhiều lắm, hôm nay phải chết là chuyện mà bọn họ không tránh khỏi.

Tuy phát hiện Trương Nộ Lãng đã đột phá tới Hóa Khí Cảnh, xung quanh lại có ba tên cao thủ thâm bất khả trấc, nên đoán chừng là cường giả mà Trương gia mời tới, đây cũng là trong dự liệu của lão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.